Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 543: Long Châu

Chương 543: Long Châu
Chương 543: Long Châu
Nghe thấy việc mình có thể đi, Ngô Dũng không khỏi ngây ngẩn cả người. Thế nhưng rất nhanh hắn đã khôi phục như thường, cười nói:
"Được, gây thêm phiền toái cho Giang sư đệ rồi." Nói xong, hắn liền rời đi với tốc độ như thường.
Giang Hạo thấy một vị đệ tử Trúc Cơ của Lôi Hỏa Phong đi tới, cũng không để ý.
"Sư huynh, ở bên trong là cái gì?" Hắn có chút nóng nảy hỏi.
"Sư đệ tò mò, đi hỏi một chút là biết." Giang Hạo thuận miệng trả lời một câu.
Sau đó ngồi tại chỗ, tu luyện.
"Sư đệ nhìn thấy cái gì?" Nam Dư Thư hỏi.
"Một linh thú kỳ quái." Giang Hạo nhẹ giọng đáp lại.
"Kỳ quái thế nào?" Hạ Tồn cũng thấy hứng thú.
Suy nghĩ một lát, Giang Hạo mới mở miệng nói: "Trước kia chưa từng thấy qua."
"Đó là linh thú gì?" Trúc Cơ bên cạnh vô thức hỏi.
Tiếng nói vừa dứt, đám người Hạ Tồn quay đầu nhìn lại.
Trong lúc nhất thời, áp lực vô hình cho ép đối phương khó mà động đậy.
Giang Hạo yên lặng, loại người này đúng là không biết mình biết người. Lúc hắn Trúc Cơ, đều không dám chen lời trước mặt các sư huynh sư tỷ Kim Đan. Một khi bị nhằm vào sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn.
Sau đó bốn người không nói chuyện với nhau nữa, mà là an tĩnh trông coi sơn môn.
Những người khác cũng không dám ở lại chỗ này.
Thấy thế, Giang Hạo chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục dùng Vô Danh Bí Tịch cảm giác bốn phía.
Chuyện linh thú hình người đuôi cá xem như không có bất cứ quan hệ nào với hắn. Còn bí mật của nhân ngư, hắn càng không có nửa phần hứng thú.
Cho dù là biết, sẽ có thể bị cuốn vào trong đó. Hắn cũng không muốn phá vỡ tháng ngày yên tĩnh hiện tại.
Chuyện Hải Vụ Động đã kết thúc, sẽ khiến cho hắn dần dần trở nên an ổn. Dù cho còn có Thánh Đạo nhìn chằm chằm vào hắn, cũng sẽ không tùy tiện làm việc. Dù sao kế hoạch lớn của Thánh Đạo cũng vừa mới bị tan rã.
Mấy ngày sau, Giang Hạo ban đêm trở về tưới nước, thuận tiện tìm hiểu thuật Tỏa Thiên một chút. Hết một canh giờ, hắn sẽ trở lại sơn môn. Trong lúc hắn thủ sơn môn, Trình Sầu thỉnh thoảng sẽ tới, hỏi thăm hắn một số việc của Linh Dược Viên.
Chuyện Hải Vụ Động kết thúc, Diệu sư tỷ cũng không quản lý Linh Dược Viên nữa, đương nhiên là phải đến hỏi thăm người phụ trách hiện tại.
Cũng may số lần không nhiều, nếu không sẽ dễ khiến cho ba người còn lại không vừa lòng.
---
Bên trong một con sông lớn của Thiên m Tông, một đạo thân ảnh màu trắng như ẩn như hiện trong mặt nước.
Sau đó có cá con xuất hiện ở bên người nó, thân ảnh màu trắng bỗng vượt qua cá con một chút.
Bịch một tiếng.
Thân ảnh màu trắng nhảy ra khỏi mặt nước, rõ ràng là một con thỏ màu tuyết trắng. Lông tóc óng ánh, bên trong ánh mắt mang theo sự linh động.
Vẻ mặt nó có chút kiêu ngạo."Nước này càng ngày càng cho Thỏ gia mặt mũi."
Sau đó, nó rơi xuống trong nước, như vào biển cả, mặc nó ngao du.
Chỉ là sau khi bơi hai vòng, sau lưng nó đột nhiên xuất hiện một con cá nhỏ, con thỏ nhìn thấy thì đột nhiên tăng tốc. Nhưng mà cá nhỏ cũng bắt kịp theo.
"Hả?"
Con thỏ có chút ngoài ý muốn, tăng tốc lần nữa.
Nhưng mà không bao lâu sau, cá con bắt kịp lần nữa.
Con thỏ không tin. mang theo vòng cổ và vòng vàng bắt đầu gia tăng tốc độ
Ào ào, tiếng nước xuất hiện.
Qua một lúc sau, lúc con thỏ cho là đối phương bị bỏ lại, cá con lại xuất hiện. Con thỏ nhìn chằm chằm đối phương, nói: "Ngươi biết ngươi đang đi theo người nào không?"
Cá con xông ra, vẫy vẫy đuôi.
"Có lẽ ngươi còn không biết, ngươi bây giờ đang đối mặt với Vạn Cổ Yêu Vương tương lai." Khí tức trên người con thỏ khuếch tán, bên trong uy nghiêm mang theo ngạo khí.
Linh khí của cá con dương như không cao, cũng không hiểu rõ.
"Thỏ gia ta luôn luôn ăn người, thế nhưng hôm nay dự định sẽ ăn cá." Con thỏ nói xong liền muốn bắt cá.
"Con thỏ." Tay Tiểu Li duỗi tới, gắp con thỏ đi.
"Tiểu Li." Con thỏ tránh thoát, đứng trên bả vai người tới, nói:
"Bạn bè trên đường nể tình, đưa con cá tới."
"Cá?" Tiểu Li ngồi xuống, nhìn xuống, phát hiện thật sự có một con cá nhỏ màu xanh.
Cá con trợn tròn mắt nhìn bọn hắn.
Tiểu Li gật gật đầu, nghiêm túc nói với con thỏ:
"Con thỏ, cá này thật ra là người khác đưa tới, nó nói có thứ muốn giao cho sư huynh."
"Cá?"
Lúc Giang Hạo trở về nghỉ ngơi, phát hiện Tiểu Li đang nằm sấp trên bàn ngủ thiếp đi.
Mà con thỏ vẫn còn duy trì tinh thần, hắn thuận tay dùng thuật pháp đảm bảo nhiệt độ cho Tiểu Li ngủ. Giang Hạo mới bắt đầu thảo luận chuyện con cá với con thỏ.
"Hôm nay Thỏ gia ta ngao du sông nước, lòng có cảm giác đang vặn vẹo, đang muốn thi đua cùng với bạn bè trên đường, sau đó nhìn thấy có thú vật…”
Con thỏ còn dự định tiếp tục nói, Giang Hạo liền lạnh nhạt chầm chậm cắt ngang lời nó: "Nói tiếng người."
Con thỏ nhìn về phía chủ nhân, sau đó lấy một con cá nhỏ màu xanh ra:
"Lúc ta đang bơi lội trong sông thì phát hiện ra nó, Tiểu Li nói nó muốn tìm chủ nhân."
Lúc thấy nam tử trước mắt, Tiểu Ngư nháy nháy mắt, dường như có lời muốn nói.
Giang Hạo yên lặng, muốn biết con cá này muốn nói cái gì. Nhưng đáng tiếc là, hắn không hiểu ngôn ngữ của cá.
Tiểu Li có thể giúp đỡ, thế nhưng cá này là ở đâu ra, lại có mục đích gì?
Không biết rõ ràng mấy chuyện này, hắn cũng không tính để Tiểu Li mạo hiểm nói chuyện với nó.
"Giám định."
【 Cá Trắm Đen: Một con cá nhỏ chỉ biết nhận tin và truyền lời, là Ngô Dũng lấy được từ chỗ của Thủy Lạc, vì tìm hiểu tin tức, có thể truyền tin tức của Thủy Lạc về. Tìm ngươi là vì Thủy Lạc và Ngô Dũng muốn báo đáp ân tình của ngươi, muốn nói cho ngươi biết, Thiên Hà Dĩ Đông, Thương Uyên Long Châu. 】
"Thiên Hà Dĩ Đông, Thương Uyên Long Châu?"
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn. Đây là bí mật của nhân ngư?
Mặc dù phản hồi của thần thông chỉ cho thấy tên, thế nhưng người có liên quan đến cá mà hắn tiếp xúc gần đây chỉ có vị sư huynh cùng với nhân ngư kia.
Cho nên sư huynh kia tên là Ngô Dũng, nhân ngư tên là Thủy Lạc. Bọn họ vì báo ân nên chủ động nói ra bí mật.
"Đây là bí mật gì?"
Giang Hạo lắc đầu thở dài, Giang Hạo thả cả về lại sông nhỏ, vì không muốn đối phương suy nghĩ nhiều, hắn thông báo là đã biết những lời kia.
Linh trí của cá này có hạn, nghe xong nó liền tin.
"Chủ nhân, cá con này là ở đâu ra?" Con thỏ hỏi.
"Một người xa lạ, không cần quá để ý tới nó." Giang Hạo thuận miệng nói.
Trở lại sân nhỏ, Giang Hạo nhìn về phía Bàn Đào Thụ đã kết quả.
Sang năm sẽ phải niết bàn, chắc là còn cần không ít linh thạch. Một năm nói chậm cũng chậm, nói nhanh cũng nhanh, vẫn phải chuẩn bị linh thạch cho kỹ càng trước đã.
Trước đó niết bàn cần khoảng hai vạn năm, lần này dù thế nào cũng cần khoảng tầm ba vạn. Bên phía con thỏ cũng chỉ có thể tạm từ bỏ, hắn không có nhiều linh thạch như vậy.
Chờ lúc nào đó bán đi đống đồ kia chắc là đủ rồi.
Giang Hạo ngồi ở đối diện Tiểu Li, xem Hòa Quang Đồng Trần, giống như là hư ảnh dưới ánh trăng, bụi trần trong không khí, tan biến tại chỗ.
Con thỏ không có phát hiện ra, nó chỉ phát hiện Thiên Hương Đạo Hoa được tưới một bát nước.
Qua một khoảng thời gian sau, Giang Hạo vẫn thường xuyên thấy người của Lôi Hỏa Phong. Chuyện này đã nói lên việc Ngô Dũng đã mang người rời đi an toàn.
Còn về bí mật kia, cho dù Giang Hạo biết cũng không có ý định tìm tòi nghiên cứu.
Lúc tình huống của Hải Vụ Động triệt để ngừng lại, người hải ngoại dự định rút lui thì đã là đầu tháng chín.
Cũng là vào ngày này, Giang Hạo nhận được tin tức tụ hội.
Vẫn là giờ Tý như bình thường.
"Cuối cùng đã đến, không biết có thể biết được bao nhiêu thứ từ chỗ của Quỷ Tiên Tử.”
Hắn cũng muốn hiểu một ít về chuyện liên quan tới Thánh Đạo.
Đương nhiên, còn có điểm quan trọng nhất. Dùng chiến công của hắn, tin tức đủ để truyền đến người khác, có lẽ sẽ liên tưởng đến Tỏa Thiên từ trên người hắn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận