Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 761: Hải La Thiên Vương Ngộ Tiên Ý?

Chương 761: Hải La Thiên Vương Ngộ Tiên Ý?
Chương 761: Hải La Thiên Vương Ngộ Tiên Ý?
Mịch Linh Nguyệt tới khiến cho Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Hắn tò mò không biết nàng dùng biện pháp gì để tới đây.
Theo lý thuyết sẽ không lấy phương thức đối địch, nhưng nếu như chủ động tiến đến lại khiến cho người ta cảm thấy quái dị.
Đương nhiên, có thể kiếm linh thạch, Thiên m Tông chắc là sẽ không nói thêm cái gì.
Mà mọi người đều hiểu cái giá phải trả khi cần đi vào, đó chính là tu vi sẽ rút lui.
Rơi xuống đến Nguyên Thần là chuyện đương nhiên.
Tầng năm sẽ không có tu sĩ nào trên Nguyên Thần cả.
Cho nên, cái giá trong đó không cần nói cũng biết.
Trừ khi vốn là tu sĩ Nguyên Thần.
Nhưng mà tu sĩ Nguyên Thần bình thường căn bản không có cách nào giữ vững tu vi tại tầng thứ năm.
Những người này có thể giữ vững, phần lớn dựa vào sự khống chế của bọn hắn đối lực lượng, dùng cái này để khống chế sự ảnh hưởng của Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Trong đó Trang Vu Chân là người lợi hại nhất, hắn là hoàn toàn là dựa vào mình để ổn định.
Hải La Thiên Vương mưu lợi, những người khác ít nhiều đều vì tầng này nhiều người, cho nên cùng giam giữ sẽ không chèn ép nghiêm trọng.
Bích Trúc nhìn xem sáu người, cảm thấy kinh ngạc.
Người tầng này đúng là rất nhiều.
Nếu như là trước đó, nàng chắc chắn sẽ tham quan một chút.
Nhưng bây giờ Giang Hạo tới, đúng là không may.
Sớm biết Thiên Cực Ách Vận Châu sẽ đến, nàng chắc chắn sẽ không tới vào lúc này.
Mặc dù đối phương tới hay không thì ảnh hưởng đều như nhau cả, nhưng nhìn thấy và không nhìn thấy lại là hai chuyện khác nhau.
Hiện tại nàng có loại cảm giác quỷ dị, một khi cảm xúc của người đằng sau kia không ổn định, bọn họ sẽ đều phải nuốt hận chịu trận.
Chỉ là tại sao lại giao Thiên Cực Ách Vận Châu cho đối phương, chuyện này quả thật làm cho người ta nghi hoặc.
Nhưng cho dù nghi hoặc cũng không cần thiết phải điều tra.
Lỡ như kích thích đối phương, tất cả mọi người đều không tốt.
Đương nhiên, đối phương đại khái cũng không thể mở phong ấn.
Nhưng lỡ như thì sao?
Bích Trúc thở dài một tiếng, vẫn nên mau chóng hoàn thành giao dịch rồi rời đi thì hơn.
Nơi này không nên ở lâu.
Sau đó, nàng nhìn về phía sáu người, suy đoán người nào mới là Doãn Tự Trần.
Mà đột nhiên có nhiều người đến như vậy, sáu người bị giam sáu cũng rất tò mò. Một năm tròn cũng không thấy có mấy người đến.
Hôm nay thì hay rồi, vừa đến mà lại có nhiều người như vậy.
Giang Hạo vẫn đứng ở phía sau, cũng không làm gì cả.
Đối phương đến để chuộc người, chắc Doãn Tự Trần đã tự động từ bỏ Kiếm Tâm.
Nếu không Vô Pháp Vô Thiên Tháp sẽ không để người đi, đối diện chính là Sơn Hải Kiếm Tông đó. Tất nhiên là không thể đắc tội.
"Doãn Tự Trần." Ngân Sa tiên tử nhìn về phía nhà tù thứ năm.
Lúc này Doãn Tự Trần nhìn người tới, trong lòng liền có cảm giác mình sắp đi ra ngoài.
Không nghĩ tới đây lại là sự thật.
Hắn trả lại Kiếm Tâm, nhưng có thể ra ngoài thì tương lai sẽ còn có cơ hội.
Bích Trúc và Xảo Di đều nhìn qua.
Bích Trúc không có năng lực phân biệt người này.
Chỉ có thể nhìn về phía Xảo Di.
"Xảo D, ngươi xem một chút, có phải là người này hay không."
"Chắc là vậy."
Xảo Di có chút khó xử: "Ta khi đó còn nhỏ, không nhớ rõ cho lắm.”
Bích Trúc bất đắc dĩ, sau đó mang theo Xảo Di đi tới:
"Tiền bối, hỏi ngươi một vấn đề, nếu như câu trả lời của ngươi khiến ta hài lòng, ta sẽ chuộc ngươi ra ngoài. Nếu như không hài lòng, ta sẽ không chuộc nữa."
"Ngươi hỏi đi." Doãn Tự Trần gật đầu.
Hắn cảm thấy thiếu nữ trước mắt không bình thường lắm.
"Ngươi có biết người này không?" Bích Trúc đẩy Xảo Di lên trước.
Người kia có chút xấu hổ.
Doãn Tự Trần nhìn đối phương hồi lâu, cuối cùng lắc đầu nói: "Rất xin lỗi, ta không biết."
Trong mắt Xảo Di vốn mang theo một chút chờ mong, mà bây giờ lại trở nên ảm đạm.
"Ta ban đầu làm việc tại thư lâu của Thiên Linh tộc.” Xảo Di giải thích.
"Thư lâu? Không phải người Thiên Linh tộc?" Doãn Tự Trần nhướng mày, nói:
"Tiểu cô nương luôn muốn rời khỏi kia?"
"Là ta." Xảo Di lập tức gật đầu.
"Thật xin lỗi, ta không biết tên của ngươi.” Doãn Tự Trần lắc đầu nói.
"Ta hiểu." Xảo Di gật đầu.
"Được rồi, vậy thì đi cùng ta.” Bích Trúc nhún vai.
Chỉ cần không tìm nhầm người là được.
"Không cân nhắc ở lại sao?" Mịch Linh Nguyệt đột nhiên lên tiếng.
Doãn Tự Trần: "…"
Rốt cuộc là ý tưởng gì, lại khiến cho người ta cân nhắc ở lại nơi này?
Giang Hạo đứng ở bên cạnh, cũng để ý đến những người này cho lắm.
Doãn Tự Trần muốn đi đương nhiên là chuyện tốt, người nơi này có chút nhiều.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp không biết từ lúc nào đã bắt đầu có nhiều người như vậy rồi.
Trước kia chỉ có một mình Trang Vu Chân, sau đó tới thêm Hải La Thiên Vương.
Lúc đầu nhân số chắc là đang giảm bớt, mà Hải La Thiên Vương lại phá vỡ tam quan của người khác, chủ động tiến vào.
Bây giờ Mịch Linh Nguyệt cũng chủ động tới chỗ này, chắc là vì thoát khỏi sự khống chế của Đại Thiên Thần Tông. Cũng không biết nàng có thể phát hiện ra trung tâm khống chế tinh thần hay không.
"Đi theo ta đi." Ngân Sa tiên tử lên tiếng.
Sau đó, nàng mang bọn người Doãn Tự Trần và Bích Trúc rời đi.
Giang Hạo nhìn bọn hắn đi ra khỏi tầng thứ năm, mà Doãn Tự Trần từ đầu đến cuối đều không có nhìn hắn, giống như không quen biết. Chắc là không muốn dẫn tới chú ý không cần thiết.
Bọn người rời đi, trong lòng Giang Hạo mới nhẹ nhàng thở ra, Bích Trúc vẫn quá nguy hiểm.
Thứ nàng biết nhiều hơn người bình thường, rất dễ dàng mang phiền phức đến cho mình.
Hơn nữa, tu vi của những người này đều thông thiên, một khi quan sát ra cái gì đó, mọi chuyện sẽ không xong.
"Tiền bối, rượu và thịt." Giang Hạo đặt đồ ở trước mặt Trang Vu Chân.
"Ngươi đã lâu rồi không có tới." Trang Vu Chân tò mò hỏi.
"Ừm, đang tu luyện." Giang Hạo gật đầu nói.
Hàn Minh sư đệ đã lâu rồi không có tấn thăng, hắn cũng phải tiếp tục duy trì tu vi.
Hai năm này chắc là cũng không sai biệt lắm.
Nhưng mà Man Long hình như đã chiếm được vị trí thủ tịch thứ mười một lần nữa thì phải.
Có lẽ qua mấy năm nữa Man Long sẽ tiến vào Luyện Thần, đến lúc đó cần Hàn Minh sư đệ đạt tới Nguyên Thần viên mãn.
Có chút lâu, nhưng mà muốn tranh đoạt thủ tịch thì hoàn toàn có thể xuất chúng một chút. Tại lúc Hàn Minh sư đệ Nguyên Thần trung hậu kỳ, mình có thể thử thăng Luyện Thần. Như thế liền có thể lấy thế sét đánh lôi đình để tranh đoạt thủ tịch thứ mười.
Nhưng mà chuyện cụ thể cần để đến lúc đó lại nói, không vội vàng được, năng lực tự vệ còn chưa đủ.
"Ngươi sắp vào Thi Giới?" Trang Vu Chân hỏi.
Giang Hạo gật đầu.
"Lần này ta không có gì có thể dạy ngươi cả, dù sao ngươi đã từng đi vào." Trang Vu Chân lắc đầu nói.
"Tiền bối biết chỗ nào bên trong có khoáng mạch sao?" Giang Hạo nhẹ giọng hỏi.
Trang Vu Chân nghi hoặc.
Bên trong đúng là có không ít khoáng, nhưng ai lại đi vào đào quáng?
Không bằng đi tìm một cơ duyên, tấn thăng cảnh giới mới.
Đây mới là mục đích chủ yếu để tiến vào Thi Giới.
Đào khoáng thạch cần không ít thời gian, hơn nữa những chỗ này bình thường đều rất nguy hiểm.
Đào mấy tháng cũng không có bao nhiêu lợi ích.
"Ngươi muốn khu vực gì?" Trang Vu Chân vẫn có ý định trả lời.
"Đều nói một chút đi.” Giang Hạo lặng lẽ nói.
"Khu vực Trúc Cơ, khu vực Kim Đan, khu vực Luyện Thần, ta hiểu rõ ba chỗ này. Khu vực Trúc Cơ thì không nói, vị trí rất dễ tìm. Ngươi xem ngọn núi nào cao nhất, sau đó đi dọc xuống dưới, tới gần phần cuối là được. Khu vực Kim Đan chính là Tinh Thạch Lâm, vị trí đại khái là gần núi đá cao nhất, nơi này có ẩn giấu cơ duyên, khoáng thạch khả năng đã bị đào. Khu vực Luyện Thần chính là Bách Trượng Sơn, vị trí khoáng thạch nằm tại dốc núi thấp nhất. Người phát hiện chắc là rất ít, Kim Đan đi qua đào quáng cũng không phải không được, bởi vì nơi đó là khu vực cằn cỗi. Không có người nào lại qua đó tìm kiếm cơ duyên cả." Trang Vu Chân nhắc nhở.
Giang Hạo gật đầu, yên lặng nhớ kỹ hai chỗ này.
Khu vực Trúc Cơ không cần thiết đi.
Bởi vì mình đã đào qua chỗ kia rồi, mặc dù sẽ an toàn hơn một chút, nhưng khu vực Luyện Thần cũng kém không nhiều, hơn nữa khoáng thạch có lẽ sẽ có chất lượng tốt hơn.
Chỉ là hắn không quá chắc chắn, lần này có không bị Thiên Bi Sơn triệu hoán nữa hay không. Theo lý thuyết thì không có khả năng.
Chỉ có thể hi vọng Thiên Bi Sơn xuất hiện ở gần đó, vừa đào quáng vừa lau bia.
Hắn chờ mong cái sau hơn.
Sau đó, hắn lại hỏi một vài vấn đề, ví dụ như bên trong có phải là có thể nhìn thấy biển hay không.
"Đúng vậy." Trang Vu Chân suy tư thật lâu, mới nói:
"Thi Hải, nhưng mà vùng biển này có chút tương tự với Thiên Bi Sơn. Nó không phải là một nơi cố định, mà dễ dàng xuất hiện tại một số khu vực."
"Khu vực nào?" Giang Hạo rất là tò mò.
Hắn cảm thấy tình huống của Thi Giới có chút không bình thường.
Rất nhiều thứ đều có thể đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện.
Nhưng mà Thi Hải không cố định, vậy bờ Thi Hải là cố định sao?
Đây cũng là một vấn đề.
"Chỗ càng cằn cỗi càng dễ xuất hiện Thi Hải. Khu vực Trúc Cơ, khu vực Nguyên Thần, khu vực Luyện Thần có khả năng tối cao." Trang Vu Chân chân thành nói.
Giang Hạo suy tư một lúc, phát hiện mình lúc trước cũng không có phát hiện sự tồn tại của biển.
Nhưng mà đối với biển, hắn cảm thấy cứ tùy duyên đi.
Chủ yếu vẫn là đào quáng và Thiên Bi Sơn.
Bảo đảm lần này có thể đi ra với tu vi Vũ Hóa.
Nhưng mà tấn thăng cũng mang theo nguy hiểm, dễ nhìn thấy vùng biển kia.
Một khi tiến vào thì hậu quả khó lường.
Lại nghe Trang Vu Chân nói một chút tình huống, Giang Hạo liền quay đầu nhìn về phía Hải La Thiên Vương.
"Ta không nói gì cả." Thấy Giang Hạo quay đầu, Hải La Thiên Vương vội vàng nói.
Giám định.
Giang Hạo muốn nhìn trạng thái của Hải La Thiên Vương một chút, xem xem mục đích có xuất hiện biến hóa gì hay không.
Bởi vì không mở miệng dẫn đạo, không xác định được mục đích giám định chính xác.
【 Hải La: một trong Thập Nhị Thiên Vương vùng biển Thiên Hà, tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp hấp thu, còn lại Nguyên Thần viên mãn. Khí vận Thiên Vương bắt đầu xuất hiện rung chuyển, có khả năng đã bị những người khác hấp thu. Rời khỏi vùng biển Thiên Hà đi vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, là vì để khí vận Thiên Vương rời khỏi thân thể tiến về chỗ Diệu An Tiên, có tỉ lệ cứu nàng. Bởi vì được Mộc Long Ngọc nhắc nhở, hắn hình như nghĩ đến trói buộc của Thiên Vương, có xác suất hiểu ra tiên ý. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút kinh ngạc.
Ngay từ đầu Hải La thật sự đúng là không có suy nghĩ dư thừa, mà là sau khi nhìn thấy Mộc Long Ngọc mới bắt đầu hiểu ra .
Quả nhiên là thật sự thích Diệu An Tiên.
Đáng tiếc, người này cho đến nay đều không có tin tức, cũng không biết có phải là đã chết ở dưới Uyên Hải hay không.
Giang Hạo từng đi vào Uyên Hải, người ở bên trong gần như đều không ra được.
Diệu An Tiên dữ nhiều lành ít.
Hải La làm như thế, đáng giá không?
Có lẽ đây chính là cái gọi là si tình đi.
---
Trong một núi sâu vừa cổ lão lại vắng vẻ.
Rừng cây nơi này xuất hiện biến hóa cực đoan.
Một bên đang vừa khô héo vừa có khí tức sa đọa.
Một bên sinh cơ dạt dào, tiên khí khuếch tán.
Mà ở vị trí chính giữa có một ngọn núi, chân núi có một tế đàn, lão giả ở giữa tế đàn mở mắt ra.
Lúc này, khóe mắt hắn có một chút tia đỏ.
Là tiên huyết.
"Nhìn trộm được một tia, nhưng không có cảm giác chính xác.” Hắn nhìn phía đám người trẻ tuổi phía dưới, nói:
"Giang Tiểu Li này đúng là có vấn đề. Người muốn giết nàng chết đi cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn. Hiện tại tiên chủng sắp nảy mầm, cần tiên huyết đặc thù bổ sung. Giang Tiểu Li này có lẽ có thể, ta không có cách nào nhìn thấu sự đặc thù của n àng. Xuất hiện tại Thiên m Tông chắc là một chuyện ngoài ý muốn. Đi, mang nàng về."
Một số người phía dưới gật đầu nói phải.
Đi Thiên m Tông bắt một người mà thôi, đối bọn hắn mà nói cũng không khó khăn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận