Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 739: Trải Đường Vì Tiểu Li

Chương 739: Trải Đường Vì Tiểu Li
Chương 739: Trải Đường Vì Tiểu Li
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo không khỏi cảm khái một câu, Vô Pháp Vô Thiên Tháp đúng là vô cùng mạnh, có thể áp chế đủ loại đồ vật.
Chỉ là không biết có thể áp chế được Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu hay không. Nếu có, hắn có thể dâng Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu lên cho tông môn.
Chỉ là, Thiên m Tông hiếu chiến, nếu hạt châu bậc này, chắc chắn sẽ sẽ tăng tốc khuếch trương.
Như này Linh Dược Viên sẽ vô cùng bận rộn, không có lợi cho cuộc sống bình ổn của mình.
Có chút đáng tiếc.
Giang Hạo thu hồi tầm mắt, suy tư.
Mộc Long Ngọc phát hiện sau lưng của hắn có người, không phải là chuyện gì ngoài ý muốn.
Đặc thù tại tầng thứ năm, đại biểu cho hắn có bí mật nhất định.
Người Vô Pháp Vô Thiên Tháp chắc là cũng đã nhận ra, nhưng thân phận của mình không có vấn đề gì.
Ít nhất không phải phản đồ.
Mặc dù có tình nghi, nhưng Chấp Pháp Đường không có định tội nên không có vấn đề gì.
Mọi người liền ăn ý không hỏi.
"Đạo hữu có thể có ý kiến gì không?" Mộc Long Ngọc hỏi.
Mịch Linh Nguyệt cũng có chút chờ mong.
Giang Hạo cũng không trả lời, mà là đang suy nghĩ chuyện này.
Trong giám định, Mịch Linh Nguyệt bị Tinh Thần Pháp của Đại Thiên Thần Tông khống chế, mà khống chế này có trung tâm.
Ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp có xác suất phát hiện ra sự tồn tại của trung tâm.
Nhưng mà…
Xác suất này có rất nhiều nhân tố.
Năng lực cảm nhận mạnh yếu quyết định đến việc có thể thành công hay không. Ít nhất thì bản thân Mịch Linh Nguyệt rất khó phát hiện ra, nàng đã ở bên trong này rất lâu rồi.
Nhưng mà từ đầu đến cuối lại không có phát hiện ra trung tâm khống chế tinh thần.
Cũng có khả năng là do nàng không nghĩ tới phương diện này, nhưng vẫn đại biểu là rất khó.
"Các ngươi có nghĩ tới hay không…" Giang Hạo muốn nói lại thôi.
"Mời nói." Trong lòng Mộc Long Ngọc cảm thấy vui vẻ.
Bất kể như thế nào, chỉ cần không phải từ chối thì đều có hi vọng.
Mịch Linh Nguyệt cũng không nghĩ tới Giang Hạo có thể biết được chuyện này.
"Nghĩ tới chuyện gì?" Nàng hỏi.
Giang Hạo không muốn gây phiền toái trên người, mặc dù nói cho bọn hắn cũng không có chuyện gì, nhưng lại dễ dẫn tới vấn đề khác.
Hơn nữa, hắn cũng không đạt được thứ gì từ chỗ của bọn họ cả
À, cũng không phải là không đạt được thứ gì.
Mịch Linh Nguyệt chính là đại rèn đúc, luyện đan, trận pháp, phù văn.
Sau khi suy tính kỹ, hắn quyết định nói uyển chuyển một chút, như này chính mình cũng tiện thoát ra:
"Thật ra Vô Pháp Vô Thiên Tháp rất lợi hại, có thể cân nhắc trên phương diện này."
"Vô Pháp Vô Thiên Tháp?" Mộc Long Ngọc chau mày.
Đây cũng không phải chỗ tốt.
Giang Hạo lại chỉ lắc đầu, cũng không tiếp tục chịu nhiều lời.
Không bao lâu sau, hắn liền đứng dậy cáo từ.
Nghe thế, Mộc Long Ngọc càng không hiểu ra sao.
"Vô Pháp Vô Thiên Tháp?" Hắn nhìn phu nhân của mình rồi nói:
"Lúc trước, ngươi ở nơi này có cảm giác gì?"
Mịch Linh Nguyệt suy tư chốc lát rồi nói:
"Lúc báo cáo công tác, bọn hắn hình như có hỏi ta trong khoảng thời gian này đã làm cái gì, khi đó ta không có suy nghĩ nhiều. Chẳng lẽ, Vô Pháp Vô Thiên Tháp có thể áp chế Tinh Thần Pháp của bọn hắn?"
Suy nghĩ trên phương diện này bị mở ra, bọn hắn liền bắt đầu thảo luận.
Ở bên trong này, đừng nói là Tinh Thần Pháp, tu vi, cảm giác, âm thanh, khí tức… toàn đều sẽ bị áp chế, thậm chí là bị hấp thu.
Cho nên ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp thật ra…
"Có thể tránh né khống chế? Thậm chí có thể thoát khỏi khống chế?" Mộc Long Ngọc đưa ra có kết luận.
"Mặc dù hắn không nói rõ, thế nhưng có lẽ chính là ý này. Hắn tại tầng thứ năm chính là như vậy, chỉ nói chuyện phiến diện, nhưng rất quan trọng." Mịch Linh Nguyệt nói nghiêm túc.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn giống như đã tìm được phương hướng mới.
Nhưng lại có chút khó chịu, điều này nói rõ phải chủ động tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Giống như Hải La Thiên Vương.
Hiện tại bọn hắn bắt đầu hoài nghi, Hải La Thiên Vương có phải là đã phát hiện ra cái gì nên mới muốn ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp hay không.
"Hắn có thông minh như vậy sao? Luôn cảm thấy không quá giống." Mặc dù Mịch Linh Nguyệt hoài nghi thế nhưng không chịu tin tưởng.
"Không vội, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn." Mộc Long Ngọc chân thành nói.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng không phải chỗ tốt, tiến vào liền mang ý nghĩa tu vi sẽ bị tan rã.
Đây là cái giá không thể chịu đựng được.
Nếu như là thời toàn thịnh, bọn hắn căn bản sẽ không thể đưa ra quyết định. Nhưng mà hiện tại, tu vi của Mịch Linh Nguyệt đã bị hấp thụ rất nhiều, cũng có thể cân nhắc một chút.
---
Rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo đến Chấp Pháp Phong một chút.
Nghe nói nhiệm vụ của Tiểu Li sắp xuất hiện, hắn muốn xem một chút.
Còn về hai người Mịch Linh Nguyệt, hắn chỉ có thể nói tới đó, không có cách nào tiếp tục nói nhiều hơn.
Bọn họ muốn làm thế nào cũng không có quan hệ gì với hắn.
Bọn hắn có thể ở lại thì hắn cũng có chỗ tốt, không ở lại thì cũng không có có ảnh hưởng gì.
Dưới Chấp Pháp Phong.
Giang Hạo đi vào chỗ tuyên bố nhiệm vụ, đặc biệt tìm đến nhiệm vụ tông môn nhiệm. Quả nhiên có tên Tiểu Li.
"Đoạn Tình Nhai, Giang Tiểu Li."
"Thiên Hoan Các, Đoàn Vũ."
"Hoành Lưu Bộc, Nhạc Du."
"Băng Nguyệt Cốc, Trịnh Thập Cửu."
"Lôi Hỏa Phong, Tân Ngọc Nguyệt."
Thấy những cái tên này, Giang Hạo ngây ngẩn cả người.
"Người mạnh như thế?"
Trong những người này, Tiểu Li có lẽ là người có tu vi thấp nhất, Trịnh sư huynh đã Kim Đan.
Tân sư tỷ và Nhạc Du sư tỷ chắc đã Trúc Cơ hậu kỳ, cơ duyên đủ, có lẽ cũng đã viên mãn.
Còn về người của Thiên Hoan Các, hắn cũng không nhận ra.
Nhìn xuống địa điểm nhiệm vụ, là Ma Quật.
"Không phải có một nhóm người vừa đi sao? Tại sao lại đi nữa?"
Nhiệm vụ Ma Quật bình thường chỉ cần tiến vào một nhóm là đủ rồi, hiện tại lại đi, có thể nói rõ những người kia đã thất bại.
Hơn nữa, xuất động Kim Đan, mang ý nghĩa độ khó Ma Quật đã tăng lên.
"Đi theo đám người bọn hắn cũng còn tốt."
Ban đầu Giang Hạo còn có chút lo lắng, Tiểu Li lần đầu làm nhiệm vụ sẽ dễ dàng xảy ra chút vấn đề.
Cũng may đều là người quen biết, đi chào hỏi với bọn hắn là được.
Chờ Tiểu Li ra ngoài quen thuộc, lại lớn hơn một chút liền có thể phóng
Mặc dù hắn rất muốn nhanh chóng phóng sinh những người này, nhưng mà vẫn vững chắc một chút cho thỏa đáng.
Giống như Sở Tiệp đã đi tới Tây Bộ, bắt đầu hành tẩu trần thế, mà Sở Xuyên còn đang ở tông môn.
Cho dù như thế, Giang Hạo cũng không vội vã đưa Sở Xuyên đưa đi. Ít nhất cũng phải Kim Đan, sau đó để hắn rời khỏi tông môn.
Giang Hạo hi vọng hắn có thể đi từ Nam Bộ đến Đông Bộ.
Khi đó có lẽ đã qua mấy trăm năm.
Dù có trở lại gây thêm phiền toái cho hắn thì vấn đề cũng không lớn.
Mấy trăm năm sau, mình cũng đã vô cùng mạnh mẽ.
Sau đó, Giang Hạo bái phỏng Trịnh Thập Cửu, nói rõ mục đích.
"Giang Tiểu Li?" Trịnh Thập Cửu có chút ngoài ý muốn:
"Nàng và sư đệ có quen biết?"
Giang Hạo khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời.
"Giang Tiểu Li, họ Giang?" Trịnh Thập Cửu nhìn người trước mắt, cảm thấy chấn động:
"Nghe nói nàng mới mười mấy tuổi, chẳng lẽ là… con gái?"
Giang Hạo: "…"
Suy nghĩ của Trịnh sư huynh
"Ha ha, đùa thôi, ta biết Giang Tiểu Li chính là Tiểu Li mà sư đệ thu nhận lúc trước." Trịnh Thập Cửu cười nói:
"Lúc trước cho là nàng không có thiên phú, không nghĩ tới đảo mắt đã là đệ tử chân truyền, tu vi còn là Trúc Cơ trung kỳ."
"Tiểu Li có chút hiếu động, hi vọng sư huynh đừng chấp nhặt với nàng." Giang Hạo chân thành nói.
"Sư đệ yên tâm, nhất định sẽ không." Trịnh Thập Cửu trịnh trọng nói.
Trước khi đi, Giang Hạo để lại hai tấm Hồi Xuân Phù.
Sau đó, hắn lại tìm đến Nhạc Du sư tỷ và Tân Ngọc Nguyệt sư tỷ.
Cũng hy vọng các nàng có thể chiếu cố một chút, tặng một tấm Hồi Xuân Phù.
Hắn còn tìm đến cả Đoàn Vũ kia, nhưng mà chỉ cho Trị Liệu Phù.
Như thế lại phối hợp với con thỏ, chắc là sẽ an ổn.
Hai ngày về sau, Tiểu Li ôm con thỏ đi tụ hợp với người ta.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận