Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 569: Bắt Chước Chưởng Giáo Nói Chuyện

Chương 569: Bắt Chước Chưởng Giáo Nói Chuyện
Chương 569: Bắt Chước Chưởng Giáo Nói Chuyện
Bạch Nguyệt Hồ.
Trong hồ, trên đảo nhỏ, Bạch Chỉ và một vị nam tử trung niên ngồi ở trong đình.
Phía sau mỗi người bọn họ có một người của mình.
Phía sau Bạch Chỉ là Ngân Sa mặc hắc bào, đối diện là một nữ tử trẻ tuổi. Lúc này, hai người ngồi nhìn bầu trời sáng lại sau cơn mưa.
Không biết là đang suy nghĩ chuyện gì.
Sau một hồi, người đàn ông trung niên mở miệng trước: "Bạch Trưởng lão thấy thế nào?"
Nam Cung Văn Võ, một trong Trưởng lão chấp giáo của Huyền Thiên Tông, địa vị cực cao, lần này tới có thể đại biểu cho Huyền Thiên Tông.
Nếu không cũng không có tư cách khiến cho đại chưởng giáo như Bạch Chỉ tự mình tiếp kiến.
"Nam Cung Trưởng lão cũng đã nhìn ra?" Bạch Chỉ thu hồi tầm mắt, nhẹ giọng cười nói:
"Cũng không biết những người này là tới vì Thiên m Tông chúng ta, hay là vì Huyền Thiên Tông các ngươi nữa."
"Cũng có thể là muốn đến tham dự?" Nam Cung Văn Võ cười nói.
"Thủ đoạn này rõ ràng như thế, thế mà lại hiện rõ ở dưới ánh trăng, chắc là đang cố ý thông báo cho chúng ta là mình sắp tới? Hay là nói bọn hắn đang cảnh cáo Thiên m Tông chúng ta đây?" Bạch Chỉ giống như cười mà không phải cười, nhìn về phía người trước mắt.
"Ha ha." Nam Cung Văn Võ cười khẽ hai tiếng, nói:
"Có lẽ là bởi vì thanh danh Thiên m Tông gần đây lên cao, nghe nói bên ngoài có tin đồn, Tỏa Thiên xuất thế. Bọn hắn đưa ánh mắt đến chỗ này cũng không phải là không được. Mọi người đều nhìn thấy dị tượng, Bạch Trưởng lão cảm thấy liệu có phải là đang cảnh báo Huyền Thiên Tông chúng ta không nên xen vào việc của người khác hay không?"
Bạch Chỉ mỉm cười: "Nam Cung Trưởng lão có thể nhìn ra thủ đoạn này là của ai không?
Ta thân là vãn bối, hiểu biết chắc là không bằng ngài."
"Ha ha, theo ta thấy thì đây chắc là một loại chú thuật nào đó." Nam Cung Văn Võ suy tư chốc lát rồi nói.
"Ừm, đây là khúc dạo đầu." Bạch Chỉ gật gật đầu, tiếp tục nói:
"Không biết nếu như bọn hắn tiếp tục thì sẽ ảnh hưởng đến người nào."
"Trao đổi tông môn, chắc chắn là sẽ ảnh hưởng đến hai bên." Nam Cung Văn Võ có chút thở dài, nói.
"Nghe nói Hiên Viên nhất tộc đang quật khởi, đây không phải là sẽ ảnh hưởng càng nhiều sao?" Bạch Chỉ để Ngân Sa pha trà.
"Quật khởi?" Nam Cung Văn Võ có chút nghi hoặc, sau đó gật đầu nói:
"Đúng là có chuyện như thế, nhưng mà quật khởi không có liên quan quá lớn đến chuyện trao đổi lần này."
"Đúng vậy, cũng không lớn." Bạch Chỉ nhấp một ngụm trà, nhìn chằm chằm nam tử trước mắt, nói:
"Không biết có ảnh hưởng đến việc Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện hay không."
Nam Cung Văn Võ đang cầm chén trà, sau khi nghe thấy câu này thì không khỏi run lên.
Thế nhưng hắn lập tức khôi phục như thường, hắn uống trà, tỏ vẻ không hiểu:
"Bạch Trưởng lão có ý gì?"
"Để ta ngẫm chút đã." Bạch Chỉ uống trà, tùy ý nói:
"Huyền Thiên Tông tại sao lại chọn Thiên m Tông chúng ta để trao đổi vậy? Lạc Hà Tông, Phong Lôi Tông, hoặc là mấy đại tông khác không tốt sao? Tại sao lại tới một chỗ nhỏ xa xôi như thế này? Là không phải là bởi vì cảm thấy Thiên m Tông có quặng mỏ, phía dưới quặng mỏ có chứa một số thứ đặc thù.
Không chỉ như thế, đoạn thời gian trước còn xảy ra xung đột với Thánh Đạo, Hải Vụ Động thậm chí có khả năng kết nối với đáy biển. Còn có Ma Quật, nơi đó cũng rất huyền diệu. Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là, Thiên m Tông có Thiên Hương Đạo Hoa. Nếu như tách riêng những thứ này ra có lẽ không có gì, thế nhưng gộp toàn bộ lại, như vậy có lý do tin tưởng, nơi này có tụ tập khí vận đặc thù.
Nhất là hải ngoại trước đó tìm kiếm khí vận còn tìm tới nơi này. Như vậy người cần khí vận đặc thù như Đại Địa Hoàng Giả, ở chỗ này không phải là sẽ dễ dàng thức tỉnh hơn sao?"
Loạt lời nói liên tiếp, trên mặt Nam Cung Văn Võ đã không còn nụ cười, cũng để chén trà trên tay xuống, dường như có chút ngoài ý muốn.
Hắn thấy lần trao đổi này phải kết thúc rồi, còn chưa bắt đầu đã phải lên đường hồi phủ.
Nhưng mà, câu tiếp theo của Bạch Chỉ lại khiến cho hắn kinh ngạc.
"Thiên m Tông chúng ta có thể phối hợp toàn lực, thậm chí dẫn dắt các ngươi hướng đến Đại Địa Hoàng Giả."
Một câu ngắn ngủi này khiến cho Nam Cung Văn Võ chấn kinh.
Thiếu nữ phía sau hắn cũng cảm thấy khó có thể tin nổi. Thiên m Tông sao lại đồng ý? Phải biết Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, cũng không phải là ảnh hưởng nho nhỏ.
Nàng muốn mở miệng, muốn hỏi rõ lý do.
Nhưng lại không thể mở miệng.
Nam Cung Văn Võ cũng muốn hỏi, nhưng không có hỏi, mà là hỏi chuyện khác:
"Bạch Trưởng lão cảm thấy chúng ta nên phối hợp như thế nào?"
"Trận mưa này là hướng về phía Huyền Thiên Tông đúng không?" Bạch Chỉ cười hỏi.
"Đúng." Nam Cung Văn Võ gật đầu nói:
"Phía sau Huyền Thiên Tông chúng ta sẽ có một ít cường giả tới, nghe theo chỉ huy của Thiên m Tông, đồng thời sẽ đưa lên rất nhiều pháp bảo, đan dược, linh thạch để bày tỏ áy náy."
"Nội tình tông môn chúng ta không đủ, dạy rất nhiều đệ tử có chút tốn sức." Bạch Chỉ thở dài.
"Huyền Thiên Tông chúng ta gần đây có một số người nhàn rỗi, muốn dạy bảo đệ tử, còn có một số tài nguyên, không biết quý tông có chê hay không. Chủ yếu là chúng ta cũng không biết nên sắp xếp những tài nguyên này như thế nào, hi vọng Bạch Trưởng lão có thể giúp đỡ." Nam Cung Văn Võ nói.
"Vậy chúng ta liền cung kính không bằng tuân mệnh." Bạch Chỉ cười gật đầu, chợt lại nói:
"Tông môn chúng ta có một trận pháp, có thể điều động từng bảo vật, có lẽ có thể làm cho khí vận càng thêm rõ ràng, chỉ là tiêu hao khá lớn."
"Huyền Thiên Tông chúng ta sẽ một mình gánh chịu, cũng là vì muốn việc trao đổi đệ tử tông môn được thuận lợi." Nam Cung Văn Võ đáp.
Sau đó bọn hắn lại trò chuyện một chút, mấy thứ Bạch Chỉ nói ra đều không tính là quá phận, mà Nam Cung Văn Võ cũng đồng ý toàn bộ.
Chờ sau khi đàm phán xong, Nam Cung Văn Võ mới hỏi một câu mà hắn vẫn luôn muốn hỏi:
"Bạch Trưởng lão không lo lắng sao?"
"Lo lắng cái gì?" Bạch Chỉ hỏi lại.
"Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện." Nam Cung Văn Võ nói.
Nghe vậy, Bạch Chỉ mỉm cười, nhớ lại thần thái của Chưởng giáo, vô thức bắt chước theo.
Vẻ mặt nàng bình tĩnh, giọng điệu lạnh nhạt:
"Thì sao?"
---
Sau khi mưa to, Giang Hạo phát hiện có rất nhiều người Huyền Thiên Tông tới.
Thật sự rất nhiều.
Vô số cường giả, mỗi một người đều giống như có thể đè ép hắn.
Nhiều cường giả như vậy, cứ nghênh ngang đi vào tông môn như vậy.
Khiến cho người ta không khỏi lo lắng.
Nếu như đánh nhau ở bên trong, Thiên m Tông chắc chắn sẽ bị thua thiệt.
Thế nhưng, hắn lại không biết rõ chuyện cụ thể.
Bạch Chỉ Trưởng lão cũng không ngốc, chắc là sẽ không để cho mình đứng ở chỗ nguy hiểm. Chuyện hắn có thể nghĩ tới, những Trưởng lão mạch chủ kia không có lý do gì mà không nghĩ tới.
Nhưng mà vẫn làm như vậy, trong đó nhất định tồn tại một chút quan hệ lợi ích.
Mà từ khi cường giả tiến vào, người Huyền Thiên Tông sinh động hẳn lên.
Nhất là người chú ý đến hắn đã xuất hiện, lần này không giống như lần trước nữa, là thật sự có người để mắt tới hắn, dường như đang tìm một cơ hội tốt để động thủ.
Hôm nay Giang Hạo thấy nhiều người tới hơn, có một ánh mắt khiến cho hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhưng dáng vẻ lại vô cùng lạ lẫm, chắc là có người chú ý đến hắn rồi.
Người kia là cường giả Nguyên Thần, hắn đưa mắt nhìn sang.
Mặc dù chỉ là tiếp xúc tầm mắt ngắn ngủi, nhưng Giang Hạo biết, đêm nay hắn sẽ động thủ.
"Đêm nay trở về phải chọn một chỗ vắng người mới được."
Hắn cũng không muốn phiền toái như vậy, nhưng cứ kéo dài mãi cũng không phải là chuyện tốt.
"Giang đạo hữu, đã lâu không gặp." Một giọng nói vang dội đột nhiên truyền tới.
Lúc này, một vị nam tử anh tuấn khí thế bức người đi tới, trực tiếp đứng ở trước mặt Giang Hạo, cực kỳ khách sáo.
Hiên Viên Thái.
Luyện Thần sơ kỳ.
Hắn đến làm cho tất cả mọi người chú ý, chỉ đứng đó thôi đã phảng phất như Hoàng Giả, tất cả xung quanh đều sẽ biến thành vật làm nền.
Bản thân hắn đã được vạn chúng chú mục, mà giờ lại chủ động tới gần Giang Hạo, càng khiến người ta ngoài ý muốn hơn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận