Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 559: Làm Sao, Ngươi Dám Cản Ta?

Chương 559: Làm Sao, Ngươi Dám Cản Ta?
Chương 559: Làm Sao, Ngươi Dám Cản Ta?
Nhìn đám đệ tử Huyền Thiên Tông rời đi, đám người Giang Hạo cảm khái một câu, liền quay trở lại vị trí của mình. Đoạn thời gian trước còn quyết đấu sinh tử, hôm nay liền đến đây trao đổi. Huyền Thiên Tông không hổ là tông môn có nội tình mạnh nhất xung quanh.
Lá gan không nhỏ.
Giang Hạo yên lặng, nếu như hắn cũng có thể dễ dàng tiến vào Huyền Thiên Tông như thế, như vậy sẽ có cơ hội tìm hiểu Thiên Diện Bảo Phiến ở đâu, có lẽ còn có khả năng chiếm được.
Đáng tiếc là, chỗ kia dù mời thì hắn cũng không muốn đi. Không biết có bao nhiêu nguy hiểm nữa.
Nhất là khi hiên ngang rời khỏi Thiên m Tông, quả thực là ác mộng.
Thiên Thánh Giáo, Đọa Tiên nhất tộc, Thiên Hoan Các, Thánh Đạo đều có thể sẽ nhìn chằm chằm vào hắn. Dù chỉ một bên ra tay thôi thì hắn đã không thể đối kháng rồi, đều sẽ là trí mạng.
Nhưng mà Thiên Thánh Giáo chắc là an toàn nhất. Theo thời gian dần trôi, người mà bọn hắn phái ra càng không có uy hiếp.
Nhiều nhất chỉ là Nguyên Thần. Có lẽ trong tương lai không lâu, uy hiếp của Thiên Thánh Giáo sẽ tan biến. Lạc Hà Tông chính là như thế.
Trước đó vẫn luôn có người nhìn chằm chằm vào hắn, vì Vân Nhược sư tỷ.
Nhưng mà mười mấy năm trôi qua, bọn hắn cũng đã nghĩ thông suốt. Vì cái chết của một nữ tử, không đáng làm to chuyện như vậy. Dù cho thật ưa thích Vân Nhược thì cũng chỉ được vài chục năm.
Khả năng gặp được người khiến mình thích hơn là rất lớn. Như thế bọn họ sẽ quên Vân Nhược, càng không khả năng báo thù vì nàng.
Giang Hạo cũng không gạt bỏ chuyện thù địch dần biến mất.
Ban đêm.
Tinh quang sáng chói, trăng sáng giữa trời.
Giang Hạo đi về nghỉ.
Trên đường đi, dù có ánh sáng sáng ngời, nhưng màu đen vẫn làm chủ.
Trong chốc lát.
Dưới ánh sao, có một đạo thân ảnh xuất hiện.
Giang Hạo đang ngự kiếm có chút ngoài ý muốn, sau khi đến gần một chút, phát hiện là một người đàn ông trung niên. Bởi vì ở ngay không xa, cho nên hắn khách khí thi cái lễ gặp mặt, liền tiếp tục rời đi.
"Giống như là cố ý chờ ta, thế nhưng vì sao?" Người tới chính là Hải Minh Đạo nhân, cũng chính là phân thân Tinh Thần của Phong Hoa Đạo nhân.
Hải Minh Đạo nhân vẫn luôn nhìn Giang Hạo mở miệng gọi người: "Tiểu hữu, chờ một chút."
Giang Hạo dừng lại, trong lòng có chút để ý.
Nếu như là người ở trong tông môn thật lâu thì hắn có thể an tâm một chút. Bởi vì bọn họ sẽ biết rõ thủ đoạn thiết huyết của Thiên m Tông, nhưng mà Hải Minh Đạo nhân vừa mới gia nhập tông môn, có lẽ còn cảm thấy mình Phản Hư giết người cũng là giết thôi.
Phản Hư đúng là có tư cách này.
Nhưng mà Chấp Pháp Đường cũng không phải ăn chay. Mà chuyện phiền toái nhất chính là vị này chưa chắc đã biết Chấp Pháp Đường không phải ăn chay.
"Trưởng lão gọi ta?" Giang Hạo dừng chân quay người lại.
Lời nói cung kính, không có chút lười biếng nào.
"Ngươi biết ta?" Trên mặt Hải Minh Đạo nhân có chút kinh ngạc.
"Đúng." Giang Hạo gật đầu, thành thật trả lời:
"Vãn bối từng nhìn thấy tiền bối tiến vào lúc thủ sơn môn. Bởi vì khí chất phi phàm, cho nên ký ức vẫn còn rất rõ."
Hải Minh cười ha ha một tiếng, nói:
"Ngươi đúng là biết nói chuyện, nhưng mà ta cũng biết ngươi, Đoạn Tình Nhai Giang Hạo đúng không?"
"Đúng." Giang Hạo gật đầu, chỉ là trong lòng có chút ngoài ý muốn, đối phương vì sao lại để mắt tới chính mình?
Trong lúc nhất thời, hắn thậm chí còn nghĩ đến cái chết của Đan Thanh Tử.
Phải biết người trước mắt chính là đến để điều tra chuyện này, mà Đan Thanh Tử chính là bị hắn hại chết.
Nhất là sau khi chuẩn bị rất lâu, vẫn là hắn tự mình động tay.
"Nghe nói ngươi không được chào đón ở tông môn?" Hải Minh Đạo nhân lại hỏi.
"Tiền bối nói đùa." Giang Hạo vội vàng nói:
"Vãn bối cũng không có bị đối xử khác biệt."
Hải Minh Đạo nhân mỉm cười: "Ngươi dường như không có pháp bảo hay thuật pháp gì."
"Sư phụ cấp cho, cũng đã dạy qua." Giang Hạo giải thích.
"Vậy sao?" Hải Minh Đạo nhân lấy một quyển sách ra rồi nói:
"Con người ta rất thích giao dịch với người khác, giao dịch công bằng. Chỉ cần ngươi có thể nói ra một chuyện, quyển 《 Tứ Cực Thu Sát 》 này sẽ là của ngươi.
Đây là đao pháp, nghe nói ngươi dùng đao."
Nhìn thư tịch, trong lòng Giang Hạo cảm thấy quái dị.
《 Tứ Cực Thu Sát 》 có lợi hại hơn nữa có thể so được với một thức bất kỳ trong《 Thiên Đao Thất Thức 》 sao? Nhưng mà hắn vẫn làm ra vẻ động tâm, nói:
"Tiền bối muốn hỏi chuyện gì?"
"Muốn hỏi tiểu hữu, có từng gặp qua ngư nhân hay không." Hải Minh Đạo nhân nhẹ giọng hỏi.
Thì ra là vì chuyện này, Giang Hạo nhanh chóng suy nghĩ, sau đó nói:
"Không có."
Hắn không dám chần chờ, một khi bị phát hiện thì phiền toái sẽ rất lớn.
"Vậy thì đổi một vấn đề đi." Hải Minh Đạo nhân cũng không nóng giận, suy tư một lát rồi mở miệng lần nữa:
"Nghe nói ngư nhân là người có ân tất báo, nếu như giúp bọn hắn, như vậy phía sau chắc chắn sẽ nhận được cảm tạ liên quan. Tiểu hữu cảm thấy cảm tạ này sẽ là gì đây?"
Giang Hạo cảm thấy run lên, nói vẻ mặt không thay đổi:
"Vãn bối không biết được."
"Vậy sao?" Hải Minh Đạo nhân híp mắt lại, nói:
"Vậy nếu như ngày nào đó tiểu hữu biết thì có thể tới tìm ta. Muốn cái gì thì cứ mở miệng."
Giang Hạo tạ ơn, sau đó cáo từ rời đi.
Hắn ngự kiếm với tốc độ bình ổn, đưa lưng về phía đối phương mà đi. Không có bất kỳ biểu hiện thất
Nhưng mà hắn lại cảm nhận được tầm mắt lạnh lẽo ở phía sau. Hắn dường như nhận định ta biết bí mật của ngư nhân.
Làm sao lại biết được đây?
Mặc dù hắn đúng là có biết, nhưng mà chuyện này ngoại trừ ngư nhân và Ngô Dũng ra chắc là không còn ai biết được mới đúng. Có lẽ chỉ là suy đoán, bị hoài nghi như vậy là đủ rồi, căn bản không cần chứng cứ.
"Phản Hư sơ kỳ, vẫn chưa thể xảy ra xung đột với hắn, hi vọng hắn còn có thể nhẫn nhịn mấy năm."
Mấy năm…
Giang Hạo cảm thấy rất có khả năng, chỉ có thể nhìn một chút xem đối phương phía sau có hành động gì.
Khoảng thời gian sau đó, hắn không còn thấy Hải Minh Đạo nhân nữa, cũng gặp được không ít người của Huyền Thiên Tông. Mỗi một người đều đi qua sự thẩm tra của bọn hắn.
Sau khi xác định có tín vật thì mới có thể tiến vào.
Nếu không sẽ bị chặn lại ở bên ngoài. Hiện tại còn không phải là thời kì trao đổi, không có khả năng tùy tiện để cho người Huyền Thiên Tông đi vào được.
Ai biết được bọn hắn muốn làm gì, nếu có tín vật thì một khi xảy ra chuyện sẽ không có quan hệ gì đến bọn họ.
Bọn hắn làm việc theo quá trình, Huyền Thiên Tông gây phiền toái, là vấn đề của người đưa cho tín vật.
Bởi vì chuyện người Huyền Thiên Tông tới đã thành trạng thái bình thường, đám người Giang Hạo quyết định một người thẩm tra một ngày.
Đầu tháng hai.
Hôm nay đến lượt Giang Hạo làm việc. Buổi sáng đều không có vấn đề gì, lúc giữa trưa, ba người kia bỗng lâm vào tu luyện.
Giang Hạo cũng không để ý, tiếp tục quan sát bốn phía.
Một lát sau, có một đám người đi đến, là người Huyền Thiên Tông.
Dựa theo lệ cũ, Giang Hạo kiểm tra tín vật của bọn hắn, sau đó đưa tin để cho người ta mang đi.
Ban đầu không có vấn đề gì, chỉ là sau khi những người này rời đi một hồi, đột nhiên có một người vội vã tới. muốn xông vào sơn môn.
Giang Hạo ngăn cản hắn lại.
"Đạo hữu dừng bước."
Sau đó, thuận thế xuất hiện ở trước mặt hắn.
"Cút đi." Đối phương giận dữ mắng mỏ, liền muốn đi vào.
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn, chỉ là cẩn thận quan sát một chút. Người mặc phục sức của Huyền Thiên tông, dáng vẻ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, Kim Đan sơ kỳ.
Đai lưng là một món pháp bảo không tệ. Xem ra thân phận địa vị cũng không thấp.
Chắc là bị thân phận địa vị che mắt, nếu không cũng không đến mức bỏ qua quy định của Thiên m Tông.
Thấy đối phương muốn xông vào, khí tức Giang Hạo khuếch tán, sau đó nói:
"Đạo hữu, nơi này là Thiên m Tông."
"Thiên m Tông thì làm sao?" Vẻ mặt của nam tử bị ngăn lại không vui.
"Những tông môn khác muốn tiến vào phải có tín vật." Giang Hạo khách khí nhắc nhở.
"Thế nào, quyền hạn của ngươi lớn như vậy sao?" Nam tử cười lạnh, nói:
"Ta là người mà mạch chủ các ngươi mời, một thủ vệ như ngươi cũng dám ngăn cản sao?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận