Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 648: Mười Tám Chân Long Thủ Hộ

Chương 648: Mười Tám Chân Long Thủ Hộ
Chương 648: Mười Tám Chân Long Thủ Hộ
Giang Hạo vạn lần không thể ngờ được đối phương lại là "Liễu".
Vốn cho rằng chỉ là cao tầng bình thường của Thiên Hạ Lâu, không ngờ cũng coi như là người quen biết.
"Nhìn dáng người đúng là không khác nhiều lắm, chỉ là không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì."
Bởi vì Tiếu Tam Sinh chưa chắc đã là "Tỉnh", cho nên biểu hiện vừa rồi cũng không dễ nói lên là người nào.
"Phía sau vẫn phải gặp mặt với hắn, phải giữ chừng mực, cũng không thể lưu lại trong thời gian dài."
Bởi vì thực lực chênh lệch quá lớn, hắn không thể trao đổi quá nhiều.
"Có chút muốn đi trở về."
Giang Hạo cúi đầu thở dài.
Bên ngoài dù tốt như thế nào, cũng không bằng an toàn bằng trong tông môn.
Dùng tu vi của mình, ở chỗ này quá nhỏ yếu, vẫn nên trở về quản lý linh dược thì hơn, tình cờ còn có thể được sư phụ trách phạt đưa đến quặng mỏ.
Chỉ là mọi chuyện vẫn còn chưa xong, hắn có chút bất đắc dĩ.
"Thương Uyên Long Châu, không biết là có xuất hiện hay không."
"Nếu như không xuất hiện, phải chăng có thể quay về trước?"
Nếu như phải chờ đợi rất lâu thì việc này hoàn toàn không cần thiết, trừ khi nơi này có mỏ.
Nghĩ tới đây Giang Hạo không khỏi cảm thấy mình có thể đi hỏi thăm chuyện này một chút.
Sau khi hỏi thăm mấy người, đúng là phát hiện có quặng mỏ.
Chỉ là khoáng thạch tương đối bình thường, người đến nơi này đều cảm thấy chướng mắt với nó.
"Những người này thật sự là lãng phí."
Trong đêm, Giang Hạo tìm được chỗ kia.
Sau đó lấy cuốc ra, dự định khởi công.
Đây là một đỉnh núi nhỏ, cứng hơn núi bình thường rất nhiều, dưới mặt đất chưa chắc là không có đồ tốt.
Như này sẽ dễ dàng cho ra bọt khí.
"Ngươi đang làm gì?" Một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau.
Nghe vậy, toàn bộ thân thể Giang Hạo cứng đờ, quay đầu nhìn lại, là một thân ảnh màu đỏ.
Hồng Vũ Diệp.
Dưới ánh trăng, nàng một bộ hồng y, vô cùng kinh diễm.
Tầm mắt bình tĩnh, giống như có giấu hàng vạn sát khí, khiến cho người ta không khỏi khẩn trương.
"Nghe nói nơi này có thứ bất phàm, vãn bối tới xem một chút, sau đó dâng lên cho tiền bối." Giang Hạo nói lời trái lương tâm.
Hồng Vũ Diệp cười ha ha, nói: "Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị một chút, Tổ Long Chi Tâm sắp xuất hiện."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Tổ Long Chi Tâm sao đột nhiên lại xuất hiện ?
"Đi Uyên Hải nhìn một chút." Hồng Vũ Diệp nói.
"Được." Giang Hạo gật đầu, thu hồi đồ vật.
Sau đó mang theo Hồng Vũ Diệp hướng về phía Uyên Hải.
Tốc độ rất nhanh, hắn đã thăm dò hướng đi Uyên Hải từ sớm.
Nhưng mà, khoảng cách cũng không gần như trong tưởng tượng, tốn khoảng nửa ngày, mới nhìn thấy một màn đen kịt ở trong tinh không.
Giống như là một cái động trống rỗng xuất hiện song song với tinh không.
Dòng nước trên biển phun trào, đang chảy xuôi về phía dưới.
Sau khi vào khu vực tối đen, không thấy tiếng vọng.
Giang Hạo chau mày, có chút nhìn không rõ.
Là có thứ gì đó đang can thiệp vào giác quan và tầm mắt của hắn.
"Phải chờ trời sáng, muốn nhìn rõ dáng vẻ Uyên Hải cần chờ sau hừng đông. Trong đêm chỉ nhìn thấy hư vô mà thôi." Bên cạnh có người hạ xuống từ trên cao.
Là một vị lão giả.
Giang Hạo thấy không rõ tu vi của hắn.
"Tiền bối hiểu rất rõ đối với nơi này sao?"
"Có hiểu rõ một chút, không biết đạo hữu muốn tới đây làm gì?" Lão giả cười ha hả, hỏi.
"Đến xem Tổ Long Chi Tâm." Giang Hạo nói.
Người tới nơi này, còn không phải là vì Tổ Long Chi Tâm?
Mục đích của hắn là Long Châu, thế nhưng lần này tới đây chính là vì Tổ Long Chi Tâm.

"Có thể sẽ không thể nhìn thấy Tổ Long Chi Tâm." Lão giả lắc đầu cười nói.
Giang Hạo cũng không nhiều lời, mà là đứng tại chỗ chờ đợi.
Nếu như Hồng Vũ Diệp nói Tổ Long Chi Tâm sắp xuất hiện, chắc chắn là nó sắp xuất hiện.
Nhưng mà so với Tổ Long Chi Tâm, hắn càng để ý đến Uyên Hải hơn.
Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn có thể cảm nhận được có một cỗ lực lượng lờ mờ đang thoát ra từ bên trong.
Chỉ là khó mà bắt được, càng khó có thể phân biệt được nó là lực lượng gì.
"Nghe nói Bất Động Thiên Vương lấy được Chân Long Chi Huyết, có lẽ chờ Chân Long Chi Huyết tới, Tổ Long Chi Tâm sẽ xuất hiện." Lão giả nói.
"Không biết người của Bất Động Thiên Vương lúc nào sẽ tới?" Giang Hạo hỏi.
Lão giả hơi suy nghĩ một chủ rồi nói: "Chắc là trong một hai ngày này, bọn hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đưa tới."
Xem ra không phải do Chân Long Chi Huyết, Giang Hạo nghĩ thầm.
Tổ Long Chi Tâm đột nhiên xuất hiện, nhất định là có thứ gì đó triệu hoán. Nếu như là đúng lúc là Thương Uyên Long Châu tại Uyên Hải, vậy thì có thể giải thích rõ ràng rồi.
Xem ra, Tổ Long Chi Tâm xuất hiện, cũng có khả năng mang ý nghĩa Thương Uyên Long Châu sẽ xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo có chút để ý.
Chỉ là rất nhanh hắn liền không nghĩ nhiều nữa, nơi này có vô số cường giả. Nếu như thực sự không có cách nào thì hắn sẽ không cứng rắn chen vào.
"Tiền bối, ngươi nói nếu như Tổ Long Chi Tâm xuất hiện vào lúc này thì sẽ như thế nào?" Giang Hạo tò mò hỏi.
"Không thể nào." Lão giả lắc đầu, tiếp tục nói:
"Nếu thật sự xuất hiện loại tình huống này, cường giả xung quanh sẽ lập tức chạy tới. Thật ra nếu như xuất hiện thật thì mấy tiểu nhân vật như chúng ta cũng có cơ hội, dù sao ta đang gần trong gang tấc. Chỉ là loại cơ hội này căn bản không gặp được."
Giang Hạo vốn định phụ họa theo, nhưng mà Hồng Vũ Diệp đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.
Sau đó, hắn cũng nhìn qua theo, thuận miệng nói:
"Lỡ như cơ hội tới thì sao? Tiền bối muốn động thủ không?"
"Đương nhiên, nhưng mà đạo hữu đang nhìn cái gì thế?" Lão giả quay đầu lại theo.
Thật ra nhìn thấy tu vi của Giang Hạo không cao, hắn muốn tới đây tìm hiểu một thoáng, xem có tồn tại nguy hiểm gì hay không.
Nếu như có bối cảnh, đương nhiên sẽ giao hảo một chút.
Nếu như không có bối cảnh, vậy cũng không cần quá để ý.
Chỉ là trong lúc hắn còn đang suy nghĩ miên man, liền cảm thấy có một cỗ khí tức cuồn cuộn, ngay sau đó có ánh sáng hiện lên ở phía xa, tiếng rồng ngâm kinh thiên phóng lên tận trời.
"Tới rồi." Giang Hạo chậm rãi nói.
Ngao ~
Long ngâm rung trời, trực tiếp khiến cho lão giả chấn động.
Nhất là người trẻ tuổi bên cạnh, sớm đã dự đoán được tất cả.
Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy hối hận đối với sự mạo muội của mình.
Tiếng long ngâm đinh tai nhức óc.
Mười tám đạo ánh sáng xông thẳng vào mây trời.
Hình bóng Chân Long hiện ra trên trời cao, ở giữa bọn hắn có một trái tim màu vàng.
Mười tám Chân Long vờn quanh nó, vì để bảo vệ nó.
"Tổ Long Chi Tâm?" Giang Hạo cảm thấy chấn động, chợt nhìn về phía lão giả bên cạnh:
"Tiền bối, cơ hội tới rồi."
Lão giả hoàn hồn lại từ trong rung động, vừa xấu hổ nhưng vẫn gượng cười, cung kính nói: "Vãn bối sao có thể có phúc duyên này được? Đây tất nhiên là đồ của tiền bối."
Giang Hạo lắc đầu, cũng không nói nhiều.
Hắn cũng không có phúc duyên bậc này.
Nhìn dáng vẻ của Hồng Vũ Diệp, chắc là cũng không có hứng thú gì.
Nhưng mà Tổ Long Chi Tâm thế mà thật sự là hình trái tim.
Vào lúc Tổ Long Chi Tâm xuất hiện, Giang Hạo cảm thấy có rất nhiều lực lượng đang hướng về phía bên này, chắc là đều muốn đạt được chí bảo này.
---
Trên hòn đảo.
Đào tiên sinh đang ngồi nghỉ ngơi ở bên bờ, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Uyên Hải.
"Làm sao lại thế?"
"Làm sao vậy?" Đường Nhã tò mò hỏi.
Chỉ là nàng cũng lập tức nhận ra, mười tám đạo ánh sáng xông vào mây trời, thân ảnh mười tám Chân Long hiện ra rõ ràng.
Thấy thế, nàng cả kinh nói:
"Chuyện này là thế nào?"
"Tổ Long Chi Tâm xuất hiện, Đường Nhã, ngươi chắc chắn hôm nay không có bất kỳ người nào làm ra chuyện gì đúng không?" Đào tiên sinh đứng lên, nghiêm túc nói.
"Không có, tuyệt đối không có." Đường Nhã nói với vẻ chắc chắn.
"Đi xem một chút." Đào tiên sinh cất bước mà đi.
Đường Nhã theo sát, bọn hắn rất nhanh đã bỏ hòn đảo lại phía sau.
Trên đường đi, Đường Nhã có chút kích động nói:
"Tiên sinh, người của thế lực khác còn chưa tới, những Thiên Vương kia cách nơi này cũng rất xa, nếu như chúng ta ra tay, có phải là có thể đoạt được Tổ Long Chi Tâm hay không?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận