Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 630: Tiếu Tam Sinh Đã Ra Ngoài?

Chương 630: Tiếu Tam Sinh Đã Ra Ngoài?
Chương 630: Tiếu Tam Sinh Đã Ra Ngoài?
Thôn Thất Nhật xuất hiện dị biến. Đám người Đảo chủ chờ ở bên ngoài, mặc dù có chút lo lắng thế nhưng đây là chức trách. Tóm lại không thể mất mặt mũi.
Ba người Kinh Phong Vân, Mịch Linh Nguyệt và bà lão đều đang ở chỗ này.
Bọn hắn đều nhìn về phía lối ra, muốn nhìn xem Tiếu Tam Sinh có đi ra hay không, cũng muốn biết phía sau liệu có xuất hiện biến hóa lớn hay không. Mấy người đều cách rất xa, ăn ý chờ đợi.
Không ảnh hưởng lẫn nhau.
Mãi đến khi hai bóng người ra tới, bọn hắn sóng vai dắt tay đồng hành, khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.
Tiếu Tam Sinh.
Hắn hào hoa phong nhã, nhẹ nhàng lắc cây quạt.
Bốn chữ Thiên hạ vô song phá lệ bắt mắt.
Bọn hắn còn muốn đi lên chào hỏi, thế nhưng hai người kia lại tan biến mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Đám người Mịch Linh Nguyệt nhìn thấy đối phương mỉm cười, còn có nhẹ gật đầu ra hiệu.
Dường như là đang tạm biệt.
"Hắn sao lại tan biến?" Thiếu nữ sau lưng bà lão hỏi.
Không người trả lời.
Bởi vì mọi người đều có vấn đề giống nhau. Cũng chính vào lúc này, Lý lão mới biết được Tiếu Tam Sinh tuyệt đối không phải là người mà hắn có thể trêu chọc.
---
Đảo nhỏ Cửu Lạc.
Trong núi có hai bóng người hiện ra.
Một người dáng vẻ thư sinh, một nữ tử báy đỏ.
Chính là hai người Giang Hạo nắm tay nhau tan biến. Vừa xuất hiện, Giang Hạo liền buông tay của đối phương ra, cũng không có ý mạo phạm.
Lúc này Tử Hoàn cũng bay đến bên trong tay của hắn.
Hắn dự định đến đảo Cổ Linh làm việc trước, sau đó lại quay về đảo Loạn Thạch. Dù sao còn cần tìm Nhiễm Huy, hỏi ý kiến của bọn hắn một chút. Nếu như đồng ý thì cũng có một chút chỗ tốt đối với hắn, từ chối cũng không có gì xấu.
Có một cái Tử Hoàn ở trên đảo, đi qua cũng thuận tiện.
Trước khi trở về, đương nhiên cần thu về. Tử hoàn kia có lực lượng của Hồng Vũ Diệp gia trì, không cần lo lắng việc bị phát hiện.
Không vội nhất thời.
Cũng không biết mấy người Nhiễm Huy có thể đợi được hay không.
Theo lý thuyết thì có khả năng, động tĩnh lớn lần này như vậy, bởi vì hắn nên chắc sẽ không có người nào dám động đến bọn hắn. Không chỉ như thế, người cho bọn hắn vé tàu, nhất định cũng có sắp xếp.
Ít nhiều cũng có thể dàn xếp lại.
Tại bến tàu của một tiểu trấn.
Giang Hạo tìm người phụ trách có tu vi cao nhất.
Là một vị phu nhân, tu vi Luyện Thần.
"Tiền bối." Đối phương khách khí nói.
"Đảo Cổ Linh cách nơi này xa không?" Giang Hạo hỏi.
Lúc đến, hắn có chú ý qua Cửu U, có Thiên Cực Ách Vận Châu làm bạn, cũng không lật nổi sóng gió gì. Nhưng mà một khi rời đi, nó sẽ sống động hơn lúc ở thôn Thất Nhật rất nhiều.
Xem ra cần tăng cường độ phong ấn lên.
"Có chút xa." Phụ nhân nói xong liền đưa bản đồ vùng biển ra.
Giang Hạo cũng không phải là một người hẹp hòi, để đối phương ra giá. Đối phương vô cùng hữu hảo mà đưa ra giá mười linh thạch.
"Giá cả mà tiểu hữu đưa ra đúng là hợp lý." Giang Hạo thu khí tức Phản Hư lại, ôn hòa nói. Nhưng mà hắn cũng không cầm bản đồ đi, sau khi nhìn qua nội dung liền trả lại.
Hắn hôm nay có mười ba vạn một ngàn linh thạch, bỏ ra mười khối cũng không đau lòng.
"Đúng rồi, nơi này có Cửu Nguyệt Xuân không?" Giang Hạo hỏi.
"Khiến tiền bối thất vọng rồi." Mồ hôi lạnh của phu nhân chảy ròng:
"Nơi này không có lá trà đắt như thế." Giang Hạo gật đầu rời đi.
Bảy ngày sau.
Giang Hạo đứng trên mặt biển, nhìn bị hòn đảo nhỏ bị sương mù vờn quanh, thở phào một cái.
Cuối cùng đã tới.
Một đường này có chút phiền toái.
Hòa Quang Đồng Trần dùng đến cực hạn, trên mặt biển thường xuyên có thân ảnh của hắn.
Nguy hiểm cũng còn tốt, dù sao con đường biểu hiện trên bản đồ cũng xem như là an toàn.
"Đảo này hình như còn lớn hơn đảo Loạn Thạch." Tiếng nói vừa dứt, bọn hắn đã đi tới trên bờ, xuất hiện ở trước thành trì.
"Cổ Phong Thành, phủ đệ của Cung phu nhân ở chỗ này." Giang Hạo nói ra.
Hồng Vũ Diệp cũng không gấp gáp, chỉ là nói:
"Nàng đưa toàn bộ phủ đệ cho ngươi rồi sao?"
"Theo lý thuyết thì là như thế." Giang Hạo gật đầu.
"Vào xem một chút đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Sau khi đáp một tiếng, Giang Hạo liền bắt đầu xếp hàng vào thành.
Nơi này hình như khác với những chỗ khác, thủ vệ sâm nghiêm…
"Chu tiên sinh tại sao phải xếp hàng?" Ngoài Cổ Phong Thành, Chu Thâm đi trên đường lớn.
Bên cạnh hắn là một vị nam tử trẻ tuổi, người mặc quý phục hoa lệ, thoạt nhìn thân thế không tệ.
“Thần thiếu gia đúng là nhàn rỗi." Chu Thâm mỉm cười nói.
Lời nói của hắn bình thản không gợn sóng, nhìn không ra vui giận.
"Ha ha ha, khiến Chu tiên sinh chê cười rồi, chỉ là vừa rồi bị phụ thân gọi tới học tập tiên sinh." Nam tử chân thành nói.
Chu Thâm lắc lắc đầu nói:
"Con trai của Tông chủ Huyết Giao Tông, thân phận địa vị cao tới mức Chu mỗ không thể chạm, nào có thể dạy được."
Thần Trạm Chi liền vội vàng lắc đầu: "Chu tiên sinh nói đùa, ai không biết tiên sinh là môn sinh đắc ý của Lục tiên sinh, còn là người chấp chưởng viện thứ sáu. “Người như này nếu còn không thể dạy ta, vậy thì còn có ai có thể dạy?"
"Hả?" Sau khi Chu Thâm đi vào đội ngũ thì chân mày hơi nhíu lại.
Phía trước hắn có một vị nam tử, chỉ nhìn bóng dáng lại khiến cho hắn cảm thấy quen thuộc.
"Chu tiên sinh biết hắn?" Thần Trạm Chi có chút nghi hoặc.
"Đừng làm chuyện gì đắc tội với người ta." Chu Thâm nói.
Hắn cảm thấy mình có thể đã nhận lầm, sau khi do dự một chút, hắn hỏi người bên cạnh:
"Thuyền từ đảo Loạn Thạch xuất phát rồi sao?"
"Không có." Thần Trạm Chi cực kỳ hiểu rõ chuyện này:
"Còn cần một chút thời gian, đại khái nửa tháng."
"Vậy thì chắc là đã nhận lầm." Chu Thâm nói khẽ.
Chỉ là sau khi tới gần, càng cảm thấy giống, không, là giống như đúc.
Từ sau khi biết đến Tiếu Tam Sinh, hắn đã tốn không ít công phu dò xét. Hắn đã sớm hiểu rõ dáng vẻ và bóng lưng của đối phương.
Mà người trước mắt hoàn toàn ăn khớp với những gì hắn biết.
Sau khi lưỡng lự rất lâu, hắn vẫn tiến lên một bước, khách khí nói:
"Quấy rầy đạo hữu."

Giang Hạo đang nhìn bóng lưng của người trước mắt, lần thứ nhất quan sát tỉ mỉ thân hình của đối phương.
Dường như vô cùng cân xứng thuận mắt.
Chỉ là vừa nghĩ đến chuyện này, hắn sẽ vô thức nhớ tới lần đầu gặp mặt, cùng với hình ảnh đối phương tắm gội.
Cũng may hắn áp chế nhanh, một khi bị phát hiện sẽ dễ dàng gặp tai bay vạ gió.
Chợt hắn nghe thấy có người phía sau gọi hắn. Quay đầu nhìn lại, là một người trẻ tuổi, khí tức nội liễm, thần quang trong mắt nhẹ nhàng hiện ra.
Thật mạnh.
Nhưng tu vi mà đối phương biểu hiện ra chỉ là Phản Hư sơ kỳ.
"Đạo hữu gọi ta?" Giang Hạo bảo trì vẻ lạnh nhạt.
"Tại hạ Chu Thâm, thấy đạo hữu có chút nhãn duyên, tới để kết giao một chút." Chu Thâm khách khí nói.
"Tiếu Tam Sinh." Giang Hạo mở cây quạt ra, thản nhiên nói.
"Tiếu Tam Sinh?" Thần Trạm Chi có chút hơi kinh ngạc.
Hắn từng nghe qua cái tên này, được truyền tới từ chiếc thuyền kia. Nhưng mà không đúng cho lắm, thuyền kia còn chưa xuất phát, sao Tiếu Tam Sinh có thể ở đây được?
Giả mạo? Đây là suy nghĩ đầu tiên của hắn.
"Tiếu đạo hữu tới đây là muốn làm chuyện gì? Chu mỗ cũng coi như có chút quen thuộc với chỗ này." Chu Thâm nói.
"Phủ đệ của Cung phu nhân ở đâu?" Giang Hạo lắc cây quạt, hỏi.
"Cung phu nhân?" Thần Trạm Chi cực kỳ kinh ngạc:
"Nơi đó cũng không tiện tiến vào, hơn nữa mặc dù Cung phu nhân không còn là tiên sinh của Thiên Hạ Lâu, nhưng cũng là người cực mạnh, thế lực tích lũy không nhỏ một chút nào. Phủ đệ của nàng nghe nói cất giấu rất nhiều bảo vật, nhưng cho dù không người thủ hộ, cũng chưa từng có người nào dám cưỡng ép phá hư."
"Đến lượt chúng ta rồi." Phía trước đột nhiên truyền đến một giọng nói.
Giang Hạo đáp lại một tiếng, nói với Chu Thâm:
"Đạo hữu biết không?"
"Đương nhiên là biết." Chu Thâm cười gật đầu:
"Ta sẽ dẫn đường cho đạo hữu."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận