Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 695: Thượng An Đạo Nhân Ra Tay

Chương 695: Thượng An Đạo Nhân Ra Tay
Chương 695: Thượng An Đạo Nhân Ra Tay
Bích Trúc đứng trước Hiên Viên Kiếm, thấy kiếm không có từ chối, liền chậm rãi tới gần.
Bởi vì danh tiếng của nó quá lớn, nàng rất là cẩn thận.
"Chỉ là sờ một chút, sẽ không có chuyện gì đâu?" Bích Trúc không ngừng
Thần vật như này bày ở trước mắt, không chạm thử, cảm giác có chút đáng tiếc.
Hít một hơi thật sâu, Bích Trúc vượt qua khoảng cách cuối cùng, một cái tay đụng vào chuôi kiếm.
Trong nháy mắt, thân kiếm chấn động.
Một cỗ kiếm ý như sóng biển cuồn cuộn xông ra.
Oanh!
Bích Trúc kinh hãi, khi nàng muốn buông tay thì đã không còn kịp rồi.
Ầm!
Kiếm ý xông phá gông cùm xiềng xích đụng vào trên người nàng, cả người nàng bay ngược ra ngoài.
Sau đó kiếm ý phun trào, hội tụ thành một bóng lưng vĩ ngạn ở dưới ánh mắt hoảng sợ của Bích Trúc.
Lúc này, bóng lưng quay đầu lại nhìn nàng.
Chỉ là cái liếc mắt đơn giản đã giống như trấn áp cả một thời đại.
Khiến cho Bích Trúc cảm thấy rung động.
Nàng chưa bao giờ cảm nhận sự nhỏ bé kia.
Bích Trúc trực tiếp đâm vào trên vách đá, nhưng nàng không dám chần chờ, cúi đầu hô lớn:
"Tiền bối tha mạng."
Tiếng nói vừa dứt, áp lực lập tức tan biến.
Khi nàng ngẩng đầu lần nữa, lại phát hiện phía trước không có cái gì, chỉ có Hiên Viên Kiếm đứng sừng sững ở chỗ đó.
Tất cả vừa rồi tựa như chỉ là ảo giác.
Bích Trúc bị dọa cho ngồi tại chỗ.
"Không hổ là bội kiếm Nhân Hoàng."
Tu vi của nàng đã rất cao, nhưng trước mặt Nhân Hoàng lại chỉ như là một đứa trẻ.
Nếu như là một người có lòng xấu xa thì vừa rồi đã chết ở dưới Hiên Viên Kiếm rồi.
Hiện tại nàng rất tò mò, không biết Tỉnh có chạm vào kiếm Nhân Hoàng hay không.
Hắn chắc là cũng rất tò mò.
"Lần sau tụ hội có thể thử hỏi một chút."
Nhưng mà nàng cũng rất tò mò, đối phương làm sao tới được.
Đi dạo một vòng, phát hiện bên ngoài lại có khoáng mạch, cũng phát hiện trận pháp.
Sau khi ưới định đơn giản, nàng khiếp sợ phát hiện, Tỉnh hình như đã tới đây rất lâu rồi.
Lâu hơn nhiều so với dự đoán của mình.
Còn về trận pháp, nàng chỉ nhìn một chút đã biết là Truyền Tống Trận.
Nàng không dự định đi qua.
Lỡ như gặp phải Tỉnh nguy hiểm thì sẽ không tốt lắm.
Sau khi điều chỉnh trạng thái, nàng liền rời đi theo đường cũ.
Hiên Viên Kiếm xuất thế không có vấn đề gì, hiện nay chỉ cần chờ đợi Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, cộng hưởng với Hiên Viên Kiếm.
Khi đó chính là lúc Hiên Viên Kiếm hiện thế.
"Không biết Hiên Viên Thái sư huynh có thuận lợi hay không."
Chờ Bích Trúc rời đi, hư ảnh Chân Long mới xuất hiện từ bên trong Hiên Viên Kiếm.
Hắn nhìn kiếm rồi nói:
"Ta còn tưởng rằng ngươi bị hỏng, người kia lại có thể tùy tiện rút ra. Hiện tại xem ra cũng không có hỏng, mà là người kia quá đặc thù. Thế nhưng dùng ánh mắt của ta vẫn không thể nhìn ra hắn đặc thù đến mức này. Là tâm tính hay là vấn đề khác?"
Không người nào có thể trả lời hắn vấn đề này.
Người thừa kế Hiên Viên Kiếm mang theo ý nguyện của Nhân Hoàng, có thể nắm chặt nó, mang ý nghĩa được Nhân Hoàng tán thành.
---
Huyền Thiên Tông.
Trên bầu trời có đại thế sơn hải hội tụ.
Mà ở giữa đại thế, thân ảnh Hiên Viên Thái như là một chiếc thuyền cô độc phiêu bạt ở trong đó.
Hắn hôm nay chỉ có thể ổn định đại thế, lại không cách nào dung nhập nó vào trong cơ thể.
Dù cho xung quanh có cường giả tương trợ, nhưng mà muốn thành công còn lâu mới được dễ dàng như vậy.
Lúc này các phương đều đang chuẩn bị.
Bên ngoài tông môn có khí tức của Đọa Tiên tộc, khí tức Thánh Đạo, khí tức Vạn Vật Chung Yên.
Còn có một cỗ khí tức tinh thần.
Là Đại Thiên Thần Tông.
Những người này đều chưa ra tay, thế nhưng khí tức vô hình đang cố gắng phá vỡ đại thế sơn hải.
Bên trong Huyền Thiên Tông, người Sơn Hải Kiếm Tông đứng chung một chỗ.
Bọn có trợ giúp, nhưng hiệu quả cũng không có lớn như vậy. Người tới quá ít, không thể hoàn thành khí tức.
"Huyền Thiên Tông vẫn là quá yếu, nếu như là đại tông Nam Bộ thì sẽ thong dong hơn rất nhiều." Gia Cát Kim thở dài nói:
"Những thế lực này đều không dự định động thủ, chỉ là muốn kiếm một chén canh trong lần thất bại hoặc là thành công này. Nhưng mà cho dù như thế, Huyền Thiên Tông cũng không đủ sức trấn áp. Chỉ có thể nhìn xem bản thân Hiên Viên Thái. Nếu là những người khác, lúc này đã thất bại. Người này quả thật có chút bất phàm."
"Vậy hắn sẽ thất bại sao?" Phó Đông Tuyết hỏi.
"Khó mà nói được, đây không phải là đọ sức thực lực, mà là đọ sức với khí tức xung quanh, nhìn một chút xem có bao nhiêu người duy trì hắn." Gia Cát Kim nói.
"Nếu là khí tức thắng, còn cần Long tộc không?" Gia Cát Chính hỏi.
"Cần, dù sao Đại Địa Hoàng Giả không thể lạc quan." Gia Cát Kim nghiêm mặt nói.
Cùng lúc đó.
Người Đọa Tiên tộc đứng ở bên ngoài, đang hấp thu khí tức.
Bọn hắn đã nhận ra cái gì đó, có khí tức tương tự ở dưới mặt đất.
Chỉ có thể hấp thu một chút.
"Xem ra trong tộc đã biết được chuyện gì, nơi này có liên quan tới tộc ta." Có người nói.
"Không thể sai sót, hiện tại chúng ta có thể hấp thu là đủ rồi, đúng, ba người rời đi đâu rồi?" Nam tử cầm đầu.
"Một người đi cứu Di Thiên, hai người còn lại đi tìm sư muội của Giang Hạo, hôm nay chắc là có tin tức tốt truyền về." Một nữ tử đáp lại.
"Được, để bọn hắn tự mình hành động, không cần có quá nhiều liên hệ với chúng ta." Nam tử cầm đầu nói.
Trong lúc mọi người còn dự định hấp thu khí lúc, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức khác.
Khí tức này sáng ngời, giống như một ánh sáng chiếu rọi tới.
Ảnh hưởng tới tiến độ của bọn hắn.
Ngay sau đó ánh sáng chiếu đến Huyền Thiên Tông, hỗ trợ ổn định sơn hải đại thế.
Đang đối kháng cùng khí tức xung quanh.
"Là ai?"
Bọn hắn nhìn sang, chỉ thấy có một đạo thân ảnh đang đến gần.
Trên người hắn có ánh sáng gia trì, khó mà thấy hình dáng.
"Thánh Hiền Chi Quang." Nam tử cầm đầu vô cùng chấn kinh, đã đoán được là ai:
"Hạo Thiên Tông Thượng An đạo nhân. Hắn sao lại tới Nam Bộ?"
Thực lực cảu Thượng An đạo nhân rất mạnh, nhưng đối với Tiên tông mà nói, đó là thánh hiền còn chưa trưởng thành.
Thế mà cứ để cho hắn ra ngoài như vậy.
"Không phải là cùng đối kháng, xung quanh có lẽ có người của Hạo Thiên Tông, hoặc là bản thân hắn có mang theo trọng bảo."
"Được rồi."
Sau khi ánh sáng thánh hiền đến.
Mấy đạo khí tức xung quanh đều đang tránh né mũi nhọn.
Có thể thấy rõ, cái danh thánh hiền của Hạo Thiên Tông đã truyền khắp bốn bộ.
Không người muốn làm địch vào thời điểm này.
Gia Cát Kim cũng cảm nhận được ánh sáng kia, có chút khó có thể tin nổi.
"Trước đó mới chỉ nghe qua về người này, bây giờ thấy được đúng là danh bất hư truyền."
Ánh sáng kia giống như là một cái tay lớn che lại một phần của sơn hải đại thế, khiến cho người bên trong dễ dàng hơn rất nhiều.
"Đây là người nào?" Gia Cát Chính tò mò hỏi.
"Thiên tài tuyệt thế gần đây của Hạo Thiên Tông, hắn đến đây, rất có thể là đại biểu cho Hạo Thiên Tông. Cho nên không ai dám đối kháng, như này Hiên Viên Thái sẽ có cơ hội hơn. Nhưng mà một mình hắn lại có thể chèo chống khí tức nồng hậu dày đặc như thế, nói rõ thực lực của hắn cực kỳ ghê gớm. Chắc là có thể đạp phá Đăng Tiên Đài bất cứ lúc nào. Không chỉ như thế, trên người hắn nhất định còn có trọng bảo gia trì." Gia Cát Kim nói.
"Nói như vậy Đại Địa Hoàng Giả có thể hiện thế rồi?" Phó Đông Tuyết hỏi.
Gia Cát Kim ngẩng đầu nhìn lại, nói khẽ:
"Sơn hải đại thế ổn định, nhưng mà muốn dung nạp vẫn vô cùng khó khăn, người thừa nhận không đủ nhiều. Nhất là Long tộc, phải nhìn xem thủ đoạn phía sau của Huyền Thiên Tông như thế nào."
Cùng lúc đó, người Huyền Thiên Tông cũng cực kỳ mừng rỡ.
Đạo ánh sáng kia xuất hiện, cho bọn hắn đầy đủ lòng tin.
Lúc này, một vị lão giả lấy một viên Long Châu ra, hắn đã phải trả giá rất lớn mới có thể mời được khí tức Chân Long về từ hải ngoại.
"Tiền bối, phải xem ngươi rồi."
"Ta dù sao chỉ là mượn nhờ hư ảnh từ Long Châu, không chắc có thể thành công hay không. Đáng tiếc chân thân không thể rời khỏi Loạn Thạch đảo, nếu không đã có thể tận lực hơn rồi."
"Tiền bối không cần để ý, làm hết sức mình rồi nghe theo thiên mệnh là được."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận