Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 730: Thứ Xúi Quẩy Cũng Có Thể Để Mắt Tới Ngươi

Chương 730: Thứ Xúi Quẩy Cũng Có Thể Để Mắt Tới Ngươi
Chương 730: Thứ Xúi Quẩy Cũng Có Thể Để Mắt Tới Ngươi
"Khí vận Thiên Vương?"
Giang Hạo nhìn nữ tử trước mắt, chỉ cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn vẫn cho là khí vận Thiên Vương sẽ mang đến lợi ích to lớn, không ngờ tới sẽ ảnh hưởng đến việc tấn thăng.
Vậy tại sao lại có nhiều người truy cầu khí vận Thiên Vương như vậy?
"Ngươi cảm thấy như này cũng không tốt sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Không phải." Giang Hạo lắc đầu:
"Chỉ là cảm thấy hạn chế có chút lớn."
"Khí vận Thiên Vương chính là một loại tấn thăng khác, thành tiên có thể không bị hạn chế, chỉ là phải trả giá đắt." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói.
"Bất kỳ cơ hội nào đều có giá của nó cả." Giang Hạo có thể hiểu được.
Chỉ là trong lúc nhất thời, hắn nghĩ đến một thứ gì đó.
Khí vận Thiên Vương là ban tặng, Đại Địa Hoàng Giả, Thiên Đạo Trúc Cơ cũng đều là ban tặng, đều có trách nhiệm của mình.
Sau khu yên lặng một lát, Giang Hạo mới hồi phục lại tinh thần.
Hắn hỏi chút chuyện liên quan tới Thiên Vương:
"Nếu như Thập Nhị Thiên Vương chỉ còn lại một người, vậy có thể thành tiên không?"
"Không thể." Hồng Vũ Diệp lắc đầu.
"Tại sao?" Giang Hạo hỏi.
Hồng Vũ Diệp không trả lời, dường như là không muốn trả lời vấn đề đơn giản như vậy.
Bởi vì một người thì vẫn phải tiếp nhận tất cả, hay là bởi vì chỉ cần không phải mười hai người sẽ không thể tấn thăng?
Giang Hạo suy nghĩ, đại khái là có hai nguyên nhân.
Lúc nhìn thấy nhà gỗ, Giang Hạo mới hỏi một vấn đề khác:
"Nếu như bây giờ Thập Nhị Thiên Vương muốn tấn thăng thì phải làm thế nào?"
Hồng Vũ Diệp nhìn cá con bơi lội trong sông, nói:
"Thoát khỏi khí vận Thiên Vương, hoặc là mười hai người cùng lúc gặp được tiên duyên. Hoặc là…” Nói xong, nàng nhìn về phía Giang Hạo.
Vẻ mặt của Giang Hạo vô cùng nghi hoặc, tại sao lại nhìn ta?
"Hoặc là cái gì?" Giang Hạo hỏi.
Hồng Vũ Diệp nói nghiêm túc:
"Tìm một người lĩnh ngộ tiên ý, trên người có khí vận Thiên Vương, lại giống như đã thoát khỏi Thiên Vương, cho hắn một tiên duyên độ nhất vô nhị, khiến cho hắn mang theo mười một người còn lại cùng nhau tấn thăng."
Giang Hạo kinh ngạc, chuyện này là sao?
Hắn hỏi, nhưng mà đối phương lại không giải thích thêm.
Hơn nữa, làm như này có đáng không?
Tiên duyên hoàn chỉnh chính là tạ lễ mà Thượng An muốn đưa cho hắn.
Chỉ cần tản ra thì có lẽ sẽ có nhiều người thành tiên hơn. Hơn nữa, phần lớn mọi người đều bởi vậy mà lĩnh ngộ đến cảnh giới cao hơn.
Nếu như đưa cho tông môn của mình, như này sẽ càng tốt hơn.
Như vậy tiên duyên dù tốt hơn nữa thì có sao? Trong Giang Hạo đã có chút đáp án.
Thiên Đạo Trúc Cơ đều không nhất định có thể dẫn xuất tiên duyên, có thể thấy tiên duyên khó khăn như nào.
Bởi vì Thiên Đạo Trúc Cơ cũng là loại cực hiếm thấy. Cho nên Thập Nhị Thiên Vương muốn tấn thăng đúng là khó như lên trời.
Hải La Thiên Vương sẽ ưu thế hơn, hắn đang thoát khỏi thân phận Thiên Vương.
Giang Hạo suy nghĩ một hồi, trước đó Hồng Vũ Diệp đã từng nói, Hải La Thiên Vương có thể muốn nhờ vào đó để thoát khỏi khí vận Thiên Vương, một bước lĩnh ngộ tiên ý.
Chỉ là Giang Hạo không hiểu, sâu trong nội tâm của Thiên Vương thật sự có loại suy nghĩ này sao?
Giám định không có nhắc nhở.
Thế nhưng luôn có một chút chuyện không cách nào giám định được. Hải La Thiên Vương chủ yếu là vì cứu Diệu An Tiên, cho nên chỉ giám định ra chuyện này.
Có lẽ sau khi nhắc đến với hắn một chút rồi giám định chắc là có thể đủ giám định ra.
Về chuyện có phải như thế hay không, Giang Hạo cũng không quá để ý.
Rảnh thì đi xác định một phen vậy.
"Gần đây có nhận được tin tức hữu dụng gì không?" Trên đường đi, Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo suy nghĩ một chút rồi nói: "Thi Giới Hoa sắp nở."
Hồng Vũ Diệp nghe xong, không có bất kỳ phản ứng gì, nói cách khác cũng không thèm để ý đến chuyện này.
Giang Hạo cũng không biết nên nói cái gì, bởi vì nửa năm qua hắn cũng không làm gì cả.
Ngoại trừ chuyện của Thi Giới thì hắn không có chút tin tức nào cả.
Thượng An cũng không có mang đến tin tức gì hữu dụng.
Tụ hội cũng không có.
Sau khi dừng lại một lúc, hắn lại nói:
"Bởi vì chuyện của Thượng An, Mật Ngữ Thạch Bản chắc cũng sắp mở tụ hội rồi."
Vừa có việc lớn phát sinh, tụ hội thường sẽ mở.
Theo cách nói của Hồng Vũ Diệp, tiên duyên cực kỳ hiếm có, những người kia nhất định sẽ quan tâm.
Như vậy hắn có thể bắt đầu giao dịch. Lần tụ hội này có lẽ có thể hỏi Đan Nguyên tiền bối một chút chuyện liên quan tới Thi Giới, dù sao còn có một lần thù lao có thể sử dụng.
Hắn từng đi qua Thiên Bia Sơn, hơn nữa còn lĩnh ngộ ở phía trên, không biết liệu có mang đến ảnh hưởng gì hay không.
Hắn muốn biết rõ ràng một chút.
Hồng Vũ Diệp vẫn không lên tiếng, một đường đi đến nhà gỗ, trực tiếp đi vào trong sân.
Giang Hạo có chút để ý, nếu như con thỏ và Tiểu Li ở đây thì không tốt lắm.
Cũng may hai người đều đi đâu rồi.
Bên cạnh Thiên Hương Đạo Hoa, Hồng Vũ Diệp cúi người vuốt lá.
Sau đó muốn một bát nước, muốn tự mình tưới.
Giang Hạo làm theo.
"Ngươi trồng hoa bao lâu rồi?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Hơn mười sáu năm." Giang Hạo nói.
Năm mười tám tuổi nhận được hạt giống, bây giờ đã ba mươi lăm tuổi.
Nghĩ kỹ lại, mình trồng hoa đã lâu như vậy, cũng nhận biết người trước mắt lâu như vậy.
Những năm này, hắn cảm thấy mình có chút bận rộn, chuyện mười tám năm qua thật sự chính là trò đùa trẻ con.
Tương tự, tốc độ tấn thăng cũng vô cùng nhanh.
Mười bảy năm, từ Trúc Cơ, đi đến Kim Đan, Nguyên Thần, Luyện Thần, Phản Hư. Hiện nay đã Phản Hư hậu kỳ.
Chắc là không bao nhiêu năm nữa sẽ tiến vào Vũ Hóa.
Tốc độ tấn thăng như này rất dễ khiến cho người ta đánh mất mình.
"Mười bảy năm từ Luyện Khí tầng tám đến Kim Đan trung kỳ?" Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn về phía người sau lưng, giọng nói ôn hoà mang theo ý cười.
Giang Hạo gật đầu nói phải.
"Nếu rảnh rỗi thì người có thể để ý đến Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu." Hồng Vũ Diệp cười thần bí.
"Tiền bối sao lại nói vậy?" Giang Hạo liền vội vàng hỏi.
Hồng Vũ Diệp đứng dậy, nụ cười cực kì xinh đẹp:
"Có đôi khi cũng không phải là ngươi để mắt tới mấy thứ xúi quẩy, cũng có thể là mấy thứ xúi quẩy để mắt tới ngươi."
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh của nàng dần dần tan biến.
Trong chốc lát.
Giang Hạo chau mày.
"Nàng có ý gì?"
"Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bị sao rồi?"
Mình bị để mắt tới rồi? Làm sao có thể?
Không xảy ra chuyện gì, theo lý không có khả năng bị để mắt tới mới đúng, nếu như mà bị để mắt tới thì cũng phải để mắt tới từ lâu rồi mới đúng.
"Bởi vì lần trước đi Huyết Trì?"
Nếu như có chuyện gì khác thường, đó chính là gặp được Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu ở Huyết Trì.
Cho nên khí tức bị khóa chặt, từ đó trêu chọc đến nó?
"Loại hung vật như này, tại sao lại nhìn chằm chằm vào một người?"
Trừ khi…
Giang Hạo lấy hạt châu màu tím ra, là mảnh vỡ của Địa Cực Phệ Tâm Châu, có khả năng Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu đã bị Vạn Vật Chung Yên kích hoạt.
Sau đó bắt đầu cảm ứng một phần thiếu mất của nó.
Như thế thì mình cũng sẽ bị để mắt tới.
Khả năng này rất cao, như vậy phải làm sao đây?
Giang Hạo do dự một chút, cuối cùng quyết định dành thời gian đến Huyết Trì, nhìn một chút xem có thể thông qua Huyết Trì để đưa mảnh vỡ trong tay ra ngoài hay không.
Hoặc là đưa cho Cổ Kim Thiên.
Như thế, mình sẽ có thể đi ra ngoài, chuyện phía sau chắc sẽ chỉ cần quan tâm một thoáng.
Dù sao nó đang ở gần mình, không thể xảy ra vấn đề gì được.
Sau đó, Giang Hạo tu luyện trong sân nhỏ. Hắn có một chút cảm xúc đối với chuyện Thượng An tấn thăng. Tâm cảnh biến hóa không nhỏ, cần đắm chìm trong đó, tiếp tục cảm ngộ.
Mấy ngày sau.
Giữa tháng tư.
Hôm nay Giang Hạo cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản chấn động, giờ Tý đêm nay tụ hội.
Thời gian đã qua hơn nửa năm, cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Xem ra cần quyết định có nên điều tra Thi Giới hay không. Nếu như điều tra thì sẽ có thể biết được ảnh hưởng của việc lưu lại thân ảnh trên bia đá là gì.
Đúng lúc cũng có thể xác định ảnh hưởng của việc Thượng An đạo nhân tấn thăng đối với xung quanh.
Mấy chuyện khác đều còn tốt.
Không có chuyện gì cần hắn quan tâm cả, có thì cũng là thái độ của hải ngoại đối với Tiếu Tam Sinh.
Sau khi chuẩn bị xong, Giang Hạo chờ đợi đến giờ Tý.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận