Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 779: Nguyền Rủa Và Biển

Chương 779: Nguyền Rủa Và Biển
Chương 779: Nguyền Rủa Và Biển
Giang Hạo không có ý kiến gì về đề nghị của Quỷ tiên tử.
Dù sao hắn gặp qua Quỷ tiên tử mấy lần.
Gặp lại một lần nữa cũng không quan trọng.
Đương nhiên, người nàng nhìn thấy vẫn là Giang Hạo, chỉ có một chút xíu quan hệ với Tỉnh. Như thế cũng không cần lo lắng cái gì.
Quỷ tiên tử biết Thiên Cực Ách Vận Châu ở đâu, cho nên nàng không dám làm loạn.
Trương tiên tử cũng đồng ý, làm sao thuận tiện hơn đương nhiên là tốt nhất.
Không bao lâu sau, nàng nhận được danh tự của người kia.
Một tông môn tạm được, một cái tên hoàn toàn chưa từng nghe qua.
Cũng may tông môn cách nàng không phải là rất xa, không tốn bao nhiêu thời gian.
Chỉ là không rõ đối phương đã trêu chọc dạng tồn tại gì.
Chắc là sẽ không quá bình thường, nếu không Tỉnh không đến mức dùng « Cổ Kim Sách » để trao đổi.
Trong lúc nhất thời, nàng cũng cảm thấy áp lực.
Nhiệm vụ của Giang Hạo và Quỷ tiên tử kết thúc, Liễu liền mở miệng nói:
"Hải ngoại có người muốn chuyển lời cho Ngột Dương, các ngươi ai rảnh không?"
Quỷ tiên tử nhìn về phía Tỉnh, do dự một chút rồi nói: "Là lời gì?"
"Nghe nói có người bắt được một lão nhân gia, muốn dùng lão nhân gia này trao đổi một thứ với Ngột Dương." Liễu nói.
"Ta có thể đi." Quỷ tiên tử nói.
Nàng đúng lúc muốn đi gặp Giang Hạo, cho nên thuận tiện chuyển lời cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Giang Hạo không lên tiếng.
Loại nhiệm vụ này có làm hay không cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Hải ngoại trước mắt cũng không có thứ gì cần để ý, cho nên không dùng trợ giúp.
Còn về Xích Điền, chuyện này đã nói rõ từ sớm.
Có biến hóa thì Liễu sẽ thông báo cho hắn.
Sau đó liền không có giao dịch gì.
Mọi người bắt đầu nói về chuyện xung quanh mình.
"Nghe nói Thượng An đạo nhân giảng đạo thuyết pháp tại Hạo Thiên Tông, khi đó thất thải hào quang vờn quanh, khí tức Thánh Hiền như dương quang phổ chiếu, có rất nhiều người đều muốn tới gần trò chuyện." Tinh cười nói:
"Nhưng điều làm cho tất cả mọi người không hiểu là, Thượng An đạo nhân lại dùng bóng lưng đối mặt với bọn hắn, không ai nhìn thấy chân dung của hắn. Không biết là tại sao."
"Tinh đạo hữu không phải muốn đi gặp hắn một chút sao?" Liễu tò mò hỏi.
"Đã ở trên đường, chỉ là không biết có thể nhìn thấy hay không." Tinh vừa cười vừa nói.
"Có thể giúp ta hỏi Thượng An đạo nhân một chuyện không?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Tiên tử mời nói." Tinh mỉm cười nói.
"Hỏi hắn một chút, nếu gặp qua cơ duyên của hắn, nếu như thành tiên thì sẽ có trợ giúp à." Quỷ tiên tử nói.
Trong lúc nhất thời mấy người đều hiểu, Quỷ tiên tử hình như đã bỏ qua cơ duyên thành tiên.
Tinh lập tức đồng ý, sau đó nhìn về phía những người khác: "Các ngươi có chuyện gì muốn hỏi không?"
"Thế giới trong mắt Thánh Hiền là dạng gì." Liễu lên tiếng.
Trương tiên tử suy tư chốc lát rồi nói:
"Lấy ánh mắt của Thánh Hiền, nếu có người muốn giết ta, ta có nên tha thứ cho hắn hay không?"
Giang Hạo không có mở miệng, thật ra hắn muốn hỏi một chút, Thánh Hiền sẽ thiếu linh thạch à.
Nhưng mà với hình tượng của hắn tuyệt đối không thể hỏi vấn đề này.
Sau đó, Quỷ tiên tử nói về tình huống xung quanh mình: "Ta gần đây gặp được người Thượng Quan gia đến từ hải ngoại, đặc biệt nghiên cứu nguyền rủa của bọn hắn một chút, phát hiện nguyền rủa luôn sống. Ta đã nhìn trộm nội bộ, các ngươi đoán xem ta phát hiện cái gì?"
"Cái gì? "Liễu vô cùng phối hợp mà hỏi.
"Một vùng biển, hơn nữa không biết tại sao, hiện tại nguyền rủa đang ở trong trạng thái sinh động, chắc là do một số nguyên nhân nào đó. Ta cẩn thận quan sát vùng biển kia, là một màu đen kịt, tựa như hắc hải." Quỷ tiên tử có chút kiêng kị nói:
"Cũng may ta đã trốn thoát vào lúc nguy hiểm xuất hiện. Không rõ vì sao lại nhìn thấy biển, mà không phải là người nguyền rủa phía sau."
Hắc hải?
Giang Hạo hơi kinh ngạc, không nghĩ tới phía sau nguyền rủa của Thượng Quan gia lại liên quan tới hắc hải.
Hắc hải phải chăng có quan hệ với biển của Thi Giới?
Giang Hạo không biết.
Nhưng mà cho dù nhìn như thế nào thì nó đều không phải là thứ mà mình có thể chọc nổi.
Vẫn nên cố gắng không tiếp xúc mới đáng.
"Ta còn nghe nói người của Thượng Quan gia vừa tiến vào Nam Bộ, đã bị người của Đại Thiên Thần tông chèn ép. Nếu không phải phần lớn người của Đại Thiên Thần Tông đã rút lui, khả năng sẽ đánh còn khoa trương hơn." Quỷ tiên tử nói.
Bọn hắn không biết tại sao những người này lại đánh nhau, nhưng mà cũng không quá tò mò.
Ngược lại, bọn họ đều có chút tò mò đối với chuyện phía sau nguyền rủa, chỉ là lại không cách nào biết được cụ thể.
"Ta gần đây nghe nói Thiên Văn Thư Viện có một đại tiền bối biết Hòa Quang Đồng Trần, hiện tại một số người đang định tìm kiếm khắp nơi, muốn tìm vị đại tiền bối này trở về." Trương tiên tử nói với vẻ mặt quái dị:
"Ngoại trừ Hòa Quang Đồng Trần, hình như còn có một đại tiền bối khác, nói là một người một mình đối mặt với sa mạc thú triều của Tây Bộ, vì bảo vệ đệ tử của Thiên Văn Thư Viện mà hy sinh vì nghĩa, vừa nhìn là biết chính là đại tiền bối của thư viện. Cho nên rất nhiều người lại bắt đầu tìm kiếm hắn."
Giang Hạo nghe mà cảm thấy là lạ, luôn cảm thấy hình như chỉ cần là người lợi hại một chút đều có thể có liên quan với thư viện, đều là tiền bối của thư viện.
Mạnh một chút là tiền bối, mạnh rất nhiều là đại tiền bối.
Hắn cũng hoài nghi, Cổ Kim Thiên chính là gia nhập Thiên Văn Thư Viện.
Sau đó, mọi người lại nói về một số việc, tụ hội liền kết thúc.
Giang Hạo lui ra.
Chỉ là lúc lui ra ngoài, không biết xảy ra chuyện gì mà kéo dài trong một cái chớp mắt.
Sau đó, hắn thân công quay về bên trong thân thể.
Hắn nhìn Thạch Bản một chút, phát hiện nó dường như đã ảm đạm đi rất nhiều.
"Đây là có chuyện gì?"
Giang Hạo thậm chí không kịp ghi chép nội dung tụ hội.
Nhưng mà kiểm tra, phát hiện cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Cho đến khi thu hồi m Dương Thủ Hoàn, hắn phát hiện m Dương Thủ Hoàn cũng có một tia ảm đạm.
Lần này hắn hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Mật Ngữ Thạch Bản và m Dương Thủ Hoàn xuất hiện xung đột.
Mật Ngữ Thạch Bản là pháp bảo nhân quả, theo lý thuyết m Dương Thủ Hoàn sẽ không có ảnh hưởng gì.
Dù sao ở bên trong vòng tay của hắn thì nhân quả sẽ không đứt.
Chắc là ảnh hưởng do tụ hội mang tới.
"Xem ra lần sau phải cẩn thận một chút."
Sau khi cất hai món đồ kia vào, Giang Hạo bắt đầu ghi chép nội dung tụ hội lần này.
Một, nhiệm vụ của Đan Nguyên tiền bối vẫn là trang sách Tiên Hiền, trang sách lần này dường như khác với lúc trước.
Hai, dùng « Cổ Kim Sách » trao đổi bảo lãnh người với Trương tiên tử, sau đó Quỷ tiên tử sẽ tới lấy « Cổ Kim Sách », mặt khác có người hình như đang uy hiếp Ngột Dương.
Ba, Tinh muốn đi hỏi Thượng An đạo nhân mấy cái vấn đề, Thiên Văn Thư Viện đang tìm đại tiền bối, trong đó một đại tiền bối biết Hòa Quang Đồng Trần.
Bốn, nguyền rủa của Thượng Quan gia hải ngoại hình như liên kết với, có lẽ có liên quan tới Thi Giới.
Giang Hạo không ghi chép chuyện Thượng Quan gia và Đại Thiên Thần Tông giao thủ, có thể là bởi vì Phong Hoa đạo nhân.
Viết xong những chuyện này, Đa Nhĩ phát ra âm thanh.
Quay đầu nhìn sang thì thấy Đa Nhĩ mở mắt.
"Đa đạo hữu tỉnh?"
"Ta đây là?”
Đa Nhĩ nhìn xung quanh một chút, phát hiện bản thân vốn đang bị trọng thương nhưng giờ hình như đã tốt lên rồi.
Hắn có chút không rõ ràng cho lắm.
"Một vị đại tiền bối cứu được ngươi, mang ngươi về, lại chữa khỏi thương thế của ngươi." Giang Hạo nhắc nhở.
"Đại tiền bối?" Đa Nhĩ có chút khó có thể tin nổi:
"Là vị tiền bối nào đã cứu ta?"
"Không biết." Giang Hạo lắc đầu, chợt lại nói:
"Nhưng mà bên ngoài đều truyền tên của ta, đại khái là không tìm thấy người khác cho nên dùng ta để thay thế."
"Vậy đạo hữu có phải là rất nguy hiểm hay không?" Đa Nhĩ có chút để ý.
Giang Hạo gật đầu: "Cho nên ta chỉ có thể ở nơi này đào quáng."
Đa Nhĩ nghỉ ngơi hai ngày, chờ sau khi biết rõ ràng đại khái tình huống, hắn mới ra ngoài bán khoáng thạch.
Giang Hạo nhìn qua hắn, cũng không lo lắng gì.
Nguy hiểm chân chính ở Tây Bộ.
Hiện tại mình chỉ cần an tâm đào quáng là đủ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận