Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 668: Không Thể Để Phong Hoa Tiên Tử Chịu Khổ Được

Chương 668: Không Thể Để Phong Hoa Tiên Tử Chịu Khổ Được
Chương 668: Không Thể Để Phong Hoa Tiên Tử Chịu Khổ Được
Nam Cung Nguyệt vốn cho rằng nói ra Huyết Trì thì Giang Hạo sẽ dừng lại, ít nhất sẽ hỏi một câu.
Nhưng mà tiếng nói vừa dứt, đối phương cũng không dừng lại, trực tiếp trực rời đi. Mắt điếc tai ngơ.
Chuyện này khiến nàng vừa kinh ngạc vừa bất đắc dĩ, muốn nói thêm gì đó lại không cách nào mở miệng.
Đối phương đã tan biến ở trong tầm mắt của nàng.
Chứ đừng nói đến tòa tháp này có thể áp chế phần lớn mọi thứ, âm thanh không truyền được quá xa.
"Hắn tại sao lại không dừng lại hỏi ta một chút?" Nam Cung Nguyệt nhìn qua Hải La và Trang Vu Chân.
"Tại sao phải dừng lại?" Hải La Thiên Vương hỏi.
"Hắn không tò mò sao?" Nam Cung Nguyệt hỏi.
"Ta đã nói rồi, bí mật phải nói ra mới có tác dụng. Ngươi không nói hắn cũng không có hứng thú, lần sau nhớ nói sớm một chút. Hiện tại ngươi muốn nói cũng cần phải chờ mấy tháng." Hải La Thiên Vương cười ha ha:
"Vận khí kém thì phải đợi mấy năm."
Nam Cung Nguyệt: "…"
Nào có chuyện như này? Bí mật nói ra thì mình sẽ không còn bất kỳ giá trị gì.
Nhưng theo lời nói của Hải La Thiên Vương, nếu như mình không nói nhanh thì đều không có cơ hội nói?
---
Rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo không khỏi thở dài một cái.
Huyết Trì?
Đây là thứ gì, hắn hoàn toàn không biết.
Nhưng mà lại khiến cho hắn nghĩ tới một người.
Huyết Ma trên người Liễu Tinh Thần.
Có lẽ có liên quan đến hắn, dĩ nhiên phần nhiều hơn chính là Nguyện Huyết Đạo. Dù sao vừa rồi Nam Cung Nguyệt có nhắc tới Nguyện Huyết Đạo.
"Ngay cả người giam giữ đều nghe qua chuyện ta tu Nguyện Huyết Đạo? Tin tức này truyền có chút rộng, khó trách Bạch Dạ muốn đưa tin tức cho ta."
Giang Hạo phát hiện mình và Nguyện Huyết Đạo đang bị trói lại với. Trước đây không có gì phải để ý, thế nhưng Thiên Trần sư huynh đột nhiên xuất hiện biến hóa, cộng với Huyết Trì xuất hiện, luôn cảm thấy mình sắp gặp tai bay vạ gió.
Bản thân mình mượn nhờ Nguyện Huyết Đạo để che giấu, bây giờ cũng phải bỏ ra cái giá tương ứng.
"Biết càng nhiều, quả nhiên sẽ càng phiền toái."
Chỉ là tạm thời không thể ứng đối.
Mặc kệ là Thiên Trần sư huynh hay là Huyết Trì, hắn cũng không tiện tiếp xúc.
Chỉ là muốn nhắc nhở cũng không biết tìm ai, Liễu Tinh Thần bị đoạt xá đã ảnh hưởng khá lớn đến hắn.
Lúc trở lại sân nhỏ, Giang Hạo thấy con thỏ đang treo ngược ở trên Bàn Đào Thụ, là bị treo, mặt mũi bầm dập.
Mà trên bàn là một thiếu nữ đang nằm sấp, ngủ say sưa.
Là Tiểu Li.
Ngồi đối diện nàng là một nữ tử mặc váy màu đỏ. Nàng uống trà nhìn thiếu nữ trước mắt, không biết đang suy nghĩ gì.
Giang Hạo thở ra một hơi, không nghĩ tới Tiểu Li lại bị Hồng Vũ Diệp bắt gặp.
Không biết có nói lời gì quá phận hay không.
Dù trong lòng âm thầm lo lắng, Giang Hạo vẫn cung kính nói:
"Xin ra mắt tiền bối."
"Ngươi đưa Long Châu cho Tiểu Li rồi?" Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Giang Hạo.
"Cảm thấy có chút phù hợp với Tiểu Li sư muội, liền tạm thời giao cho nàng." Giang Hạo nói lời trái lương tâm.
Đây thật ra là vật quy nguyên chủ, chỉ là không tiện nói thẳng.
Hồng Vũ Diệp cười ha ha, cũng không thèm để ý chuyện này.
"Ngươi liên lạc với Phong Hoa đạo nhân rồi sao?" Nàng hỏi.
"Tạm thời còn không có, tu vi của vãn bối thấp, cần tiền bối trợ giúp." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp nói khẽ: "Ngươi tu vi gì rồi?"
"Kim Đan trung kỳ." Giang Hạo trả lời.
"Rất nhanh."
"May mắn."
"Ha ha." Hồng Vũ Diệp liếc mắt nhìn nam tử trước mắt, nhân tiện nói: "Bắt đầu đi."
Giang Hạo không dám chần chờ, vẽ trận pháp, sau đó đặt một chiếc ghế dựa vào giữa trận pháp.
Bản thân mình thì biến thành dáng vẻ thư sinh rồi ngồi xuống.
Thấy thế, Hồng Vũ Diệp cười một tiếng, nói:
"Ngươi đúng là chú trọng hình tượng."
"Là vì muốn nổi bật tính cách và lòng trả thù của Tiếu Tam Sinh." Giang Hạo đáp.
"Ngươi thì sao?" Hồng Vũ Diệp nói khẽ:
"Tâm trả thù có lớn không?"
Giang Hạo sửng sốt một chút, lắc đầu nói:
"Thực lực của vãn bối thấp, sẽ không suy nghĩ nhiều."
Hồng Vũ Diệp nhìn lên người trước mắt, chưa từng nhiều lời.
Giang Hạo chuẩn bị kỹ càng tất cả, sau đó kích hoạt trận pháp.
Không bao lâu sau, một bóng đen xuất hiện, nàng bị áo bào đen bao trùm, dáng người hơi thấp.
Nàng vừa xuất hiện, Giang Hạo liền mỉm cười nói:
"Phong Hoa tiên tử, đã lâu không gặp."
"Tiếu đạo hữu đang nói cái gì vậy?" Giọng nói trầm thấp của Phong Hoa đạo nhân truyền tới.
Là giọng nam.
"Không có gì." Giang Hạo cười ha ha, cũng không nhiều lời.
"Đạo hữu đi hải ngoại rồi sao?" Dưới tấm áo choàng đen truyền đến giọng nói của Phong Hoa đạo nhân.
Giang Hạo lùi ra sau ghế dựa, nắm quạt giấy, nói:
"Đúng vậy, ta không phải đã nói rồi sao?"
"Thu hoạch lớn không?" Phong Hoa đạo nhân lại hỏi.
"Đó là đương nhiên, đạo hữu có biết thu hoạch lớn nhất trong đó là gì không?" Giang Hạo cười nói.
Phong Hoa đạo nhân truyền đến tiếng cười khẽ: "Đó chắc chắn là tìm được thứ mình muốn biết."
"Đúng vậy, chuyện này đều phải đa tạ Phong Hoa đạo hữu, không có đạo hữu cung cấp tin tức thì chuyến này chắc là sẽ không có bao nhiêu thu hoạch." Giang Hạo từ từ mở cây quạt ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ.
"Nên làm, có thể giúp được đạo hữu, ta cũng rất cao hứng." Phong Hoa đạo nhân khách khí nói.
“Đúng rồi, ta chuyến này còn chiếm được một số thứ tốt, muốn chia sẻ cùng đạo hữu." Nói xong, Giang Hạo lấy một quả trái cây ra.
Chính là Tịnh Tâm Quả.
"Xem này, nghe nói là một loại trái cây cực kỳ đắt đỏ, vì đạt được nó mà ta đã phí hết tâm tư. Cuối cùng cây đều bị ta mang trở về." Giang Hạo nói xong lại cắn một miếng:
"Chỉ là không thể ăn. Đúng rồi, lần trước ta có nói cho ngươi mà đúng không? Ban đầu ta cứ tưởng là mình đã ăn hết, nhưng sau khi trở về lại phát hiện thế mà còn có ba quả. Đáng tiếc đạo hữu không ăn, ta cũng chỉ có thể tự mình ăn. Đúng là hơi khó ăn một chút, cũng không thể làm khổ Phong Hoa tiên tử được."
Phong Hoa đạo nhân mỉm cười: "Đạo hữu lại gọi sai rồi."
"Ồ đúng rồi, đa tạ đạo hữu nhắc nhở." Giang Hạo giả vờ như bừng tỉnh đại ngộ.
Ăn xong một quả, hắn liền hỏi Phong Hoa đạo nhân:
"Đạo hữu có muốn một quả hay không? A, không được, đạo hữu không lấy được."
Nói xong, Giang Hạo tiếp tục ăn quả thứ hai.
"Một quả cuối cùng, ta ăn đây." Giang Hạo nhìn đối phương, thử thả đồ vào trong miệng, chỉ là bỗng lại đem ra.
"Hay là không ăn nữa, cứ giữ đi." Giang Hạo hỏi dò.
Chỉ là đối phương chưa kịp mở miệng, hắn đã trực tiếp bỏ vào trong miệng và bắt đầu ăn.
"Phi phi ~ " Hắn phun ra một chút, ghét bỏ nói:
"Quá khó ăn, cũng may là đã ăn xong."
Phong Hoa đạo nhân nhìn từ đầu tới đuôi, cuối cùng mới mở miệng:
"Đạo hữu còn có vấn đề gì không? Nếu như không có, lần trước chúng ta coi như là hợp tác vui vẻ."
"Không có." Giang Hạo cười nói:
"Hợp tác vui vẻ. Đúng rồi, muốn nói cho đạo hữu biết một chuyện."
"Là chuyện gì?" Phong Hoa đạo nhân tò mò hỏi.
"Lần này xem như là phần lễ thứ hait, chờ mong lễ vật lần thứ ba đi, nhất định là thứ mà ngươi thích nhất." Giang Hạo mỉm cười, khép cây quạt lại.
Sau đó ngừng kết nối trận pháp.
---
Lạc Hà Tông.
Tại một mỏm núi được linh khí vờn quanh.
Một thiếu nữ mặc bộ máy nhiều màu ngồi ở bên cạnh mỏm núi, nhìn dãy núi hiểm trở phía trước đến xuất thần.
Trong mắt không biết đang suy tư điều gì.
"Nhan sư tỷ." Một tiên tử hạ xuống bên cạnh nàng, cung kính gọi một câu.
Nữ tử lấy lại tinh thần, nhìn về phía sư muội, mỉm cười nói: "Liễu sư muội tại sao cũng tới đây?"
"Nhận được tin tức, nói gần đây có thể sẽ đi Huyền Thiên Tông, sư tỷ muốn đi không. Nghe nói Huyền Thiên Tông có khả năng xuất hiện đại cơ duyên, các Trưởng lão không muốn sư tỷ bỏ lỡ." Liễu sư muội nói.
"Đi Huyền Thiên Tông sao? Cũng có thể, rất nhiều người đi sao?" Nhan Thường hỏi.
"Đúng vậy, các đại tông môn gần như đều có, nhất là còn có Ma Môn tham dự."
"Ma Môn?"
"Là Thiên m Tông, có không ít ân oán gút mắc với chúng ta, có khả năng sẽ có một chút luận bàn."
"Vậy thì chúng ta đi xem một chút cũng tốt."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận