Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 735: Vương Nhìn Chăm Chú

Chương 735: Vương Nhìn Chăm Chú
Chương 735: Vương Nhìn Chăm Chú
Trong lòng Giang Hạo thở dài.
Nếu như là lúc bình thường, hắn sẽ dùng Ngũ Hành Chi Tâm, hoặc là lập mệnh tới nói chuyện với đối phương, cũng sẽ không trực tiếp đâm vào ranh giới cuối cùng bên trong tâm lý của đối phương.
Như này sẽ không có chỗ tốt gì cả.
Nhất là người này có thể sẽ được ra ngoài, có chút phiền toái.
Mịch Linh Nguyệt là không còn cách nào khác, chỉ có con trai của nàng là thích hợp nhất.
Trang Vu Chân thì khác, dần dần khiến cho đối phương chú ý, sau đó làm tan rã nội tâm của đối phương.
Nhưng mà dù sao cũng lưu lại hi vọng cho đối phương.
Mặc dù chuyện con trai của Mịch Linh Nguyệt bị biết, nhưng cũng không có địa chỉ, như thế cũng không đến mức quá mức tuyệt vọng.
Mà Doãn Tự Trần lại không giống với những người này.
Hắn trực tiếp bị đụng vào ranh giới cuối cùng, nhất là khi còn muốn lấy đi ranh giới cuối cùng của hắn.
Chuyện này rất khó khiến cho chính hắn tự mở miệng.
Giang Hạo cũng không xác định được đối phương sẽ phản ứng ra sao.
Chỉ có thể lui về sau một bước, an tĩnh đứng yên.
Nghe Giang Hạo nói xong, trong mắt Doãn Tự Trần nhiều thêm một tia tuyệt vọng, còn tuyệt vọng hơn so với cái chết.
Hắn vô thức lui về phía sau mấy bước, cuối cùng dựa vào tường ngồi xuống.
Gương mặt âm trầm, có một loại bi thương.
Biến hóa như thế làm cho mọi người run sợ, nhất là Ngột Dương. Hắn trước đó thế mà còn mưu toan khiêu khích người trước mắt, xem thực lực của đối phương như thế nào.
Hiện nay xem ra, có thể không trêu chọc thì vẫn không trêu chọc thì hơn.
"Tiền bối không cần ủ rũ, có lẽ không lâu nữa ngươi sẽ được ra ngoài, cũng không phải là không có chút hi vọng nào." Giang Hạo nhìn đối phương rồi nói.
"Hi vọng?" Doãn Tự Trần ngẩng đầu nhìn người trước mắt, có chút hối hận.
Sớm biết như vậy, mình lúc trước không nên chủ động bảo hắn thử lực lượng của vương một chút.
"Không bao lâu nữa tiền bối sẽ có thể ra ngoài." Giang Hạo nói.
"Ngươi có ý gì?" Doãn Tự Trần nhìn Giang Hạo nhướng, mày.
Hắn quả thực không rõ ý của Giang Hạo cho lắm.
"Lựa chọn thế nào thì phải xem chính tiền bối rồi." Giang Hạo nói.
Giao ra một vật, sau đó chắc là sẽ được Quỷ Tiên Tử cứu ra ngoài.
Như thế thì vẫn còn có hi vọng.
Không giao ra thì sẽ không có hi vọng, người dù ngốc chắc là cũng phải biết lựa chọn.
Nói xong, Giang Hạo quay đầu nhìn về phía đám người Mịch Linh Nguyệt.
Người kia vô thức lui ra phía sau Mộc Long Ngọc.
"Ngươi đảm bảo sao?" Doãn Tự Trần nhìn Giang Hạo, lớn tiếng hỏi.
Giang Hạo chỉ nhìn đối phương, cũng không trả lời vấn đề này.
Sau đó, hắn nhìn về phía Hải La Thiên Vương, trong nháy mắt, hô hấp của người kia như dừng lại.
"Ta gần đây nói chuyện rất nhỏ giọng, ta thừa nhận ta trước kia nói chuyện có hơi lớn tiếng một chút." Hải La Thiên Vương thử hỏi:
"Hay là ta không nói lời nào nữa?"
Giang Hạo là muốn hỏi một chút về chuyện thành tiên, thế nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một Kim Đan, không thích hợp hỏi.
Cuối cùng hắn để lại một chút rượu cho Trang Vu Chân, thuận tiện nói cho hắn biết Thi Giới Hoa sắp nở. Người của Thi Thần Tông có lẽ sẽ tới.
Trang Vu Chân hiểu rõ ý của Giang Hạo, có thể để đồng môn chuộc hắn về.
Nhưng mà hắn vẫn để tâm đến vấn đề trước đó: "Ngươi suy tính ra sao?"
"Tiền bối chỉ chuyện gì?" Giang Hạo hỏi.
Mình hình như không cần suy tính chuyện gì cả.
"Ta muốn nhìn Thiên Hương Đạo Hoa một chút." Trang Vu Chân nói.
Giang Hạo nghi hoặc: "Vãn bối không làm chủ được chuyện này."
Đối phương chắc cũng biết chuyện này, hoa ở chỗ của hắn, thế nhưng chủ nhân không phải là hắn.
Trang Vu Chân có chút ngoài ý muốn, nói: "Ngươi đi hỏi người Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chút."
Giang Hạo càng thêm nghi hoặc.
Sau đó, hắn tạm biệt Mộc Long Ngọc và Mịch Linh Nguyệt.
Bên ngoài.
Ngân Sa sư tỷ nghe Giang Hạo hỏi thì mới tỉnh ngộ lại:
"Gần đây quá bận rộn, quên nói với sư đệ, Trang Vu Chân muốn nhìn Thiên Hương Đạo Hoa, ý của Bạch Trưởng lão là nghe ngươi phân phó."
"Nghe ta?" Giang Hạo chấn kinh.
Yên tâm như vậy sao? Bạch Trưởng lão thật sự là quyết đoán, lại dám để cho mình quyết định chuyện của thần hoa như này.
Như vậy có nên đồng ý hay không?
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo đi tới trước mặt Trang Vu Chân.
Mở thần thông giám định.
Không có biến hóa đặc biệt gì cả, thần thông phản hồi đối phương thật sự chỉ muốn nhìn thấy thần hoa một lần.
Bởi vì đóa hoa này đã thay đổi cuộc đời của hắn.
Sau khi nhận được phản hồi, Giang Hạo mới nói khẽ: "Tiền bối chuẩn bị một chút đi."
Tiếng nói vừa dứt, hắn liền quay người rời đi.
Trang Vu Chân nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên, Vô Pháp Vô Thiên Tháp căn bản không có truyền đạt tin tức.
"Lão tạp mao, ngươi sắp đạt được ước muốn." Hải La Thiên Vương nói.
"Ta đạt được ước muốn lúc nào? Hắn đến nay vẫn không chịu nói chuyện với ta." Nam Cung Nguyệt thở dài.
Nàng đợi rất lâu, chỉ muốn biết vị kia rốt cuộc đã nói gì.
Nhưng mà đợi mãi mà vẫn không nhận được đáp án.
Mộc Long Ngọc yên lặng, những người khác không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Sau khi khuyên giải Hải La Thiên Vương hai câu, hắn liền không thèm để ý mà rời đi.
Dù nói là muốn giáo huấn đối phương, nhưng mà hắn lại không làm.
Thiên Vương và Thiên Vương ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp, không cần thiết phải náo động quá lớn.
Đối với tất cả mọi người đều không có chỗ tốt.
Đương nhiên, đây không phải nguyên nhân khiến cho Mộc Long Ngọc buông tha Hải La.
Dù sao hiện tại mười một vị Thiên Vương đều muốn dạy dỗ Hải La, hắn động thủ sẽ không mang đến bất kỳ ảnh hưởng gì.
Cho nên không động thủ, là bởi vì mất đi hứng thú.
Hoặc có thể nói là có chuyện khác khiến cho hắn cảm thấy hứng thú hơn.
Chờ bọn hắn ra ngoài, Mịch Linh Nguyệt tò mò nói:
“Sao lại không dạy dỗ Hải La Thiên Vương nữa vậy?"
Nàng rất muốn giáo huấn đối phương, lúc nàng ở tầng thứ năm đối phương quá gợi đòn.
"Giáo Huấn Hải La Thiên Vương cũng vô dụng, hắn không chịu rời đi, đánh chết cũng sẽ không cầu xin tha thứ, trừ khi có thể giống như Kim Đan kia." Mộc Long Ngọc nói.
"Tại sao ta cảm thấy như ngươi đang có tâm sự?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
"Đúng vậy." Mộc Long Ngọc gật đầu, nói:
"Trước khi gặp Kim Đan kia, ta không có quá nhiều ý nghĩ, nhưng mà sau khi nhìn thấy hắn, ta lại nghĩ đến một chuyện khác."
"Chuyện gì?" Mịch Linh Nguyệt cảm thấy tò mò.
Đối phương đúng là lợi hại, thế nhưng có thể liên quan tới chuyện gì quan trọng hay sao?
"Còn nhớ rõ hắn làm thế nào để khiến cho người ta khuất phục không?" Mộc Long Ngọc nói.
"Nói ra một chút chuyện bí mật, giống như là có thể nhìn thấu nhược điểm sâu trong nội tâm." Mịch Linh Nguyệt nhớ lại một chút rồi nói.
Khi đó, nàng cũng cảm thấy chắc chắn rằng mình không có vấn đề gì, nhưng vẫn phải cúi đầu.
"Đúng, muốn biết được những chuyện này cũng không dễ dàng. Cho nên, sau lưng của hắn có lẽ có một nhân vật không tầm thường, ít nhất là một người có thể biết được vô số bí mật thế gian." Mộc Long Ngọc nhìn nử tử bên người, nói:
"Loại người này không nhất định là mạnh nhất, thế nhưng tin tức linh thông, hiểu biết rộng lớn, biết thứ mà người khác không biết. Ngươi biết điều này có ý nghĩa gì không?"
"Ý nghĩa gì?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
"Ngươi nói xem hắn có hiểu rõ về Đại Thiên Thần Tông không?" Mộc Long Ngọc đột nhiên hỏi.
Nghe vậy, Mịch Linh Nguyệt sững sờ, cả kinh nói: "Ngươi muốn hỏi hắn…"
Mịch Linh Nguyệt vẫn luôn tìm kiếm biện pháp thoát khỏi Đại Thiên Thần Tông, nàng có biết được một chút biện pháp từ chỗ của Cung phu nhân, nhưng mà đều không thích hợp. Nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ không dùng.
"Đúng, có lẽ đây mới là phương pháp chính xác để trao đổi cùng người này." Mộc Long Ngọc nói.
"Không được." Mịch Linh Nguyệt lắc lắc đầu nói: "Ta đã điều tra qua hắn, ở bên ngoài hắn chỉ là đệ tử bình thường. Chỉ có tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp mới có chút đặc thù. Điều này nói rõ không phải là có người hạn chế hắn, mà là hắn không muốn nhắc tới những thứ này ở bên ngoài. Bởi vì người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp gần như đều không có hi vọng đi ra, cho nên hạn chế sẽ rất nhỏ. Nếu như ở bên ngoài hắn có lẽ sẽ không nói ra bất cứ chuyện gì đâu."
"Có ý gì?" Mộc Long Ngọc nhướng mày.
Mịch Linh Nguyệt như có điều suy nghĩ, nói:
"Có lẽ Hải La Thiên Vương chủ động tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp là có nguyên nhân."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận