Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 771: Sắp Đến Vũ Hóa

Chương 771: Sắp Đến Vũ Hóa
Chương 771: Sắp Đến Vũ Hóa
Kiến Nguyệt Hồ.
Người không hiểu không chỉ có là n Tuyết Ny, mà còn có nữ tử hắc bào và mấy người bên cạnh nàng .
Bọn họ đều cảm thấy không hiểu.
"Thế mà không bắt được, vì sao lại như này?" Nữ tử hắc bào cau mày.
Bọn hắn vẫn cho là Giang Hạo sẽ đến nơi này, không nghĩ tới đối phương lại chưa hề lộ diện.
"Nếu như không thể bắt đầu từ chỗ Thiên m Tông thì nghĩ những biện pháp khác đi." Nam tử bình tĩnh nói.
Nơi này nhiều người như vậy, tóm lại sẽ có người có thể lợi dụng.
Chỉ là tu vi của n Tuyết Ny không tệ, người có thể giết nàng cũng không nhiều.
Cũng may Bách Trượng Sơn ở ngay bên này, nơi đó chắc là có không ít người có thể động thủ.
"Xem tình huống xung quanh trước đó, sau đó quyết định kế hoạch sau.” Nam tử nói.
Nữ tử hắc bào gật đầu, chợt nói: "Người Đọa Tiên tộc sắp tới, sư huynh định làm gì?"
"Mục đích của bọn hắn là gì?" Nam tử hỏi.
"Khó mà nói được, chờ người của bọn hắn tới có lẽ sẽ biết." Nữ tử hắc bào nói.
"Vậy thì chờ một chút." Nam tử nói.
Bọn hắn cũng không vội rời đi, dù sao còn phải quan sát Bách Trượng Sơn một chút, có lẽ sẽ có không ít thu hoạch.
---
Tất cả mọi người đều đạt được cơ duyên của Thiên Bi Sơn, phía sau sẽ tự do hơn rất nhiều.
Giang Hạo vẫn luôn đào quáng ở bên trong hầm mỏ.
Ngọn núi rất lớn, hơn nữa càng hướng xuống, cũng không cần lo lắng sẽ đào đến chỗ khác.
Chỉ là càng là hướng xuống, hắn cảm thấy linh khí tiêu hao lại càng lớn.
Phía dưới chắc chắn là có thứ gì đó, nhưng mà không xác định được là cái gì.
Có lẽ sẽ mang theo nguy hiểm.
Giang Hạo cũng không muốn hung hăng đào xuống, cứ đào xong khoáng thạch xung quanh rồi lại nói.
Nếu như phía dưới là thần vật, cũng không để ý trực tiếp đào xuống được.
Ví dụ như Hiên Viên Kiếm trước đó.
Quáng đào ra đều là quáng hiếm thấy.
Nhưng nơi này thấy thế nào cũng không phải là chỗ tốt đẹp gì, cho nên trực tiếp đào xuống rõ ràng là không thích hợp.
Vẫn nên đào đến Vũ Hóa trước rồi lại nói.
Một tháng sau.
Giang Hạo đào từ tháng tám đến tháng chín.
Lúc này hắn nhìn thoáng qua bảng.
【 Kí huyết:96/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:95/100(có thể tu luyện) 】
Cách tấn thăng đã không còn bao nhiêu.
Còn khoảng tầm nửa tháng nữa.
Thấy thế, hắn liền đi ra ngoài, giao tất cả khoáng cho Đa Nhĩ và Quan Trung Phi.
Trong một tháng này, bọn họ đã dần dần mở rộng nguồn tiêu thụ, nhận được năm vạn linh thạch.
Quan Trung Phi phát hiện mình thế mà bắt đầu kiếm được linh thạch.
Lợi ích này rất khả quan.
Hơn nữa, lúc này mới chỉ bán một phần, nếu như bán hết thì có thể kiếm được không ít.
Mình tiến đến không phải là vì cơ duyên.
Không nghĩ tới bây giờ hắn vừa có được cơ duyên, lại có được cả linh thạch.
Nhất là, chỗ của bọn hắn có một người vô tình đào quáng, hình như ngoài đào quáng ra cũng không hề làm gì.
Người khác tu luyện hắn đào quáng, người khác tìm kiếm cơ duyên hắn đào quáng, người khác nghỉ ngơi hắn vẫn là đào quáng.
Tu vi cường đại đúng là không giống người thường, có thể liều lĩnh đào quáng.
Người này vừa nhìn liền biết là người chính phái, nếu không thì với tu vi của hắn đã có thể đi cướp đoạt và có một đống linh thạch rồi.
Đương nhiên, nếu làm như thế thì sẽ dễ dẫn tới phiền toái.
Phương pháp bán linh thạch đúng là biện pháp ổn thỏa nhất.
Nhất là một người đi khu vực Kim Đan, một người đi khu vực Luyện Thần.
Cũng không dễ dàng xảy ra vấn đề.
Chỉ là người quá ít, nên bán ra có chút chậm.
Nếu nhiều người thì lợi ích được chia sẽ giảm bớt. Chuyện gì cũng có tốt có xấu.
"Trong khoảng thời gian này, ta sẽ luôn đào quáng ở bên trong, đại khái cần khoảng một tháng nữa mới đi ra." Giang Hạo nhắc nhở.
Hắn muốn tấn thăng ở bên trong.
Cho nên không muốn có người quấy rầy.
Đến lúc đó, hắn sẽ mở m Dương Thủ Hoàn ra, những người khác đều khó mà tiến vào.
"Được, đúng lúc chúng ta ra ngoài bán khoáng thạch cũng cần không ít thời gian." Đa Nhĩ nói.
Hắn giao lại năm vạn linh thạch cho Giang Hạo trước, sau đó lại chia phần sau.
Dù sao ra ngoài rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, để sau đó lại phân chia sẽ ổn thỏa hơn một chút.
Quan Trung Phi lại không quá tình nguyện, chỉ khi đồ đến trên tay mình thì đó mới là của mình. Nếu không thì đều là của người khác.
Nhưng mà hắn không dám lên tiếng, chỉ có thể nói: "Đa đạo hữu đúng là suy nghĩ chu đáo."
Giang Hạo gật đầu, cất linh thạch vào.
Hắn lập tức cảm thấy mình lại có linh thạch, đáng tiếc sẽ phải chia.
Hắn thích linh thạch, nhưng không đến mức nuốt linh thạch của đồng bạn hợp tác.
Không cần thiết phải làm như vậy.
Huống hồ đối phương tín nhiệm hắn như vậy, cần gì phải làm rét lạnh trái tim của đối phương.
Sau đó, hắn quay người tiến vào quặng mỏ.
Lúc trở ra, có lẽ chính là lúc mình đã Vũ Hóa.
Vì lý do an toàn, hắn chôn Tử Hoàn ở bên ngoài quặng mỏ.
Lại chôn một cái Tử Hoàn ở bên trong.
Phòng ngừa lúc mình tấn thăng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Không phải chuyện ngoài ý muốn gì khác, mà chính là vì bản thân Thi Giới.
Vùng biển vô tận.
Cho đến trước mắt, hắn vẫn không biết đó là gì, cần phải cảnh giác.
Nhìn Giang Hạo đi vào, Đa Nhĩ không khỏi cảm khái: "Tiếu đạo hữu đúng là rất thích linh thạch.”
Không thích linh thạch tại sao lại đào quáng?
Quan Trung Phi thở dài một tiếng, luôn lo lắng cho linh thạch của mình, đại khái là trong tình huống người không trở lại.
Nhưng mà bây giờ còn có nhiều khoáng như vậy, mình cũng không lỗ.
Nếu như lúc này mang theo khoáng và chạy khỏi nơi này, hình như cũng rất tốt.
Đối phương đột nhiên thông báo muốn đào quáng một tháng, rõ ràng là muốn làm gì đó.
Nếu không, trước đó cũng đào như thế nhưng tại sao lại không thông báo chứ?
Chỉ là hắn cũng không xác định được đối phương muốn làm gì, lại không dám mở miệng hỏi thăm.
Đa Nhĩ là người không biết không sợ, hắn không phải.
Nhưng mà hắn ít nhiều cũng hiểu được một ít chuyện, tại sao người kia lại để cho hắn nghe lời Đa Nhĩ, đối phương quả thật không tệ.
Chỉ là tính cách của đối phương có chút làm khó hắn.
Có thể nói Đa Nhĩ là người tốt, mà Tiếu Tam Sinh là đang lựa chọn làm người tốt.
Người trước là một tiền bối đối với kẻ yếu không tệ, mà người sau lại là kiểu người nhìn thấy người tốt thì làm người tốt, nhìn thấy kẻ ác thì làm kẻ ác.
"Chúng ta cũng phải mau chóng bán hết số khoáng thạch này." Quan Trung Phi nói.
"Được, ta bày một số trận pháp ở xung quanh, phòng ngừa việc bị người khác phát hiện." Đa Nhĩ nghiêm túc nói.
Quan Trung Phi thật sự bội phục sự hiểu biết của đối phương về trận pháp.
Hắn chợt tò mò hỏi: "Đa đạo hữu học xong thuật pháp chưa?"
Hắn đang nói đến Chưởng Trung Tinh Thần.
Thứ mà Tiếu Tam Sinh viết ra đại khái chính là thuật pháp cơ bản.
Đa Nhĩ lúng túng cười nói: "Vẫn còn chưa, còn cần một chút thời gian.”
Lại nói chuyện một hồi, bọn hắn liền bắt đầu làm việc.
Đa Nhĩ tiến về Kiến Nguyệt Hồ bán khoáng thạch.
Một số người cũng biết hắn đang bán khoáng thạch, có người nghe danh mà đến, có người dự định cướp giữa đường.
Hắn đều phải chuẩn bị cho mọi tình huống.
Vài ngày sau, hắn gặp một nữ tử hắc bào và một nam tử Kim Đan trung kỳ.
Hai người kia là cố ý tìm tới hắn.
"Hai vị đạo hữu có chuyện gì sao?" Đa Nhĩ hỏi.
"Chúng ta đến để mua khoáng." Nữ tử hắc bào nói.
Đa Nhĩ gật đầu, sau đó bọn hắn thương thảo một hồi, đối phương dùng ba ngàn linh thạch mua một chút khoáng thạch.
Vào lúc Đa Nhĩ muốn đi, nữ tử hắc bào đột nhiên hỏi: "Đạo hữu đang làm việc vì ai?"
"Một vị tiền bối ở Bách Trượng Sơn." Đa Nhĩ không chút do dự mà nói.
Bởi vì đang ở tại Bách Trượng Sơn, cho nên bọn hắn liền dùng tiền bối làm tấm chắn.
Như thế sẽ phòng ngừa được rất nhiều vấn đề.
Nữ tử hắc bào nói một tiếng cảm ơn, liền không mở miệng nữa.
Hai người cứ như vậy mà nhìn đối phương rời đi.
"Nếu như nói cho n Tuyết Ny biết Giang Hạo đang bán khoáng thạch cùng với người này, ngươi nói xem nàng có tin hay không?" Nữ tử hắc bào đột nhiên hỏi.
"Thử một chút chẳng phải sẽ biết?" Nam tử cười nói.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận