Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 585: Sơn Hải Kiếm Thế, Nhất Kiếm Khai Thiên

Chương 585: Sơn Hải Kiếm Thế, Nhất Kiếm Khai Thiên
Chương 585: Sơn Hải Kiếm Thế, Nhất Kiếm Khai Thiên
Giang Hạo nhìn ba người chết đi, chậm rãi khôi phục dáng vẻ cũ.
Dùng thân phận của Tiếu Tam Sinh, là lo lắng những người này truyền tin tức ra ngoài. Sau khi nếm một lần thua thiệt từ chỗ Đọa Tiên Tộc, hắn không muốn ăn lần thứ hai. Nếu như lần này truyền đi tên của Tiếu Tam Sinh, như vậy tên của hắn sẽ không bị quan tâm như vậy nữa.
Cũng không biết bọn hắn bí pháp truyền tin đặc thù nào nữa hay không.
"Theo lý thuyết chắc là sẽ không, trong thần thông của ta, bọn hắn gì đó ta chắc là đều sẽ phát hiện ra."
Giang Hạo vừa bổ thêm mấy đao, vừa nhặt túi trữ vật lên.
Luyện Thần viên mãn của Đọa Tiên tộc có chút không được mạnh như trong dự đoán.
Chờ sau khi nhặt ba túi trữ vật lên, hắn dùng một mồi lửa đốt xác ba người, sau đó mới đóng thần thông.
Lúc này, ánh sáng bao trùm chân trời đen kịt, tiếng nổ vang rền truyền tới từ đằng xa.
Thiên m Tông có lượng lớn cường giả bay ra. Nhìn từ xa, lực lượng xen lẫn liên miên không dứt. Chút dư ba này, cho dù là hắn cũng không dám nhìn thẳng.
"Thoạt nhìn thì chưa có đánh vào."
Chỉ cần đại trận không bị phá, chỗ của hắn vẫn tính là an toàn. Qua một chút lưỡng lự, hắn đi tới Linh Dược Viên lần nữa.
Nếu đại trận vẫn còn, Thiên m Tông và Huyền Thiên Tông có chuẩn bị đầy đủ, nếu tập kích mà không thể đánh vào, phía sau lại càng không có thể.
Trừ khi người giao thủ bên ngoài bị đánh bại.
Sau khi dành thời gian tưới Nguyệt Hoa Cam Lộ cho linh dược, Giang Hạo mới ngồi khoanh chân tại chỗ. Tạm thời hắn sẽ không trở về vị trí sơn môn, quá nguy hiểm. Trong khoảng thời gian này, hắn lục tục mua không ít vật dụng phụ trợ cho việc gieo trồng linh dược.
Đáng tiếc cuối cùng vẫn còn thiếu hơn một vạn linh thạch.
"Không biết trữ vật pháp bảo lấy được đêm nay có đủ bù vào chỗ trống hay không." Giang Hạo lấy ba cái túi trữ vật ra, thấp giọng tự nói.
Đơn giản nhìn qua túi thứ nhất, hắn phát hiện chỉ có một ít linh dược, không có cái gì khác, tại sao lại như vậy?
Lại nhìn hai túi khác, phát hiện cũng là như thế này.
"…"
"Là không ở chỗ này, hay là đã dùng hết?" Không có linh thạch, khiến cho Giang Hạo cực kỳ thất vọng, hôm nay thấy có người công kích, trong lòng hắn đã có một ít mong đợi.
Đáng tiếc, không có linh thạch.
"Vẫn phải dựa vào chính mình."
Cũng may, hắn còn có Thiên Hoàn Đan có khả năng bán, theo lý thuyết là có thể gom góp đủ.
Dị thường lần này kéo dài rất lâu, ánh sáng trên không trung lúc sáng lúc tối, hào quang dường như đã chiếu ra bên ngoài được mười ngày. Thế nhưng đại thế xuất hiện chuyển biến, trở nên không còn thuần túy nữa, giống như lời Hồng Vũ Diệp nói, Thiên m Tông và Huyền Thiên Tông không ai có khả năng khống chế cỗ đại thế này. Mà mấy ngày này hắn đều không có đi sơn môn, sau khi đại chiến bùng nổ, mấy người thủ sơn môn liền được đổi thành mấy đệ tử có thực lực khá mạnh.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, trao đổi thi đấu không bị dừng lại.
Chỉ là đại thế chuyển biến, dường như mang đến không ít phiền toái cho Huyền Thiên Tông.
"Nếu không cách nào nghịch chuyển đại thế, có lẽ sẽ không thể lại giữ lại."
Thế của Đại Địa Hoàng Giả chắc chắn sẽ rộng lớn như sơn hà, sáng ngời như nhật nguyệt.
Nhưng thế hôm nay mang theo âm u, có khí tức sa đọa, đi ngược lại với Đại Địa Hoàng Giả.
Hắn chỉ có thể nhìn, không làm được gì khác.
Lại qua vài ngày nữa, trên người không ít đệ tử Thiên m Tông đều dấy lên khí huyết chi hỏa, dường như đang hô ứng với đại thế trên không trung. Mặc dù hỏa diễm bị dập tắt rất nhanh, nhưng lúc này hai cỗ đại thế đã hoàn toàn dung hợp, không quá rộng lớn. Huyền Thiên Tông vô lực hồi thiên.
Trên không trung, thân thể Cổ Vân lấp đầy máu tươi, nhìn lên đại thế trước mắt, cười ha ha:
"Nam Cung Văn Võ, ngươi thắng ta thì có thể như thế nào? Không thay đổi được toàn cục. Bỏ qua lần này, Hiên Viên nhất tộc muốn có cơ hội lần nữa sẽ vô cùng khó khăn."
Khởi thế bị đánh gãy giữa chừng, là một tổn thất vô cùng lớn.
Vẻ mặt của Nam Cung Văn Võ âm trầm đáng sợ, trầm giọng nói:
"Ngươi đúng thật là muốn chết."
Tiếng nổ vang rền truyền khắp bốn phương, không ít người của Thiên m Tông đều có chút lo lắng.
"Kiếm sư huynh, ngươi nói xem Đại Địa Hoàng Giả còn có thể xuất hiện sao?" Nam tử có quen biết với Kiếm Đạo Tiên lên tiếng- Tả Bình, đệ tử nội môn Lôi Hỏa Phong.
Gần đây vị sư huynh này luôn chỉ đạo hắn tu luyện, còn cho hắn công pháp mới. Hiện nay hắn bắt đầu luyện kiếm, thật sự chính là tiến bộ thần tốc. Sư muội hắn cũng không khác là bao, nhưng mà là công pháp khác.
"Thoạt nhìn là thất bại, thế nhưng nếu như có người thành công dung hợp đại thế vào lúc này, vậy thì sẽ là chân chính thành công. Ngươi nói xem nếu có người làm như vậy thì tông môn chúng ta sẽ cảm tạ sao?" Kiếm Đạo Tiên hỏi.
"Khó mà nói được, thế nhưng Huyền Thiên Tông chắc chắn sẽ cảm tạ. Nhưng mà ta nghe nói lần này đại thế mang đến không ít chỗ tốt cho tông môn chúng ta, chắc là cũng sẽ cao hứng." Tả Bình nói.
"Nếu như không cao hứng, vậy người này có phải sẽ thua lỗ hay không?"
"Cũng không dễ nói, không phải nói nếu Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện sẽ mang đến chỗ tốt cho tu sĩ phổ thông chúng ta hay sao?"
Kiếm Đạo Tiên cười gật đầu, sau đó hắn nhớ ra cái gì đó, nói:
"Ta bỗng nghĩ tới lời nói của sư phụ ta."
"A? Lời gì?" Tả Bình tò mò hỏi.
Kiếm Đạo Tiên cười nói:
"Lúc ta vừa mới nhập môn còn đang hồ đồ, sư phụ ta nói với ta, nếu như quả thật không hiểu thì đi xem núi một chút, nhìn biển một chút . Khi đó ta đang ngộ kiếm, cho nên vì để hiểu rõ kiếm, ta đã xem núi là kiếm, xem biển cũng là kiếm. Sau này ta đi qua núi, vượt qua biển cũng không thể hiểu rõ kiếm của ta. Mãi đến khi ta nhìn thấy thân ảnh trong núi, hình chiếu trong khe suối, khi đó ta mới biết được kiếm ta muốn ngộ vẫn luôn ở trong tay mình. Khi đó ta xem núi là núi, xem biển là biển."
Tả Bình nghe không hiểu, nhưng vẫn hoảng sợ nói:
"Sư phụ ngươi thật lợi hại."
"Ha ha ha." Kiếm Đạo Tiên cười bô cùng vui vẻ:
"Ta rất thích dáng vẻ này của sư đệ, nhưng mà ngươi có biết không, bắt đầu từ lúc đó, người khác nhìn ta là gì không?"
"Là gì?" Tả Bình hỏi.
"Là cái này." Kiếm Đạo Tiên dùng hai ngón làm kiếm, chỉ lên trời xanh.
Trong chớp nhoáng này, kiếm thế kinh thiên phóng lên tận trời.
Tả Bình mở to hai mắt, không dám tin.
Hắn giống như thấy được kiếm ảnh như núi như biển.
"Sơn hải kiếm thế…."
Oanh!
Tiếng nổ vô tận vang lên, chấn động toàn bộ Thiên m Tông.
Tại Linh Dược Viên, Giang Hạo không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh trường kiếm đâm rách chân trời, chấn động tám phương. Ngay sau đó giữa không trung truyền đến tiếng kêu thảm thiết, còn truyền đến tiếng rống giận dữ. Nhưng rất nhanh tất cả đều hóa thành hư ảo, mà toàn bộ Thiên m Tông Tất đều sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Tất cả phòng ngự được mở ra, tất cả cường giả ra khỏi hàng.
Toàn bộ Đoạn Tình Nhai đều bộc phát ra lực lượng trước nay chưa từng có, phảng phất như đang ứng đối tai họa diệt môn.
Kiếm thế đáng sợ này có thể nghiền ép tất cả. Tất cả mọi người đang khủng hoảng, chỉ có Giang Hạo là không nhúc nhích.
Trong nháy mắt, con thỏ và Tiểu Li liền chạy tới bên cạnh hắn.
"Chủ nhân, kiếm, kiếm, kiếm này không nể mặt Thỏ gia." Con thỏ bị Tiểu Li ôm.
Tiểu Li gật gật đầu, trong mắt lại không có bất kỳ sự khủng hoảng nào. Thế nhưng nàng cũng bị tình cảnh lớn như vậy hù dọa. Nàng lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy kiếm lớn như vậy.
Giang Hạo không chạy là bởi vì Kiếm Đạo Tiên đã tới đây rất lâu, nếu như hắn thật sự muốn động thủ với Thiên m Tông cũng không cần đợi đến lúc này.
Quả nhiên, kiếm thế này không công kích người nào cả, mà là bắt đầu chỉnh hợp đại thế trên cao.
Một thân ảnh màu trắng lướt qua ở trên không, dường như đang đi đến đầu nguồn kiếm thế. Giang Hạo biết người kia chắc là Bạch Chỉ Trưởng lão.
"Còn tưởng rằng Chưởng giáo sẽ xuất hiện, đều như vậy rồi mà còn không có xuất hiện, không biết có phải thật sự đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi hay không."
Kiếm Đạo Tiên xuất hiện, tuyệt đối đủ tư cách dẫn xuất Ma Nữ Thiên m. Nhưng vẫn khiến Giang Hạo thất vọng. Hắn cũng rất tò mò, không biết trạng thái của Chưởng giáo hiện tại là như thế nào.
Đương nhiên, phần nhiều hơn chính là khát vọng, khát vọng đối với thực lực. Hắn hiện tại còn quá yếu, phải trở nên mạnh hơn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận