Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 532: Làm Sao Mới Có Thể Vờ Như Bị Trúng Mị Thuật

Chương 532: Làm Sao Mới Có Thể Vờ Như Bị Trúng Mị Thuật
Chương 532: Làm Sao Mới Có Thể Vờ Như Bị Trúng Mị Thuật
Đọc hôn thư xong, Giang Hạo ngẩng đầu nhìn sư tỷ, cảm thấy đối phương đúng là tới làm khó hắn.
Những chữ này cũng không dễ đọc.
Có lẽ đọc sai, bọn hắn cũng không biết.
Lúc này Mục Khởi sư huynh đã đứng ở bên cạnh Diệu sư tỷ, khóe miệng tràn đầy nụ cười.
Giang Hạo mỉm cười, chân thành nói:
"Chúc mừng sư huynh sư tỷ."
Diệu Thính Liên thu hồi hôn thư, vui vẻ nói:
"A...là hôn thư của ta, ta đây liền thu lại."
Giang Hạo: "…”
Kỹ thuật diễn của sư tỷ đúng thật là…
Nhưng mà nàng cũng coi như đã được như ước nguyện, lúc trước phản bội Thiên Thánh Giáo chạy tới Thiên m Tông, chính là vì Mục Khởi sư huynh.
Bây giờ bọn hắn thật sự chính là đạo lữ.
Chỉ là không mở tiệc chiêu đãi khách khứa, không biết là đơn giản hóa, hay là có ý định sau này hãy nói.
"Sư đệ không cần để ý đến nàng." Mục Khởi bất đắc dĩ nói.
"Sư huynh và sư tỷ thật xứng đôi." Giang Hạo cười nói.
Còn về xứng thế nào, hắn cũng không nói lên được, chỉ là cảm thấy bọn họ đứng chung một chỗ sẽ giao hòa lẫn nha.
Không xứng chính là giống như hắn và Hồng Vũ Diệp, đứng chung một chỗ có một loại ngăn cách vô hình.
"Sư đệ ngươi nói chuyện thật là dễ nghe, gần đây ta lại biết một vị sư muội, xinh đẹp như hoa, dáng người xinh đẹp, nhưng mà nàng mặc luyện đan bào, không ai phát hiện ra. Bây giờ nàng Kim Đan trung kỳ, thế nhưng tốc độ tấn thăng cũng không nhanh bằng sư đệ, muốn đi làm quen một chút hay không. Tỉ lệ thân thể vượt qua tưởng tượng của ngươi." Diệu Thính Liên nói nghiêm túc.
Giang Hạo thở dài trong lòng, vượt quá tưởng tượng?
Trong đầu hắn hiện lên thân ảnh của Hồng Vũ Diệp, ai có thể vượt qua người này đây?
Sau đó hắn uyển chuyển từ chối.
"Tính cách phù hợp ngươi không thích, dáng người xinh đẹp ngươi cũng không thích, sư đệ thích kiểu nào?" Diệu Thính Liên tò mò hỏi.
"Tại sao ta không thể một lòng hướng đạo vậy?" Giang Hạo cười giải thích.
"Không giống, nào có người nào một lòng truy cầu cảnh giới lại ở mãi trong Linh Dược Viên không đi ra?" Diệu Thính Liên suy nghĩ một chút, nói:
"Bình thường trốn ở chỗ này, không phải là muốn một cuộc sống an ổn hay sao? Cuộc sống như vậy bình thường đều cần một người đạo lữ, nếu không sẽ quá nhàm chán."
Giang Hạo không biết nên trả lời như thế nào.
Thật ra hắn cũng muốn một đạo lữ bình thường, chỉ có một người lại không thể thành ứng cử viên.
Người này không có khả năng, hắn sẽ không có đạo lữ.
Đương nhiên, dù không bị ép buộc, hắn cũng không muốn tìm đạo lữ.
Khác với những người ẩn cư khác, lòng hắn mang hi vọng, tất cả những gì hắn làm đều là vì tiến vào cảnh giới cao hơn.
Tương lai có hi vọng.
Diệu Thính Liên lại nói một hồi, phát hiện Giang Hạo thế mà không đi, ngạc nhiên nói:
"Xem ra sư đệ thật sự thích tiên tử dáng người xinh đẹp, trước kia đều cáo từ, lần này thế mà lại không bỏ được."
Mục Khởi lại không nghĩ như vậy, mà là tò mò nói:
"Sư đệ là có chuyện gì sao?"
"Đúng sao." Giang Hạo gật đầu, sau đó trong lòng suy nghĩ một hồi rồi nói:
"Ta gần đây muốn đi thủ sơn môn, không biết sư huynh có biện pháp nào hay không."
Hắn đúng là nên cần phải đi, thế nhưng thời gian không đợi người.
Đúng lúc Mục Khởi sư huynh tự mình đến đây, hắn cũng không cần chủ động tìm đối phương nữa.
Muốn trao đổi nhiệm vụ, nhất định phải tìm một người có tu vi cao thâm giúp đỡ.
Trai đổi giữa hoàn toàn không giống với lần trao đổi với Hàn Minh trước đó.
Chỉ là, phía sau không biết có liên lụy đến Mục Khởi sư huynh hay không.
Cố gắng cẩn thận một chút.
"Thủ sơn môn?" Diệu Thính Liên kéo cánh tay Mục Khởi, kinh ngạc nói:
"Ngươi không có việc gì đi thủ sơn môn làm gì?"
"Biến hóa của Hải Vụ Động có chút lớn." Giang Hạo cúi đầu, đáp.
Mục Khởi, Diệu Thính Liên: "…”
Suy nghĩ kỹ một chút thì cũng đúng, Giang Hạo một lòng trốn ở Linh Dược Viên, cũng là bởi vì nơi này an toàn ổn định.
Mà thủ sơn môn cũng là như thế, ổn định, an toàn.
Chỉ là buồn tẻ.
Mà Giang Hạo dường như hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện buồn tẻ, muốn đi thủ sơn môn cũng là chuyện bình thường.
Mục Khởi suy tư chốc lát rồi nói:
"Nếu như lúc trước có lẽ sẽ khó khăn một chút, hiện tại cũng không khó. Ta nhớ hình như có vị sư muội đang thủ sơn môn, nàng một lòng muốn rời đi. Nếu như sư đệ đã xác định, ta sẽ câu thông với nàng, nếu như đồng ý thì chỉ cần báo cáo lại với tông môn là được. Đến lúc đó lại đến Chấp Pháp Phong một chuyến, chắc là có thể."
"Đa tạ sư huynh." Giang Hạo cảm kích nói.
Mục Khởi và Diệu Thính Liên đối với hắn đúng là rất không tệ.
Tất cả nguyên do chắc là bởi vì mình mang Diệu sư tỷ vào cửa, trong lòng đối phương vẫn còn cảm kích.
Một tới hai đi, cũng dần trở nên quen thuộc.
Nếu không Diệu sư tỷ sao lại dùng phương thức như thế để lấy hôn thư ra, nói cho hắn biết hai người thành hôn rồi?
Chỉ là không biết bọn họ khi nào thì xử lý hôn sự.
Đến lúc đó không tránh được việc tốn kém.
Mục Khởi sư huynh làm việc rất nhanh, xế chiều hôm đó, hắn đã gặp được Lạc Chi sư tỷ.
Có chút vượt quá dự liệu của hắn.
Trình Sầu có chút khó chịu, trong lúc Giang Hạo không có ở đây, áp lực của hắn rất lớn.
Mặc dù có Diệu sư tỷ chịu trách nhiệm về Linh Dược Viên, nhưng Diệu sư tỷ lại thường xuyên không ở đó.
Một chút chuyện bình thường cũng không xử lý.
Hắn cũng không tiện hỏi nhiều, cái gì đều ép trên người mình.
May mà mấy loại chuyện lúc trước không xảy ra, nếu không hắn đã không xử lý được.
Hắn hiểu rõ bản thân mình có bao nhiêu phân lượng.
Mà người càng khó chịu hơn thật ra là Lạc Chi tiên tử, nàng khi biết có người muốn trao đổi với nàng thì cực kỳ mừng rỡ.
Nhưng khi nhìn thấy Giang Hạo lại vô cùng lưỡng lự.
Chỉ là khó chịu không được bao lâu, nàng cảm thấy đây là cơ hội ngàn năm khó gặp.
Trao đổi cần câu thông, mà đây cũng là cơ hội của nàng.
Tu vi của đối phương không bằng chính mình, như vậy nàng có thể mị hoặc đối phương, như thế liền có thể biết được bí mật mà Nhan Hoa để lại.
Tương tự, cũng có thể đẩy tất cả dấu vết lộ ra gần đây lên trên người đối phương.
Chỉ cần có một tia cơ hội, nàng sẽ có thể thuận lợi rời khỏi Thiên m Tông.
Chạy thoát.
Giang Hạo không biết suy nghĩ của đối phương, còn đang lo lắng nếu như mình không bị oan thì nên làm thế nào cho phải.
Trao đổi đơn giản hai câu, Lạc Chi sư tỷ liền rời đi.
Nàng đồng ý trao đổi, nhưng mà mấy ngày nay cần bàn giao một số việc.
Bắt đầu từ ngày mai, buổi tối phải đi tìm nàng.
Bởi vì nàng chỉ có một ít thời gian nghỉ ngơi vào ban đêm.
Giang Hạo vui vẻ trong lòng, biết có hi vọng.
Hắn muốn đạt được sự "Ưu ái" của Chấp Pháp Phong trước khi sóng gió của Hải Vụ Động đi qua.
"Người sư muội này có dáng người xinh đẹp, nhìn qua liền biết là người từng học Mị thuật, hơn nữa còn rất không tệ. Sư đệ phải cẩn thận một chút." Diệu Thính Liên nhắc nhở.
Mị thuật? Giang Hạo mỉm cười trong lòng, hắn cũng học qua cái này.
Đương nhiên, hắn còn miễn dịch với Mị thuật.
Mị thuật đều không thể ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng mà cũng có thể quan sát một chút, tương kế tựu kế.
"Loại cô gái này không thích hợp làm đạo lữ, sư đệ cũng đừng bị ma quỷ ám ảnh.
Cho dù dáng người uyển chuyển, đó cũng là loại mọi người đều thấy, không thể cưới. Ngươi phải cưới kiểu người mà ngoài ngươi ra thì những người khác chưa thấy qua. Ví dụ như Luyện Đan sư muội mà ta giới thiệu cho ngươi trước đó." Diệu Thính Liên cười nói:
"Nàng ăn mặc rất kín, không ai biết rõ dáng người uyển chuyển của nàng. Ngươi chế phù, nàng luyện đan, tuyệt phối."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Diệu sư tỷ thật đúng là nghiêm túc chọn đạo lữ cho hắn.
Ngày kế tiếp.
Ban đêm.
Giang Hạo đi tới chỗ ở của Lạc Chi sư tỷ, cũng là một khoảng sân nhỏ, xung quanh trồng đầy đại thụ, còn có trận pháp vờn quanh.
Thùng thùng!
Kẽo kẹt!
Cửa mở ra.
Một vị tiên tử ăn mặc mỏng manh, trâm cài tóc bị nàng rút ra, tóc hoa chậm rãi rơi xuống.
Thấy người, nàng mới kinh ngạc nói: "Là Giang sư đệ à."
Nàng vừa nói vừa giống như ý thức được chuyện gì đó, nhẹ nhàng kéo quần áo lên.
Tràn ngập dụ hoặc.
Giang Hạo: "…”
Đây là Mị thuật sao?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận