Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 632: Nữ Ma Đầu Ghé Vào Bên Cạnh Thùng Gỗ

Chương 632: Nữ Ma Đầu Ghé Vào Bên Cạnh Thùng Gỗ
Chương 632: Nữ Ma Đầu Ghé Vào Bên Cạnh Thùng Gỗ
"Hai vạn mốt?"
Giang Hạo nhướng mày, cảm thấy mình không phải là đối thủ của lão giả trước mắt.
Phản Hư hậu kỳ.
Thực lực của người nơi này có chút cao.
Khiến người ta ngoài ý muốn.
Sau mấy lần cò kè mặc cả về sau, Giang Hạo dùng giá hai vạn mua một tiền Cửu Nguyệt Xuân.
Còn lại mười một vạn một ngàn.
Ngoại trừ linh thạch ra còn có một số đồ rải rác như là pháp bảo và đan dược…
Bởi vì người hắn tiếp xúc tại Thiên m Tông đều là Trúc Cơ và Kim Đan, cho nên giữ lại một chút phòng sau này cần đến.
"Các ngươi có thu pháp bảo không?" Giang Hạo hỏi.
"Phải xem chất lượng, cũng không phải cái gì cũng thu." Lão giả tức giận nói.
Người trước mắt có tu vi không thấp, ra tay cũng tương đối hào phóng, chắc là đối thượng giao dịch không tệ.
Giang Hạo suy tư một lát, nhắc nhở:
"Có lẽ tương đối quý trọng."
"Quý giá?" Lão giả cười hai tiếng, có chút ngạo nghễ nói:
"Nếu như nói người nào có lá gan lớn nhất tại đảo Cổ Linh, đó nhất định là Thiên Nguyệt Các chúng ta. Thứ mà những người khác không dám thu mua, chúng ta dám thu. Những người khác thu mua không nổi, chúng ta đều thu mua được. Đạo hữu chỉ cần có lòng, chúng ta sẽ thành tín thắng thị trường, không cần có bất kỳ băn khoăn nào."
"Có thu cái này không?" Giang Hạo lấy lệnh bài của Cung phu nhân ra rồi để lên bàn.
Lão giả sửng sốt một chút, có chút suy đoán, nhưng lại cảm thấy không có khả năng.
Hắn chợt mở miệng hỏi:
"Đây là?"
"Lệnh bài phủ đệ của Cung phu nhân, có lệnh bài chẳng khác nào có được quyền sở hữu phủ đệ. Nghe một vị Chu Thâm đạo hữu nói, chỉ có một cái chìa khóa nên chắc là ta cũng không có lý giải sai." Giang Hạo nói.
Bởi vì chỗ kia có chút lớn, cho nên hắn có chút lo lắng. Dù sao cũng không phải là của mình, hắn chột dạ.
Nhưng mà lần này trở về, hắn gần như sẽ không đến nữa, cũng sẽ không gặp mặt Cung phu nhân.
Ít nhất Tiếu Tam Sinh là như thế.
Cũng không cần quá lo lắng.
Nghe vậy, lão giả ngây ngẩn cả người.
"Phủ đệ của Cung phu nhân, chính là vị trí dựa vào núi kia?"
"Đúng vậy."
"Ha ha." Lão giả cười ha ha một tiếng, khí tức ôn hoà vui vẻ. Chỉ là, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, không còn ý cười, thần sắc nghiêm túc.
Sửa sang lại cách ăn mặc, còn thuận tay đẩy trữ vật pháp bảo bên cạnh qua.
Chỗ này chính là linh thạch mà Giang Hạo bỏ ra để mua Cửu Nguyệt Xuân.
Ngay sau đó, hắn đứng dậy hành lễ, cung kính nói:
"Tại hạ có mắt không tròng, va chạm đạo hữu, Cửu Nguyệt Xuân coi như là nhận lỗi. Hi vọng đạo hữu có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước. Để cho chúng ta thu mua lệnh bài phủ đệ của Cung phu nhân chẳng khác nào là chuyện đùa, hy vọng đạo hữu đừng nhắc đến nữa. Thiên Nguyệt Các chúng ta quá nhỏ, không chịu nổi."
Giang Hạo: "…"
Ta nghiêm túc mà.
Hắn chỉ ở lại chỗ này vài ngày, sau khi rời đi thì thứ này chẳng còn chút tác dụng nào đối với hắn cả.
Có thể đổi một ít linh thạch đương nhiên là không còn gì tốt hơn.
Đáng tiếc, việc này khó hơn dự đoán.
"Thật sự không cân nhắc một chút sao?"
Lão giả khom lưng càng thấp hơn.
Giang Hạo thở dài một tiếng, đứng dậy rời đi.
Hắn cũng không mang theo linh thạch, không muốn làm khó dễ đối phương.
Sau đó hắn lại đến mấy cửa hàng, hỏi thăm về phủ đệ của Cung phu nhân.
Kết quả, những người kia chỉ thiếu việc quỳ trên mặt đất cầu hắn.
Như thế xem ra, ảnh hưởng của Cung phu nhân đúng là rất lớn.
Phủ đệ của Cung phu nhân.
Giang Hạo đi đến trước cây Tịnh Tâm Quả, hắn dự định mang cây đi, bảy quả phía trên đã bị hắn hái xuống và phong ấn.
Đến lúc đó, hắn sẽ ăn ngay trước mặt Phong Hoa đạo nhân.
Ăn từng quả một.
Như thế chắc là có thể kích thích đối phương.
Trêu đùa hắn, tóm lại phải bỏ ra cái giá cao.
Sau khi dò xét đơn giản, xác định không có vấn đề gì, hắn thi triển Chưởng Trung Càn Khôn.
Sau một lát, cây quả biến thành hạt châu màu tím rơi vào trong tay hắn.
Từ khi học được Chưởng Trung Càn Khôn, hắn đã phong ấn rất nhiều thứ.
Tịnh Tâm Quả Thụ, trữ vật pháp bảo, Thiên Cực Ách Vận Châu, Cửu U, Thi Tâm, mảnh vỡ của Địa Cực Phệ Tâm Châu…
Nếu có một ngày, những vật này đột phá phong ấn, như vậy hắn thật sự chỉ có thể chờ chết.
"Không biết tu vi gì mới có thể chống lại nguy hiểm mà những vật này mang tới."
Hắn lắc đầu, sau đó đi tìm Hồng Vũ Diệp.
Thông báo chuyện đêm nay tụ hội.
Mà đối phương bảo hắn chuẩn bị nước tắm, cũng không thèm để ý đến việc có tụ hội hay không.
Trong đêm.
Trời đã hoàn toàn đen, Giang Hạo ngồi ở trước tấm bình phong, bắt đầu xem xét tình huống gần đây, tự hỏi một lần những chuyện cần chú ý, để ứng đối thật tốt trong tụ hội.
Lần này ra ngoài có thể nói là thu hoạch lớn trước nay chưa từng có, cũng cần tự hỏi nhiều chuyện hơn.
Cần chú ý nhiều hơn một chút.
Còn có một chuyện cực kỳ quan trọng, giả trang Tiếu Tam Sinh quá lâu, hắn cần phòng chuyện mình sẽ nói quá nhiều.
Soạt!
Tiếng nước truyền đến từ phía sau, Giang Hạo thở dài.
Vừa rồi hắn không chỉ chuẩn bị nước tắm, còn pha Cửu Nguyệt Xuân cho Hồng Vũ Diệp.
Chính mình…
Không uống.
Lại uống một lần, Sơn Hải Ấn chắc là sẽ tiến thêm được một bước, nhưng mà hiện tại đi vào thì không thích hợp cho lắm.
Hi vọng đối phương nhanh chóng tắm xong.
Đáng tiếc là, chờ đợi đến giờ Tý mà Hồng Vũ Diệp vẫn còn đang tắm.
Thỉnh thoảng sẽ còn trò chuyện hai câu cùng hắn, thật sự là một loại dày vò.
May mà không cần nhịn.
Tiếng nước nghe nhiều cũng không tiện.
Sau khi thông báo cho đối phương một tiếng, Giang Hạo liền vào bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.

Sau tấm bình phong.
Hồng Vũ Diệp nhẹ nhàng lay cánh hoa trên mặt nước, tóc dài rơi xuống trước ngực, đong đưa trong nước.
Nàng nhẹ nhàng quay đầu, nhìn về phía thân ảnh mơ hồ phía sau bình phong, đôi mắt bình tĩnh không thấy gợn sóng.
Nàng cứ nhìn như vậy một hồi, sau đó xoay người, ghé vào bên trên thùng tắm, chậm rãi nhắm đôi mắt lại.
Dường như là đã mệt mỏi.
Chỉ là vừa mới nhắm lại, nàng lại vô thức mở mắt ra.
Sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía ấm trà bên cạnh, ngón trỏ trắng nõn chỉ về phía bên kia một cái.
Ổn định linh khí của nước trà.
Sau đó nàng mới thu tay lại, tiếp tục nằm sấp.
Đôi mắt khép lại lần nữa.
Lần này nàng không có tỉnh lại, chỉ là sau khi nàng rủ mắt xuống, một cỗ lực lượng bắt đầu khuếch tán.
Lực lượng này gạt bỏ tất cả khí tức, chỉ cần tới gần thì sẽ chạm đến cỗ lực lượng này, nghênh đón gió lốc.
Song khi lực lượng khuếch tán đến Giang Hạo, lại kiêm dung hắn vào bên trong.
---
"Có vấn đề gì trong tu luyện không?"
Trong khu vực công cộng, giọng nói của Đan Nguyên truyền ra.
Lần này cách lần tụ hội trước mới có một khoảng thời gian, đương nhiên không ai có trong vấn đề gì trong tu luyện.
Giang Hạo chưa từng mở miệng trong khâu này, nếu có một ngày mở miệng, không biết có thể ảnh hưởng đến ấn tượng vốn có của mình hay không. Cũng may là vấn đề tu vi đều có thể hỏi thăm Hồng Vũ Diệp.
"Có tin tức Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu hoặc là Chân Long không?" Đan Nguyên hỏi.
"Ta đã điều tra ở Nam Bộ." Quỷ Tiên Tử lên tiếng trước:
"Nam Bộ xuất hiện rất nhiều người của Vạn Vật Chung Yên, hơn nữa cường giả rất nhiều, cho đến trước mắt vẫn chưa xác định được mục đích chính xác của bọn hắn, thế nhưng có hướng đi đại khái. Là hướng về phía nam mà đi. Nếu như Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu xuất hiện thì sẽ như thế nào?"
Đám người Giang Hạo cũng rất tò mò về chuyện này.
Có Quỷ Tiên Tử đúng là tốt, có vấn đề gì nàng sẽ lập tức hỏi, cũng sẽ không có gánh nặng trong lòng.
Tụ hội không thể thiếu Quỷ Tiên Tử.
"Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, chủ yếu nhằm vào máu thịt. Một khi xuất hiện, chính là cấm khu sinh mệnh, khác với Thiên Cực Ách Vận Châu không thể không phòng ngự, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu có khả năng tránh né và phòng ngự. Có thể tùy ý để nó khuếch tán khiến một phương lâm vào yên tĩnh, sinh linh diệt sạch."
"Nhìn như không nguy hiểm lắm." Quỷ Tiên Tử nói.
Đan Nguyên tiền bối cười nói:
"Bảy ngày, dưới tình huống không có bất kỳ thứ gì áp chế, Nam Bộ sẽ trở thành vùng đất tĩnh lặng."
Quỷ Tiên Tử: "…"
Nói cách khác, một khi bùng nổ, nàng nhiều nhất chỉ có thời gian bảy ngày.
Dù nhanh hơn nữa, cũng không thể thoát khỏi Nam Bộ chỉ trong bảy ngày.
Giang Hạo yên lặng, hắn đang do dự, không biết có nên chôn một cái Tử hoàn ở bên ngoài Nam Bộ hay không.
Hắn không thể trốn thoát được Thiên Cực Ách Vận Châu, nhưng Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu có xác suất trốn được.
Chỉ cần không phải là người đứng mũi chịu sào thì sẽ có cơ hội.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận