Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 625: Người Không Phải Ta Giết, Là Nàng

Chương 625: Người Không Phải Ta Giết, Là Nàng
Chương 625: Người Không Phải Ta Giết, Là Nàng
Sinh cơ buông xuống đại địa.
Từng bãi máu tươi trong thôn bắt đầu tan biến, những thi thể kia cũng dần dần hóa thành ánh sáng nhạt. Lấy sinh cơ dẫn đầu, chút ánh sáng này bay về phía trong phòng. Một lần nữa ngưng tụ lại cùng một chỗ.
Mà bé trai trong ngực Thiên Thần đạo nhân cũng bị sinh cơ bao phủ. Thân thể của hắn cũng đang tán đi rồi lại ngưng tụ.
Lúc thành công xuất hiện, hắn vẫn còn nằm trong ngực Thiên Thần đạo nhân. Điểm khác biệt chính là, hắn đã khôi phục khí tức. Từ chết đi biến thành thiếp đi.
Nhìn một màn biến hóa, Giang Hạo thở dài trong lòng.
Hôm nay không phải là ngày thứ chín, mà là ngày đầu tiên.
Lúc này, thịt trong sân dần khôi phục lại, rau quả trồng trên mặt đất cũng tràn đầy sinh cơ.
"Khó trách không cho ta ăn.”
Bản chất của những vật này đều là mục nát.
Kẽo kẹt!
Thiên Thần đạo nhân ôm đứa bé trở về trong phòng.
Giang Hạo cũng không gấp, mà là pha trà cho Hồng Vũ Diệp trước. Trong lúc đó, hắn tra xét phong ấn, phát hiện thân ảnh vặn vẹo cũng không có bất cứ động tĩnh gì bởi vì ngày đầu tiên.
Xem ra là đã tháo rời ra. Cũng không biết là tốt hay xấu.
Trong chốc lát.
Thiên Thần đạo nhân đi ra, hắn nhìn Giang Hạo, giọng nói âm u:
"Tiếu Tam Sinh?"
"Ngươi biết ta?" Giang Hạo bình tĩnh lại tùy ý.
"Nghe Đảo chủ nói qua, nghe nói ngươi giết đại hộ vệ." Thiên Thần đạo nhân nhìn chằm chằm vào Giang Hạo.
"Ngươi cảm thấy có phải ta giết hay không?" Giang Hạo cười hỏi.
"Không giống." Thiên Thần đạo nhân nói rõ.
"Đúng là không phải ta giết." Giang Hạo nhún vai nói.
"Vậy là ai giết?"
"Nàng." Giang Hạo liếc qua Hồng Vũ Diệp.
Người kia nhìn sang, trong mắt mang theo vẻ trêu tức, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó thú vị.
Giang Hạo: "…" Giả vờ quá sâu, có chút đắc ý quên hình.
Nhưng mà Thiên Thần đạo nhân chỉ là cảm thấy đối phương đang đùa giỡn hắn, nữ tử trước mắt này càng không thể.
"Mục đích ngươi tới đây là gì?" Hắn hỏi.
"Tìm con của ngươi, muốn mượn dùng con của ngươi để nói chuyện với ngươi." Giang Hạo nói.
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó chính là thấy ngươi, ta giết hắn."
Thiên Thần đạo nhân yên lặng, không biết đang suy nghĩ gì, cuối cùng thở dài nói:
"Ngươi muốn biết cái gì?" Có một số việc, hắn hiểu rõ hơn so với trước mắt người này, cũng có thể hiểu rõ một đao kia đại biểu cho cái gì.
"Ngươi biết Mật Ngữ Thạch Bản không?" Giang Hạo trực tiếp vào chủ đề.
"Biết." Thiên Thần đạo nhân gật đầu:
"Vạn Vật Chung Yên đã từng cấp cho Đại Thiên Thần Tông mấy cái, ta không được biết tác dụng cụ thể."
"Không phải ngươi đưa?" Giang Hạo hỏi.
"Không phải ta." Thiên Thần đạo nhân lắc đầu nói:
"Nghe nói thứ này không tầm thường, loại tu vi này của ta có thể biết đã không tệ rồi."
"Ta còn tưởng rằng là qua tay ngươi." Giang Hạo cười nói.
"Cũng tính là qua tay đi, nhưng mà ta không biết rõ là người nào lấy ra." Thiên Thần đạo nhân nói.
"Nghe nói ngươi cảm thấy rất hứng thú về Nam Bộ?" Giang Hạo hỏi.
"Nam Bộ?" Thiên Thần đạo nhân lắc đầu, nói:
"Ta chỉ là cảm thấy hứng thú đối với một số người ở Nam Bộ."
"Một số người?" Giang Hạo không hiểu.
"Đúng, một số tạp chủng tự xưng là Tiên môn." Trong mắt Thiên Thần đạo nhân hiện lên sự cừu hận.
"Là những người sát hại người nhà của ngươi?"
"Đúng."
"Ngươi cảm thấy hứng thú đối với Thiên m Tông không?"
"Thiên m Tông?"
Thấy đối phương không hiểu, lông mày Giang Hạo cau lại, phải biết Phong Hoa đạo nhân đã từng nói Thiên Thần đạo nhân cảm thấy hứng thú nhất đối với Thiên m Tông.
Không chỉ như thế, rất nhiều nhiệm vụ cũng đều là nhằm vào Thiên m Tông.
"Một môn phái nhỏ ở Nam Bộ." Giang Hạo gật đầu nói.
"Vạn Vật Chung Yên đúng là có người cảm thấy hứng thú đối với tông môn này, nhưng mà muốn nói là cảm thấy vô cùng hứng thú, chắc chắn không phải là Vạn Vật Chung Yên chúng ta, mà là Đại Thiên Thần Tông." Thiên Thần đạo nhân suy tư chốc lát rồi nói:
"Người dẫn ta vào Vạn Vật Chung Yên từng nói, Đại Thiên Thần Tông không có đơn giản như mặt ngoài. Chuyện mà bọn hắn muốn làm, chắc là cũng không tầm thường."
"Đại Thiên Thần Tông cảm thấy hứng thú đối với Thiên m Tông?" Giang Hạo cảm thấy mình hình như đang bị đùa bỡn thì phải? Từ Đại Thiên Thần Tông tra được Vạn Vật Chung Yên, hiện tại lại từ Vạn Vật Chung Yên tra trở lại Đại Thiên Thần Tông?
“Đúng, có một người càng mưu cầu địa vị trong chuyện này."
"Người nào?"
"Đại Thiên Thần Tông, Phong Hoa đạo nhân."
"…"
"Nếu như ta nhớ không lầm, nhiệm vụ Mật Ngữ Thạch Bản mà Vạn Vật Chung Yên đưa ra chính là do hắn tiếp nhận."
Giang Hạo yên lặng rất lâu, cuối cùng hỏi:
"Bọn hắn là nhằm vào người hay là nhằm vào vật? Hay là nhằm vào khu vực?"
"Ta không biết." Thiên Thần đạo nhân lắc đầu.
"Vậy ngươi có biết người nào qua lại với Phong Hoa đạo nhân hay không?" Giang Hạo lại hỏi.
Thiên Thần đạo nhân cũng không lưỡng lự:
"Một trong Thập Nhị Thiên Vương, Đào Mộc Tú, Đào Mộc Thiên Vương."
"Đào Mộc Tú?" Lông mày Giang Hạo cau lại, chợt lấy ra một quyển sách rồi qua. Quả nhiên, tìm được một tin tức.
"Một trong Thập Nhị Thiên Vương hải ngoại- Đào Mộc Tú, có khả năng là một thành viên quan trọng của Vạn Vật Chung Yên. Tin tức này đúng là chuẩn, không hổ là Đan Nguyên tiền bối.
Hắn bỗng nhìn thấy một câu ở bên trên, tò mò hỏi:
"Nghe nói thành viên quan trọng nhất của Vạn Vật Chung Yên tiến vào chỗ sâu trong biển sương mù vẫn chưa về, có đúng hay không?"
"Ta không chắc lắm, thế nhưng Vạn Vật Chung Yên đúng là Quần Long Vô Thủ. Đây là chuyện mà vị dẫn ta tiến vào Vạn Vật Chung Yên nói với ta." Thiên Thần đạo nhân nói.
Giang Hạo gật đầu, sau đó cất thư tịch về:
"Phong Hoa đạo nhân là người như thế nào?"
Thiên Thần đạo nhân suy tư rất lâu, mới mở miệng nói:
"Phân thân vô số, khó tìm bản thể, đùa bỡn lòng người."
"Ồ?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hình như rất lợi hại:
"Hắn tu vi gì?"
Lông mày Thiên Thần đạo nhân cau lại, giống như đang phân tích:
"Bất cứ tin tức nào đều biểu hiện Phong Hoa đạo nhân không mạnh, mạnh nhất cũng chỉ là Vũ Hóa sơ kỳ. Cho nên có thể khẳng định, hắn rất mạnh, cũng rất biết che giấu mình. Nếu quả như thật tin vào tu vi của hắn, nhất định sẽ rất nguy hiểm. Đối phương có thể trực tiếp chắp nối với Thiên Vương, đã nói lên không đơn giản."
Giang Hạo gật đầu, cảm thấy đối phương nói có đạo lý.
Nhưng mà…
Quá dễ nói chuyện, hắn vốn cho rằng Thiên Thần đạo nhân sẽ rất khó nói chuyện.
Muốn biết tin tức từ chỗ của hắn chắc là không dễ dàng. Nhưng hôm nay, thật sự là hỏi gì đáp nấy.
Còn phối hợp hơn cả Hải La Thiên Vương. Điều này khiến hắn nghi ngờ không biết đối phương có nói dối hay không, hoặc là mang theo mục đích khác.
Đáng tiếc, hắn không dám mở giám định.
"Ngươi còn muốn biết gì nữa?" Thiên Thần đạo nhân hỏi.
Giang Hạo nhất thời im lặng, đối phương lại còn cảm thấy mình hỏi không đủ nhiều.
"Nói một chút về thôn Thất Nhật đi." Giang Hạo ngẩng đầu lên, nói:
"Ngươi biết vừa rồi là thứ gì giúp mọi thứ trong thôn khôi phục hay không?"
"Không biết." Thiên Thần đạo nhân lắc đầu:
"Có người nói cho ta biết, ta không thể hiểu được chuyện nơi này, cũng không cần đi lý giải làm gì."
Xem ra là không biết có Chân Long ở đây, Giang Hạo nghĩ thầm. Hắn cảm nhận được khí tức Chân Long, thậm chí nhìn thấy thân ảnh Chân Long mơ hồ.
"Ngươi không nghĩ tới chuyện để bụi về với bụi, đất về với đất sao?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
Vẻ mặt của Thiên Thần đạo nhân lập tức trở nên thống khổ, cuối cùng lắc đầu.
Không có lý do gì, cũng không mượn cớ.
Hắn chỉ là lắc đầu.
"Có hi vọng khác không?" Giang Hạo lại hỏi.
Thiên Thần đạo nhân yên lặng rất lâu mới nói: "Có lẽ chờ ta mạnh lên, sẽ có."
Hắn đang an ủi bản thân, Giang Hạo nghe được hàm nghĩa trong câu nói này.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận