Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 658: Gặp Hải Minh Đạo Nhân, Mời Hắn Ăn Trái Cây

Chương 658: Gặp Hải Minh Đạo Nhân, Mời Hắn Ăn Trái Cây
Chương 658: Gặp Hải Minh Đạo Nhân, Mời Hắn Ăn Trái Cây
Dưới đại lục tinh thần.
Tự Bạch vẫn đứng ở trước tấm bia đá Đốt Tiên, không có đi vào, cũng không để người khác đi vào.
Không làm gì khác, chỉ là an tĩnh chờ đợi.
Không ai biết rõ hắn đang chờ cái gì.
Không ít người đến tìm hắn, nhưng vẫn không cách nào làm cho hắn cảm thấy hứng thú đối với những chỗ khác.
Hình như chỉ cần nói cho hắn biết thu hoạch của mọi người là đủ.
Ngày này.
Trong lúc đám người Mạc Xuyên còn đang thăm dò tầng khu vực mới.
Lúc trước đi theo phía sau Lam Y sư tỷ, bọn hắn phát hiện một mật thất ở trong này, còn phát hiện ra một ít văn hiến.
Có người đang tìm kiếm những thứ khác khác, Mạc Xuyên thì bắt đầu xem văn hiến.
Ngay từ đầu hắn còn không có cảm giác gì, thế nhưng càng xem càng kinh hãi, thậm chí mồ hôi lạnh đều chảy ra.
"Làm sao vậy?" Lam Y sư tỷ đi tới hỏi.
"Sư tỷ, ngươi xem cái này một chút, ngươi xem một chút." Mạc Xuyên kích động nói.
Lam Y sư tỷ tiếp nhận thư tịch với vẻ nghi hoặc, ngay từ đầu còn không có cảm giác gì, càng xem lại càng kinh hãi.
Thậm chí có một loại cảm giác trở về từ cõi chết.
"Lại là bẫy rập, nếu như khi đó chúng ta tiến vào, vậy thì…"
Nghĩ tới đây, tay nàng liền vô thức run rẩy.
Phía trên ghi lại rất nhiều nội dung, thế nhưng tổng kết ra chỉ có một chuyện.
Thư tịch trước đó nói có thể chưởng khống Đốt Tiên là giả, là bẫy rập lưu lại cho bọn hắn.
Một khi mở trận pháp ra, như vậy Thiên Hỏa sẽ đốt cháy tất cả sinh mệnh, cho dù là tiên nhân cũng không cách nào ngăn cản được một hơi.
Đốt cháy gần như không còn, vạn kiếp bất phục.
Mà bọn hắn suýt nữa đã tiến vào Đốt Tiên, suýt nữa đã mở Đốt Tiên ra.
Chuyện đáng sợ như thế sau có thể khiến cho bọn hắn bình tĩnh nổi.
Bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn nhanh chóng rời đi, đi tìm Tự Bạch.
Trong chốc lát.
Tự Bạch nhìn thấy thư tịch, bình tĩnh nói:
"Nằm trong dự liệu, các ngươi không cần để ý."
"Sư huynh đã sớm biết?" Mạc Xuyên khó có thể tin nổi.
"Vậy tại sao sư đệ lại không nói ra?" Lam Y tiên tử hỏi.
Tự Bạch lại cười nói:
"Sư huynh sư tỷ không phải đã biết rồi sao?"
Lam Y tiên tử nghe xong thì xấu hổ.
Bọn hắn biết, khi đó Tự Bạch nói ra thì bọn hắn cũng không cách nào tin tưởng.
Bọn hắn sẽ tin tưởng vào văn hiến điều tra được.
Dễ dàng gây ra chuyện không thoải mái.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn càng cảm thấy khâm phục Tự Bạch.
"Đúng rồi, bên trong văn hiến có nhắc đến Hiên Viên Kiếm." Mạc Xuyên xem sách, nói:
"Hình như có địa điểm chôn cất chính xác."
"Ở đâu?" Tự Bạch tò mò hỏi.
"Nhật Nguyệt Phong." Lông mày Mạc Xuyên cau lại:
"Chỉ có tên, không có gì khác, sẽ rất khó tìm."
"Tại Huyền Thiên Tông." Tự Bạch giải thích:
"Ta đi qua, nơi đó có một tòa Nhật Nguyệt Phong, đồng thời cũng có nhất tộc Hiên Viên. Nhưng mà bọn họ chắc là không biết về Hiên Viên Kiếm."
Hiên Viên nhất tộc sớm đã mất đi truyền thừa, cho nên không biết cũng không có gì lạ.
Chỉ là vật đổi sao dời, bây giờ Hiên Viên nhất tộc không còn như triển, phát hiện ra cũng có thể hiểu được.
"Cần mau chóng đến xem không?" Mạc Xuyên tò mò hỏi.
Tự Bạch lắc đầu, bọn hắn không ra được.
Cho dù có thể ra ngoài, cũng không cần thiết phải đi chiếm lấy Hiên Viên Kiếm.
Nếu Đại Địa Hoàng Giả đã xuất hiện, như vậy cứ để kiếm lại cho bọn hắn đi.
Trừ khi có người đoạt kiếm, như vậy bọn hắn có thể mời Nhân Hoàng Chi Kiếm đến Minh Nguyệt Tông.
Chờ đợi Đại Địa Hoàng Giả tới lấy.
Hạo Thiên Tông chắc là cũng sẽ nhúng tay.
Dù sao đây cũng là bội kiếm của Nhân Hoàng năm đó, một người đáng để Hạo Thiên Tông, Minh Nguyệt Tông ngước mắt, kính nể.
Mặc dù văn hiến không nhiều, thế nhưng từng chỗ đều thể hiện một chuyện.
Năm đó Nhân Hoàng đè lại tất cả, bảo lãnh trăm tộc muôn đời.
---
Trong phòng, Giang Hạo chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này thần thông đã về không.
Mà hắn cũng đã đạt được thần thông, hình như là liên quan tới thân thể.
Không nghĩ ngợi thêm, hắn xem xét bảng.
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
"Kim Cương Bất Hoại ?"
Mặc dù biết được tên thần thông, nhưng mà không có khả năng là Kim Cương Bất Hoại được.
Xem tình huống trước mắt, biến hóa của thân thể không phải là rất lớn, sau khi mở thần thông ra chắc là nên thử một lần.
"Thần thông, Kim Cương Bất Hoại ."
Trong nháy mắt, Giang Hạo cảm thấy khí huyết trong thân thể lưu chuyển, máu thịt xương cốt đều đang xuất hiện biến hóa.
Có kim quang nhàn nhạt xuất hiện, nhưng bên ngoài lại không xuất hiện biến hóa gì.
Nhưng mà, trong cơ thể lại xuất hiện biến hóa long trời lở đất.
Hắn lấy Bán Nguyệt ra, chợt bổ về phía cánh tay.
m vang!
Ánh lửa xuất hiện, nhưng mà cánh tay chưa từng xuất hiện bất kỳ tổn thương gì.
Tăng thêm lực lượng Phản Hư, nhẹ nhàng chém xuống, cũng không có ảnh hưởng gì.
Hắn nắm chặt quyền, cảm giác lực lượng cũng tăng lên rất nhiều.
Tốc độ cũng chắc là như thế.
"Ngoài có Kim Cương Bất Hoại, bên trong có Thần Uy, xem ra, sự phòng ngự của ta gần như không có sơ hở."
Giang Hạo có chút hài lòng về thần thông này.
Có cái này, bản thân mình sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Thủ đoạn công kích cũng càng nhiều, chỉ là không bằng Thiên Đao, nhưng cái này chỉ cần khí huyết, không cần tu vi.
"Cảm thấy mình lại mạnh hơn một chút, muốn tìm người thử một chút."
"Có chút bành trướng."
Giang Hạo lắc đầu thở dài.
Tăng lên càng nhanh, loại cảm giác này càng hiện ra rõ ràng.
Dù cho tâm cảnh tăng lên, đều khó mà tránh khỏi, có thể thấy thực lực mình tăng lên quá nhanh, vượt xa phạm vi chịu đựng của tâm cảnh.
Giang Hạo thu hồi, Giang Hạo đang suy nghĩ nên tìm ai để thử thần thông.
Muốn đi tìm Hải Minh đạo nhân một chút.
"Nói đến đây, trước đó hắn từng quan tâm ta, bây giờ lại không thấy bóng người."
Nghĩ như vậy, Giang Hạo lấy Thiên Diện Bảo Phiến ra.
Đương nhiên, trong tay cũng nhiều thêm một loại quả.
Chính là Tịnh Tâm Quả.
---
Hoành Lưu Bộc.
Trong một khoảng sân, Hải Minh đạo nhân đang hướng dẫn một số đệ tử.
"Biểu hiện của các ngươi đã rất khá, lại trở về luyện tập nhiều hơn là được tốt, có vấn đề gì có thể tới hỏi ta bất cứ lúc nào."
"Đa tạ Trưởng lão."
Mọi người cùng nhau hành lễ.
Chờ đám đệ tử rời đi, vẻ mặt của Hải Minh lập tức trầm xuống.
Hắn quay đầu nhìn về phía rừng cây nơi xa, nói:
"Nếu như đạo hữu đã tới, tại sao không ra gặp một lần? Trốn trốn tránh tránh là vì không muốn người ta nhận ra mình sao?"
"Không muốn bị nhận ra? Làm sao lại thế được?" Giọng nói đột nhiên xuất hiện ở phía sau Hải Minh đạo nhân, khiến cho hắn có chút hoảng sợ. Tiếng cường của đối phương lập tức iếp tục truyền đến:
"Hải Minh đạo hữu, ngươi không phải là không phát hiện ra ta đã đi tới phía sau ngươi đó chứ? Xem ra ngươi già rồi."
Hải Minh đạo nhân duy trì bình tĩnh, quay đầu nhìn người tới.
Một thư sinh yếu đuối, trong tay cầm quạt xếp, nhẹ nhàng vỗ vỗ.
Trên đó viết Thiên Nhân Thiên Diện.
Lúc này đối phương đang nhìn hắn, mặt mỉm cười, giống như là gặp bạn tốt nhiều năm không thấy.
"Đạo hữu là?" Hải Minh đạo nhân hỏi.
"Giả trang cũng thật giống." Giang Hạo cười nói:
"Ta chỉ là tới ôn chút chuyện cũ với ngươi mà thôi, thuận tiện chia sẻ một chút đồ."
"Ta không biết đạo hữu đang nói chuyện gì, thế nhưng nếu như muốn chia sẻ thì lão hủ cũng không để ý." Hải Minh đạo nhân nói.
"Lão hủ không dễ nghe, nữ hài tử sao có thể gọi là lão hủ được?" Giang Hạo nhìn đối phương, khóe miệng nhếch lên:
"Nên gọi là lão phụ mới đúng, ha ha ha ha!"
Hải Minh đạo nhân nhìn Giang Hạo, cũng không có phản ứng gì.
"Không buồn cười sao?" Giang Hạo dừng lại, sau đó lấy Tịnh Tâm Quả ra rồi nói:
"Đây là trái cây ta mua được lúc đi hải ngoại, nghe nói rất tốt, có muốn một quả hay không?"
Hải Minh đạo nhân cười lạnh, nói:
"Đạo hữu tự mình ăn đi."
"Vậy thì ta không khách khí nữa." Giang Hạo cắn một miếng trái cây, tiếp tục nói:
"Mùi vị bình thường. Đùng rồi, quên nói cho ngươi biết, quả trên cây này đều bị ta hái hết rồi. Không chỉ như thế, cây cũng bị ta mang về. Đạo hữu thật sự không thử một chút sao?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận