Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 719: Bạch Dạ Lấy Lòng

Chương 719: Bạch Dạ Lấy Lòng
Chương 719: Bạch Dạ Lấy Lòng
"Ta nói, ta tin, ngươi trở về nghe ta nói đi."
Giọng nói phía sau không ngừng vang lên, Giang Hạo cũng không định ở lại.
Nếu như đã đạt được mục đích, không cần thiết phải dừng lại nữa.
Hơn nữa, nếu mình ở lại, không phải nói rõ bọn hắn có thể đổi ý?
Phải để cho bọn hắn không biết thái độ và suy nghĩ của mình, sau đó sẽ luôn cảm thấy hối hận, ngờ vực vô căn cứ.
Lần sau hắn đến, bọn hắn cũng sẽ thu lại, cũng sẽ cân nhắc hơn.
Nếu không bọn hắn chỉ cảm thấy chỉ cần mình chịu nói thì sẽ không có vấn đề gì.
Đương nhiên, chuyện của Trường Dương đạo nhân rất cấp bách, mấy người Ngân Sa sư tỷ sẽ lập tức tới tiếp xúc, sau đó trấn an hắn.
Dạng người này chắc là cũng sẽ không ở lại nơi này quá lâu.
Cũng không biết sau khi hắn trở về còn có thể sống sót hay không.
Trước kia hắn chính trực, không ai dám trêu chọc, là bởi vì tu vi mạnh.
Hiện nay chỉ có Nguyên Thần, có thể khôi phục tu vi hay không đều là ẩn số.
Tu Chân Giới chính là như vậy, hôm nay tu vi thông thiên, ngày khác lại biến thành phàm nhân.
Rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo trực tiếp quay về chỗ ở.
Hiện nay tạm thời không có chuyện gì, có thể an tâm gieo trồng linh dược, khôi phục tháng ngày bình thường.
Có thể an ổn qua mấy năm đúng là không còn gì tốt hơn.
Trong sân, Tiểu Li đã trở về từ sớm.
Con thỏ ghé vào bên cạnh Thiên Hương Đạo Hoa mà đi ngủ, còn chảy nước miếng.
Xung quanh tình cờ còn truyền đến tiếng côn trùng kêu.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo lại cảm giác có chút thoải mái.
Trong khoảng thời gian này quả thật có chút mỏi mệt, đầu tiên là chuyện của Thiên Trần sư huynh và Huyết Trì, sau là tông môn bị công kích không thể không đi đào quáng, càng tiếp xúc với Hiên Viên Kiếm.
Vừa về đến liền bị bắt lại, tham dự vào cuộc săn giết của Lãnh sư tỷ, còn giao thủ cùng Doãn Vệ.
Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, hắn đã gặp rất nhiều chuyện và rất nhiều cường địch.
Hiện nay, có thể yên ổn lại đúng là khiến cho người ta thanh thản.
Về đến phòng, Giang Hạo do dự một chút, quyết định ngủ một giấc.
Một giấc này không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, ngủ một giấc tới hừng sáng.
Lúc thức dậy, tiếng chim hót truyền đến từ đằng xa, ánh nắng chiếu vào từ ngoài cửa sổ.
Giang Hạo đi ra ban công, hít thở bầu không khí sáng sớm.
"Linh khí ít đi rất nhiều." Hắn có chút cảm khái.
Là do linh dược của Bạch Dạ tổn thất, cho nên linh khí nơi này không bằng trước đó.
Đại chiến của tông môn đã hoàn toàn kết thúc, chuyện còn lại chính là cục diện rối rắm.
Mỗi một mạch đều có, Giang Hạo phụ trách Linh Dược Viên đương nhiên cũng có.
Trình Sầu không cách nào xử lý toàn bộ, hiện tại hắn phải bắt đầu tiếp nhận.
Nhưng mà chuyện như vậy, cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái hơn.
Cứ chém chém giết giết, không phải là chuyện hắn mong muốn.
Hô ~
Giang Hạo nhảy xuống, đi vào trong sân.
Sau khi tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa và một số linh dược, liền dùng Bán Nguyệt xách vòng cổ con thỏ lên.
Mang theo con thỏ đang ngủ say đến Linh Dược Viên.
Trên đường đi, thấy con thỏ vẫn chưa tỉnh lại, Giang Hạo nhúng nó vào nước, sau đó con thỏ tỉnh lại bởi vì nghẹt thở, vẻ mặt hoảng sợ.
Còn cho là mình chết chìm.
Thấy thế, Giang Hạo cũng không mở miệng, mà là cất bước đi về phía trước.
Con thỏ lập tức theo sau: "Chủ nhân, vừa rồi ta có phải là bị bạn bè kéo vào trong nước hay không?"
Giang Hạo lườm nó, cũng không trực tiếp trả lời, mà chỉ nói: "Kim Đan trung kỳ rồi?"
Con thỏ tấn thăng rất nhanh, tốc độ không kém hắn chút nào.
Cũng không biết cuối cùng sẽ tấn thăng đến mức độ gì.
"Cảnh giới trên đường đều biết Thỏ gia có tư chết Hoang Cổ Đại Yêu, cho nên không có ngăn cản. Lúc tấn thăng, chủ nhân có thể báo tên của Thỏ gia ta, đều là bạn bè trên đường, sẽ không làm khó chủ nhân." Con thỏ nói với vẻ chắc chắn.
Giang Hạo cười ha ha.
Hắn cảm thấy lúc Trình Sầu tấn thăng có lẽ sẽ báo tên con thỏ.
Có chút ít còn hơn không, lỡ như là thật thì sao?
Tóm lại là không có chỗ xấu.
Đi vào Linh Dược Viên, Giang Hạo liền tìm đến Trình Sầu, bắt đầu hỏi thăm tình huống. Lúc này Linh Dược Viên đang dần dần khôi phục như thường ngày, rất nhiều người đều đi nghỉ ngơi, qua một đoạn thời gian nữa sẽ có thể làm việc giống như trước đây.
Thế nhưng chuyện vẫn chưa được giải quyết, rất nhiều vấn đề vẫn cần bàn giao.
Giang Hạo nhìn danh sách, tổng cộng có hơn năm mươi người, đều phải đi tới từng nơi.
"Được rồi." Giang Hạo cầm danh sách liền dự định dành thời gian bái phỏng.
Những người này có Trúc Cơ, có Kim Đan, có Nguyên Thần.
Cao hơn liền không có.
Phía trên Nguyên Thần rất ít khi tự tìm đến Linh Dược Viên, mà là tìm người bên cạnh hỗ trợ.
Ví dụ như một số Nguyên Thần hoặc là Kim Đan sư đệ.
Quản lý xong linh dược, Giang Hạo liền bắt đầu đến thăm những sư huynh sư đệ kia.
Bắt đầu từ Trúc Cơ.
Trúc Cơ sư đệ sư muội vô cùng dễ nói chuyện, chỉ cần nói phía sau có bồi thường là được, xảy ra chuyện như vậy hoàn toàn không thể làm gì khác. Bọn hắn có thể hiểu được, bảo Giang Hạo không cần quá để ở trong lòng.
Một buổi chiều, hắn đã giải quyết xong năm Trúc Cơ.
Giang Hạo cũng không đi tay không, đưa cho một người một tấm Vạn Kiếm Phù.
Không đưa cũng không được, không thể dùng tu vi ép người, cần chút đồ vật trấn an.
Giao hảo với bất kỳ người nào đều không có chỗ xấu.
Ngày thứ hai Giang Hạo bái phỏng bảy Kim Đan,
Hai người trong đó vẫn chưa trở về, có lẽ là không về được.
Tu vi của năm người kia không bằng hắn, cho nên cũng rất dễ nói chuyện, cũng tặng phù lục.
Ngày thứ ba, bái phỏng mười Kim Đan.
Ba người đang làm nhiệm vụ, ba người đã mất tích rất lâu.
Sau khi oán trách vài câu, chuyện còn lại đều là chờ đợi sắp xếp phía sau.
Lần này Giang Hạo có chút cảm khái, Linh Dược Viên bọn hắn lo lắng những người này làm loạn, nhưng cuối cùng phát hiện, rất nhiều người đều không làm khó dễ.
Đây là Tu Chân Giới, ai cũng không biết người bên cạnh sẽ biến mất vào lúc nào.
Có lẽ lúc ngươi đang lo lắng, bạn bè hoặc là kẻ thủ của ngươi đã ngã xuống trên con đường theo đuổi Tiên đạo.
Phía sau bắt đầu tiếp xúc với Nguyên Thần, Giang Hạo cảm thấy chuyện này cực kỳ phiền toái.
Trước đó Trình Sầu không đi là bởi vì những người kia đều chưa trở lại, hiện nay phần lớn mọi người đều trở về.
Mà hắn phải đối mặt với những sư huynh sư tỷ này.
Bên phía của hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm, không thích hợp để sư huynh sư tỷ đi.
Chỉ là lúc hắn muốn đi, Liên Cầm sư tỷ đã tìm tới.
Nói một số sư huynh sư tỷ Nguyên Thần đã tới chỗ của bọn họ để bàn bạc chuyện linh dược. Mọi người cảm thấy có thể xử lý như bình thường là được, bảo Giang Hạo không cần chạy đi chạy lại.
Trợ giúp bất thình lình khiến cho người ta kinh ngạc.
Xem ra Bạch Dạ thật sự là đang lấy lòng.
Không bao lâu sau, Giang Hạo lại càng thêm kinh ngạc, Liên Cầm tiên tử lại muốn bổ sung thêm linh dược.
Chuyện này mang ý nghĩa, thuật pháp của Bạch Dạ sẽ có hiệu lực lần nữa.
Biến hóa kỳ quái như thế khiến cho Giang Hạo có chút để ý.
Bạch Dạ muốn làm gì?
Có thể xác định là không có gì nguy hại.
Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.
Chuyện Linh Dược Viên xử lý xong, thời gian tựa như dòng suối, chậm rãi chảy xuôi.
Bất tri bất giác, thời gian nửa năm chớp mắt đã trôi qua.
Năm sau.
Đầu tháng tư.
Trong khoảng thời gian này, Giang Hạo không gặp bất kỳ chuyện gì, cũng không đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Tụ hội cũng không thấy mở ra.
Thời gian nửa năm, tâm của Giang Hạo càng bình tĩnh.
Sự xốc nổi mà Phản Hư hậu kỳ mang tới cũng dần biến mất, một khi cảnh giới tăng lên quá nhanh mà không ổn định, rất có thể sẽ dẫn tới mầm tai vạ.
Cho nên hắn rất ít khi ra ngoài, cũng rất ít khi kiếm linh thạch.
Chỉ làm mấy việc như ngày thường.
Nửa năm, những thứ hắn nhìn thấy không có sự thay đổi gì cả. Điều khác biệt duy nhất là, cảnh đẹp trong núi càng trở nên ý vị.
Chuyện này khiến cho Giang Hạo vui vẻ.
Chỉ là vào ngày này, con thỏ chạy tới nói cho hắn biết, một đám người mang theo kiếm tới.
Trình Sầu cũng nói cho hắn biết, việc điều tra người bình thường trước đó đã có kết quả.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận