Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 568: Chuyện Nữ Ma Đầu Cảm Thấy Hứng Thú

Chương 568: Chuyện Nữ Ma Đầu Cảm Thấy Hứng Thú
Chương 568: Chuyện Nữ Ma Đầu Cảm Thấy Hứng Thú
Hỏi xong chuyện Thương Uyên Long Châu, Hồng Vũ Diệp liền không mở miệng nữa, chỉ an tĩnh uống trà, thỉnh thoảng còn nhìn ra sân nhỏ.
Bây giờ ban công đã được xây lớn ra một chút, ngồi ở chỗ này cũng rộng rãi hơn, tầm mắt cũng tốt hơn.
Có thể nhìn thấy dòng sông phía ngoài, ánh sao đầy trời tựa như cảnh đẹp trước mắt, gần trong gang tấc.
Sợ chỉ hơi lớn tiếng, đều sẽ kinh động đến người trên trời.
Giang Hạo có chút cảm khái, ngồi đối diện Hồng Vũ Diệp, uống linh trà.
Trên người hắn còn có Thiên Thanh Hồng, vẫn cất giữ cho đến nay.
Đang đợi lúc thích hợp để dùng.
Chờ đợi chốc lát, Giang Hạo xác định, nội dung tụ hội không thể khiến Hồng Vũ Diệp cảm thấy hứng thú. Mặc kệ là Tổ Long Chi Tâm hay là lai lịch của Thánh Đạo.
Trong lúc nhất thời hắn cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục uống trà, chờ đợi đối phương rời đi.
Đã qua một canh giờ rời khỏi sơn môn, sau khi quay lại phải đưa chút lễ vật.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ nên đưa cái gì, Hồng Vũ Diệp lại đột nhiên mở miệng:
"Ngươi gặp qua Hải La Thiên Vương?"
Mặc dù Giang Hạo cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn là gật đầu: "Đúng."
"Hắn từng đi vực sâu biển lớn sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Không có." Giang Hạo lắc đầu, thấy Hồng Vũ Diệp không muốn hỏi nữa, dường như có chút hiểu rõ người trước mắt vì sao lại hỏi đến Hải La Thiên Vương, hắn chợt nói:
"Nhưng mà ta nghe nói về nguyên nhân hắn tới Thiên m Tông."
"Nguyên nhân?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng mở miệng.
"Đúng, hắn tới Thiên m Tông là vì tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, mà nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Diệu An Tiên." Giang Hạo sắp xếp từ ngữ rồi tiếp tục mở miệng:
“Nghe nói, Vô Pháp Vô Thiên Tháp có khả năng áp chế khí vận Thiên Vương của hắn, mà Diệu An Tiên từng tranh đoạt vị trí Thiên Vương của hắn, cho nên khí vận có khả năng chuyển đến trên người Diệu An Tiên đã rơi vào vực sâu. Có lẽ hắn cảm thấy chỉ cần có đủ khí vận Thiên Vương thì Diệu An Tiên sẽ có thể còn sống sót."
"Nói như vậy, hắn nhận định Diệu An Tiên còn sống?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Không biết." Giang Hạo thành thật trả lời, chợt hỏi vấn đề vẫn luôn muốn hỏi:
"Tiền bối cảm thấy khí vận Thiên Vương là cái gì?"
Vấn đề này đã vây khốn hắn rất lâu, thế nhưng vẫn không biết mở miệng như thế nào. Thậm chí hỏi những người khác cũng không thích hợp.
Ở trong tụ hội, hỏi về khí vận Thiên Vương là một chuyện vô cùng phiền toái.
Dễ dàng lộ ra sự vô tri của hắn.
Nhưng mà lại không có cách nào dẫn dắt mấy người Quỷ Tiên Tử hỏi thăm.
Sợ nhất là, bọn họ đều biết, đến lúc đó không những không dẫn dắt được người ta mà còn có thể có người hỏi ngược lại hắn, vậy thì…
Chẳng khác nào là tự bê đá đập chân mình.
Hồng Vũ Diệp uống trà, nhìn lên người trước mắt một lát, khẽ hé môi son:
"Cùng loại với hoàng tộc, nhưng lại khác với hoàng tộc. Khí vận Thiên Vương là lực lượng vùng biển gia trì cho cá nhân, hoàng tộc là chia sẻ trong tộc. Trên vùng biển, khí vận Thiên Vương có thể gia trì tốc độ tu luyện và cá nhân thực lực của đối phương trên phạm vi lớn. Lấy Bạch Chưởng môn của các ngươi làm giả định, nếu như nàng có được khí vận Thiên Vương lại ở hải ngoại, như vậy thì mười nàng trước đó cộng lại cũng không phải là đối thủ."
Hải La Thiên Vương mạnh như thế? Giang Hạo chấn kinh, lại hỏi:
"Vậy muốn đạt được khí vận Thiên Vương có dễ không?"
Hồng Vũ Diệp liếc mắt nhìn hắn, chỉ thản nhiên nói câu: "Trở thành hoàng tộc có dễ không?"
Giang Hạo hiểu rõ, muốn trở thành Thiên Vương đúng là không dễ dàng.
Khó trách Hải La Thiên Vương chỉ còn lại tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, nhưng sau khi trở về vẫn có thể ngồi tại vị trí Thiên Vương. Chỉ là tu vi thấp, từ đầu đến cuối không được ổn định như trước đó mà thôi.
"Nói như vậy đưa khí vận Thiên Vương ra ngoài, Hải La liền không còn là Thiên Vương nữa rồi?" Giang Hạo có chút kinh hãi:
"Đáng không?"
Hồng Vũ Diệp cười ha ha, yên lại uống trà.
Giang Hạo bình phục tâm tình, không nghĩ nhiều nữa.
Có đáng hay không phải xem Hải La Thiên Vương nghĩ như thế nào. Hắn không muốn tham dự vào loại chuyện này một chút nào, dễ dàng gây phiền toái cho mình, chuyện của Thượng An chính là như thế.
Chỉ qua là không biết hắn hôm nay đang ở đâu, có phải đang tới Thiên m Tông hay không. Bất kể như thế nào, hắn vẫn cần đối mặt với Thượng An.
Với tính tình của đối phương, chắc là khong có nguy hiểm.
Nhưng mà bản năng hắn vẫn không muốn gặp.
Soạt!
Đột nhiên bầu trời đổ cơn mưa to.
Chuyện này khiến Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, lập tức dùng thuật pháp ngăn cản nước mưa.
Nhưng vẫn muộn một bước, nước mưa đã rơi xuống trên người Hồng Vũ Diệp.
Dù là chén trà trong tay của nàng cũng có một chút nước mưa rơi vào.
Sau đó nàng để chén trà lên bàn, giơ tay lên.
Trong chớp mắt này, Giang Hạo giật mình trong lòng, lại sắp bay.
Lần này vẫn không thể tránh thoát.
Như này cũng tốt, không cần lo lắng hãi hùng, dù sao đối phương sẽ chỉ ra tay một lần.
Nhưng mà, Hồng Vũ Diệp chỉ đưa tay vỗ vỗ quần áo trên người, gỡ tóc xuống. Chỉ là động tác vô cùng bình thường lại làm cho người nhìn xem có loại cảm giác không nhiễm khói lửa bụi trần.
Chỉ là động tác của Hồng Vũ Diệp lại khác với dự đoán của Giang Hạo, khiến cho hắn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
"Ngươi đang suy nghĩ gì?" Hồng Vũ Diệp nâng chén trà lên lần nữa, nhẹ giọng hỏi.
"Đang suy nghĩ sao hôm nay trời lại mưa." Giang Hạo đáp.
Hồng Vũ Diệp uống trà, thuận miệng nói: "Bởi vì có người đang cố gắng công kích tông môn các ngươi."
"Công kích?" Giang Hạo không rõ ràng cho lắm.
"Ngươi vừa rồi không phải nói, Đọa Tiên nhất tộc có thù với Hiên Viên nhất tộc hay sao, bây giờ Hiên Viên nhất tộc sắp khôi phục quật khởi, Đọa Tiên nhất tộc sao có thể buông tha được?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Mưa này chính là công kích?" Giang Hạo hỏi.
Nhưng mà Hồng Vũ Diệp không tiếp tục mở miệng.
Hắn yên lặng cầm chén trà đặt ở bên ngoài, thu thập nước mưa.
Sau đó, hai người đều không lên tiếng, chỉ là nghe tiếng mưa rơi, uống trà.
Mãi đến khi ấm trà thấy đáy, Hồng Vũ Diệp mới chậm rãi thu tay cầm chén trà về.
Nàng yên lặng nhìn chén trà rất lâu, thân ảnh mới dần dần tan biến.
"Hoa của ta đã lâu rồi không có thay đổi gì."
Chỉ là một câu đơn giản, không đầu không đuôi.
Giang Hạo nhìn ấm trà một chút, yên lặng thu hồi, sau đó cầm chén trà đưa ra ngoài lên.
"Giám định."
Nếu Hồng Vũ Diệp nói là công kích, vậy chính là công kích.
Xem không hiểu, là cảnh giới và năng lực chênh lệch quá nhiều, nếu đã vậy thì phải dùng thần thông để bù vào.
【 Đọa Linh Vũ Thủy: Khúc nhạc dạo của Cổ Vân Đọa Linh Chú Thuật, sau khi tiêm nhiễm sẽ ẩn núp ở trong cơ thể, một khi cộng hưởng cùng nhạc dạo sẽ nghịch chuyển khí huyết. Dùng khí huyết chi hỏa có thể bùng cháy gần như không còn. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút kinh ngạc.
Sau đó vận chuyển khí huyết, ngọn lửa vô hình trên thân sẽ bùng cháy.
Không có cảm giác nào, chắc là không sao.
Hắn nhìn thoáng qua con thỏ, phát hiện nó căn bản không bị dầm mưa thì cũng yên lòng.
Còn về đám người Lâm Tri, lúc này chắc là đều đang nghỉ ngơi trong phòng.
Tiểu Li dù có chạy loạn cũng không ngại, thân là Long tộc, Khí huyết chi lực vượt qua khí huyết chi hỏa của người bình thường.
Đừng nhìn nàng giống như trẻ con, đây chính là Chân Long.
Sau đó hắn rời khỏi chỗ ở, đi tới sơn môn.
Trong khoảng thời gian gần đây, có thể sẽ gặp phải không ít chuyện.
Hơn nữa còn phải để ý đến Quỷ Tiên Tử, nàng nhất định sẽ ngụy trang.
Không thể quá bị động.
Tại Sơn môn.
Giang Hạo cho mỗi người một tấm Thiên Kiếm Phù, để bày tỏ xin lỗi.
Cũng nói lý do, vẫn là chuyện con thỏ bị thương.
Lần này con thỏ thật sự là bị thương.
Đám người Nam Dư Thư thu phù, cười nói không có việc gì.
Dùng tu vi của bọn hắn mà nói, phù lục này không có tác dụng gì, nhưng mà có thể bán lấy tiền.
"Không biết hôm nay sao đột nhiên lại mưa, luôn cảm thấy không bình thường." Khổng Hộ nói.
Hạ Tồn thì lắc đầu, cũng không cảm thấy mưa này có gì không đúng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận