Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 790: Tiểu Li: Hắn Biến Mất Trong Chớp Mắt

Chương 790: Tiểu Li: Hắn Biến Mất Trong Chớp Mắt
Chương 790: Tiểu Li: Hắn Biến Mất Trong Chớp Mắt
Bách Trượng Sơn.
Hai người Đọa Tiên tộc truy kích hồi lâu, cuối cùng khóa chặt được vị trí của đối phương.
Dọc theo con đường này, luôn cảm thấy rất kỳ quái.
Tốc độ của Giang Tiểu Li nhanh lạ thường.
Bọn họ không rõ tại sao đối phương lại có thể nhanh như vậy.
Hình như rất nhiều yêu thú đều không thể trốn tránh được sự bắt giữ của đối phương, loại tình huống quỷ dị này khiến cho bọn hắn không khỏi nhăn mày.
Từ lúc bắt đầu truy kích, chuyện kỳ quái không ngừng xuất hiện.
Nhưng mà việc đã đến nước này, không còn đường lui nữa rồi.
Nữ tử hắc bào đi theo phía sau cùng, rũ mắt suy tư.
"Tiên tử có thêm tin tức gì không?" Nam nhân trung niên hỏi.
"Nghe nói Tiếu Tam Sinh ở chỗ này.” Hắc bào nữ tử nói.
"Tiếu Tam Sinh?" Nam tử trung niên nhướng mày, nói:
"Hắn vào bằng cách nào? Hơnn nữa tu vi của hắn có thể đi vào sao?"
Tiếu Tam Sinh gần đây rất sôi nổi, nhưng Đọa Tiên tộc không hiểu nhiều về hắn.
Chỉ biết là tu vi của đối phương không thấp.
Sao có thể tiến vào chỗ này được chứ?
Nhưng mà nữ tử hắc bào cũng không thể biết được tình huống.
Có lẽ Tiếu Tam Sinh cũng không có mạnh như vậy cũng nên, chưa từng có ai nhìn thấy Tiếu Tam Sinh động thủ với cường giả.
Không có đáp án, ba người nhanh chóng hướng về bên trong.
Nếu như không sai, Giang Tiểu Li đang ở cách đó không xa.
Chạng vạng tối.
Ba người đi tới bên cạnh một dòng sông, thuận dòng sông đi lên, có thể nhìn thấy một tòa vũ đình.
Trong đình có ba người.
Chính là Giang Tiểu Li.
Mà bên canh nàng là một nam một nữ.
Nam Kim Đan trung kỳ, dáng vẻ bình thường.
Nữ Trúc Cơ hậu kỳ, bình thường không có gì lạ cả.
Thấy cảnh này, khóe mắt nữ tử hắc bào không ngừng giật, không tự chủ được mà bắt đầu lui lại.
Hai người Đọa Tiên tộc cất bước đi tới.
Mặc kệ bọn họ có phải Kim Đan trung kỳ hay không, Giang Tiểu Li ở chỗ này, bọn hắn muốn mang người đi.
Giang Hạo đang pha trà, Tiểu Li thì đang không ngừng ăn.
Giang Hạo đổi đồ ăn từ các nơi, gần như đều tiến vào bụng của nàng.
Sức ăn tăng trưởng.
Chắc là do thân thể lớn hơn, sẽ ăn càng nhiều hơn.
Cũng may hái được một số quả có linh khí nồng đậm ở gần đây, chắc là có thể chống đói một chút.
Hắn đã sớm phát hiện ra ba người ở bờ sông.
Thấy có người muốn lui, hắn cũng không thèm để ý.
Bởi vì đối phương sẽ không thoát được.
Dáng vẻ hắc bào khiến hắn nhớ tới Phong Hoa đạo nhân muốn tới tặng lễ cho hắn.
Cho dù có phải hay không, chờ sau đó nhìn một chút là có thể xác định.
Hiện tại cứ để đối phương trốn là được.
Cũng trốn không được bao xa.
Nếu như là trước đó, đối phương thật sự có thể sẽ thành công.
Hiện tại thì khó.
"Các ngươi là ai?" Tiểu Li nhìn thấy người tới, vội vàng mở miệng.
Hồng Vũ Diệp uống trà, nàng không nói nhiều, những thời giờ này phần lớn nàng đều ngồi nghe Tiểu Li kể chuyện.
Trong ba người đại khái chỉ có Tiểu Li nói nhiều, mười câu nói chín câu nói là của nàng.
Câu còn lại chính là Giang Hạo bảo nàng ăn và bớt nói chuyện lại.
"Giang Tiểu Li?" Nam tử trung niên Đọa Tiên tộc nhìn qua ba người trong vũ đình rồi hỏi.
"Là ta." Tiểu Li gật đầu.
"Người trong tộc chúng ta muốn mời ngươi đến làm khách." Thanh niên Đọa Tiên tộc nói.
Tiểu Li chăm chú suy tư rồi nói: "Xa không? Nếu quá xa thì ta phải hỏi sư huynh một chút."
Giang Hạo châm trà giúp Hồng Vũ Diệp, nghe câu nói này không khỏi cảm thấy buồn cười.
Tiểu Li lại rất nghiêm túc.
Nàng thật sự cảm thấy đối phương muốn mời nàng đi làm khách.
Giang Hạo ngẩng đầu nhìn về phía người tới.
Một người Vũ Hóa sơ kỳ, một người Phản Hư viên mãn.
Bọn hắn có thể bình an vô sự, là bởi vì trên người có hai tấm phù lục.
Phù lục rất lợi hại.
Đáng tiếc dù lấy xuống cũng không thể học tập.
Đọa Tiên tộc đúng là khó lường, còn có loại thủ đoạn này.
Bọn hắn tìm đến đây đương nhiên là không có ý tốt gì rồi.
Dù sao những người này có thể nhìn trộm được hắn, có thể nói là vô cùng cao minh.
Đáng tiếc là, những người này căn bản là sẽ không mở miệng nói ra chuyện trong tộc.
Giang Hạo vốn không dự định hỏi nhiều, nhưng đối phương muốn bắt Tiểu Li trở về thì vẫn phải hỏi một chút.
"Các ngươi muốn Tiểu Li đến chỗ của các ngươi?"
"Ngươi là sư huynh của nàng?"
"Vâng, đi thật ra cũng được, chỉ là ta có chút vấn đề muốn hỏi rõ ràng.” Vẻ mặt của Giang Hạo bình thản, giống như thật sự đang thảo luận chuyện đi làm khách.
Hai người Đọa Tiên tộc nhìn nhau, không biết là đang trao đổi cái gì.
Nam tử trung niên dừng một lúc mới nói: "Ngươi muốn hỏi chuyện gì?"
"Các ngươi mời Tiểu Li qua để làm gì?" Giang Hạo hỏi.
"Trưởng lão chúng ta thấy Giang Tiểu Li có thiên phú dị bẩm, muốn gặp một lần." Nam tử trung niên nói.
"Sau khi đi thì lúc nào mới trở về?"
"Chờ nàng muốn trở về thì chúng ta sẽ trả lại."
Giang Hạo gật đầu, sau đó nói:
"Có thể mượn một bước nói chuyện không?"
Giang Hạo chỉ về phía rừng cây.
Nam tử trung niên gật đầu, sau đó Giang Hạo mang theo hắn tiến vào rừng cây.
Người trẻ tuổi ở lại bên ngoài.
Trong rừng cây, Giang Hạo vừa đi vừa nói:
"Đọa Tiên tộc các người có chuyện gì cần đến Tiểu Li sao?"
"Đạo hữu muốn hỏi cái gì?" Nam tử trung niên bản năng cảm thấy người trước mắt không đơn giản.
Giang Hạo quay đầu nhìn đối phương một chút.
Hắn mở giám định.
Lúc đầu muốn giữ lại cho nữ tử hắc bào, nhưng mà việc liên quan đến Tiểu Li, cuối cùng vẫn muốn xem một chút.
Còn về nữ tử hắc bào, chờ qua giờ Tý lại dùng, cũng không ngại.
【 Hách Liên: thành viên của Đọa Tiên tộc, tu vi Vũ Hóa sơ kỳ, đến Thi Giới là vì hoàn thành nhiệm vụ trong tộc, bắt Giang Tiểu Li về. Tiên Chủng sắp nở, dùng máu của nàng có thể khiến tiên chủng thuận lợi nở hoa. 】
"Tiên chủng sắp mở? Cần máu Tiểu Li đổ vào?” Giang Hạo mở miệng hỏi.
Câu hỏi đột nhiên này khiến cho Hách Liên khiếp sợ không thôi.
Hắn không do dự nữa, lực lượng Phản Hư hội tụ trong tay hắn, một kích đánh về phía người trước mắt.
Oanh!
Một chưởng đánh ra, trực tiếp bộc phát uy thế cường đại.
Hách Liên vốn cho rằng chí ít có thể đánh lui đối phương, nhưng mà hắn thậm chí còn chưa công kích đến.
Chỉ thấy giữa bọn họ nhiều thêm bóng ảnh của sơn hải.
Một loại khí tức sơn hải nặng nề hiện ra rõ ràng, sau đó trấn áp hắn.
Oanh một tiếng, trực tiếp đanh s hắn trọng thương.
Lực lượng kinh khủng này, căn bản không phải Phản Hư.
"…"
"Đạo hữu, ngươi và ta không oán không cừu.” Hách Liên lên tiếng.
"Mặc dù Tiểu Li gọi ta sư huynh, nhưng nàng cũng gọi ta một tiếng huynh trưởng." Giang Hạo cất bước đi ra, Bán Nguyệt ra khỏi vỏ:
"Nhằm vào nàng, ta đương nhiên không cách nào ngồi yên không để ý tới.”
Thức thứ năm Thiên Đao, Vấn Đạo.
Nhìn thấy đối phương vung đao, Hách Liên hét lớn một tiếng, lực lượng Vũ Hóa bộc phát: "Nếu đã như vậy, đạo hữu cũng đừng mong tốt hơn."
Lực lượng Vũ Hóa xuất hiện, không gian vặn vẹo theo, Hắc Hải vô tận hiện ra rõ ràng.
Bán Nguyệt trảm qua.
Hách Liên cảm thấy đạo tâm của mình vỡ vụn, Nguyên Thần sắp bị diệt.
Nhưng hắn vẫn không lập tức chết đi, mà là muốn nhìn người trước mắt chết cùng với mình.
Răng rắc!
Nhật Nguyệt Hồ Thiên vỡ vụn, Giang Hạo cũng đang bị Hắc Hải bóp méo.
Thời khắc nguy cấp, hắn lấy Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu ra.
Sau đó không gian ổn định.
Tất cả vặn vẹo khôi phục như cũ.
Hách Liên nhìn tất cả, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Cuối cùng Nguyên Thần hoàn toàn bị diêt.
Có lẽ đến chết hắn cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Giang Hạo thở dài một tiếng, lại bổ hai đao, thuận tay cầm trữ vật pháp bảo.
Sau đó, hắn mới đi về phía vũ đình.
Một bên đình, hắn phát hiện Đọa Tiên tộc còn lại không biết đã đi nơi nào.
Hỏi Tiểu Li, Tiểu Li nói: "Chắc là về nhà rồi, ta chỉ chớp mắt một cái thôi đã không thấy tăm hơi của hắn đâu nữa."
Giang Hạo:"…"
Chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi?
Hắn vô thức nhìn về phía Hồng Vũ Diệp, người kia còn đang uống trà.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận