Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 740: Gặp Lại Người Cũ, Đã Vượt Qua Đối Phương

Chương 740: Gặp Lại Người Cũ, Đã Vượt Qua Đối Phương
Chương 740: Gặp Lại Người Cũ, Đã Vượt Qua Đối Phương
Tiểu Li ôm con thỏ, một đường đi tới Chấp Pháp Phong.
"Con thỏ, sau đó ta phải làm như thế nào đây?"
Lần thứ nhất làm nhiệm vụ, Giang Hạo đặc biệt dặn dò nàng, đừng gây phiền toái cho người khác.
Cho nên nàng phải hỏi con thỏ một chút.
"Đều là bạn bè trên đường, báo tên Thỏ gia, bọn hắn đều sẽ cho một chút tình mọn." Con thỏ nói với vẻ đương nhiên.
"Không làm tốt bọn hắn sẽ cùng cáo trạng với sư huynh sao?" Tiểu Li hỏi.
Lúc ở ngoại môn thường xuyên có người chạy đi cáo trạng với sư huynh.
"Bạn bè trên đường đều là người kín miệng, sẽ không cáo trạng." Con thỏ vừa cắn cà rốt vừa nói.
"Thật sao? Trước kia ở trong thôn, người cùng thôn thường tìm mấy người A Bà để cáo trạng. Ta liền bị A Công đánh. Nói là không thể ăn đồ của người khác, cũng không thể cứ nhìn chằm chằm vào bọn hắn là có thể ăn." Tiểu Li bĩu môi, có chút mất mát:
"Sau này A Công đã lâu rồi không có đánh ta, ta đưa nhánh cây đến hắn cũng không đánh ta. Nói ta đã hiểu chuyện, không nỡ đánh."
"Chủ nhân có đánh ngươi không?" Con thỏ hỏi.
"Có, trước kia ta lén đi ra ngoài, sư huynh gõ đầu ta." Tiểu Li ôm đầu, nói nghiêm túc.
Lần đầu chính là lúc gặp mặt trong tông môn.
Con thỏ cũng không để ý, mà suy tư một lúc rồi nói:
"Ma nhân Ma Quật có an nhàn sung sướng không?"
Tiểu Li lắc đầu.
Không bao lâu sau, bọn hắn đi tới chỗ tụ hợp.
Tiểu Li nhìn thấy bốn người.
Hai nam hai nữ, trong đó có ba người hình như đã từng gặp, còn có một người sắc mặt tái nhợt, giống như là không ăn cơm vậy.
Nàng lập tức ôm con thỏ lên rồi nói:
"Ta là Tiểu Li, đây là con thỏ."
Nói xong nàng nhìn xuống con thỏ.
Trịnh Thập Cửu nhìn người tới, trong lòng không khỏi thở dài.
Kim Đan Đại Yêu?
Đây là sủng vật của Giang Hạo, mọi người đều biết.
Thật không nghĩ tới lại trực tiếp cho Tiểu Li. Trong lúc nhất thời, bọn họ đều biết quan hệ của Tiểu Li và Giang Hạo không tầm thường.
"Ai là sư muội của Giang Hạo sư đệ?" Nhạc Du cõng đại kiếm.
"Hả? Sư huynh chính là sư huynh." Tiểu Li suy tư một lúc, nhớ ra cái gì đó, sửa lời: "Sư huynh là huynh trưởng."
"Huynh trưởng?" Tân Ngọc Nguyệt có chút ngoài ý muốn:
"Ngươi là sau này mới họ Giang?"
"Đúng vậy." Tiểu Li gật đầu.
"Nếu như người đã đến đủ, chúng ta lên đường đi. Tiểu Li sư muội có tu vi thấp nhất, mọi người chiếu cố nàng một chút." Trịnh Thập Cửu lên tiếng.
Những người khác đương nhiên là không có ý kiến gì, nhất là vừa rồi bọn hắn có trao đổi với nhau một chút, phát hiện Giang Hạo sư đệ đã tìm đến tất cả mọi người ở đây.
Đoàn Vũ Trúc Cơ viên mãn, hắn cũng không có ý kiến gì.
Bởi vì Kim Đan trung kỳ đã tìm đến, hắn sao dám không nể mặt mũi?
Sau đó, năm người ngự kiếm mà đi.
"Đây là con thỏ của Giang Hạo sư đệ sao?" Tân Ngọc Nguyệt hỏi.
"Là Thỏ gia." Con thỏ sửa lời:
"Nếu như lúc ra ngoài gặp nguy hiểm, có thể báo tên Thỏ gia ta, đều là bạn bè trên đường, bọn hắn đều sẽ cho một chút tình mọn."
Đám người Trịnh Thập Cửu có chút xấu hổ.
Thật sự có hiệu quả sao?
"Bạn bè trên đường đều biết Thỏ gia là Đại Yêu tương lai, làm việc đều có chừng mực." Con thỏ mở miệng lần nữa.
Mọi người cảm thấy con thỏ này có lẽ là thích nói khoác lác.
Sau một hồi, bọn hắn tiến vào Ma Quật.
"Căn cứ theo lời nói của sư đệ trốn về, thực lực của ma nhân trong Ma Quật lần này không kém. Ít nhất phải trung kỳ mới có thể đối kháng, hậu kỳ sẽ có chút miễn cưỡng, các ngươi đến lúc đó nhớ cẩn thận một chút." Trịnh Thập Cửu nhắc nhở.
Hắn vốn định nhắc nhở Tiểu Li đừng có chạy lung tung, nhưng sau khi nhìn thấy con thỏ, hắn lại từ bỏ.
Thực lực của con thỏ bày ở nơi đó, khí tức kia rất kinh khủng, đừng nói là ma nhân, dù là Kim Đan như hắn đều không có bất kỳ phần thắng nào.
Không bao lâu sau, bọn hắn gặp không ít ma nhân.
Điều khiến người ta ngoài ý chính là, lại có ma nhân cấp Kim Đan.
Nơi này đã xảy ra chuyện gì, lại có ma nhân bực này ra ngoài.
"Kim Đan giao cho ta, Tiểu Li sư muội ở yên tại chỗ, những người khác giải quyết ma nhân dư thừa." Trịnh Thập Cửu nói.
Nhạc Du gật đầu: "Được."
Tân Ngọc Nguyệt cũng lấy Linh Kiếm ra:
"Nhớ là nên công kích vào cổ, chỗ đó là yếu ớt nhất."
Tiểu Li ôm con thỏ đứng tại chỗ.
Những sư huynh sư tỷ khác thì đánh nhau cùng ma nhân.
"Con thỏ, chúng ta có cần giúp một tay hay không?"
"Bọn hắn cho Thỏ gia mặt mũi, không cho ngươi làm việc, bạn bè trên đường cho mặt mũi, chúng ta phải học cách tiếp nhận."
Tiểu Li giống như là hiểu ra, trịnh trọng gật đầu.
"Có chút không quen." Tiểu Li nói.
Lúc trước trở về từ bên ngoài, gặp phải chuyện gì đều là nàng xông lên phía trước.
Không bao lâu sau, ma nhân liền được giải quyết.
"Tiểu Li sư muội cũng phải giữ cảnh giác, nếu như có ma nhân đột phá công kích của chúng ta thì ngươi phải tự mình động thủ." Trịnh Thập Cửu nhắc nhở.
Nghe vậy, Tiểu Li trịnh trọng gật đầu, cảm thấy mong đợi.
---
Tiểu Li và con thỏ rời đi, Giang Hạo lại trải qua tháng ngày như trước đó.
Tưới nước, quản lý linh dược.
Chuyện của Vô Pháp Vô Thiên Tháp đã xử lý.
Mộc Long Ngọc Thiên Vương cũng không tìm tới nữa.
Chuyện còn lại chính là kiếm linh thạch, linh thạch đủ thì hắn có thể treo ngược con thỏ lên.
Hôm nay, Giang Hạo bỗng nhớ tới Lâm Tri.
Hỏi Trình Sầu về tình huống của hắn.
"Đang an tâm đào quáng, bởi vì tu vi vẫn là Luyện Khí tầng một nên rất nhiều người đều biết hắn, chắc là luôn bị bắt nạt." Trình Sầu đáp.
Giang Hạo gật đầu.
Buổi chiều, sau khi bày quầy bán một chút phù lục, hắn liền quay về chỗ ở.
Sáng sớm.
Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa rồi đi đến quặng mỏ.
Đi xem Lâm Tri như thế nào rồi.
Một lát sau.
Tại quặng mỏ, Giang Hạo tìm đến vị sư huynh trước đó.
Vệ Liệt.
Lúc trước, mình từng làm việc dưới tay hắn.
Mười mấy năm trước Kim Đan sơ kỳ, bây giờ cũng vẫn Kim Đan sơ kỳ.
Hắn nhìn Giang Hạ, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.
Vốn nên là dáng vẻ đầu trọc hung ác, nhưng như thế lại có vẻ hơi buồn cười.
"Vệ sư huynh, đã lâu không gặp." Giang Hạo cung kính thi lễ gặp mặt.
"Thiên phú của Giang sư đệ được trời ưu ái, ban đầu là ta đã mạo phạm." Vệ Liệt khách khí nói.
Mười mấy năm trước Trúc Cơ, bây giờ Kim Đan trung kỳ, vượt xa hắn không biết bao nhiêu.
Một khi đắc tội dạng người này thì hậu quả khó có thể đoán trước.
Một câu sư huynh này cũng khiến hắn yên tâm hơn không ít.
Giọng điệu của đối phương bình thường, không giống như người trả thù.
Hơn nữa, muốn trả thù không đến mức phải chờ tới bây giờ.
"Lúc trước đa tạ sư huynh đã chiếu cố." Giang Hạo khẽ cười nói.
Khi đó mình tới nơi này làm việc, vị sư huynh này không phải là đối với mình tốt như này, thế nhưng cũng không có cố ý nhằm vào hắn.
"Không có." Vệ Liệt lắc đầu, chợt nói:
"Sư đệ lần này tới là vì chuyện gì?"
"Một vị sư đệ đang làm việc trong này, cho nên tới xem hắn một chút." Giang Hạo cũng không giấu diếm.
Nghe vậy Vệ Liệt có chút lo lắng, đột nhiên đến thăm, xem ra là muốn ra mặt cho vị sư đệ kia?
"Sư đệ nói là người nào? Có lẽ ta biết." Hắn khách khí nói.
"Lâm Tri." Giang Hạo nói ra tên.
"Lâm Tri?" Vệ Liệt lặp lại một lần.
Thật đúng là có biết, có không ít biết người này.
Nhưng mà, chắc không ai sẽ nghĩ tới, có một Kim Đan sẽ đến thăm hắn.
"Ta đúng là có biết Lâm sư đệ, nhưng mà hắn giống như…" Vệ Liệt có chút khó khăn.
"Sư huynh không cần lo ngại, đồng môn cùng cảnh giới có chút ma sát là chuyện bình thường." Giang Hạo khách khí nói.
Ý của hắn rất rõ ràng, cùng cảnh giới thì không sao cả, thế nhưng vượt cảnh giới mà nhằm vào thì không thích hợp.
Vệ Liệt nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó, hắn đi trước dẫn đường.
Sau khi tìm được Lâm Tri, Giang Hạo lén cho vị sư huynh này một tấm bùa chú.
Không phải là phù lục quá đắt, có tâm ý là được.
Dù sao đây cũng không phải là địa bàn của hắn, không tiện thường xuyên dùng tu vi ép người.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận