Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 554: Trên Đời Nào Có Thiên Vương Quỳ Xuống Đất Cầu Xin Tha Thứ?

Chương 554: Trên Đời Nào Có Thiên Vương Quỳ Xuống Đất Cầu Xin Tha Thứ?
Chương 554: Trên Đời Nào Có Thiên Vương Quỳ Xuống Đất Cầu Xin Tha Thứ?
"Dự định chọn cái thứ ba." Giang Hạo cũng không chần chờ.
Biện pháp thứ ba khó khăn nhất, cũng là an toàn nhất.
Còn có một chuyện nữa, đó chính là có thể kéo dài thời gian. Phương pháp này cần Thiên Diện Bảo Phiến, hắn có thể dùng cớ này để từ chối.
Thật ra hắn còn biết phân thân của Phong Hoa Đạo nhân, thế nhưng đó là cường giả cấp bậc Phản Hư, dù cho hắn có ý tưởng cũng bất lực.
Nếu như phía sau Hồng Vũ Diệp muốn hắn tăng tiến độ, như vậy thì phải nói chuyện này ra. Có người thực sẽ có thể tiếp tục trì hoãn.
"Tiếu Tam Sinh là người Vạn Vật Chung Yên?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi. "Đúng." Giang Hạo gật đầu.
Chỉ là trong lòng hơi nghi hoặc một chút, trước kia Hồng Vũ Diệp cũng biết Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh rồi mà, nhưng lúc đó nàng cũng không hỏi nhiều.
Bây giờ tại sao lại đột nhiên hỏi đến? Nhưng mà, đối phương không có tiếp tục mở miệng.
Điều này cũng làm cho Giang Hạo để nghi hoặc ở trong lòng, nhìn xem tình huống phía sau như thế nào.
Chờ uống xong trà, Giang Hạo vốn cho rằng Hồng Vũ Diệp muốn làm chút gì đó.
Nhưng mà nàng vẫn ngồi ở chỗ đó uống trà, không nói một lời.
Buổi chiều.
Trong lúc vô hình, Giang Hạo cảm thấy một cỗ áp lực. Hắn chú ý đến nhất cử nhất động của Hồng Vũ Diệp, bởi vì không thể suy đoán ý nghĩ của đối phương, khiến cho hắn có chút lo lắng.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp mới nhìn sang. Bên trong ánh mắt mang theo một tia cười lạnh.
"Chuyện Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh, ngươi tốt nhất là không nên lừa gạt ta." Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh của Hồng Vũ Diệp bắt đầu tan biến.
Giang Hạo cúi đầu, cung kính nói: "Tiền bối yên tâm."
Nhìn Hồng Vũ Diệp rời đi, Giang Hạo có chút bất đắc dĩ.
Chuyện này tạm thời để sang một bên, xem tình huống rồi lại nói.
Nếu như lần sau nàng thúc giục, hắn sẽ nói chuyện Hải Minh Đạo nhân ra. Nếu như tìm được người của Vạn Vật Chung Yên từ hắn, sẽ có thể biết được ban đầu là người nào đưa Thạch Bản ra, sau đó tìm ra người phía sau Thạch Bản.
Mục đích cuối cùng của Hồng Vũ Diệp là thu thập tất cả Thạch Bản hoặc là tìm ra chủ nhân phía sau Thạch Bản.
Chủ nhân chân chính. Người này đang thông qua Mật Ngữ Thạch Bản, phát hiện bảo vật thiên hạ.
Sau khi suy nghĩ đơn giản một hồi, Giang Hạo mới bắt đầu quan sát khắp sân nhỏ.
Bây giờ trận pháp đã tăng lên, người bình thường khó mà tiến vào nơi này, hắn cũng an tâm hơn rất nhiều.
Sau khi xác định trận pháp không có vấn đề gì, hắn liền tới gian phòng tu luyện, bắt đầu tấn thăng. Lần này tấn thăng Luyện Thần viên mãn, cách lần trước tấn thăng không đến một năm.
Nhanh hơn
Giữa trưa ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi ra khỏi phòng khách. Khí tức của hắn hôm nay nội liễm, không nhìn thấy chút ánh sáng thuật pháp nào. Bên trong đôi mắt lại có một tia tử khí như ẩn như hiện.
Tỏa Thiên Chi Thuật cũng tăng lên một chút sau tấn thăng.
Mặc dù có thể can thiệp vào thiên phú của người khác, thế nhưng có thể dùng cho thực chiến hay không thì lại là chuyện khác. Nhưng mà có thể tốt hơn những công pháp đạo thuật khác, cũng tính là thu hoạch ngoài ý muốn. Hiện nay hắn đã củng cố tu vi, hơn nữa cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, có thể học tập loại thuật pháp thứ hai của Hồng Mông Tâm Kinh.
Ngồi trong sân, hắn nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi ba 】
【 Tu vi: Luyện Thần viên mãn 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】
【 Khí huyết: 2/100 (không thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 0/100 (không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
Ba mươi ba tuổi, Luyện Thần viên mãn.
Nếu tất cả thuận lợi, ba mươi lăm tuổi sẽ có thể bước vào Phản Hư. Phản Hư là thực lực như nào? Giang Hạo tạm thời không thể biết được.
Trong các đồng môn trẻ tuổi mà hắn biết, hình như còn không có Phản Hư.
"Không biết Luyện Thần viên mãn như ta bây giờ có thể xếp hạng thủ tịch thứ mấy."
Vượt qua Bạch Dịch sư huynh là chuyện tất nhiên, không chỉ là Bạch Dịch sư huynh, Diệp Nhã Tình sư tỷ chắc cũng không phải là đối thủ của hắn.
"Hiện tại ta chắc là nằm trong năm vị trí đầu thủ tịch."
Sau khi suy đoán đại khái thực lực của mình, Giang Hạo liền không nghĩ nhiều nữa, mà là bắt đầu thay đổi thần thông và thuật pháp.
Tàng Linh Trọng Hiện cần đổi, thuật pháp Cửu Thiên Hộ Oản cũng cần đổi.
Hồi lâu sau.
Giang Hạo để cho mình khôi phục trạng thái đỉnh phong. Thực lực như vậy, mang đến cho hắn một loại cảm giác an toàn.
Trước kia gặp phải một số phản đồ và đồng môn tính cách vặn vẹo, hắn không chỉ phải tránh xa ba phần, ban đêm còn lo lắng có người xông vào chỗ ở hay không.
Bây giờ hắn vẫn sẽ tránh lui, nhưng đã có thực lực phản kích.
"Nên đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến, đi gặp Hải La Thiên Vương." Trước đó Ngân Sa sư tỷ đã mở miệng, hơn nữa đúng lúc hắn cũng muốn hỏi một chút về chuyện vực sâu biển lớn.
Trên đường đi, hắn thấy một số đệ tử hình như đang bận rộn.
Hôm qua đã thấy, nhưng mà không có cơ hội hỏi thăm.
"Đợi chút nữa đi Linh Dược Viên sẽ hỏi một chút."
Nghĩ đến đây, Giang Hạo liền đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Tầng năm.
Hải La Thiên Vương dường như còn đang giễu cợt Nam Cung Nguyệt. Cảm giác như thiên hạ ngoài ta còn ai khí khái sao. Giang Hạo đến, cũng không có khiến cho hắn để ý.
Có lẽ lâu dần nên quen thuộc, cảm thấy người trước mắt không có uy hiếp gì.
Giang Hạo có thể hiểu được chuyện này. Bởi vì hiện tại hắn cũng không xác định được mình có thể uy hiếp đối phương hay không, chỉ có thể thử một chút.
Giang Hạo trực tiếp đi vào nhà tù số hai, lúc này Hải La Thiên Vương đang khiêu khích nhìn hắn.
"Thiên Vương, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ." Giang Hạo lễ phép nói.
"Một Kim Đan nho nhỏ, bản Thiên Vương thấy nhiều, mỗi người đều muốn đạt được chút gì đó tại chỗ của bản Thiên Vương. Thế nhưng Kim Đan chỉ là Kim Đan, bản Thiên Vương sẽ không cho biết cái gì, cũng sẽ không nói gì cả." Hải La Thiên Vương chỉ chỉ còng tay trên mặt đất:
"Thấy những vật này chưa? Nó đã không khóa lại được tay của bản Thiên Vương, cũng không khóa được sự ngông cuồng của bản Thiên Vương."
Giang Hạo nhìn nam tử trước mắt, bình tĩnh nói:
"Là có một vài vấn đề muốn hỏi Thiên Vương một chút."
"Vấn đề?" Hải La Thiên Vương cười ha ha:
"Ngươi không thấy mấy còng tay còng chân này sao? Mấy thứ này đều không hỏi ra bất cứ chuyện gì, chỉ dựa vào một Kim Đan như ngươi?"
Giang Hạo thở dài một tiếng, đưa tay vẫy vẫy, nói:
"Muốn thương lượng với Thiên Vương một chuyện."
Vào khoảnh khắc Giang Hạo vẫy tay, bầu không khí tầng thứ năm đột nhiên thay đổi.
Trang Vu Chân nhìn sang, nghiêm túc nhìn chăm chú, trong mắt âm tình bất định.
Mà Hải La Thiên Vương thậm chí còn vô thức lui về sau. Nhưng hắn rất nhanh đã tỉnh ngộ lại, đầu hơi nâng lên, ra vẻ mình không sợ hãi, nhưng Nam Cung Nguyệt lại nhìn rõ sự lo lắng ở trong mắt của hắn. Giống như cái vẫy tay này là một thuật pháp cực kỳ đáng sợ.
Nam Cung Nguyệt nghi hoặc, đây là có chuyện gì? Rõ ràng không có cái gì, tại sao lại cảm thấy bọn hắn đều vô cùng sợ hãi?
Hải La Thiên Vương cười ha ha:
"Ngươi nói, lớn tiếng nói, nếu như bản Thiên Vương nhíu mày một cái, từ đây sẽ không xưng vương nữa."
Trong lòng Giang Hạo thở dài một tiếng, chỉ có thể nhẹ giọng mở miệng:
"Khí vận Thiên Vương, Diệu An Tiên."
Phần lớn nguyên nhân khiến cho Hải La Thiên Vương tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp là vì Diệu An Tiên. Muốn phá hỏng kế hoạch của hắn rất dễ dàng, đó chính là đưa ra khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp là được.
Hi vọng hắn có thể hiểu.
Hắn cũng không biết được hiệu quả sẽ như thế nào.
Nghe thấy lời nói của Giang Hạo, Hải La Thiên Vương sững sờ, sau đó cười ra tiếng:
"Ngươi là đang nói đùa với ta sao? Chỉ có như này? Ta còn chưa từng nhìn thấy người nào dùng lời nói như vậy để khiến cho người ta khuất phục. Ngươi có phải là đang xem thường bản Thiên Vương hay không? Trên đời này nào có Thiên Vương nào quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, chịu nhục cầu vinh?" Hải La Thiên Vương lui về sau hai bước, ngạo khí trên thân không giảm:
"Ngươi nói ngươi muốn hỏi ta mấy vấn đề? Cứ như vậy ngươi còn muốn đáp án? Còn không bằng dùng cái chết tới uy hiếp, ngươi đây là đang vũ nhục bản Thiên Vương."
Răng rắc!
Hải La Thiên Vương giơ còng tay lên, còng vào tay của mình, sau đó ngồi dưới đất, nhỏ giọng nói:
"Ngươi hỏi, ta đáp."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận