Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 743: Người Có Khí Vận

Chương 743: Người Có Khí Vận
Chương 743: Người Có Khí Vận
Nửa tháng sau.
Đầu tháng sáu.
Dưới một cây đại thụ vắng vẻ, mấy người hạ xuống nơi này và bắt đầu bố trí trận pháp.
Thần kinh mỗi người đều căng thẳng.
Bố trí xong mới buông lỏng một chút.
"Trốn ở chỗ này trước, thay phiên cảnh giác bốn phía, có vấn đề lập tức nhắc nhở." Trịnh Thập Cửu mỏi mệt ngồi xuống.
Nửa tháng trước, bọn hắn không cách nào rời khỏi rừng cây này.
Chỉ có thể bất đắc dĩ phòng ngự.
Nhưng Ma Nhân không cho bọn họ thời gian bố trí, cũng may thực lực bọn hắn cũng không tệ.
Ít nhiều cũng có thể ứng phó một hai, hiện nay là vừa đánh vừa trốn.
Trước kia đều là bọn hắn đuổi theo đánh Ma Nhân, chỉ
Bọn hắn thành trở thành con mồi, Ma Nhân thành thợ săn.
"Cứ như này bao giờ mới ra được?" Tân Ngọc Nguyệt tựa ở bên cây, trên người mang theo rất nhiều vết thương.
"Không liên lạc được với bên ngoài." Sắc mặt của Đoạn Vũ lại càng tái nhợt.
Nhạc Du cúi đầu, không nói gì.
Thân thể nàng cũng vô cùng mỏi mệt, nhưng vẫn không thể nghỉ ngơi, bởi vì Ma Nhân có thể đuổi theo bất cứ lúc nào.
Tiểu Li ngồi ở một bên hỗ trợ dùng thuật pháp nướng đồ ăn cho bọn hắn.
Trịnh Thập Cửu bố trí trận pháp, cho nên lửa sẽ không ảnh hưởng đến xung quanh.
Đồ ăn được nướng rất nhanh, Tiểu Li chia cho từng người.
Sau đó bắt đầu ăn của mình.
Không bao lâu sau, nàng đã ăn xong.
Nhưng mà nàng vẫn muốn ăn nữa, nàng lén nhìn thoáng qua thịt trước mặt Trịnh Thập Cửu, thấy sư huynh đang nhắm mắt dưỡng thần, liền nhỏ giọng hỏi:
"Sư huynh, ngươi có ăn hay không ? Không ăn ta ăn nha?"
Đối phương không trả lời, Tiểu Li liền vụng trộm vươn tay.
Chỉ là lúc sắp đụng vào thịt, mu bàn tay đột nhiên bị vỗ một cái.
Nàng bị dọa cho rút tay trở về.
Quay đầu nhìn lại, nàng nhìn thấy con thỏ, nhưng mà một loại ảo ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
Thân ảnh A Bà xuất hiện sau lưng con thỏ, giống như là đang nói: "Không được phép ăn vụng đồ của người khác."
Mà sau lưng A Bà còn có một thân ảnh trẻ tuổi, không nhìn thấy mặt nhưng lại có thể xác định là tuyệt thế, hắn há miệng, giọng nói vừa xa lạ lại quen thuộc trộn lẫn với giọng nói của A Bà: “Đừng dùng tay, dùng đũa."
Ảo giác lập tức biến mất, trước mắt vẫn là con thỏ.
Tiểu Li thu tay lại, sờ lên mu bàn tay, có chút ủy khuất.
Đói bụng.
"Bạn bè trên đường nể tình, có thể cho ngươi đồ ăn, nhưng nếu ăn vụng thì chủ nhân sẽ không cho thỏ gia mặt mũi." Con thỏ đứng trên vai của Tiểu Li, nói:
"Báo tên thỏ gia, có thể tùy tiện ăn."
Lúc này Trịnh Thập Cửu tỉnh lại, nhìn thịt trước mắt một chút rồi đưa tới.
"Tiểu Li sư muội ăn đi.”
"Có thể sao?" Tiểu Li hỏi.
Trịnh Thập Cửu gật gật đầu.
Nghe vậy, Tiểu Li nở nụ cười, mặt mũi của con thỏ quả nhiên dùng tốt.
Mà ở phía xa, lượng lớn Ma Nhân xuất hiện, biên giới rừng cây bắt đầu xuất hiện lượng lớn cây cối.
Biến hóa đang được triển khai một cách lặng yên.
---
Bạch Nguyệt Hồ.
Ngân Sa tiên tử đi vào.
"Chu Thiền, sư phụ còn chưa xuất quan sao?"
Chu Thiền đang trông coi sửng sốt một chút, nói:
"Vẫn luôn bế quan.”
"Ngươi đi thông báo một chút, nói ta có chuyện quan trọng muốn bẩm báo." Ngân Sa tiên tử nhìn Chu Thiền, nói nghiêm túc.
Triệu Khuynh Tuyết cảm thấy kỳ quái, các sư huynh sư tỷ trong tông môn hình như đều thích để Chu sư tỷ đi tìm sư phụ.
"Nhưng mà lần này sư phụ không cho quấy rầy.” Chu Thiền có chút khó khăn.
"Lần này là chuyện lớn, đi đi." Ngân Sa tiên tử vừa dỗ vừa lừa Chu Thiền đi vào.
Chờ Chu Thiền rời đi, Triệu Khuynh Tuyết mới tò mò hỏi:
"Sư tỷ, tại sao các ngươi đều thích để Chu sư tỷ đi tìm sư phụ vậy?"
Ngân Sa sư tỷ mỉm cười nói:
"Bởi vì Chu Thiền được sủng ái.”
Triệu Khuynh Tuyết lại càng không hiểu.
"Chờ ngươi trở nên mạnh mẽ, có lẽ sẽ hiểu. Nhất mạch chúng ta ai cũng có khả năng phản bội sư phụ, duy chỉ có Chu Thiền sẽ không. Đối với sư phụ mà nói, Chu Thiền là người đáng tín nhiệm nhất. "Ngân Sa nói.
Triệu Khuynh Tuyết mê mang, nàng vẫn không hiểu.
Không bao lâu sau, Chu Thiền liền ra, để Ngân Sa sư tỷ đi vào.
Trong sân.
Bạch Chỉ đứng pr trong sân, khí tức trở nên mờ mịt, mang đến cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được.
Chỉ là vẻ mặt của nàng có chút trầm thấp.
"Chưởng môn.” Ngân Sa cung kính nói.
"Là chuyện gì?" Bạch Chỉ hỏi, giọng nói mang theo ý lạnh.
Ngân Sa biết, nếu như không phải chuyện quan trọng thì nàng sẽ bị trách phạt.
"Ma Quật xảy ra vấn đề." Ngân Sa nói nghiêm túc:
"Vấn đề rất kỳ quái, địa hình thậm chí còn xuất hiện biến hóa, trung tâm chỗ sâu không có tin tức gì truyền ra. Số lượng Ma Nhân trở nên nhiều hơn, rừng cây trải rộng Ma Quật."
"Còn có thể liên hệ với vị trí trung tâm không?" Bạch Chỉ hỏi.
"Không thể." Ngân Sa lắc đầu.
Ma Quật là một chỗ rất kỳ quái, dù là các nàng cũng biết rất ít.
Chỉ biết là bên trong nhất định phải có người trấn áp, Ma Nhân là chủng tộc được sinh ra từ Ma Quật, hàng năm đều phải xử lý.
Có đôi khi bọn chúng còn phản công. Kiểu gì cũng sẽ nghênh đón không ít phiền phức.
Nhưng mà hiện tại cách lần phản công trước đó không được bao lâu, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện chuyện này mới đúng.
"Không phái người đi trấn áp?" Bạch Chỉ hỏi.
"Vâng, không thể đi, càng nhiều người càng mạnh đi thì biến hóa sẽ càng lớn, người đưa tin đã không dám tới gần." Ngân Sa nói.
Biến hóa như thế khiến cho người ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì không cách nào đạt được đáp án, chỉ có thể đến thỉnh giáo Bạch Chỉ.
Nghe vậy, Bạch Chỉ suy tư chốc lát rồi nói:
"Hiện tại thực lực của Ma Nhân như thế nào?"
"Cao nhất Kim Đan trung kỳ, yếu nhất Trúc Cơ trung kỳ." Ngân Sa trả lời.
"Chọn ra năm người từ trong tông môn, từ Trúc Cơ trung kỳ đến Kim Đan trung kỳ, nhớ là chọn ra người mạnh nhất trong cùng cấp rồi đưa vào xử lý Ma Nhân trước, sau đó báo cáo lại tình huống.”
"Vâng." Ngân Sa không dám chần chờ.
Bạch Chỉ nhìn đối phương lui ra, lông mày cau lại.
Biến hóa lần này có chút lớn.
Nhất định là bị thứ gì đó trong Ma Quật ảnh hưởng, đây cũng không phải là chuyện mà nàng có thể quyết định.
Dù nàng đã tấn thăng, nhưng đối mặt Ma Quật, vẫn không dám phớt lờ.
Đương nhiên, có chỗ xấu nhưng cũng có chỗ tốt, bọn hắn cũng bởi vậy mà đạt được không ít đồ tốt. Nếu không, bọn hắn đã đưa cho Tiên Môn rồi.
Sau đó, nàng biến mất tại chỗ, tiến về Bách Hoa Hồ.
Lúc đi qua lúc, chỉ thấy một thân ảnh màu đỏ đang ở trong đình.
Trước kia chỉ thấy thân ảnh, bây giờ nhìn qua lại có vẻ huyền diệu hơn.
Bạch Chỉ biết, đây là lợi ích sau khi mình tấn thăng, có thể cảm nhận được càng nhiều thứ hơn.
Tương tự, nàng cũng biết Chưởng giáo đáng sợ đến cỡ nào.
Cũng may mình chưa hề có tâm tư dư thừa.
"Thuộc hạ cầu kiến Chưởng giáo." Bạch Chỉ cúi đầu cung kính nói.
Trăm hoa có chút lay động, giống như nhường ra một con đường.
Bạch Chỉ hiểu rõ, đây là ý có thể tiến vào.
Không bao lâu sau, nàng đi LvJArvẑ trước đình, an tĩnh chờ đợi, không còn dám nhiều lời.
Hồng Vũ Diệp ngồi ở trong đình, uống trà. Sau một lát, nàng mới mở miệng:
"Nói đi."
"Ma Quật xuất hiện khác thường." Bạch Chỉ lặp lại nội dung trước đó một lần, còn nói ra cách làm của mình.
Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn về phía Bạch Chỉ, nói:
"Cơ duyên của ngươi lần này không tệ."
Bạch Chỉ hơi kinh ngạc, sao lại nói về chuyện này rồi? Nhưng nàng vẫn cung kính nói:
"Đều nhờ ơn Chưởng giáo.”
Hồng Vũ Diệp khẽ lắc đầu, nói:
"Chuyện Ma Quật, phái người thực lực mạnh vào là không đủ, cần người có đủ khí vận mới có thể dây vào tìm vận may."
"Tìm vận may?" Bạch Chỉ hơi kinh ngạc.
Ý của câu này rất rõ ràng, nếu như không được xử lý tốt thì hậu quả khó mà lường được.
Sau khi do dự hồi lâu, Bạch Chỉ mới hỏi:
"Nhưng phải tìm người có đủ khí vận ở đâu đây?"
Hồng Vũ Diệp nhìn thoáng qua nàng với ý vị sâu xa, cuối cùng hạ lệnh đuổi người: "Trở về đi."
Bạch Chỉ rời đi, không khỏi cau mày.
Chưởng giáo rốt cuộc có ý gì?
"Vừa rồi Chưởng giáo đột nhiên nói ta có cơ duyên không tệ, chẳng lẽ ta có khí vận?"
"Không có khả năng, nếu như chỉ ta thì Chưởng giáo không cần thiết nói như thế."
Suy tư một lát, Bạch Chỉ nhớ tới cơ duyên của mình đến từ Thượng An đạo nhân.
Mà tại sao Thượng An đạo nhân lại đến?
Vì Giang Hạo.
Cho nên, người mang khí vận thật ra chính là Giang Hạo?
"Chưởng giáo đang nói cho ta, Giang Hạo đã có đủ khí vận, không thể so sánh nổi?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận