Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 786: Tiền Bối, Ta Có Thể Hỏi Mấy Vấn Đề

Chương 786: Tiền Bối, Ta Có Thể Hỏi Mấy Vấn Đề
Chương 786: Tiền Bối, Ta Có Thể Hỏi Mấy Vấn Đề
Kiến Nguyệt Hồ.
Một con cự thú xông vào khu vực này, hình như là đang chạy trốn gì đó.
Oanh!
Nhưng mà mặc kệ nó giãy dụa thế nào đều không có cách nào vứt bỏ người trên lưng.
"Oa, thật sự đến rồi, bạn bè của con thỏ trên đường quả nhiên không có gạt chúng ta, tốc độ của cự thú này thật là nhanh."
Giọng nói vui sướng của Tiểu Li vang lên.
"Đúng vậy, Tiểu Li tiền bối nói rất đúng.” Bạch Sương run rẩy trả lời:
"Chúng ta đã đến Kiến Nguyệt Hồ, có thể đi xuống hay không?"
Ở trên lưng cự thú này chính là vô tận dày vò đối với bọn họ.
Bọn họ rất muốn xuống, nhưng chính là không thể đi xuống.
Nếu như rời khỏi Giang Tiểu Li, bọn hắn có thể sẽ chết tại vùng đất của cường giả này.
Đương nhiên, nếu tự tiện đi xuống cũng sẽ bị cự thú đánh giết.
Nó không giết được Giang Tiểu Li, còn không giết được mấy người bọn hắn sao?
Cho nên, biện pháp an toàn nhất chính là dễ Giang Tiểu Li, để nàng mau chóng xuống dưới.
"A, vậy chúng ta đi xuống đi. "Nói xong, Tiểu Li liền dẫn người nhảy xuống.
Cự thú xuất hiện, lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý, không ít người vây quanh.
Bọn họ nhìn bốn Trúc Cơ hạ xuống trên mặt đất với vẻ mặt mờ mịt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bốn Trúc Cơ có thể cưỡi cự thú Lôi Đình tới đây?
Bốn người này đáng sợ như vậy sao?
Hơn nữa, cự thú Lôi Đình còn mang theo dáng vẻ bối rối chạy trốn, giống như là gặp phải vật gì đó đáng sợ.
Nhất là khi còn có một đứa bé.
Lúc Tiểu Li nhảy xuống cũng rất chật vật, may mà bốn người đều không có chuyện gì.
Nhảy xuống từ phía trên, theo lý thuyết sẽ không có vấn đề gì.
Ba người Bạch Sương coi như đã hiểu rõ, năng lực khống chế của Giang Tiểu Li rất kém, rõ ràng là rất mạnh lại biến mình thành chật vật như vậy.
Ngoại trừ việc sẽ khiến cho người ta khinh thị thì cũng không có gì cả.
Nhưng nàng chính là té ngã nằm rạp trên mặt đất, nhưng mà như này vẫn không khiến cho nàng có bất kỳ tổn thương gì.
Nghĩ tới đây, ba người lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống hồ là cường giả như Giang Tiểu Li?
Bởi vì bọn hắn phát hiện Giang Tiểu Li có thể là cố ý, vì muốn để người ta khinh thường, sau đó nhất quyền oanh sát.
Lúc này, người xung quanh đều vây quanh, hình như muốn hỏi một chút đã xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên, không có gì vấn đề quá lớn, bốn người bọn họ đại khái sẽ không được tự do.
Tiểu Li nhìn qua đối phương, tò mò hỏi:
"Bốn vị đạo hữu, có thể nói chuyện phiếm vài câu hay không?" Một vị Kim Đan viên mãn đi tới hỏi.
"Ngươi biết sư huynh ta không?"
"Biết." Nam tử Kim Đan viên mãn cười gật đầu.
"Thật sao? Hắn ở đâu? Ta tìm thật lâu rồi." Tiểu Li kinh hỉ nói.
"Bên này, ta sẽ nói rõ cho ngươi.” Kim Đan viên mãn cười nói.
Hắn có dáng vẻ hai lăm hai sáu tuổi, trên thân có khí tức sa đọa.
Ba người Bạch Sương nhìn thấy, nhưng đều không nói gì.
Bởi vì tin tưởng Giang Tiểu Li, mình cũng không có gì đáng nói.
Không khuyên nổi cũng không dám khuyên.
Tiểu Li thì tin tưởng đối phương có ý định mang người qua một bên nói chuyện.
Dù sao sư huynh đã từng nói câu này, là con thỏ nói cho nàng biết.
Con thỏ xưa nay không gạt người.
Người bên cạnh quan sát, cũng không mở miệng.
Bọn hắn cũng không nhận ra những người này, không cần thiết phải mở miệng. Nhất là Kim Đan viên mãn này có thực lực rất mạnh, đồng bạn cũng mạnh.
Xung đột với hắn có thể sẽ ảnh hưởng đến cơ duyên phía sau.
Không cần thiết phải như vậy.
Trong rừng cây, nam tử nhìn Tiểu Li, cười nói:
"Vừa rồi các ngươi làm thế nào để cưỡi được cự thú Lôi Đình?"
"Hả?" Tiểu Li khó hiểu nói:
"Trực tiếp bắt tới, sau đó cưỡi lên là được."
Từ Tiết cảm thấy mình bị vũ nhục, bắt tới rồi cưỡi lên, mình nhìn giống như là tên ngốc lắm sao?
Hơn nữa, nàng chỉ là một Trúc Cơ trung kỳ, lấy đâu ra dũng khí nói loại lời này?
Không bao lâu sau, hắn phát hiện mình so đo với con nhỏ làm gì, ở đây còn có ba người hiểu chuyện.
"Ngươi còn nhỏ, không hiểu." Từ Tiết thuận miệng qua loa một câu liền định tìm ba người Bạch Sương.
"Ngươi đều đã nói rồi?" Từ Tiết buồn cười nói.
"Đúng vậy."
"Ta đều đã nói rồi, ngươi có phải là nên nói cho ta biết sư huynh ở đâu hay không?" Tiểu Li ngăn hắn lại, nghiêm túc nói.
"Ngươi nói là bắt tới rồi cưỡi lên đúng không?"
"Đúng vậy."
"Vậy thì tốt, ngươi làm một lần cho ta xem thử, nếu như làm được ta liền tin."
Tiểu Li có chút khó khăn, nơi này cũng không có cự thú.
Sau đó nàng quay đầu lại, nhìn thấy một con cự mãng.
Một con cự mãng màu vàng không biết đã xuất hiện từ lúc nào, nhìn chằm chằm mấy người, giống như là đang nhìn đồ ăn hôm nay.
Trong nháy mắt nhìn thấy cự mãng màu vàng, Từ Tiết sững sờ tại chỗ, muốn thoát đi.
Không nghĩ tới cánh rừng cây này lại có cự mãng vàng này.
Đáng chết.
Sớm biết vậy đã không đến đây rồi.
Cự mãng vàng có thực lực siêu quần, đừng nói là một Kim Đan như hắn, cho dù là Nguyên Thần thì đều không nhất định có thể chiếm được chỗ tốt.
Bên trong Kiến Nguyệt Hồ, tất cả mọi người đều sẽ không tiến về rừng cây có cự mãng vàng.
Chỉ cần không đi vào thì sẽ không gặp nguy hiểm.
Cho nên mặc dù cự mãng vàng lợi hại nhưng mà mức độ nguy hiểm lại khá thấp.
Tiểu Li thì vô cùng hưng phấn, sau đó nàng bước ra một bước, ánh sáng màu lam vạch ra đường cong, đấm ra một quyền.
Cự mãng vàng thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Chờ cự mãng phản ứng lại từ trong hoảng sợ thì đã biến thành vật cưỡi.
Sau đó Tiểu Li kéo cự mãng vàng đi tới trước mặt Từ Tiết, ngay sau đó nàng đứng trên đầu cự mãng, để cự mãng tiến lên.
"Ngươi nhìn đi, chính là bắt làm thú cưỡi như vậy, ta không có lừa ngươi đúng chứ?" Tiểu Li chân thành nói:
"Con thỏ nói, gạt người không phải là đứa trẻ tốt, nó chưa từng gạt người, ta cũng không gạt người."
Trong nháy mắt, Từ Tiết cảm thấy nhận thức của mình đã nhận lấy xung kích.
Trúc Cơ này đã làm gì?
Tiểu Li huy động nắm đấm nói:
"Gạt người không phải đứa nhỏ tốt, phải bị đánh."
Từ Tiết: "…"
"Hiện tại Tiểu Li đã nói cho ngươi biết làm sao để tìm được vật cưỡi, Tiểu Li không gạt người. Ngươi cũng không thể gạt người, đến lượt ngươi nói cho ta biết sư huynh ở đâu rồi."
Hắn hối hận, không nên tới trêu chọc người này.
Sau đó Từ Tiết bị một quyền đánh bay ra ngoài.
Đám người bên ngoài còn rất tò mò tại sao cự thú Lôi Đình lại bị xem như vật cưỡi thì bỗng nghe tiếng kêu thê thảm vang lên.
Mặt của hắn vạch ra một đường thật sâu trên mặt đất.
Xương cốt đứt gãy, nội tạng bị hao tổn, máu tươi không ngừng tràn ra từ trong miệng.
Mặc dù còn sống, nhưng đám người lại cảm nhận được sự hoảng sợ.
Căn bản không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Bốn người Tiểu Li đi ra từ trong rừng cây, nhìn về phía tất cả mọi người xung quanh.
Trong lúc nhất thời, không người dám mở miệng.
Lúc này bầu trời xuất hiện một ánh sáng màu đỏ, ánh sáng lấy tốc độ mà mắt thường khó mà thăm dò xông vào trong đầu của Tiểu Li.
"Tìm được rồi." Nàng hưng phấn chỉ về phía trước, nói: "Chúng ta đi về phía bên kia đi."
Mấy người Bạch Sương căn bản không dám nói không, chỉ có thể đuổi theo.
Bọn hắn phát hiện, tiểu ma đầu Giang Tiểu Li đi đến đâu đều là quét ngang đến đó.

Giang Hạo đứng ở trước mặt thi thể.
Hiện tại đến lượt hắn.
"Tiểu đạo hữu, một mình ngươi?" Thi Hải lão nhân hỏi.
"Ừm, một người thử một chút. "Giang Hạo gật đầu nói.
"Như vậy bắt đầu đi, ngươi tự giải quyết cho tốt. "Thi Hải lão nhân cười nói.
Trong nháy mắt giọng nói rơi xuống, thi thể đột nhiên bộc phát, lực lượng cường đại khiến cho sóng biển bị kinh động.
Chỉ trong một chớp mắt, thi thể phóng tới Giang Hạo, phá không mà tới.
Sức mạnh đáng sợ khiến tim của mấy người ở đây đập nhanh.
Đây là muốn đánh chết Kim Đan này.
Xem ra yêu cầu của đối phương đối với người cuối cùng là, không có một vấn đề nào, đồng thời khiến cho người ta thất bại.
Giang Hạo nhìn qua thi thể, hắn biết đối phương khó đối phó, thật không nghĩ đến lại khó đối phó như thế.
Tại lúc thi thể tới gần, Bán Nguyệt ra khỏi vỏ.
Giang Hạo tiến lên một bước.
Keng!
Tiếng kim loại va chạm xuất hiện, Giang Hạo va chạm với thi thể.
Sau khi va chạm thì không còn động tác nào khác.
Tại lúc tất cả mọi người cho là Giang Hạo chết đi thì thấy hắn chậm rãi thu đao.
Keng!
Trong nháy mắt, đao vào vỏ, thi thể chứa đầy vết rách, sau đó phịch một tiếng, hóa thành thịt nát rớt xuống đất.
Thấy thế, Giang Hạo mới ngẩng đầu nhìn về phía Thi Hải lão nhân, cung kính nói:
"Tiền bối, vãn bối có thể hỏi mấy vấn đề?"
Một màn đột nhiên đã đánh sâu vào thị giác mọi người.
Mấy người Thư Tẫn rung động tại chỗ, có chút khó tin nổi.
Cho dù là Thi Hải lão nhân, cũng có chút không nghĩ tới.
Quá nhanh, một đao này tuyệt đối không phải Phản Hư.
Tu vi của người này cao hơn Phản Hư, hơn nữa còn có thể tùy ý lưu lại Thi Giới.
Không đơn giản như dự đoán.
"Mười vấn đề." Thi Hải lão nhân đáp.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận