Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 699: Đao Trắng Đâm Vào Đao Đỏ Rút Ra

Chương 699: Đao Trắng Đâm Vào Đao Đỏ Rút Ra
Chương 699: Đao Trắng Đâm Vào Đao Đỏ Rút Ra
Hiên Viên Thái câu thông xong, chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này, hắn nhếch miệng lên, nhìn về phía bốn phương.
Có người tới vì thân phận Đại Địa Hoàng Giả của hắn, có người tới vì Hiên Viên Kiếm.
Ban đầu vì lý do an toàn, không nên dẫn xuất kiếm.
Thế nhưng…
Thân là Đại Địa Hoàng Giả, há có thể lén lút, trốn tránh?
Đã thành Hoàng Giả thì phải đội trời đạp đất.
Cho dù bỏ mình, cũng không thể cúi đầu.
Có quyết đoán, hắn đưa tay phải ra, chộp về phía trước, giọng nói truyền khắp tám phương:
"Tiền bối, đợi lâu rồi."
Người bên dưới đều lớn tiếng khen hay.
"Tới rồi!"
Lúc Hiên Viên Thái bắt đầu thu nạp, một kim quang phóng lên tận trời.
Kiếm ý vô tận phá vỡ tầng tầng núi đá, chiếu cố tám phương, kinh động thiên hạ.
Kim quang kiếm ý, thượng cửu tiêu, trấn sơn hải.
Vô số pháp bảo chấn động, linh khí khó mà vận chuyển.
Toàn bộ Huyền Thiên Tông đều bị kiếm ý màu vàng này bao trùm.
Giờ khắc này, những đệ tử kia và trưởng lão mới hiểu được, là Nhân Hoàng Chi Kiếm sắp hiện thế. Mà theo kiếm ý xuất hiện, Đốt Tiên Trận cũng bùng nổ theo.
Vô số khí tức hiện ra, nhưng không khí tức nào có thể che đậy kiếm ý.
Người Sơn Hải Kiếm Tông cảm thấy rung động, kiếm ý cổ xưa lại vô cùng mênh mông, khiến cho bọn hắn cảm thấy bản thân nhỏ bé.
Những cường giả khác cũng giống như thế.
Thánh Hiền Chi Quang cúi đầu, thong thả rút lui.
Vạn Vật Chung Yên tránh né mũi nhọn, trốn xa ngoài núi.
Người Thánh Đạo có chút cảm khái, quay người rời đi.
Đọa Tiên tộc, cảm nhận được sự run rẩy đến từ huyết mạch.
Nhân Hoàng Chi Kiếm, trảm vô số Tiên tộc.
Bích Trúc kích động không thôi: "Tới, tới, cuối cùng cũng hoàn thành."
Dưới sự chấn kinh của mọi người, toàn bộ mỏm núi bắt đầu vỡ nát, ngay sau đó một thanh kiếm màu vàng lao ra khỏi mỏm núi.
Kiếm này hướng về phía Hiên Viên Thái, cuối cùng rơi xuống trong tay của hắn.
Sau khi nắm chặt thanh kiếm, Hiên Viên Thái lộ ra vẻ mỉm cười.
Cũng không phải là vì cầm được Hiên Viên Kiếm, mà là cuối cùng cũng bắt đầu.
Tiếp nhận khảo nghiệm của Hiên Viên Kiếm.
Giờ khắc này, kiếm ý bùng nổ, chiếu rọi thiên địa.
Tất cả mọi người không tự chủ được mà cúi đầu, khó mà nhìn thẳng.
Pháp bảo của Bích Trúc sáng lên, thành công khắc được kiếm ý.
Lúc này, nàng phát hiện đạo kiếm ý này bao trùm Hiên Viên Thái, xung quanh người hắn nhiều thêm một tầng đá.
Trong chớp mắt, Hiên Viên Thái như là bị một tòa đá lớn hạ xuống bao trùm, rơi xuống Nhật Nguyệt Phong.
Trước khi khảo nghiệm ra kết quả, sẽ dùng loại trạng thái này để ở lại Nhật Nguyệt Phong.
Bích Trúc lắc đầu, mình chạm thử liền bị thương, người khác bắt được lại bắt đầu khảo nghiệm.
Quá kỳ thị người.
"Đúng là lộ ra kim quang." Giải Đông Nam cảm khái.
"Sư huynh, việc lớn không tốt." Bạch y tiên tử hét lớn.
"Làm sao vậy?"
"Không thấy Thượng An sư đệ đâu nữa."
"…"
Một bên khác, sau khi Đọa Tiên tộc hấp thu đầy đủ khí tức cũng dự định rời đi.
"Tình huống bên phía Giang Hạo sao rồi?" Nam tử cầm đầu hỏi.
"Không biết, hai người kia mất liên lạc, có lẽ dữ nhiều lành ít."
"Cứ mặc kệ đã, trở về trước."
"Được."
---
Thiên m Tông.
Đoạn Tình Nhai.
Giang Hạo quay về chỗ ở của mình.
Hắn lập tức tra xét bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi bốn 】
【 Tu vi: Phản Hư trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
【 Khí huyết: 99/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 96/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 1/3 (không thể thu được) 】
【 Màu hoàng kim truyền thuyết: 1/2 (không thể thu được) 】
"Lại sắp tấn thăng."
Đào hết mỏ, vốn đang thiếu không ít, không nghĩ tới laug Hiên Viên Kiếm xong liền sắp đầy.
Giang Hạo lâm vào trầm tư.
Sau đó lấy Thiên Đao ra.
"Nếu như không dùng trong một hai trăm năm, có phải cũng có thể ra không ít bọt khí màu lam hay không?"
Thái Sơ Thiên Đao chắc là không kém Hiên Viên Kiếm một chút nào.
Đáng tiếc không thể chờ đến một trăm năm.
Dù sao nửa đường hắn gặp phải rất nhiều nguy hiểm, chiến lực của Thiên Đao cực mạnh, không có khả năng không cần dùng đến.
Thu hồi tầm mắt, Giang Hạo đi tới sân nhỏ.
Phát hiện, sân nhỏ lâu rồi không ai quán lý, hơi thiếu nhân khí.
Trước kia con thỏ ở đây, đều là con thỏ xử lý.
Bây giờ con thỏ đi tới Huyền Thiên Tông, hắn cũng không ở đây, sân nhỏ cũng không còn ai. Hắn định quản lý một phen, nhưng nhớ lại mình vẫn đang ở trong trạng thái mất tích.
Trốn ở chỗ này đương nhiên là không thích hợp, vẫn nên ra bên ngoài xem xét tình huống, sau đó đi báo danh.
Trong chốc lát.
Giang Hạo đi tới bên ngoài tông môn, tìm sư huynh chỉ huy.
Lúc ghi tên, đối phương có chút ngoài ý muốn.
"Báo cáo xong tình huống, có thể trở về nghỉ ngơi một quãng thời gian."
Giang Hạo giờ mới biết hiện tại Thiên m Tông đang chiếm ưu thế, cho nên không cần người như hắn đi mạo hiểm nữa.
Nếu như hắn không trở về trong thời thời gian ngắn, người của Chấp Pháp Đường sẽ ra ngoài tìm.
Giang Hạo dành chút thời gian báo cáo lại tin tức. Hắn chỉ nói mình nhiều lần gặp khó khăn trắc trở, cuối cùng bị vứt xuống quặng mỏ đào quáng.
Trăm cay nghìn đắng mới thoát ra được.
Người Thiên m Tông cũng không nghi ngờ gì vì lý do này.
Bắt người đào quáng là chuyện bình thường.
Không có gì phải để ý cả.
Giang Hạo cũng không lo lắng đối phương hỏi thăm, hắn thật sự là đi đào quáng.
Còn về tại sao chỉ bắt một người, chuyện này phải hỏi người bắt rồi.
Cuối cùng Giang Hạo hỏi thăm về Du Đức Hoành sư huynh.
Đạt được một tin tức khiến cho người ta ngoài ý muốn, Du Đức Hoành sư huynh cùng mất tích giống như hắn, chỉ có Ngưng Song sư muội trở về.
Chuyện này khiến Giang Hạo có chút để ý, khi đó hắn đã kiểm tra xung quanh, bên kia không có khả năng còn kẻ địch.
Ngưng Song cũng không có năng lực giết ngược lại Du Đức Hoành sư huynh.
Vậy tại sao lại mất tích được?
Giang Hạo lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, có lẽ gặp phải chuyện gfi đó.
Sau khi bàn giao tất cả mọi chuyện, Giang Hạo liền đi về.
Trên đường đi, hắn vẫn muốn biết rõ chuyện gì đã xảy ra, sau đó âm thầm tìm đến Ngưng Song sư muội.
Chờ đến chỗ thích hợp, hắn trực tiếp hiện thân.
Lúc thấy hắn, đối phương hơi kinh ngạc, cũng có chút bối rối."Sư, sư huynh, ngươi cũng quay về rồi?" Ngưng Song gượng cười nói.
Giám định.
Giang Hạo chỉ muốn nhìn một xem đối phương nhìn thấy hắn có thể giám định ra tin tức liên quan tới Du Đức Hoành sư huynh hay không.
【 Ngưng Song: Kim Đan sơ kỳ, đệ tử nội môn Thiên m Tông Yên Vân Phong. Nàng lúc này đã lấy pháp bảo ra, đồng thời suy đoán ngươi tới vì Du Đức Hoành sư huynh, chỉ cần ngươi mở miệng, nàng sẽ nói ra vị trí của Du Đức Hoành sư huynh rồi dẫn dụ ngươi vào trong cạm bẫy giết chết, giống như là giết Du Đức Hoành sư huynh. Sau khi biết Du Đức Hoành sư huynh đi tìm tung tích của ngươi, nàng ta cố ý dẫn dụ hắn đến cạm bẫy bên vách núi, đụng nát tâm mạch rồi vứt xuống vách núi. Từ đó, sẽ không ai biết được nàng là người như thế nào, vẫn có thể dụ dỗ được nhiều người bảo vệ an nguy cho bàng. 】
Nhìn phản hồi này, Giang Hạo ngây ngẩn cả người.
Có một loại tức giận không hiểu.
"Du Đức Hoành sư huynh là một người tốt, ngươi chắc là cũng có thể nhìn ra được. Hắn không phải là người nhiều chuyện, không ảnh hưởng tới ngươi." Giang Hạo nhìn nữ tử trước mắt, nhẹ nhàng lên tiếng.
"Sư huynh, ngươi đang nói cái gì thế?" Ngưng Song nghi hoặc nhìn Giang Hạo, thấp giọng nói:
"Ta biết ta thoát đi là không đúng, nhưng mà tu vi ta thấp, thật sự không có cách nào, nhưng mà ta biết Du Đức Hoành sư huynh ở đâu, chỉ là…"
Phốc!
Đối phương chưa kịp nói hết lời, Giang Hạo đã xuất hiện trước mặt nàng, một thanh trường kiếm đâm xuyên qua người nàng.
"Biết ta tại sao lại hiện thân ở bên ngoài không? Chính là vì phòng ngừa vạn nhất."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận