Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 631: Cho Nên Ngươi Còn Cảm Thấy Tiếu Tam Sinh Kỳ Quái Không

Chương 631: Cho Nên Ngươi Còn Cảm Thấy Tiếu Tam Sinh Kỳ Quái Không
Chương 631: Cho Nên Ngươi Còn Cảm Thấy Tiếu Tam Sinh Kỳ Quái Không
"Chính là chỗ này."
Phủ đệ dựa vào núi, ở cạnh sông, được bao phủ bởi trận pháp to lớn.
Linh khí nơi này nồng đậm, các phương đều có dấu vết trận pháp.
Núi non sông ngòi đều được đặc biệt điêu khắc qua, chất chứa uy lực lớn. Đúng là một chỗ ghê gớm.
Chu Thâm nhìn Tiếu Tam Sinh nói:
"Đạo hữu muốn làm gì?"
"Cung phu nhân là người như thế nào?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
"Thủ đoạn cao minh, nắm giữ rất nhiều bí mật, bác học cổ kim." Thần Trạm Chi nói.
Cuối cùng hắn có ý tốt nhắc nhở:
"Danh tiếng của đạo hữu đúng là lợi hại, nhưng đối với Cung phu nhân mà nói thì chỉ thường thôi. Mặc kệ là thật hay giả, nàng đều có thể tìm ra. Đắc tội nàng không có chút chỗ tốt nào. Không chỉ như thế, vùng biển Thiên Hà còn có không ít người đang nhờ đối phương hỗ trợ. Thiên Hạ Lâu còn đứng cùng một chỗ với nàng, nói chọc giận nàng chính là chọc đến nửa vùng biển Thiên Hà cũng không quá đáng."
"Ảnh hưởng của Cung phu nhân đúng là rất lớn." Chu Thâm cũng nói.
Giang Hạo mỉm cười:
"Sao nghe ý của các ngươi, luôn cảm thấy Tiếu mỗ là một người thích gây phiền toái vậy."
"Đạo hữu nói đùa." Chu Thâm ôn hoà nói.
Thần Trạm Chi vốn muốn nói tới chỗ này không phải là muốn thử đi vào sao? Đây không tính là gây phiền toái?
Nhưng mà Chu Thâm không để cho hắn nói.
Hắn cũng đành thôi.
"Hai vị đạo hữu có chuyện quan trọng gì phải bận rộn hay không?" Giang Hạo hỏi.
"Cũng không có." Chu Thâm lắc đầu.
"Vậy có muốn đi vào ngồi một chút không?" Giang Hạo chỉ vào phủ đệ, nói.
Chu Thâm có chút ngoài ý muốn. Thần Trạm Chi càng không hiểu, nhắc nhở:
"Đạo hữu, tòa phủ đệ này cực kỳ đặc thù, Cung phu nhân đã chế tạo một vài thứ gì đó để thủ hộ. Biện pháp tiến vào phủ đệ chỉ có một, đóchính là cần chìa khoá. Hơn nữa chìa khoá nằm trong tay Cung phu nhân, không ai có thể cướp đi, trừ khi là nàng cam tâm tình nguyện giao ra."
Giang Hạo cũng không để ý tới bọn hắn nữa, mà là cất bước hướng về phía phủ đệ. Hắn lấy lệnh bài ra, cửa lớn chợt mở ra.
"Không tiến vào sao?" Hắn quay đầu lại hỏi.
Lúc này Thần Trạm Chi sững sờ tại chỗ, gương mặt đau rát.
Thậm chí có một loại xúc động muốn đâm xuyên tường.
Chu Thâm cũng cực kỳ kinh ngạc.
Hắ biết rất nhiều về nơi này, Cung phu nhân sao có thể giao lại quyền sở hữu nơi này được?
Hắn nói bóng nói gió để hỏi thăm một chút.
Đáp án nhận được, nơi này có thứ đối phương cần, cho nên Cung phu nhân liền đưa cho hắn. Hời hợt, không có bất kỳ khó khăn trắc trở gì.
Sau khi đi vào ngồi một hồi, hắn liền mang theo Thần Trạm Chi rời đi.
"Chu tiên sinh, đây là có chuyện gì?"
Thần Trạm Chi cảm thấy không thể tưởng tượng được nổi, trước đó hắn còn khinh thị đối phương.
Hiện tại hắn không còn dám người, trong lời nói thậm chí còn mang theo vẻ cung kính.
Người đương nhiên biết Cung phu nhân là người như thế nào, hiện tại Cung phu nhân lại giao phủ đệ của mình ra ngoài. Chuyện này là thế nào?
Tiếu Tam Sinh lợi hại như vậy?
Hơn nữa, người này rốt cuộc có phải là Tiếu Tam Sinh thật hay không?
"Không biết, nhưng mà tại hạ có chuyện quan trọng, xin lỗi không tiếp được." Tiếng nói vừa dứt, Chu Thâm liền biến mất tại chỗ.
---
Thiên Hà Danh Đảo.
Thiên Hạ Lâu.
Trong sân, Chu Thâm bước nhanh đi vào.
Thùng thùng!
Hắn nhẹ nhàng gõ cửa hai cái.
Kẽo kẹt!
Cửa lớn mở ra.
Đào tiên sinh bên trong ngồi xếp bằng, trong tay cầm một quyển sách.
"Làm sao lại trở về sớm như vậy?" Đào tiên sinh có chút tò mò hỏi.
"Có phát hiện." Chu Thâm cung kính nói:
"Quấy rầy Đào tiên sinh."
Đào tiên sinh để sách xuống, đứng lên nói:
"Là phát hiện gì?"
Thân hình hắn cường tráng, mang đến cho người ta một loại cảm giác cầm sách cũng chỉ là làm bộ.
"Tiếu Tam Sinh xuất hiện." Chu Thâm nói.
"Chiếc thuyền kia trở về rồi?" Đào tiên sinh thuận miệng hỏi.
"Vẫn chưa." Chu Thâm lắc đầu.
Đào tiên sinh mỉm cười, ngồi ở bên cạnh bàn trà, hiền hoà nói:
"Ngồi xuống, từ từ nói."
Chu Thâm nói tiếng cám ơn, mới cẩn thận ngồi xuống:
"Hôm nay học sinh đi tới Cổ Linh Đảo, gặp phải người giống Tiếu Tam Sinh như đúc, vì tò mò nên đã tiến lên bắt chuyện. Đáp án nhận được chính là Tiếu Tam Sinh. Phản Hư sơ kỳ, trong tay cầm Thiên Diện Bảo Phiến. Nhưng ta vẫn không chắc là thật, mãi đến khi đối phương muốn đến phủ đệ của Cung phu nhân."
"Hắn lấy ra lệnh bài của Cung phu nhân?" Đào tiên sinh hỏi.
"Đúng vậy." Chu Thâm gật đầu.
"Không kỳ quái, Cung phu nhân ở đảo Loạn Thạch, Tiếu Tam Sinh cầm lệnh bài của nàng tới Cổ Linh Đảo cũng là chuyện hợp tình hợp lý." Đào tiên sinh lấy chén trà ra, rót trà.
"Không kỳ quái?" Chu Thâm có chút ngoài ý muốn.
Như này còn không kỳ quái?
Không nhắc tới Cung phu nhân tại sao lại giao lệnh bài ra, chỉ là việc đi ra khỏi đảo Loạn Thạch thôi đã không có khả năng rồi.
Nếu như quả thật dễ dàng như vậy, Vạn Vật Chung Yên cần gì một năm mới mở ra một lần? Những người khác cũng không cần mua vé tàu?
Đào tiên sinh nâng chung trà lên, cười nói: "Tiếu Tam Sinh đi một mình sao?"
Nghe vậy, con người Chu Thâm co rụt lại.
Hai người, hắn nhớ rõ. Bọn hắn là hai người đồng hành, thế nhưng người còn lại là ai?
"Không nhớ rõ?" Đào tiên sinh nhấp miếng trà, nói:
"Cho nên còn cảm thấy kỳ quái không?"
Thấy Chu Thâm không nói lời nào, Đào tiên sinh chỉ chỉ chén trà, nói:
"Nói chút chuyện khác đi, chuyện của Tiếu Tam Sinh không cần để ý."
Tiếng nói vừa dứt, hắn đột nhiên sững sờ, dường như cảm nhận được cái gì.
---
Giang Hạo đi dạo phủ đệ, liền pha trà cho Hồng Vũ Diệp, sau đó rời đi.
Hắn cần phải đi mua sắm Cửu Nguyệt Xuân.
Phủ đệ của Cung phu nhân cũng không lớn, nhưng lại bao bọc sơn hà xung quanh.
Mà hắn đã nhìn thấy gốc cây kia, cây màu tắng, quả màu đỏ.
Chỉ là vừa mới rời khỏi phủ đệ, hắn đã cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản chấn động, xem xét là đêm nay tụ hội.
"Thế mà sớm như vậy?"
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà cũng không có gì.
Đúng lúc có thể thử hỏi thăm chuyện Cửu U, không chỉ như thế cũng có thể nhìn xem chuyện tranh đoạt Tổ Long Chi Tâm đến bước nào nào.
Ngoài ra, còn có chuyện về Tiếu Tam Sinh.
Bản thân mình rêu rao như vậy, người chú ý đến hắn tất nhiên sẽ lưu ý đến Tiếu Tam Sinh.
"Liễu" nhất định sẽ nhận được tin tức.
Cho nên phải xử lý tốt thân phận của Tiếu Tam Sinh, chuyện này cũng không khó.
Chỉ cần Hồng Vũ Diệp ở bên cạnh hắn, đều sẽ không ảnh hưởng đến ấn tượng của Tỉnh.
Đủ cho hắn dựa thế.
Sau khi đi ra bên ngoài, Giang Hạo lấy Thiên Cực Ách Vận Châu và Cửu U ra, ngoài ra còn có lệnh bài của Cung phu nhân.
Cái phía trước cần hiểu rõ đại khái nguy hiểm, cái phía sau thì không biết có tồn tại bẫy rập hay không.
Xem tình huống trước mắt, Cửu U nguy hiểm hơn, cho nên…
"Giám định."
【 Cửu U: Cực hạn quỷ vật, là quỷ vật được hội tụ bốn phương từ thời kỳ viễn cổ, tại chỗ cực âm, lợi dụng Cực m Chi Thể dung luyện mà thành, dùng tinh thần làm thức ăn, không có chút linh trí nào, làm việc không thể dự đoán. Phong ấn lại có thể thử câu thông, tăng trưởng linh trí của hắn, từ đó thuần phục. E ngại Chân Long, cùng với hung vật đáng sợ hơn. 】
"Người của thời kỳ viễn cổ rảnh rỗi như vậy sao?" Giang Hạo thở dài.
Những người này không phải ngưng tụ Thiên Cực Ách Vận Châu thì chính là ngưng tụ Cửu U.
Sao không ngưng tụ mấy thứ có ý nghĩa một chút chứ?
"Không giới thiệu về uy lực, xem ra cần phải tự điều tra."
Năm đó Thiên Cực Ách Vận Châu cũng không có giới thiệu về uy lực.
Khi đó hắn chẳng thể nghĩ tới, thả Thiên Cực Ách Vận Châu ra, sẽ tùy tiện hủy diệt thiên địa một phương.
Toàn bộ Nam Bộ chính là khai vị.
Cũng may Cửu U không có uy lực bực này, ít nhất nó e ngại Thiên Cực Ách Vận Châu.
"Câu thông có khả năng tăng trưởng linh trí? Từ đó có cơ hội thuần phục?"
Chuyện này cũng có thể thử một chút, ít nhất có thể giảm bớt uy hiếp.
Thế nhưng…
Hung vật có linh trí cực hạn hay là hung vật không có linh trí cực hạn đáng sợ hơn đây?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận