Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 497: Xích Điền, Gần Đây Có Khỏe Không?

Chương 497: Xích Điền, Gần Đây Có Khỏe Không?
Chương 497: Xích Điền, Gần Đây Có Khỏe Không?
Vùng biển Thiên Hà.
Trên hòn đảo phồn hoa.
Trong một cửa tiệm của quy mô trung bình, Xích Điền ngồi trong tầng một. Hắn hôm nay đã đứng vững bước chân ở chỗ này, tu sĩ xung quanh ít nhiều đều sẽ cho hắn một chút mặt mũi.
Khác với Huyết Ảnh Tông, không người kính hắn, nể hắn. Mà ở trong này, dù là người có tu vi cao hơn hắn một chút đều phải nhường hắn.
Bởi vì thế lực sau lưng hắn khiến cho bọn họ phải kiêng kị.
Hắn vạn lần không ngờ tới Vạn Vật Chung Yên lại có thực lực bực này. Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, dù là thế lực ẩn nấp thì cũng cần linh thạch.
Đường nhiên cũng cần phải có người đứng ở trước màn. Mà hắn vừa mới gia nhập, không muốn người biết.
Cho nên hết sức thích hợp với nhiệm vụ này.
Hắn có chút hưởng thụ đoạn thời gian này, bất quá cừu hận trong lòng cũng càng rõ ràng. Hắn muốn mượn Vạn Vật Chung Yên để giết càng nhiều người hơn.
Còn về chuyện người thần bí kia, hắn đã quên không còn chút nào.
Hắn hôm nay là Huyết Lộc, không phải Xích Điền.
Đối phương đã không tìm thấy hắn, cũng không trói buộc được hắn.
Nơi này không phải phía Đông, không nằm trong phạm vi thế lực của người kia. Hắn vô cùng cảm kích người kia chuyện báo thù. Thế nhưng cảm kích qua đi, chuyện này cũng liền đi qua.
Cộc cộc!
Có người gõ cửa, cắt ngang suy nghĩ của Xích Điền.
"Vào đi."
Kẽo kẹt.
Trước cửa là một tiểu tiên tử, nàng cung kính nói:
"Huyết Lộc tiền bối, có người cần ngài tiếp đãi."
"Được, để hắn tiến vào đi." Huyết Lộc gật đầu.
Tới tìm hắn, không phải là tu vi khá mạnh thì hcinhs là mua sắm đồ có giá cả không nhỏ.
Không bao lâu sau, một nam tử trẻ tuổi được tiểu tiên tử dẫn tới, khí tức hắn nội liễm, không thấy tu vi.
Không có khí tức tu vi? Xích Điền kinh hãi.
Nhưng mà bên trong ánh mắt của đối phương có thần quang lưu chuyển, tuyệt không tầm thường. Hắn không dám chần chờ, lập tức đứng dậy nghênh đón:
"Đạo hữu đại giá quang lâm không có tiếp đón từ xa."
Nói xong, hắn đuổi tiểu tiên tử đi châm trà.
"Nào có." Người trẻ tuổi cũng khách khí nói:
"Nghe nói nơi đây có một tiền bối lợi hại mới tới, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền."
"Tại hạ Huyết Lộc, xin hỏi đạo hiệu của đạo hữu." Xích Điền vẫn duy trì vẻ khách sáo.
"Đạo hiệu không có, gọi là Chu Thâm đi." Nam tử trẻ tuổi mỉm cười nói.
"Chu đạo hữu, mời ngồi." Xích Điền đưa tay làm thế mời.
Hai người ngồi xuống, trà cũng đã được pha xong
"Chu đạo hữu lần này tới là muốn mua gì?" Xích Điền dò hỏi.
"Mua một tấm chắn có chút giá trị." Chu Thâm mỉm cười nói.
Lúc này một món pháp bảo được đưa vào, là tấm chắn mà Kim Đan có khả năng sử dụng.
Màu xám trắng, trong đó hình như có tồn tại giọt nước.
"Huyền Tâm Thủy Thuẫn?" Xích Điền mỉm cười nói:
"Ánh mắt của đạo hữu đúng là tốt, tấm chắn này mặc dù không tính là đỉnh cấp, nhưng lại rất thực dụng. Là không hài lòng về giá cả sao?"
"Cũng không phải." Chu Thâm khẽ lắc đầu, mở miệng nói:
"Chỉ là muốn nhờ vào đó để gặp Huyết Lộc đạo hữu một lần, nói đúng ra là phụng mệnh tới."
Lời nói khó hiểu này khiến cho Xích Điền nhướng mày. Cứ điểm này bị phát hiện rồi sao?
Nhưng mà ngoài hắn và mấy người bên ngoài ra, căn bản không có người biết đây là sản nghiệp của Vạn Vật Chung Yên.
"Không biết đạo hữu là phụng mệnh của ai tới?" Xích Điền bất động thanh sắc nói.
"Một đại nhân vật." Chu Thâm bình tĩnh nói.
"Là vị đại nhân vật nào?" Xích Điền lại hỏi.
Đại nhân vật sao lại để người ta tới đây được chứ?
Là kẻ địch của Vạn Vật Chung Yên?
Chu Thâm mỉm cười, cũng không nhiều lời, mà là thanh toán linh thạch:
"Là từng này linh thạch đúng không? Ta mua món pháp bảo này."
Sau khi thu pháp bảo vào, hắn lấy một phong thư ra rồi đưa tới:
"Vị đại nhân vật kia bảo ta giao cái này cho ngươi." Sau khi Xích Điền tiếp nhận phong thư, Chu Thâm mới đứng dậy rời đi.
Đi tới cửa, hắn lại quay đầu cường điệu nói:
"Đạo hữu nhớ nhất định phải mở phong thư ra, nếu không hậu quả có thể sẽ có chút trọng. Còn có….Chúng ta tương lai sẽ còn gặp mặt."
Nói xong Chu Thâm mới cất bước rời đi, cũng không lưu lại.
Mà Xích Điền nhận được phong thư lại cảm thấy lo lắng khó hiểu.
Sau khi do dự một chút, hắn đứng dậy đóng cửa lại, sau đó cầm lấy phong thư rồi từ từ mở ra.
Hắn cũng có chút tò mò, phong thư này sẽ viết cái gì.
Dưới cảnh giác, hắn cẩn thận lấy tờ giấy gấp bên trong ra.
Sau khi mở ra, trong nháy mắt nhìn thấy dòng chữ bên trong, con ngươi hắn co rụt lại, hai tay không khỏi run rẩy, tở giấy rời tay rơi xuống. Xích Điền bị kinh sợ vô thức lui về sau hai bước, cực kỳ hoảng sợ.
Phía trên chỉ có một câu đơn giản: Xích Điền, gần đây có khỏe hay không?
Chỉ một câu thăm hỏi ân cần lại làm cho Xích Điền e ngại, hoảng hốt.
Biết tên của hắn, lại còn là đại nhân tới tới ân cần thăm hỏi hắn, chỉ có một người.
Trong lúc nhất thời, hắn vốn cho là mình đã chạy thoát khỏi sự khống chế của đối phương, đột nhiên phát hiện vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay của đối phương.
Năng lực đáng sợ như vậy, khiến cho hắn có một loại cảm giác lo lắng không hiểu, loại bất an này lan ra khắp toàn thân, biến thành hoảng sợ. Hắn không thể nào hiểu được tại sao mình lại bại lộ.
---
Thiên m Tông.
Sáng sớm. Giang Hạo ngồi ở trên giường ngáp một cái.
Tối hôm qua hắn đặc biệt đi ngủ một giấc, muốn nhìn xem Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu sẽ có động tĩnh gì hay không. Đáng tiếc vẫn không thể nhìn thấy.
Hạt châu này cũng là một uy hiếp tiềm ẩn.
Nếu như có thể xác định, hắn đương nhiên muốn xác định trước, bóp chết mối nguy.
Đi vào sân nhỏ, hắn nhìn thấy bên trên Thiên Hương Đạo Hoa có hai bọt khí màu lam.
【Tu vi +1 】
【 khí huyết +1 】
Sau khi đầy thì con số sẽ không được cộng thêm.
Giang Hạo liếc qua bảng.
【 Khí huyết: 100/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 100/100 (có thể tu luyện) 】
Hôm nay sẽ có thể tấn thăng.
Sau khi tưới nước, Giang Hạo ngồi trong sân nhỏ một hồi, cũng không vội đi Linh Dược viên. Con thỏ còn đang ngủ, Tiểu Li chắc là cũng sắp tới đây.
Chờ nàng mang con thỏ đi, hắn lại đi Linh Dược viên.
Mấy ngày nay Tiểu Li đều sẽ lôi kéo con thỏ ra bên ngoài chơi, còn mang theo Sở Xuyên đi huấn luyện.
Bởi vì Lâm Tri sắp ra ngoài, cho nên cũng bị con thỏ kéo đi, để cho Tiểu Li đánh.
Con thỏ nói Luyện Khí bình thường đã không thể tăng khả năng chịu đòn của Lâm Tri. Giang Hạo cũng không để ý, con thỏ muốn dạy thế nào thì dạy thế đó.
Chỉ cần chuyện dạy học bình thường không chậm trễ là được. Hơn nữa đã nhiều năm như vậy, Lâm Tri rất tín nhiệm con thỏ.
Con thỏ cũng không khiến người ta thất vọng, không cần quá mức lo lắng.
Chỉ là lúc Sở Xuyên biết được Lâm Tri là sư huynh của hắn thì có chút sững sờ. Sư huynh Luyện Khí tầng một, chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.
Tiểu Li là một đứa nhỏ ngoan, nàng đã nghe A Công A Bà nói qua về việc tôn sư trọng đạo, cho nên sư huynh chính là sư huynh, sư đệ chính là sư đệ. Sở Xuyên cũng chỉ có thể gọi là Lâm Tri sư huynh.
Thế nhưng hắn không phục, cho nên hắn đánh Lâm Tri, Tiểu Li lại đánh Sở Xuyên.
Những chuyện này là Trình Sầu báo cáo lại.
Giang Hạo nghe xong cũng không biết nên cảm khái như thế nào, đành mặc kệ bọn hắn.
Trong lúc chờ đợi, hắn nhìn nói chuyện phiếm trong Thạch Bản. Phát hiện Liễu đã hoàn thành nhiệm vụ, như thế cũng tốt.
Quỷ: Các ngươi có tới Hoàng thành không? Ta bây giờ đang ở chỗ này, muốn nhìn xem hoàng tộc muốn làm cái gì, động tĩnh có chút lớn, có nhu cầu cũng có thể gọi ta.
Tinh: Có lẽ có liên quan tới Thánh Đạo.
Quỷ: Đáng tiếc nhiệm vụ Thánh Đạo khó mà thực hiện, nếu không ta còn muốn một viên Tuyết Thần Đan.
Giang Hạo nhìn xem, có chút kinh ngạc, Quỷ Tiên Tử đã ăn mấy viên Tuyết Thần Đan rồi, thế mà còn muốn. Nhưng mà thần thông nhiều đúng là chuyện tốt.
"Con thỏ?" Tiểu Li đi vào từ cửa viện, ngồi xổm ở bên cạnh con thỏ.
Thấy Giang Hạo nhìn sang, nàng lật một cái túi, sau đó cầm mấy quả táo trắng đưa tới.
Sau đó, vèo một tiếng nắm lấy con thỏ, "Trộm" đi.
Giang Hạo lắc đầu, ăn táo trắng rồi đi Linh Dược Viên.
Không ngờ lại gặp được Diệu Thính Liên sư tỷ.
"Sư đệ, việc lớn." Diệu Thính Liên nhỏ giọng nói.
"Chuyện gì lớn?" Giang Hạo nghi ngờ nói.
"Cho ngươi cái này." Diệu Thính Liên đưa một tấm thiệp mời cho Giang Hạo.
"Thư mời Hoàng tộc?" Nhìn thiếp mời, Giang Hạo kinh ngạc.
Đây không phải là chuyện thông gia mà Quỷ Tiên Tử nói tới hay sao?
Nhìn thiếp mời Giang Hạo càng thêm nghi ngờ, hắn thấy người được mời bên trong là Mục Khởi sư huynh.
Đưa thứ này cho hắn thì có làm được cái gì?
Hơn nữa, hắn còn là người không thể ra ngoài, không cần thiếp mời?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận