Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 701: Ta Thừa Nhận Ta Vừa Nổi Nóng

Chương 701: Ta Thừa Nhận Ta Vừa Nổi Nóng
Tình hình của Vô Pháp Vô Thiên Tháp vốn không cần quan tâm.
Nhưng lúc trước nghe Quỷ Tiên Tử và Liễu nói, có thể suy đoán Doãn Tự Trần cũng có thể đang ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Hắn muốn đi xác định chuyện này.
Như vậy có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ của Liễu và Quỷ.
Ngay lập tức, bản thân sẽ có ba phần thù lao.
Chẳng qua chuyện của Bách Cốt Lâm cũng cần phải xử lý.
“Trong đám người bình thường cũng sẽ có gián điệp?” Nghe Trình Sầu báo cáo, Giang Hạo có phần kinh ngạc.
Tất cả những người bình thường hắn đã xem qua hết, không có gián điệp.
Tất nhiên, có một vấn đề trí mạng.
Đó là bọn họ chỉ là người bình thường, nếu như người tu tiên tìm được bọn họ, đó là thảm họa.
Hắn thân là tu tiên giả Phản Hư cũng phải cẩn thận sống, huống chi là người bình thường chứ?
“Vâng, biểu hiện của hắn cực dữ tợn, ta không chắc chắn được đã xảy ra chuyện gì, nhưng sáng hôm đó hắn đến nói với ta, hắn muốn về nhà xem sao.”
“Ta nói chờ sư huynh quay về hỏi thử, nào ngờ buổi chiều hắn đã phá hủy rất nhiều linh dược.” Trình Sầu nói.
Giang Hạo trầm mặc một lát hỏi: “Còn những người khác thì sao? Không bị thương chứ?”
“Không có, một người cũng không, nói đến cũng kỳ lạ, hắn như cố ý chạy đến chỗ không có người để phá hủy linh dược, cả người đều nổ tung.” Trình Sầu có phần nghi ngờ nói.
“Có biết tình huống cụ thể của người kia không?”
“Biết.”
“Chờ tông môn đánh lui ngoại địch, ngươi tranh thủ thời gian đến nhà hắn xem một chút.”
Trình Sầu cũng không biết rốt cuộc sư huynh muốn làm gì, nhưng mặc kệ chuyện gì, hắn sẽ làm hết.
“Chuyện của Bách Cốt Lâm cùng với những người khác, ngày mai ta sẽ đi một chuyến.” Giang Hạo lại nói.
Nghe vậy, Trình Sầu thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy vấn đề sẽ không lớn, chỉ cần có Giang Hạo sư huynh ở đây, cảm thấy bất cứ chuyện gì cũng sẽ dễ dàng giải quyết.
Cũng giống như trực tiếp giảm một phần ba người, nếu như là người khác, hắn sẽ lo lắng đối phương quấy rối.
Nhưng đối với Giang Hạo sư huynh, phàm là có một chút nghi ngờ, đều là không hiểu chuyện.
“Tu luyện có vấn đề gì không?” Giang Hạo hỏi.
Trình Sầu đặt ra một số vấn đề nhỏ.
Giang Hạo mất một chút thời gian trả lời, xong rồi bắt đầu xử lý linh dược.
Buổi chiều.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Thủ vệ nơi này vẫn như trước đây, không hề có thay đổi.
“Xem ra bên ngoài tranh đấu cũng không ảnh hưởng đến nơi này.”
“Cũng không biết là vừa lúc trở về, hay vẫn là luôn ở đó.”
Giang Hạo nhìn thủ vệ sư huynh suy đoán trong lòng.
Bởi vì bây giờ tông môn đang trong tình cảnh tốt hơn trước đây, tự mình quay về, những người khác cũng có thể trở về.
Mặc dù dù tò mò, nhưng cũng không tiện mở miệng.
Đi một mạch đến tầng năm.
Cùng lúc đó.
Hải La Thiên Vương ở tầng năm cười lạnh nói:
“Ai có thể sai ta làm việc? Ta muốn dạy người thì dạy người, không muốn dạy thì không dạy.
Ngươi cho là người trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp có thể ép ta?”
“Vậy Vương ngươi đâu?” Nam Cung Nguyệt chất vấn.
“Vương của ta?” Hải La Thiên Vương cười ha ha, âm thanh đinh tai nhức óc, hắn lập lại một lần:
“Vương của ta?”
Chê cười, quả thật là chê cười.
Ta đường đường là Nguyên Thần nguyên mãn, một Kim Đan có thể làm gì được ta?
Đừng nói ta không lấy thân phận Thiên Vương áp chế hắn, cho dù ta là tù nhân, Kim Đan ở trước mặt bản vương cũng phải quỳ xuống hành lễ.
Vương của ta?
Ngươi thật sự coi trò đùa đó là thật?
“Một ánh mắt của ta có thể làm hắn…”
“Khụ khụ!” Trang Vu Chân ho khan hai tiếng.
“Lão tạp mao, ngươi ho cái gì?” Hải LA Thiên Vương lạnh lùng nói:
“Không tin ngươi có thể gọi người tới, chỉ cần ngươi gọi tới, ta sẽ bắt hắn quỳ…”
Nói xong Hải La Thiên Vương nhìn qua cửa chính.
Cái nhìn này, hắn ngây ngẩn cả người tại chỗ.
Chỉ thấy một nam tử đứng ở trước phòng giam hắn, bình tĩnh, khiêm tốn.
Chính là Giang Hạo đi lên tầng năm.
“Phong thái của Thiên Vương vẫn như trước.”
Hải La Thiên Vương chậm rãi thu tay lại, duy trì nụ cười lạnh lẽo:
“Ngươi nghe rồi?”
“Nghe rồi.” Giang Hạo gật đầu.
“Nghe bao nhiêu?” m thanh của Hải La càng thêm lạnh băng.
Giang Hạo suy tư, nói: “Bắt đầu từ Vương của ta.”
“Ha ha ha!” Hải La
Lúc này Ngột Dương bên cạnh mới phát hiện, là người mà bọn họ kiêng kị.
Nhưng mà Hải La Thiên Vương vẫn có tư thái của Thiên Vương.
Thiên Vương chung quy vẫn là Thiên Vương.
Cũng không quan tâm thế nào, kim đan này cũng không có gì đặc biệt.
Khi hắn muốn nhìn nhiều thêm, chỉ nghe phịch một tiếng.
Quay đầu nhìn lại, Ngột Dương sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy Hải La Thiên Vương quỳ trên mặt đất, thấp giọng nói:
“Ta thừa nhận, vừa nãy có nổi nóng một chút, giọng nói hơi lớn.
Hiện tại ta câm miệng còn kịp không?”
Giang Hạo: “...”
Sao lại tới nỗi này rồi?
Thật sự hắn cũng không có gì để uy hiếp.
Dù đi vực sâu biển lớn cũng chưa từng nhìn thấy Diệu An Tiên.
Mà chỉ cần Thiên Vương từ bỏ Diệu An Tiên, như vậy sẽ không bị đe dọa nữa.
Trừ khi hắn thật sự muốn mượn Vô Pháp Vô Thiên Tháp từ bỏ thân phận Thiên Vương, lĩnh ngộ ý tiên nhân.
Sau khi vấn an Trang Vu Chân, Giang Hạo quay đầu nhìn về phía hai phòng giam bên cạnh Nam Cung Nguyệt.
Nhiều thêm hai người.
Một ông già tóc bạc, một nam tử chừng ba mươi tuổi.
Tu vi của bọn họ không tệ lắm, có Nguyên Thần hậu kì.
Thiên Vương là Nguyên Thần viên mãn, vẫn là người mạnh nhất tầng này.
“Lần trước Thiên Vương là Nguyên Thần hậu kì nhỉ?” Hắn hỏi.
“Vừa mới tấn thăng.” Trang Vu Chân trả lời.
“Người đầu tiên đáp ứng giúp Thiên m tông dạy đệ tử, lúc này mới có cơ hội tấn thăng.” m thanh của Nam Cung Nguyệt lạnh lùng vang lên.
Giang Hạo gật đầu, điều này hợp lẽ thường, Thiên Vương vẫn thức thời như thế.
Bằng không làm sao có thể vững vàng giữ được tu vi cao nhất trong tầng này.
Chẳng qua bây giờ Giang Hạo tương đối tò mò với hai người kia.
Ngân Sa sư tỷ bọn họ không ở đây, không thể hỏi cụ thể.
Bây giờ cũng không biết mở miệng ra sao.
“Tại hạ Ngột Dương.” Ngột Dương mở miệng trước.
Tự chủ động mở miệng, Giang Hạo kinh nhạc trong lòng, lại có chút vui mừng.
“Doãn Tự Trần.” Doãn Tự Trần cũng mở miệng theo.
Giang Hạo gật đầu, báo tên của mình.
Biết hai người này là ai là đủ rồi, quả nhiên đều là người muốn tìm.
‘Chẳng qua đều ở cùng nơi, luôn cảm thấy quá mức trùng hợp, không biết Quỷ Tiên Tử bọn họ có suy nghĩ nhiều hay không.” Giang Hạo thở dài.
Hắn muốn hoàn thành một số ủy thác, nhưng hoàn thành như thế, quả thật có chút kì lạ.
Hắn cũng không rõ tại sao Thiên m tông lại siêng năng bắt giữ nhân vật bên ngoài như thế.
Ở đây có năm người, ba người đều bên ngoài.
Về phần hai vị khác, là tự đưa mình đến cửa.
“Ta đã sớm nghe nói về ngươi.” Doãn Tự Trần mở miệng nói.
Giang Hạo nhìn đối phương tỏ vẻ khó hiểu.
“Hải La Thiên Vương bọn họ đã nhắc đến ngươi, hình như cũng rất sợ hãi.
Thật ra ta rất tò mò, bọn họ đang sợ cái gì.” Doãn Tự Trần thoải mái nói:
“Để biết được tình hình, ta muốn lấy thân thử nghiệm.”
Xem các hạ đến tột cùng có thần thông cỡ nào, có thể làm cho ta tuyệt vọng, e ngại ngươi."
Giang Hạo cảm thấy kỳ quái, dường như những người đi vào, đều có tật xấu này.
Chỉ là Ngân Sa sư tỷ cũng không để cho hắn hỗ trợ, bản thân cũng không cần phải gây chuyện nhiều.
"Tiền bối nói đùa, vãn bối chỉ là đệ tử nội môn bình thường, không có đại thần thông gì."
"Thật à? Vậy ngươi bái ta làm thầy, ta dạy ngươi thuật pháp thần thông, có lẽ ngươi không biết, ta sinh ra ở Thiên Linh tộc, biết được một bộ công pháp trời ban, hai quyển sách bản địa, ba pháp điển tiên hiền.
Không chỉ vậy, ta còn hiểu rõ đạo kiếm tu, đều có thể dạy ngươi."
Doãn Tự Trần nhìn chằm chằm Giang Hạo nói.
Đối với chuyện này, hắn thở dài trong lòng.
Người này có hơi kì lạ, quá nhiệt tình.
Thử giám định xem sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận