Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 691: Nói Chuyện Với Chân Long

Chương 691: Nói Chuyện Với Chân Long
Chương 691: Nói Chuyện Với Chân Long
Bên ngoài Huyền Thiên Tông.
Một đám người mặc hắc bào đứng trong rừng cây.
Bọn hắn nhìn mỏm núi phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.
"Đại Địa Hoàng Giả sắp muốn xuất hiện, chúng ta thật sự không đi ngăn cản sao?" Một nữ tử tương đối trẻ tuổi hỏi.
"Nhiệm vụ phía trên giao cho chúng ta chính là chờ đợi, sau đó bố trí trận pháp, cộng hưởng với huyết mạch." Một vị nam tử trung niên nói.
"Tại sao phải làm vậy?" Có người tò mò hỏi.
"Nếu đã không thể ngăn cản Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, thì phải nghĩ biện pháp thu hoạch được một chút chỗ tốt, nhưng cũng không biết rõ là sẽ được cái gì. Tóm lại là trong tộc không để chúng ta hành động thiếu suy nghĩ, chỉ an tĩnh chờ đợi." Một vị lão giả nói.
"Người của Sơn Hải Kiếm Tông và Hạo Thiên Tông đều ở gần đây, đúng là không tiện làm việc." Có người thở dài nói.
Chuyện của Minh Nguyệt Tông trước đó đã khiến bọn hắn nhận lấy không ít tổn thất.
Cộng với việc không thể ngăn cản Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, khiến cho người ta có chút uể oải.
Đại Địa Hoàng Giả là mối thù truyền kiếp của bọn hắn, nhất là Đại Địa Hoàng Giả của Hiên Viên nhất tộc.
"Nếu không thể động thủ tại Huyền Thiên Tông, tại sao không đi Thiên m Tông? Bên kia đang giao chiến , có thể nói là cơ hội tốt khó có được. Không chỉ có thể cứ được Di Thiên ra ngoài, cũng có thể đi bắt người tên là Giang Hạo kia. Trong tộc không phải là rất tò mò về hắn sao?" Nam tử trẻ tuổi hỏi.
"Nói đến Giang Hạo này, ta có tìm hiểu một chút về người liên quan đến hắn, nghe nói Huyền Thiên Tông có một vị sư muội hắn cực kỳ xem trọng, có lẽ có thể thử ra tay từ chỗ của nàng." Một vị nam tử lên tiếng.
Lúc này, nam tử cầm đầu trầm mặc chốc lát mới nói:
"Chia ra ba người đi làm chuyện này, được hay không được cũng không cần tụ hợp, truyền tin tức về là được."
Không bao lâu sau, có ba người thoát khỏi đội ngũ, bắt đầu hướng về các phương hướng khác nhau.
---
Nửa tháng sau, giữa tháng chín.
Giang Hạo phát hiện số mỏ mình đào được ngày càng ít. Bọt khí cũng giảm xuống.
Đồng thời trận pháp cũng sắp được lấp đầy, nói cách khác, mỏ phía ngoài chính là dùng để kích hoạt trận pháp.
Nếu như hắn mang mỏ đi, như vậy Đốt Tiên Trận có lẽ sẽ không thể kích hoạt.
"Vẫn là không đủ ích kỷ."
Trong lòng Giang Hạo tự nhạo chính mình một câu.
Hiên Viên Kiếm là kiếm của Nhân Hoàng. Cho dù Nhân Hoàng đã chết, chuôi kiếm này vẫn còn đang trấn áp đồ vật.
Nhưng mà theo thời gian dần trôi, Hiên Viên Kiếm có thể sẽ bị Tiên chủng ăn mòn hoàn toàn, cuối cùng tan biến.
Nếu như khoáng thạch có thể thay thế còn được, nếu như không có thì mình không thể bỏ qua.
Có nhiều thứ có thể cầm, có nhiều thứ hắn không muốn cầm.
Keng!
Có một khối khoáng thạch rơi xuống.
Sau khi Giang Hạo nhặt lên, liền đi vào trong động đá vôi.
Có thể đào thêm nửa tháng là chuyện hắn không nghĩ tới.
Xem ra bên ngoài muốn tìm được nơi này, cũng không dễ dàng.
Cho dù là Quỷ Tiên Tử, cũng cần tốn nhiều thời gian, hơn nữa nàng còn cần đạt được sự thừa nhận của Huyền Thiên Tông.
Nếu không tự tiện tiến vào thì sẽ chọc tới rất nhiều phiền toái.
Những người này làm việc đều có chừng mực của mình, chắc chắn sẽ không là địch với thế lực khắp nơi.
"Phong đạo hữu, sao rồi?" Trong động đá vôi, Giang Hạo hỏi thăm.
Phong Uy vẫn luôn khắc hoạ trận pháp, hắn cực kỳ chuyên chú, cũng vô cùng cẩn thận.
Thiên phú trên phương diện này quả thật không tệ.
Giang Hạo mặc cảm.
Thiên phú của mình tại trận pháp đúng là quá kém.
"Còn có một chút cuối cùng, đại khái còn cần một hai ngày nữa." Phong Uy đứng dậy báo cáo.
"Còn cần một hai ngày sao." Giang Hạo cảm thấy thời khắc cuối cùng rất dễ xảy ra vấn đề.
Nhưng mà hắn cũng không vội, có người tới sẽ có người tới đi, mình đã làm được kha khá rồi.
Mỏ không còn nữa, mình cũng không cần thiết phải ở lại.
Đương nhiên, trước khi đi, hắn còn phải làm một chuyện.
Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Kiếm, cần loại bỏ hắc khí gây ảnh hưởng đến kiếm.
"Thật ra nhanh một chút cũng được." Phong Uy nói.
"Không cần, cứ từ từ, không được phạm sai lầm." Giang Hạo lập tức nói.
Phong Uy gật đầu.
Hắn do dự rất lâu, dường như muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn là từ bỏ.
"Ngươi muốn hỏi về kiếm này?" Giang Hạo nói ra suy đoán của mình.
"Không có, tu vi vãn bối thấp, có nhiều thứ không có tư cách biết." Phong Uy vội vàng khoát tay.
"Kiếm này tên là Hiên Viên." Giang Hạo bình thản nói:
"Là bội kiếm của Nhân Hoàng, nói cách khác, đây là Nhân Hoàng Chi Kiếm."
"Nhân Hoàng Chi Kiếm?" Phong Uy sửng sốt một chút, thậm chí có chút khó có thể tin nổi.
Nhân Hoàng, đây là cái tên mà hắn mới chỉ thấy trong truyền thuyết.
Hơn nữa còn không xác định thật giả, hiện tại thế mà nói cho hắn biết, mình đang chuẩn bị trận pháp cho kiếm Nhân Hoàng?
Đúng là chẳng khác gì nói mơ giữa ban ngày.
Hắn chợt nghĩ tới điều gì đó: "Tiền bối muốn lấy Hiên Viên Kiếm sao?"
Giang Hạo nhìn hắn, bật cười nói:
"Ngươi cảm thấy ta có tư cách sao?"
"Có." Phong Uy nói với vẻ chắc chắn, không có chút lưỡng lự.
Giang Hạo lắc đầu, không nhiều lời nữa.
Sau đó, hắn bỏ tất cả khoáng thạch vào trận pháp, còn thiếu một chút cuối cùng.
Chờ lực lượng trận pháp phủ kín, Đốt Tiên Trận sẽ hình thành.
Như vậy sẽ tồn tại áp chế, đến lúc đó có thể dễ dàng tới gần trung tâm, đi xem Hiên Viên Kiếm một cái.
Giang Hạo không biết năm đó Nhân Hoàng có bao nhiêu vĩ ngạn, chỉ có thể nhìn trộm Nhân Hoàng thời điểm đó qua thân kiếm.
Hai ngày sau.
Giang Hạo không còn mỏ để đào, thế nhưng lần này thu hoạch cũng đủ lớn.
Mà bên phía Phong Uy cuối cùng cũng hoàn thành việc khắc hoạ.
Giang Hạo giám định trận pháp, xác định không có bất cứ vấn đề gì.
Chỉ cần Hiên Viên Kiếm cộng hưởng với người, như vậy trận pháp sẽ được khởi động.
Lúc Tiên chủng hủy diệt chính là ngày Hiên Viên kiếm Tái hiện nhân gian.
"Tiền bối, ta có cần đi ra ngoài không?" Trong lúc Giang Hạo đang định hướng về phía trung tâm, Phong Uy cẩn thận hỏi.
"Không cần, cứ ở bên trong chờ xem, có lẽ chúng ta có thể thấy được chân thân của Nhân Hoàng Chi Kiếm." Giang Hạo nói khẽ.
Nếu như là những người khác nói lời này, cảm giác đầu tiên của Phong Uy chính là đối phương muốn giết người diệt khẩu.
Mà người trước mắt này thì khác.
Khiến cho hắn có một loại cảm giác tín nhiệm.
Cho nên lúc đối phương hỏi mình có tư cách lấy kiếm hay không, hắn mới chắc chắn như vậy.
Giang Hạo đi vào trung tâm, nơi này có hắc khí vờn quanh, Đốt Tiên Trận đúng là có áp chế đối với nó.
Nhưng không cách nào loại bỏ nó ra khỏi Hiên Viên Kiếm.
Cho dù là hư ảnh Chân Long thì cũng chỉ có thể lôi kéo.
"Đắc tội." Giang Hạo chắp tay với kiếm, cung kính nói.
Sau đó, Sơn Hải Ấn xuất hiện, ngay sau đó năm ngón tay mở ra, thuật pháp, Chưởng Trung Càn Khôn.
Tử khí phun trào, bao trùm cả thanh Hiên Viên Kiếm.
Sau đó bắt đầu thoát khỏi, mang tất cả hắc khí ra ngoài.
Chỉ trong chốc lát, tử khí quay về trong tay Giang Hạo, hội tụ thành một hạt châu màu tím.
Phong ấn thành công.
"Phản kháng không lớn, còn tốt." Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Nếu như là mấy thứ như Cửu U thì sẽ khó mà phong ấn.
Nhất là khi không có sự ràng buộc quá lớn.
Dù là Thiên Cực Ách Vận Châu hay là Cửu U, đều được hắn phong ấn dưới trạng thái phong ấn.
Nếu như không ở trong trạng thái phong ấn, một trăm hắn cũng không phong được.
Sau khi sương mù màu đen bị phong ấn, Hiên Viên Kiếm hoàn toàn hiện ra.
Lúc Giang Hạo nhìn qua thì hơi kinh ngạc.
Chỉ thấy thân kiếm có vết rỉ loang lổ, tựa như lão giả đang suy yếu.
Hư ảnh Chân Long phía trên cũng lu mờ ảm đạm.
"Đây là Nhân Hoàng Chi Kiếm sao?" Giang Hạo có chút cảm khái.
Rõ ràng nhìn qua cũng không vĩ ngạn, lại có thể làm cho vạn tộc kính ngưỡng.
"Tiền bối, vẫn còn ý thức chứ?" Giang Hạo nhìn về phía hư ảnh Chân Long.
Đây là hồn Chân Long.
Lúc này, đôi mắt của hư ảnh Chân Long khẽ động, nâng lên nhìn về phía trước, thân ảnh Giang Hạo ánh vào tầm mắt của hắn:
"Nhân tộc?"
"Nhân tộc."
"Vậy sao?"
"Đúng vậy."
"Người tới vậy mà lại là nhân tộc, không phải Long tộc."
"Khiến tiền bối thất vọng."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận