Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 555: Giảng Đạo Thuyết Pháp

Chương 555: Giảng Đạo Thuyết Pháp
Chương 555: Giảng Đạo Thuyết Pháp
Ngay từ đầu nhìn Hải La Thiên Vương khí thế, kiệt ngạo bất tuần, Nam Cung Nguyệt mặc dù khinh thường, nhưng cũng cảm thấy này người là hán tử sắt đá. Nhưng mà khi nhìn thấy đối phương tự còng tay mình lại, nàng liền ngây ngẩn cả người.
Lúc hắn nói ra câu "Ngươi hỏi, ta đáp", nàng lại càng choáng váng.
Hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng.
Trang Vu Chân nhìn xem, vẻ mặt cũng không xuất hiện chút biến hóa nào. Chỉ là một lát sau, trong mắt nhiều thêm một tia phức tạp.
Không biết là phiền muộn khi thần thoại không thể bị phá vỡ, hay là vui mừng vì thần thoại trường tồn.
Rất mâu thuẫn.
Vừa e ngại thần thoại, lại lo lắng thần thoại tiêu tán.
Giang Hạo thì thở phào một cái, xem ra đúng là có ích.
Sau này có thể hỏi thăm một chút xem cái gì là khí vận Thiên Vương, có lẽ cũng tương tự như đại địa chiếu cố.
Biết rõ ràng, có thể phòng ngừa chuyện Hải La bị lộ tẩy ở nơi này.
Giang Hạo đứng tại chỗ, đang do dự xem có nên hỏi thăm bí mật của Đại Thiên Thần Tông và Vạn Vật Chung Yên hay không.
Do dự một lát, hắn liền từ bỏ. Ít nhất thì không thể hiện tại hỏi.
Hiện tại mà hỏi, như vậy thì phải thông báo cho mấu người Ngân Sa sư tỷ.
Làm thế tương đương với chuyện mình cũng biết bí mật, biết được càng nhiều thì càng dễ bị hạn chế.
Để sau đó bọn họ tự hỏi đi, bản thân mình lại thử tìm hiểu từ chỗ của Hải La Thiên Vương sau.
Như này sẽ an toàn hơn không ít. Về phần hiện tại, cứ hỏi một chút về Thiên Hà dùng đông.
"Thiên Hà Dĩ Đông?" Hải La Thiên Vương cũng không hỏi nhiều, nói nghiêm túc:
"Dĩ nhiên chính là vị trí vực sâu biển lớn, nơi đó tương đối sâu, đi xuống rất khó đi lên."
Giang Hạo gật đầu.
Không tiếp tục hỏi những thứ khác nữa.
Hiểu rõ Thiên Hà Dĩ Đông là chỗ nào là được.
Chỉ là chuyện Thương Uyên Long Châu và Tổ Long Chi Tâm lại không thể hỏi ra lời.
Lại lưu lại một hồi, hắn liền dự định rời đi. Làm cho đối phương khuất phục, chỉ là vì hỏi câu này?
Mấy người đều ngây ngẩn cả người.
"Chờ một chút." Nam Cung Nguyệt đột nhiên kêu lên.
Giang Hạo quay đầu nhìn một cái, có chút nghi hoặc.
"Ta trước đó hình như nghe thấy nữ tử kia nói, nói vị kia ở chỗ sâu Hải Vụ Động có lời nhắn lại cho ngươi, là cái gì?" Nam Cung Nguyệt suy nghĩ thật lâu, vẫn mở miệng hỏi thăm.
Nàng không cho rằng là vị kia gửi lời, thế nhưng biểu hiện của đối phương hôm nay lại khiến cho nàng cảm thấy có chút quái dị. Cho nên không thể không hỏi.
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn, chỉ là bình tĩnh nói:
"Ta tại sao phải nói cho ngươi biết?"
"Ta dạy cho ngươi tu luyện, ta rất biết cách dạy người." Nam Cung Nguyệt chân thành nói.
"Ý của ngươi là bản Thiên Vương không biết dạy? Ngươi để mặt mũi của lão tạp mao kia ở chỗ nào rồi?" Hải La Thiên Vương đột nhiên mở miệng nói.
Trong lòng Giang Hạo cười một tiếng, Hải La Thiên Vương nói hay lắm.
Bên cạnh mình còn có một Hồng Vũ Diệp, chỉ là một Nam Cung Nguyệt mà cũng muốn dạy người?
Giang Hạo không tiếp tục để ý đến đối phương nữa, quay đầu rời đi, nhưng mà vẫn lưu lại một câu: "Là Ngân Sa sư tỷ nói lại cho ta, ngươi hoàn toàn có thể đi hỏi nàng."
Sau khi rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo phát hiện mình còn có không ít thời gian.
Có thể làm một số việc.
Còn về việc Hải La Thiên Vương và Nam Cung Nguyệt, hắn không để ý đến nữa.
Phía sau Hải La Thiên Vương chắc là sẽ phối hợp, ít nhiều có thể nói ra một chút.
Nam Cung Nguyệt cảm thấy hứng thú đối với vị ở chỗ sâu kia, chắc là cũng sẽ kể một ít.
Nhưng mà lời nói là thật hay giả, cũng chỉ có thể xem người nghe phán đoán như thế nào.
Linh Dược Viên.
Giang Hạo vừa đến đã thấy con thỏ đang nói với Tiểu Li chuyện ăn người.
Chỉ là nó bỗng lập tức đổi chủ đề, nói vẫn là cà rốt ăn ngon hơn.
Đây là phát hiện hắn tới.
Không thể không nói, cảm giác của con thỏ vô cùng lợi hại.
"Chủ nhân, ngài trở về lúc nào vậy." Con thỏ đứng trên bờ vai Trình Sầu, hưng phấn nói.
Nói xong còn hỏi hắn có muốn ăn cà rốt hay không.
Tiểu Li cũng chạy tới, nàng nhìn xung quanh một chút rồi nói: "Sư tỷ không có đi cùng sao?"
Nghe vậy, Giang Hạo nhớ tới lời nói của Hồng Vũ Diệp trước đó.
Tiểu Li nói cho nàng, mình bị bắt bởi vì ham sắc đẹp đồng môn.
Đông!
Hắn nhẹ nhàng gõ đầu nàng một cái, giọng điệu mang theo chút giáo huấn: "Sau này đừng nói lung tung."
Tiểu Li ôm đầu "Ồ" một tiếng, chỉ là trong mắt có chút mờ mịt.
Nhìn dáng vẻ của nàng, Giang Hạo cũng không nói thêm gì. Có một số việc không iPYBiRKQGXḽ cách nào giải thích cặn kẽ.
Sau khi để con thỏ mang theo Tiểu Li đi tìm con cá kia, Giang Hạo mới hỏi Trình Sầu về vấn đề tu luyện.
Gần mười năm.
Trình Sầu cuối cùng cũng sắp trùng kích Trúc Cơ trung kỳ.
"Có một chút." Trình Sầu có chút kích động nói.
Hắn cũng cảm thấy, bản thân mình có cơ hội thử tấn thăng.
Những năm này, hắn không dám lười biếng, còn có Giang sư huynh tự mình chỉ đạo. Tiến độ chưa nói tới mức nhanh, thế nhưng lại luôn ổn định.
Các sư đệ khác bốn mươi tuổi có lẽ sớm đã Kim Đan, hắn còn đang trùng kích Trúc Cơ trung kỳ.
Mặc dù khoảng cách rất lớn, thế nhưng hắn đã vừa lòng thỏa ý.
Thậm chí còn vô cùng hưng phấn.
"Ta còn một chút thời gian, hiện tại sẽ nói cho ngươi một số phương pháp tu luyện cùng với điều cần chú ý khi tấn thăng." Giang Hạo bắt đầu ngồi xuống giảng giải.
Giảng từ đại khái đến chi tiết, từ thâm ảo giảng đến dễ hiểu.
Trình Sầu nghe như si như say, giống như mở ra cửa sổ phong bế.
Cho dù là một số đệ tử Trúc Cơ đi ngang qua, cũng vô thức dừng chân lắng nghe.
Bọn hắn không thường thấy Kim Đan sư huynh giảng đạo thuyết pháp.
Mãi đến đêm, Giang Hạo mới kết thúc việc giảng giải.
Trình Sầu không thể hấp thu toàn bộ, thế nhưng hắn nhớ kỹ.
Sau đó, Giang Hạo lại lấy ra một số đan dược:
"Lúc tấn thăng có thể ăn một chút."
Đây đều là đồ không thể bán, giữ lại cũng không có tác dụng gì, không bằng đưa ra ngoài.
Trong lúc hắn làm nhiệm vụ, mấy chuyện của Tiểu Li đều là Trình Sầu giúp đỡ.
Mấy thứ này không tính là gì.
Sau khi thấy xung quanh còn có người, Trình Sầu mới phản ứng được, bây giờ Giang Hạo đã là Kim Đan.
Kim Đan giảng giải như vậy vì hắn, toàn bộ Đoạn Tình Nhai chưa chắc đã được mấy người.
"Đa tạ sư huynh." Trình Sầu cảm kích nói.
Lúc này, một số đệ tử xung quanh cũng cung kính thi lễ gặp mặt, sau đó rời đi.
Chờ sau khi xung quanh không có ai, Giang Hạo mới hỏi thăm tông môn gần đây có xảy ra chuyện gì hay không.
Mặc dù trong lúc thủ sơn môn có thể thấy người đến người đi, nhưng không biết được tình huống nội bộ.
"Huyền Thiên Tông sắp tới." Trình Sầu nói.
Giang Hạo giật mình: "Huyền Thiên Tông sao lại tới đây?"
Huyền Thiên Tông là Tiên môn, Thiên m Tông là Ma môn.
Hai phe đã từng xung đột mấy lần, đều có hao tổn.
Bây giờ muốn tới, luôn cảm thấy kẻ đến không thiện.
"Đúng vậy, nói là đệ tử Huyền Thiên Tông muốn đi qua trao đổi cùng đệ tử Thiên m Tông." Trình Sầu suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chắc là qua một khoảng thời gian nữa sẽ đến."
Giang Hạo yên lặng, cái gọi là trao đổi nhất định không phải là chuyện gì tốt.
Có lẽ là Huyền Thiên Tông đang muốn thăm dò Thiên m Tông, nếu như biểu hiện không tốt, như vậy bọn hắn sẽ tiện tay chiếm đoạt. Mà Chưởng giáo bế quan cũng sẽ bại lộ ra trong lần này, sớm đã đi về cõi tiên.
Nghĩ đến đây, Giang Hạo liền thở dài.
Hi vọng đừng là như thế này, cho đến trước mắt thì biểu hiện của Thiên m Tông đều rất cường thế, có thể nói là ô dù rất tốt.
Sau khi nói cho Trình Sầu những điều cần chú ý, Giang Hạo liền đi về phía bờ sông.
Đến đi xem một chút xem bọn con thỏ đã tìm được cá trắm đen hay chưa.
Hỏi thăm chuyện Thương Uyên Long Châu một chút.
Bờ sông.
Con thỏ đang bơi lội, Tiểu Li thì chạy trên bờ.
Cảnh tượng này khiến cho Giang Hạo cảm thấy có chút cổ quái.
Rồng đang chạy, con thỏ tại bơi.
"Con thỏ bên kia, bên kia có cá lớn, nó có phải là bạn bè trên đường của ngươi hay không? Nếu đúng vậy, chúng ta không thể ăn." Tiểu Li chỉ chỉ phía trước, lớn tiếng nói.
Con thỏ giống như đáp lại từ trong nước.
Giang Hạo không nghe thấy tiếng, nhưng mà cũng không muốn để ý tới. Hai người kia hình như tới là để bắt cá ăn.
Đi vào bờ sông, hắn thấy một con cá màu xanh đang bơi lội ở trong nước.
Nó đang nhìn hắn.
"Nghe hiểu được sao?" Giang Hạo hỏi.
Cá trắm đen gật đầu.
"Giúp ta hỏi một chút chuyện Thương Uyên Long Châu, nếu như cần thù lao gì thì có thể nói." Giang Hạo nói.
Cá trắm đen nhìn Giang Hạo, có chút bao la mờ mịt, rất nhanh đã tỉnh ngộ lại.
Cuối cùng nó chui vào đáy nước rồi tan biến.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận