Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 778: Bảo Đảm Cho Một Người Ở Tây Bộ

Chương 778: Bảo Đảm Cho Một Người Ở Tây Bộ
Chương 778: Bảo Đảm Cho Một Người Ở Tây Bộ
Bên trong Huyết Triều Lâm, người người cảm thấy bất an.
Bởi vì bọn hắn cảm thấy Huyết Triều Lâm hiện tại khác với nhận biết của bọn hắn.
Trước kia nơi này vô cùng ổn định, khí tức bình ổn, không có thứ gì thật đáng sợ cả.
Dù là có thì cũng rất dễ lẩn tránh.
Hiện tại thì khác.
Rất nhiều hạn chế đều biến mất.
Trước kia chỉ có đêm tối mới có thể xuất hiện thác loạn, nhưng giờ ban ngày cũng bắt đầu xuất hiện.
Trước kia chỉ có ban ngày mới có thể xuất hiện hung thú, nhưng giờ đêm tối cũng sẽ xuất hiện.
Bọn hắn thậm chí không biết nên tránh né như thế nào.
Nhất là khí tức lộ ra vẻ quỷ dị, giống như là chẳng mấy chốc sẽ bị thôn phệ.
Điều đáng sợ nhất chính là, bọn hắn muốn thoát đi lại phát hiện đã không cách nào trốn ra.
Mà người khổ não nhất trong đó chính là một nhóm bốn người Tiểu Li.
"Tại sao gần đây không tìm được đồ ăn?" Tiểu Li sờ bụng, bĩu môi.
Nữ tử áo trắng Bạch Sương nhìn thiếu nữ trước mắt, cảm thấy kinh dị.
Trong khoảng thời gian này, đối phương quét ngang tất cả, mặc kệ là ai, chỉ cần tới trêu chọc nàng thì đều sẽ bị một quyền đấm chết.
Mà đối phương không tự biết, còn cảm thấy người chạy trốn đang chạy trốn vào bên trong.
Nhất là lúc trên người nàng toát ra ánh sáng màu lam, đánh đâu thắng đó, thế không thể đỡ.
Một khi chọc giận nàng thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng mà không tức giận thì rất dễ nói chuyện.
Nói cái gì cũng sẽ nghe.
Ngoại trừ chuyện diệt rừng cây ăn thịt người.
Cũng bởi vì rừng cây ăn thịt người biến mất, nơi này bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Rất nhiều thứ đều bị đánh phá.
Giống như có thứ gì đó muốn xuất hiện từ dưới đất.
Bọn hắn từng cảm nhận một lần.
Loại khí tức đáng sợ kia dọa cho bọn hắn ngã xuống trên mặt đất.
Nhưng mà Giang Tiểu Li chỉ lầm bầm với phía dưới một câu, vật kia lại rúc về.
Hình như không dám mạo hiểm.
Hiện tại bọn hắn càng cảm thấy đây chính là một tiểu ma đầu không sợ trời không sợ đất.
"Chúng ta chuyển sang nơi khác đi, đi tìm sư huynh." Tiểu Li đột nhiên nói.
"Rời đi?" Bạch Sương do dự một chút rồi nói:
"Đi chỗ nào tìm?"
Tiểu Li tiện tay chỉ một cái, nói: "Qua bên kia, hơn nữa chúng ta có thể sang bên cạnh hỏi thăm, hỏi bọn họ một chút xem có biết con thỏ hay không, biết chính là bạn bè trên đường, bọn hắn sẽ nói cho chúng ta biết. Nếu như không biết vậy thì không phải là bạn bè trên đường, không cần khách sáo với bọn họ.”
Ba người: "…"
Cho nên con thỏ là ai?
Bọn hắn không dám hỏi.
Nhưng mà rất nhanh đã có người hỏi.
Bởi vì sau khi bọn hắn xuất phát thì gặp được một người, đối phương hỏi con thỏ là ai, Tiểu Li trả lời: "Đại yêu thiên địa, đại năng hỗn độn.” Đối phương thế mới biết tại sao Giang Tiểu Li lại có thể trắng trợn như vậy, thì ra phía sau nàng chính là đại yêu thiên địa, đại năng hỗn độn. Cũng may đối phương thoạt nhìn vẫn là trẻ nhỏ, chỉ cần mình cẩn thận nói chuyện thì cũng không có vấn đề gì.
Cho nên, hắn nói hắn biết con thỏ.
Thân là bạn bè trên đường, đương nhiên là nên giúp đỡ chỉ đường.
Cho nên hắn nói: "Khu vực Kim Đan bình thường đều ở Kiến Nguyệt Hồ, ở chỗ kia.”
Đối phương chỉ về nơi xa.
Tiểu Li vô cùng lễ phép nói lời cảm ơn, sau đó mang theo ba người Bạch Sương tiếp tục xuất phát.
Nàng vô cùng hưng phấn.
Chỉ cần tìm được sư huynh, mình cũng không cần lo lắng việc bị chịu đói nữa.
Cố gắng hồi lâu, mấy người vốn đang ở biên giới cuối cùng cũng đi ra khỏi Huyết Triều Lâm.
Mà trong nháy mắt Tiểu Li rời đi, toàn bộ Huyết Triều Lâm phảng phất như đều nhẹ nhàng thở ra.
Ngay sau đó khí tức quỷ dị dần dần biến mất.
Ba người quay đầu nhìn Huyết Triều Lâm, cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Bọn hắn cảm giác Huyết Triều Lâm còn nguy hiểm hơn khu vực Kim Đan rất nhiều.
Đương nhiên, sở dĩ nguy hiểm là bởi vì Giang Tiểu Li.
Hiện tại Giang Tiểu Li muốn đi tới chỗ khác.
Nguy hiểm như vậy chắc là cũng sẽ không ngừng xuất hiện.
Bọn hắn rất tò mò, sư huynh của Giang Tiểu Li có thể chịu đựng được hay không.
Một Kim Đan, chắc là không được.
Ba người liếc nhìn nhau, trong mắt đều có chút tuyệt vọng.
Bọn hắn hiện tại đang đi trên một con đường không có lối về.
Rời đi, muốn nghĩ trở về sẽ rất khó khăn.
Bởi vì không có Giang Tiểu Li, bọn hắn nửa bước cũng khó đi.
---
Giờ Tý.
Giang Hạo mở Dương Hoàn của m Dương Thủ Hoàn, có ra không vào.
Đồng thời còn mở Nhật Nguyệt Hồ Thiên.
Sau đó, hắn tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Lúc đến, những người khác đã chuẩn bị vào chỗ.
Sau khi vấn an Đan Nguyên tiền bối, năm người ngồi xếp bằng.
"Có vấn đề tu luyện gì không?" Câu mở đầu quen thuộc.
Không người mở miệng.
Tu vi của bọn hắn tấn thăng không có nhanh như vậy.
"Có tin tức của trang sách không?" Đan Nguyên hỏi.
"Nghe nói tại Thiên Linh Hồ ở Tây Bộ, nhưng mà rất nhiều người đi, không có bất kỳ thu hoạch gì." Trương tiên tử lên tiếng.
"Người của Minh Nguyệt Tông hình như cũng đang tìm kiếm trang sách. Bọn hắn tính một quẻ, phát hiện lần này trang sách cực kì đặc thù, khó mà phát hiện, cũng khó có thể suy đoán. Chỉ biết là có trang sách xuất thế, nhưng lại không biết được rốt cuộc là gì, đã bị người thu hoạch được hay chưa.” Tinh cũng lên tiếng.
Hắn đã có thêm sự hiểu biết về trang sách Tiên Hiền, có chút sai lệch với nhận biết trước đó, trang sách dường như có chút khó lường.
"Nói như vậy, hải ngoại hình như cũng có một chút tin tức, nghe nói Uyên Hải có một chút biến hóa, nghe người Thiên Hạ Lâu nói có lẽ trang sách ở chỗ này.” Liễu cũng nói theo.
"Nam Bộ không có tin tức gì." Quỷ tiên tử lắc đầu.
Rất nhiều thứ đều ở Nam Bộ, nhưng mà tin tức ở Nam Bộ là ít nhất.
Giang Hạo không lên tiếng.
Những người khác vô thức nhìn về phía hắn.
Nhưng mà hắn vẫn không có mở miệng, cũng không ai để ý.
"Trang sách Tiên Hiền lần này dường như có chút không giống bình thường, nhớ chú ý một chút." Đan Nguyên nói.
Đám người gật đầu.
Xem ra trang sách Tiên Hiền lần này quả thật có chút đặc thù.
Sau khi Đan Nguyên tiền bối không nhiệm vụ mới, chính là khâu giao dịch của đám người.
"Ta vẫn như trước đó, muốn biết vị trí của người kia." Trương tiên tử lập tức mở miệng.
"Quan trọng là người hay là sách?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Giọng nói của hắn trầm thấp, giống như người ẩn núp trong bóng tối.
"Sách quan trọng hơn, nhưng mà không tìm được người thì sẽ không chiếm được sách." Trương nói rõ.
"Ta có sách." " Giang Hạo nói.
Trương tiên tử hơi kinh ngạc, nhưng mà không chất vấn cái gì.
Bởi vì đối phương có thể dùng một câu để cho Thiên Văn Thư Viện dốc hết tất cả, không cần thiết phải nói dối.
"Ta có thể biết trước nội dung không" Trương tiên tử hỏi.
"Có thể." Giang Hạo gật đầu.
Sau đó nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
Thạch Bản lập tức xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Giang Hạo để lại tất cả nội dung của « Cổ Kim Sách » lên trên.
Bao gồm cả một câu cuối cùng.
Mà sau khi xem hết « Cổ Kim Sách », trong lòng Trương tiên tử cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Đây… không phải là « Cổ Kim Sách » mà nàng từng xem, nhưng mà nàng biết quyển sách này tuyệt đối không phải giả.
Mà bản này thật ra còn quan trọng hơn, thậm chí có thể là… bản thật.
Trong lúc nhất thời, nàng có chút kích động, nếu như mình đạt được bản thật, chỗ tốt đúng là khó có thể tưởng tượng nổi.
Nàng do dự một chút rồi nói: "Ta cần bỏ ra cái giá gì."
"Bảo đảm cho một người ở Tây Bộ bình an vô sự, ít nhất bảo đảm cho hắn không bị tông môn khác nhằm vào trong thời gian ngắn." Giọng nói bình tĩnh của Giang Hạo truyền ra.
Lời này khiến cho những người khác kinh ngạc.
Rốt cuộc là ai, đáng để Tỉnh bảo hộ như thế.
Trương tiên tử có chút ngoài ý muốn, nhưng mà nàng cảm thấy mình chắc là có thể làm được.
Bởi vì nàng đạt được sự hứa hẹn của một người, cho nên muốn bảo lãnh cũng không khó.
Chuyện này đúng là không bằng bản thật của « Cổ Kim Sách ».
Cho nên có thể.
"Được, nếu như ta thành công, ta hi vọng đạt được quyển sách kia."
"Không có vấn đề, nhưng mà cần ngươi tới lấy, hoặc để người khác tới lấy."
"Hả?" Trương tiên tử có chút nghi hoặc.
"Chúng ta chưa từng dùng con đường truyền thống để giao dịch với Tỉnh đạo hữu, nếu như cần thì ta có thể làm thay." Quỷ tiên tử cười nói: "Nhưng mà ta cần một tin tức nho nhỏ, ví dụ như Nguyệt Luân xuất hiện ở nơi nào."
Nàng muốn đi tìm Thiên Đạo Trúc Cơ, xem có thể có duyên gặp được hay không.
Nam Bộ quá nguy hiểm, nàng muốn đi ra ngoài giải sầu một chút.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận