Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 513: Quỷ Tiên Tử Kiếm Tê

Chương 513: Quỷ Tiên Tử Kiếm Tê
Chương 513: Quỷ Tiên Tử Kiếm Tê
Đối mặt với vấn đề của Quỷ Tiên Tử, Giang Hạo cũng không lo lắng.
Hắn đã từng hỏi rồi, hơn nữa còn có được đáp án.
Dừng lại, âm thanh trầm thấp thuộc về hắn mới bắt đầu truyền ra.
Con đường mà Hoàng tộc và Thánh Đạo đi hoàn toàn trái ngược, trừ khi Hoàng tộc vứt bỏ thân phận của mình.
Quỷ Tiên Tử nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
Tinh và Liễu cũng vậy, bọn họ không biết nhiều về chuyện này.
“Quả thực như thế, chi tiết trong đó rất phức tạp, bọn họ có thể hợp tác với những người khác, nhưng Hoàng Tộc chắc chắn sẽ không thông qua Thanh Đạo lấy cắp thiên phú của người khác.” Đan Nguyên khẽ gật đầu.
"Vậy bọn họ hợp tác vì cái gì?" Quỷ Tiên Tử có chút nghi hoặc.
Đan Nguyên nhìn về phía Giang Hạo mỉm cười nói:
“Tỉnh tiểu hữu đã quan sát qua chưa?”
"Trùng hợp nghe qua." Giang Hạo cung kính nói:
"Chẳng qua chỉ là tin tức của Thánh Đạo bên kia."
Điều này làm cho Quỷ Tiên Tử có chút bất ngờ, nàng cảm thấy chuyện này nhất định sẽ khiến cho Tỉnh ghé mắt.
"Thánh Đạo vì khí vận của hoàng tộc cùng với Đại Địa chiếu cố." Tiếng nói của Giang Hạo trầm thấp nghe không ra hỉ nộ.
Nhưng câu những lời này làm mọi người bất ngờ.
"Tin tức của Tỉnh tiểu hữu khá quan trọng, chờ sau khi xác định sẽ trả lời tiểu hữu." Đan Nguyên cười nói.
Giang Hạo hiểu, chuyện này có thể đòi thù lao.
Chỉ là hắn tạm thời không biết muốn hỏi cái gì, có lẽ có thể đẩy một chút nhiệm vụ mà Hồng Vũ Diệp giao.
Tìm được Phong Hoa đạo nhân.
"Nhưng thánh đạo muốn trộm số mệnh hoàng tộc như thế nào? Ta đã nhìn thấy trận pháp đó, không có khả năng này." Quỷ Tiên Tử tò mò nói.
Lúc này Giang Hạo lại mở miệng: "Thượng Quan Hằng Vũ."
"Thượng Quan Hằng Vũ?" Liễu có chút khó hiểu: "Người này có gì đặc biệt sao?"
Đừng hỏi ta, ta không biết, Giang Hạo cúi đầu không trả lời.
“Chuyện này hình như ta từng nghe nói đến khi ở Hoàng thành, hẳn là một người có chức vị rất cao." Quỷ Tiên Tử trả lời.
Trong lòng Giang Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Có người trả lời là tốt.
Chủ đề nhanh chóng kết thúc.
Bởi vì sau đó là nói chuyện phiếm, cho nên khâu về Thánh Đạo tạm thời cho qua.
Chờ lát lại nói tiếp.
Đan Nguyên lần này vẫn không đưa ra nhiệm vụ mới.
Có người vui có người buồn.
Giang Hạo cảm thấy không có việc gì thì có thể hạ thấp khả năng bại lộ, Quỷ Tiên Tử cảm thấy muốn Tuyết Thần Đan càng lúc càng khó khăn.
Tiếp đó là khâu giao dịch bình thường.
"Tỉnh đạo hữu, đã tìm thấy người đó rồi, chẳng qua hắn lại chạy trốn đến chỗ khác, muốn đưa thêm một phong thư vào không?
Tin tức đạo hữu đưa ra trước đó quá khó có được, cho nên lần này thư có thể tính vào thù lao trước đó." Liễu nói với Giang Hạo.
Bởi vì nhiệm vụ này quá đơn giản, hắn cảm thấy vẫn nên trả thêm một ít mới thích hợp.
Nhưng Giang Hạo lại lắc đầu.
Như vậy là đủ rồi, trong lòng đối phương nhất định sợ hãi bất an.
Mà chạy trốn cũng có thể làm cho hắn cảm thấy an tâm một ít, sau đó vì an toàn sẽ thu thập tin tức.
Bị tìm thấy một lần thì sẽ có lần thứ hai, Xích Điền không ngu ngốc, chắc chắn sẽ chuẩn bị cho điều đó.
Hơn nữa, Liễu dường như đã biết Xích Điền trốn đi đâu, điều này thuận tiện hơn.
Đối phương không trốn thoát được.
"Chuyện nguyền rủa cũng đã tiến hành xong, thành công, nhưng hiệu quả không quá tốt.
Sau đó ta còn có thể nguyền rủa tiếp mấy lần, cố gắng nâng cao hiệu quả." Quỷ Tiên Tử nói.
Giang Hạo gật đầu.
Theo những gì hắn đã học được trước đó, nguyền rủa của Quỷ Tiên Tử trong mấy lần này, cần phải hao phí một lượng lớn linh thạch.
Ngẫm lại có chút đau lòng.
"Nơi dưới đáy biển lại có người nhìn thấy xúc tu, hơn nữa càng ngày càng thường xuyên, Thiên m Tông cùng với đám người hải ngoại vẫn đang đi sâu vào Hải Vụ Động thăm dò.
Tạm thời chỉ phát hiện hai sinh vật ở bên trong, một loại là linh thú tuần biển, có thể dẫn đường tìm người, một loại hải quái trộm cắp, khả năng trộm cắp rất đặc biệt." Liễu nói với tiền bối Đan Nguyên.
Đó là nhiệm vụ của hắn.
Nghe vậy, Giang Hạo đột nhiên mở miệng:
"Hải Vụ Động chính là nơi cướp lấy số mệnh của hoàng tộc, tế đàn ở bên trong."
Nghe vậy mọi người có phần kinh ngạc, trong lúc nhất thời có chút khó hiểu.
Thiên m Tông cùng Hoàng Thành chênh lệch cũng không phải là một chút, càng xa xôi hao phí càng lớn.
Là điều gì khiến bọn họ sẵn sàng hao phí rất nhiều sức lực như thế để làm chuyện này?
Đan Nguyên cúi đầu, dường như nghĩ tới điều gì đó.
"Quỷ tiểu hữu ở hoàng thành?"
"Có một nhiệm vụ, thù lao là để cho ngươi biết làm sao để di chuyển nguyền rủa toàn thân, không biết tiểu hữu có hứng thú?”
Nghe vậy, Quỷ Tiên Tử mừng rỡ.
Nàng nhìn Đan Nguyên tiền bối nói: "Là nhiệm vụ gì?"
"Ngăn cản Thánh Đạo cướp lấy số mệnh hoàng tộc, mà trong quá trình này ngươi chỉ cần tìm tế đàn có liên quan, sau đó dùng biện pháp đặc thù phá hư là tốt rồi. Một khi thành công, nhiệm vụ hoàn thành, đồng thời thù lao cũng sẽ nhận được." Đan Nguyên mỉm cười nói.
"Biện pháp đặc biệt gì?" Quỷ Tiên Tử suy tư một lát, kinh hô: "Để bằng hữu của ta trực tiếp đi lên?"
"Đúng, nếu bọn họ muốn cướp số mệnh, như vậy sẽ đưa ra nguyền rủa, trong thời gian đó ngươi cần phải bảo vệ bản thể, như vậy được chứ?" Đan Nguyên mỉm cười nói.
Quỷ Tiên Tử gật đầu.
Trong lúc nhất thời cảm thấy bản thân kiếm tê.
Thân là Hoàng tộc, nàng đương nhiên sẽ không để Thánh Đạo thành công.
Bây giờ tất cả mọi thứ đã được giải quyết, thậm chí đã tìm được người muốn chọn.
Còn lại chính là hành động.
Nhiệm vụ trò chuyện kết thúc, có nghĩa sẽ nói đến tình hình xung quanh.
"Còn nhớ Thượng An đạo nhân không? Nghe nói hắn định ra ngoài, đáng tiếc bị sư phụ hắn trấn áp, không phá Đăng Tiên đài thì không thể ra ngoài."
“Với lại ta nghe nói, hôm nay hắn có thể bước ra Đăng Tiên đài bất cứ lúc nào, chỉ là bản thân chậm chạp không chịu bước ra một bước kia.
Thậm chí sắp bước ra nhưng lại quay về, sư phụ hắn tức muốn tổ tung.”
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn, trong thi giới, Thượng An đã có năng lực đạp phá Đăng Tiên đài.
Chỉ là khi đó muốn đi Vong Tình đạo.
Hiện giờ hắn gia nhập Hạo Thiên tông, hẳn là không cần đi Vong Tình đạo nữa.
Chậm chạp không chịu đi ra một bước này, hẳn là cũng có liên quan đến Mị Thần.
Đối với loại tình cảm này hắn thật sự không hiểu.
Có lẽ cả đời này mình sẽ không có tình cảm nam nữ, nếu có…
Trong đầu Giang Hạo toát ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, nguyên nhân do cổ độc nên cũng chỉ nhớ tới nàng.
Những nữ tử khác chẳng qua chỉ là một bộ xương khô.
"Vậy hắn bị trấn áp, có đạp phá Đăng Tiên đài hay không?" Quỷ Tiên Tử hỏi.
Thượng An là thiên tài kinh thế mà bọn họ đoán ra, hơn hai trăm năm đứng trên Đăng Tiên đài.
Thiên Đạo Trúc Cơ trong suy đoán của bọn họ, hẳn là hơn một trăm năm có thể bước lên tiên đài.
Tất cả đều là những người không thể tưởng tượng được.
Tu sĩ bình thường có thể đi tới Đăng Tiên Đài, đại khái phải tốn mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm.
"Không có! Chỉ có một câu nói, hắn nói sẽ đi du lịch mấy năm, khi trở về sẽ theo sư mệnh phá Đăng Tiên Đài."
Ra ngoài à?
Giang Hạo trước tiên nghĩ đến Thi Giới sắp mở ra.
Nếu không Thượng An làm sao có thể rời đi?
Nhưng không nghe nói Thi Giới có dấu hiệu mở ra, nếu có thì người của Thi Thần Tông hẳn sẽ tới.
"Gần đây ở hải ngoại cũng không an phận, chuyện dưới đáy biển không nói, Vạn Vật Chung Yên dường như lại sắp bắt đầu tế tự.
Lần trước là vì Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, vậy lần này lại làm gì?" Liễu có chút bất đắc dĩ.
Dường như rất ảnh hưởng đến hắn.
Mà Giang Hạo cúi đầu, cảm thấy đối phương chắc vẫn tìm Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
Trò chuyện một hồi, tụ hội kết thúc, sau đó rút lui ra ngoài.
Chỉ là vừa mở mắt ra, liền phát hiện trước mặt có một thân ảnh đang ngồi uống trà, sắc mặt bĩnh tĩnh ưu nhã.
Giang Hạo: "..."
Hồng Vũ Diệp.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận