Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 589: Nữ Ma Đầu: Ngươi Quên Rồi?

Chương 589: Nữ Ma Đầu: Ngươi Quên Rồi?
Chương 589: Nữ Ma Đầu: Ngươi Quên Rồi?
Bên ngoài Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai.
Ầm!
Dưới cây, Liên Đạo Chí đấm vào trên cành cây, khiến cho một đống lá cây rơi xuống. Lúc này trên mặt hắn mang theo rất nhiều không cam lòng và hối hận.
Cơ hội như vậy, tốc độ như vậy vốn nên là của hắn.
Hắn là người đầu tiên tiếp xúc với Giang Hạo, là người thứ nhất tới hợp tác.
Tất cả cơ hội bày ở trước mắt, mà hắn lại bỏ qua.
Mấy lần trước đó hắn không phải là không có suy nghĩ qua, chỉ là sau khi lưỡng lự rất lâu lại từ bỏ.
Gặp thoáng qua dạng cơ hội này, là chuyện ngu xuẩn nhất hắn từng làm trong những năm này.
"Lúc trước nên thử một lần nữa, dù cho tùy tiện thử một chút cũng không đến mức này."
Hắn thở dài một tiếng, liền ổn định lại tâm tình.
Hiện tại cũng không phải là không có cơ hội.
Quan hệ của hắn và Giang Hạo coi như là không tệ, lần sau cũng có cơ hội hợp tác.
"Quả nhiên vẫn nên cố gắng thiện chí giúp người, trước đó nếu như trở mặt bởi vì linh sủng của hắn, như vậy giờ sẽ rất khó có cơ hội."
Sau khi biết được Giang Hạo không ở đây, hắn liền quay người rời đi.
Ngày mai lại tới bái phỏng, lúc này căn bản không phải là lúc để ý tới tư thái.
Bởi vì Luyện Đan Sư Chúc Hỏa Đan Đình, không đủ khiêm tốn, sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ.
Cao ngạo cũng phải xem là đối với người nào.
Sau khi thu hồi một phần linh dược, Thanh Vũ vẫn có chút mơ mơ màng màng.
Bất tri bất giác, nàng đã đi đến chỗ nhiều người của Chúc Hỏa Đan Đình, thậm chí cố ý tìm được người chê cười nàng trước đó. Sau đó lạnh nhạt nhìn đối phương một cái, không nói gì thêm, chỉ có khinh thường.
Nàng không xác định được những người này có biết chuyện linh dược hay không.
Thế nhưng hiện tại nói cho các nàng biết, sẽ dễ dàng dẫn tới phiền toái không cần thiết.
Bọn hắn vẫn phải thương lượng với vị Giang Hạo sư huynh kia đã.
Cũng may trước đó đã định ra hợp tác lâu dài, tất cả đều là nước chảy thành sông. Nàng không khỏi không cảm khái tầm mắt của Bất Dạ sư huynh. Luyện Đan Sư Nguyên Thần đúng là không phải là cấp bậc mà nàng có thể so sánh.
Mà thấy sự khác thường của Thanh Vũ, có người nghi hoặc, có người sắc mặt khó coi.
Chắc là còn có một bộ phận người, còn không biết Đoạn Tình Nhai đã trồng ra linh dược.
---
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo mới đi ra từ gian phòng.
Giữa trưa hôm qua, hắn đã tấn thăng thành công.
Nhưng vì để cho mình tiến vào trạng thái tốt nhất, cho nên hắn bỏ thêm thời gian nửa ngày.
Cũng may trong lúc đó không có người đến quấy rầy hắn.
Hắn đứng ở trong sân, điều động lực lượng một chút.
Không gian xung quanh trở nên ngưng trọng mà thâm thúy, lực lượng và tầm mắt đều sẽ bị hắn thu nạp.
Phản Hư.
Câu thông hư vô, có lực lượng phai mờ sinh mệnh.
"Thật mạnh."
Phản Hư, đây đã là cảnh giới cao nhất mà hắn biết được vào lúc trước.
Hắn vẫn cảm thấy muốn đến được đây cần rất lâu, nhưng hôm nay hắn mới ba mươi ba tuổi.
Từ lúc mười chín tuổi cho đến bây giờ, tất cả mới qua mười bốn năm.
Mười bốn năm đi con đường mấy trăm năm của những người khác.
Dù là Thiên Đạo Trúc Cơ cũng phải mất hai ba mươi năm.
"Hiện tại không biết ta có thể xếp thứ mấy trong thập đại đệ tử thủ tịch."
Diệp Nhã Tình sư tỷ thứ năm Luyện Thần hậu kỳ, thứ tư chắc là Luyện Thần viên mãn, thứ ba chắc là Phản Hư sơ kỳ.
"Chắc là khoảng thứ ba gì đó."
"Liễu Tinh Thần cũng sắp Luyện Thần rồi, may mà ta nhanh hơn hắn một bước, đã Phản Hư."
Trong tất cả các nằm vùng, đã không có người nào có tu vi vượt qua hắn.
Tu vi ngang hắn cũng chỉ có một Hải Minh Đạo nhân, hiện tại còn không thể xảy ra xung đột cùng đối phương.
Dù sao hắn muốn đi hải ngoại tìm kiếm Thiên Thần Đạo nhân trước, sau đó xem tình huống rồi mới quyết định có tìm Phong Hoa đạo nhân hay không.
Mà chỉ có hắn là vừa có thể liên hệ xa lại ở gần, cho nên Hải Minh đạo nhân rất là quan trọng.
Các nằm vùng khác cũng phải đề phòng.
Liễu Tinh Thần đang còn tốt, hắn chỉ muốn xem kịch.
Mính Y sư tỷ đã lâu không gặp, không biết đang làm gì. Hoa Nhạc sư tỷ không phải tới canh chừng hắn, cho nên hai người sẽ rất ít tiếp xúc.
Giang Hạo cũng chỉ suy nghĩ qua mấy chuyện này một chút, việc cấp bách là chuyện khác.
Hắn tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa trước. Hắn muốn xác định lần này cần phải mấy ngày mới có thể ra bọt khí.
Vốn định an tâm chờ đợi, nhưng mà điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là, gần đây đi Linh Dược Viên thường xuyên gặp được người tới bái phỏng. Bất Dạ sư huynh thậm chí còn nói, sau này nếu như muốn gieo trồng linh dược thượng phẩm gì có thể ưu tiên bọn hắn. Liên Đạo Chí sư huynh cũng cười nói, muốn gieo trồng hạt giống linh dược gì, giá cả, linh thạch phụ trợ, đều không là vấn đề. Chỉ cần muốn, hạt giống nhất định sẽ được đưa tới ngay.
Không chỉ bọn hắn, còn có những người khác của Chúc Hỏa Đan Đình. Giang Hạo có chút mờ mịt, sau này mới biết được, là lần này gieo trồng linh dược quá nhanh.\
"Lần trước cũng không phải là như thế." Giang Hạo suy tư rất lâu mới hiểu rõ.
Loại linh dược trước đó, rất nhiều người đều biết được nên gieo trồng như thế nào là nhanh nhất. Nhưng lần này, những người khác lại đều không biết, cho nên mới dẫn tới oanh động nhất định. Cũng may cũng không tính là quá lớn, hơn nữa hiện tại hạt giống cơ bản đều đã được gieo xuống, cũng không có người nào quấn chặt lấy.
Nhiều lắm là tới lộ cái mặt, lần sau có thể sẽ hợp tác. Thế nhưng Giang Hạo cũng không thể tùy tiện đồng ý, bởi vì quá tốn linh thạch. Trừ khi những người này nguyện ý trả số linh thạch kia.
"Ách, theo cách nói của Liên Đạo Chí sư huynh, hình như bảo hắn trả cũng không thành vấn đề."
Chín ngày sau.
Sóng gió này dần dần ngừng lại.
Mà Giang Hạo cũng về trong sân, thu vào hai bọt khí màu lam.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
"Từ bảy ngày biến thành chín ngày."
"Chỗ thánh dược còn chưa xuất hiện, trước đó là nửa tháng, hiện tại chắc là phải gần một tháng."
Giang Hạo tính toán đơn giản một chút, chỉ trong sân nhỏ một tháng thu thập được bảy bọt khí, muốn tấn thăng phải đợi khoảng hai năm rưỡi.
Đối với Phản Hư mà nói, tốc độ như vậy cũng đã không thể tưởng tượng nổi rồi.
Tối hôm đó.
Giang Hạo vừa đi vào sân nhỏ liền bốn mắt nhìn nhau cùng một vị nữ tử.
"Chuẩn bị xong chưa?" Nàng mở miệng hỏi.
Giang Hạo vô thức sững sờ, trong lúc nhất thời không biết nên chuẩn bị cái gì.
Đối phương nhướng mày: "Ngươi quên rồi?"
"Không có, vãn bối làm sao dám quên chuyện tiền bối nhắn nhủ, chỉ là còn cần làm chuẩn bị cuối cùng." Giang Hạo vội vàng cúi người trả lời.
Hô!
Gió nhẹ quét qua, Giang Hạo đột nhiên phát hiện đối phương đã xuất hiện ở trước mặt. Ngay sau đó, một ngón tay chỉ vào trán của hắn.
Xúc cảm xuất hiện.
Hô!
Lực lượng cường đại phun trào, Giang Hạo nghe thấy quần áo trên người đang phát ra tiếng gào thét, tóc cũng đang đong đưa giãy dụa. Qua một lúc sau, quần áo cũng không đủ sức ở trên người hắn nữa. Mặc dù chẳng có chuyện gì, thế nhưng Giang Hạo bị dọa cho phát sợ.
Lúc này, nàng mới tạm thu hồi ngón tay kia:
"Lúc này ngày mai ta sẽ lại tới tìm ngươi, nếu như ngươi còn chưa chuẩn bị xong chuyện đi hải ngoại với ta, ha ha!"
Tiếng nói vừa dứt, Hồng Vũ Diệp biến mất theo.
Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra, thì ra thật sự chính là đi hải ngoại. Nhưng mà thời gian một ngày đúng là đủ để chuẩn bị. Đi Chấp Pháp Phong nhận cái nhiệm vụ là được.
Linh Dược Viên thì cần bàn giao một phen. Chỉ là có chút đáng tiếc, cá trắm đen kia đã lâu rồi không có xuất hiện, cũng không chiếm được tin tức gì.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi vào Nhiệm Vụ Đường.
"Sư đệ, đã lâu không gặp, muốn ra ngoài rồi sao? Đến, ta giới thiệu cho ngươi nhiệm vụ chất lượng tốt gần đây, dài nhất, có thể ở bên ngoài sáu tháng. Đây là ta đặc biệt xin cho sư đệ. Dĩ nhiên thời gian dài mà thất bại thì trừng phạt cũng có chút nặng." Nhiệm vụ sư tỷ cười nói.
Giang Hạo: "…"
"Thất bại trừng phạt là bao nhiêu?"
"Hiện tại bình thường là hai ngàn rưỡi, ra ngoài thời gian dài là sáu ngàn."
"Gấp bội còn nhiều hơn một ngàn?"
"Thế nhưng thời gian dài, không cần lãng phí thời gian vừa đi vừa về."
Cuối cùng Giang Hạo chọn bình thường. Hắn không có phiền toái vừa đi vừa về.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận