Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 692: Vãn Bối Muốn Lau Hiên Viên Kiếm Một Chút

Chương 692: Vãn Bối Muốn Lau Hiên Viên Kiếm Một Chút
Chương 692: Vãn Bối Muốn Lau Hiên Viên Kiếm Một Chút
Huyền Thiên Tông.
"Từ đầu đến cuối vẫn chưa tìm được." Hiên Viên Thái thở dài một tiếng, nói.
Bọn hắn tìm kiếm ở Nhật Nguyệt Phong nửa tháng, vẫn không tìm được vị trí của Hiên Viên Kiếm.
"Tìm không thấy có phải mang ý nghĩa là không lấy được hay không?" Hiên Viên Hòa hỏi.
"Không phải, lúc ta trở thành Đại Địa Hoàng Giả sẽ cùng cộng hưởng theo. Nhưng không tìm được sớm, Hiên Viên Kiếm cũng không cách nào hiện thế." Hiên Viên Thái nói.
"Để một số tiền bối tiếp tục tìm?" Hiên Viên Hòa hỏi.
Hiên Viên Thái đột nhiên hỏi: "Bích Trúc sư muội đâu?"
"Trở về rất lâu, cũng ra vào tại Nhật Nguyệt Phong."
"Nàng dường như còn tận tâm tận lực hơn cả chúng ta." Hiên Viên Thái suy tư chốc lát rồi nói:
"Để một số tiền bối tìm đi, ta không có thời gian. Đương nhiên, không nên ngăn cản Bích Trúc sư muội, nàng càng có khả năng tìm tới."
Hiên Viên Hòa gật đầu.
Bởi vì tin tức của đối phương sớm hơn bọn hắn, nhìn là biết có chuẩn bị. Nếu không sợ nàng đạt được Hiên Viên Kiếm, đương nhiên không thể ngăn cản nàng.
Dù sao muốn Hiên Viên Kiếm hiện thế thì phải tìm được nó trước, sau đó bổ sung trận pháp Đốt Tiên.
"Sư huynh, sư tỷ, các ngươi còn ở đây sao." Nơi xa, thiếu nữ váy hồng nhảy tới.
"Bích Trúc sư muội đã tìm được chưa?" Hiên Viên Hòa hỏi.
"Vân chưa, nhưng mà sư huynh dường như không còn thời gian." Bích Trúc nhìn về phía Hiên Viên Thái nói.
"Đúng, sắp bắt đầu." Hiên Viên Thái nhìn lên bầu trời.
Nơi đó có đại thế tới vì hắn, trở thành Đại Địa Hoàng Giả là chuyện vô cùng cấp bách.
"Sư huynh có thể kéo dài một chút thời gian không?" Bích Trúc hỏi dò.
"Kéo dài?" Hiên Viên Thái hơi kinh ngạc.
Hiên Viên Hòa thì lộ ra vẻ không hiểu.
"Bởi vì Hiên Viên Kiếm có lẽ sẽ hiện thế vào lúc Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, ta phải mau chóng tìm được nó." Bích Trúc nói.
"Sư muội hình như rất muốn Hiên Viên Kiếm hiện thế." Hiên Viên Thái hỏi.
"Đúng vậy, đây là giao dịch giữa ta và một người bạn. Hắn muốn ta xa xa khắc ấn một chút lên kiếm ý của Hiên Viên Kiếm, thù lao cực kỳ quan trọng với ta." Bích Trúc nói với vẻ tội nghiệp:
"Hiên Viên sư huynh, xin ngươi. Hòa sư tỷ, ngươi nói với sư huynh một chút đi."
Nói xong, nàng liền bắt lấy cánh tay của Hiên Viên Hòa.
Hai người có chút bất đắc dĩ.
Nhưng mà người bạn này của nàng hình như không tầm thường.
"Ta sẽ cố gắng." Hiên Viên Thái nói.
"Vậy ta đây sẽ đi tìm Hiên Viên Kiếm, chắc là có thể thành công." Bích Trúc nhảy nhót như thiếu nữ.
Nhìn thân ảnh nàng rời đi, Hiên Viên Thái đột nhiên hỏi:
"Bích Trúc sư muội bao nhiêu tuổi rồi?"
"Nghe nói mấy trăm tuổi." Hiên Viên Hòa đáp.
"Tâm tính thật trẻ trung." Hiên Viên Thái cảm khái.
Phốc phốc ~
Hiên Viên Hòa nhịn không được mà cười ra tiếng: "Lời này nếu như bị nghe được, Trưởng lão chấp giáo nào đó sẽ bất đắc dĩ tìm tới."
Hiên Viên Thái cũng không để ý, mà là đi về phía ngọn núi cao nhất của Huyền Thiên Tông:
"Đi thôi, đến lúc rồi."
Thành tựu Đại Địa Hoàng Giả nằm trong mấy ngày nay, không cho phép có sai lầm.
Bên phía Hiên Viên Thái vừa bắt đầu chuẩn bị.
Mà người Huyền Thiên Tông đã so tài mấy tháng.
Người Sơn Hải Kiếm Tông cũng đã chuyển động ở xung quanh.
Không ít người đều tới bái phỏng bọn hắn.
Lúc này, trong bọn họ có một vị sư huynh, đi trên từng lôi đài.
Muốn nhìn xem Nam Bộ bây giờ có trình độ như nào.
"Có quá chói mắt không?" Một vị nữ Kiếm Tu hỏi.
"Khó mà nói được." Vị sư huynh này lắc đầu.
Ở bên cạnh hắn còn có một nam tử trẻ tuổi, tu vi Kim Đan.
"Gia Cát sư đệ đang tìm ai?" Nữ Kiếm Tu cười hỏi.
"Một người bạn mấy năm trước." Gia Cát Chính nói rõ.
"Tại sao lại tìm hắn?" Nữ Kiếm Tu hỏi.
Phó Đông Tuyết, tu vi cực cao, thân phận địa vị cũng cao.
"Thiếu linh thạch của hắn." Gia Cát Chính nói.
Nghe vậy Phó Đông Tuyết sửng sốt một chút, chợt cười ra tiếng. Lúc này, một vị nam tử trẻ tuổi đi qua bên cạnh bọn họ.
Cát Kim bỗng dừng lại, vô thức quay đầu nhìn lại.
"Thần quang nội liễm, không thấy kiếm ý, lại có một loại kiếm thế không hiểu, không phải Kiếm Tu, hơn hẳn Kiếm Tu."
Phó Đông Tuyết quay đầu nhìn một cái, chỉ đánh giá đơn giản một chút, liền lắc đầu nói: "Thiên phú tu luyện không có tốt như vậy."
Gia Cát Kim cười lắc đầu: "Thiên phú sao? Sư muội nhìn người quá phiến diện, cho dù thiên phú tu kiếm của hắn kém, tương lai lại nhất định bất phàm. Không biết là người tông môn gì."
"Người Thiên m Tông, nhìn quần áo và trang sức của hắn chắc là Thiên m Tông." Gia Cát Chính nói.
"Ồ?" Đôi mắt Phó Đông Tuyết lóe sáng:
"Người ngươi muốn tìm cũng là Thiên m Tông? Là tiên tử sao?"
"Không phải." Gia Cát Chính lắc đầu.
Phó Đông Tuyết lập tức cảm thấy không thú vị.
"Thiên m Tông, vậy thì phiền toái sao." Gia Cát Kim lắc đầu thở dài.
Không thể trở mặt cùng tông môn này, nghe nói có giao tình với một đại tiền bối trong tông môn.
Vị kia chính miệng ra lệnh.
"Thiên m Tông không có Kiếm Tu."
Lại cảm khái một câu, hắn liền không nghĩ nhiều nữa.
"Sư huynh, chúng ta có nên đi Thiên m Tông một chuyến không?" Gia Cát Chính hỏi.
"Chờ Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, quan sát Hiên Viên Kiếm xong, chúng ta sẽ đi." Gia Cát Kim nói.
Gia Cát Chính gật đầu.
Hắn muốn đi trả linh thạch lại.
"Sư huynh cảm thấy Đại Địa Hoàng Giả có thể xuất hiện như thường không?" Phó Đông Tuyết hỏi.
"Khó mà nói được, thật ra còn thiếu một nhân tố quan trọng nhất." Gia Cát Kim nói.
"Nhân tố gì?" Gia Cát Chính tò mò nói.
"Long tộc." Gia Cát Kim nói nghiêm túc:
"Năm đó Nhân Hoàng có toàn bộ Long tộc duy trì, hiện nay Long tộc không hiện thế, Đại Địa Hoàng Giả một cây chẳng chống vững nhà. Cho dù có một Long tộc ở hiện trường, con đường của hắn cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Hiện nay, vô cùng khó khăn."
Gia Cát Chính và Phó Đông Tuyết hiểu rõ.
Bọn hắn bất lực với loại chuyện này.
Bọn hắn chưa từng biết về vị trí của Long tộc, chứ đừng nói đến việc mời Long tộc tới.
---
Dưới Nhật Nguyệt Phong.
Giang Hạo đứng ở trước kiếm, cực kỳ cung kính.
Lúc này, hư ảnh Chân Long vẫn nhìn chằm chằm hắn, hình như muốn triệt để nhìn thấu người trước mắt.
"Bên cạnh ngươi có Long không?" Hư ảnh Chân Long hỏi.
"Có." Giang Hạo gật đầu.
"Như này này liền bình thường." Hư ảnh Chân Long không xoắn xuýt những thứ này nữa, mà chỉ nói:
"Ngươi là tới lấy kiếm Nhân Hoàng? Muốn kiếm, cần thông qua khảo nghiệm."
"Không, vãn bối không phải là tới lấy kiếm, chỉ là muốn làm chút chuyện." Giang Hạo nói.
"Chuyện gì?" Hư ảnh Chân Long rất là tò mò.
Đến nơi này, bố trí Đốt Tiên Trận, phong ấn khí tức ăn mòn.
Cuối cùng không lấy kiếm?
Giang Hạo nhìn Hiên Viên Kiếm rồi nói:
"Này kiếm sắp hiện thế, không nên có vết rỉ loang lổ, cho dù Nhân Hoàng không ở đây, nó cũng cần phải chói mắt trước sau như một."
"Có ý gì?" Hư ảnh Chân Long nghi hoặc.
"Vãn bối, muốn lau giúp nó một chút." Giang Hạo chân thành nói.
Hư ảnh Chân Long cho dù là đầu rồng, vẻ mặt cũng xuất hiện biến hóa vi diệu.
Lau một chút?
Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, cuối cùng chỉ nói là xoa một chút?
"Chỉ như vậy?" Hư ảnh Chân Long hỏi.
"Chỉ như vậy." Giang Hạo gật đầu.
Hắn đúng là không có yêu cầu gì, có thể lau thần vật bậc này một chút là đã đủ rồi.
"Có vài người đụng phải kiếm, sẽ bị kiếm gây thương tích." Hư ảnh Chân Long nhắc nhở.
"Vãn bối chỉ muốn lau giúp nó, cho nên hi vọng tiền bối có thể giúp đỡ áp chế một chút." Giang Hạo hành lễ.
Hư ảnh Chân Long do dự rất lâu, cuối cùng gật đầu nói: "Được thôi, trong phong ấn ta quả thật có thể áp chế Hiên Viên Kiếm, thế nhưng nếu kiếm quá gạt bỏ ngươi thì ta cũng không thể tránh được."
"Đa tạ tiền bối." Trong lòng Giang Hạo mừng rỡ.
Thành công rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận