Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 809: Lực Lượng Phân Thân

Chương 809: Lực Lượng Phân Thân
Chương 809: Lực Lượng Phân Thân
Sau khi trở về, Giang Hạo cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn.
Sau đó hắn nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi tám 】
【 Tu vi: Vũ Hóa sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
【 Khí huyết: 51/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 49/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
"Mới được một nửa, muốn tấn thăng còn cần hơn một năm."
Sau khi tiến vào Vũ Hóa, tốc độ tấn thăng của hắn chậm đi rất nhiều.
Chờ đến lúc thành tiên thì sẽ càng chậm chạp.
Nghĩ đến việc thành tiên, Giang Hạo có chút hướng tới.
Cảnh giới kia chắc là rất gần với mấy người sư phụ, như thế tại tông môn cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Tiến vào Đăng Tiên Đài, chỉ cần chú ý hai người tại Thiên m Tông là được, Chưởng giáo Thiên m Tông và Bạch Chỉ Trưởng lão thay mặt Chưởng môn.
Chỉ là một ngày này không biết còn phải chờ đợi bao lâu.
Không vượt qua được những người này, mình sẽ không thể làm loạn.
Vẫn nên an tâm tu luyện cho tốt cái đã.
Còn về hiện tại, thực lực của mình cũng không là gì so với toàn bộ tông môn.
Cũng chỉ có một số đệ tử không phải là đối thủ của mình.
Nhưng mà Trưởng lão tông môn hình như cũng không nhiều lắm.
Cũng mặc kệ như thế nào, hiện nay mình vẫn cần yên tĩnh sống một cuộc sống bình thản.
Tương lai đều khả năng.
Mình không cần mạo hiểm, chỉ cần chờ đợi thời gian trôi qua là đủ.
Hiện nay chấc là đã có không ít kẻ địch đã buông bỏ cừu hận, mình cũng an toàn hơn không ít.
Thiên Thánh Giáo đã lâu rồi không có tìm mình, người Lạc Hà Tông có thể vẫn còn cừu hận, nhưng lâu như vậy rồi chắc là sẽ quên.
Đọa Tiên tộc cần để ý, không biết lúc nào sẽ lại chú ý tới mình.
Mấy chuyện khác cũng không có gì.
Vị kia của Thiên Hoan Các qua không bao lâu nữa chắc là cũng sẽ từ bỏ.
Chỉ có thể cảm khái quặng mỏ của tông môn lợi hại, cơ duyên gì đều có thể gặp được.
Có mị thể cũng chẳng có gì lạ.
Nếu như vậy rồi mà đối phương vẫn còn không chịu buông xuống, vậy cũng chỉ có thể dùng thời gian để tiêu trừ cừu hận.
Mấy chục năm sau, Các chủ sẽ buông xuống.
Ngắn thì mấy chục năm, lâu thì mấy trăm năm, rất nhiều người đều sẽ quên Trúc Cơ và Kim Đan lúc trước mà buông bỏ cừu hận trong lòng.
Trở lại chỗ ở, Giang Hạo thấy con thỏ đang nói chuyện với một nữ tử.
Lãnh Điềm sư tỷ.
"Ta nói chủ nhân sắp trở về, chủ nhân chính là sắp trở về. Ngươi có lẽ còn không biết, người bây giờ đang nói chuyện với đại yêu thiên địa tương lai.”
"Nhưng mà trước đó thỏ gia tiền bối cũng nói như vậy."
"Thỏ gia ta lấy thành tín đối xử với mọi người, chưa từng nuốt lời."
Giang Hạo nơi xa nghe vậy thì cảm thấy có chút buồn cười, con thỏ Ngoa Thú nhiều lần đều lấy thành tín đối xử với mọi người.
Khi hắn đi qua, con thỏ cũng nhìn thấy hắn, lập tức lấy cà rốt ra.
"Chủ nhân, ăn cà rốt không?"
Giang Hạo cũng không để ý tới đối phương, mà là nhìn về phía Lãnh Điềm sư tỷ: "Đã lâu không gặp, sư tỷ gần đây khỏe không?”
"Phong thái của Giang sư đệ vẫn như cũ." Lãnh Điềm kinh ngạc nói.
Thật đúng là trở về rồi.
"Một chút vận may mà thôi." Giang Hạo nhẹ giọng cười nói.
Sau đó hắn hỏi về mục đích đến.
Nàng nói là có đồ muốn bán.
Giang Hạo hiểu rõ, phù lực từ cửu tử nhất sinh lại tới.
Lãnh Điềm được mời vào trong sân.
Trong nháy mắt tiến vào, chính là linh khí và hương khí thấm vào ruột gan.
Trong nháy mắt, nàng cảm giác như mình đang tiến vào bí cảnh.
"Chỗ của sư đệ thay đổi có chút lớn."
Lãnh Điềm kinh hãi không thôi, trước đó không phải là như vậy.
Mấy lần đến, lần sau lại cao minh hơn lần trước.
Nàng luôn cảm thấy Giang sư đệ có một ít bí mật.
"Để sư tỷ chê cười, chỉ là tác dụng của một số linh dược mà thôi, trên thực tế cũng không có khoa trương như vậy." Giang Hạo nói.
Mùi thơm của Thiên Hương Đạo Hoa có thể khiến người ta cảm thấy nơi này bất phàm, thật ra cũng không khác lúc trước là bao.
Chờ Lãnh Điềm sư tỷ ngồi xuống, Giang Hạo pha cho nàng một bình trà bình thường.
"Sư tỷ những năm này đều ở bên ngoài?" Giang Hạo hỏi.
"Không sai biệt lắm, phần lớn thời gian đều đang nghiên cứu luyện đan. Bởi vì một chút vận khí, có cơ hội đi đột phát Luyện đan sư Kim Đan." Lãnh Điềm vừa cười vừa nói.
"Chúc mừng sư tỷ." Giang Hạo nghe được một vài thứ.
Lãnh Điềm sư tỷ có thể trở thành Luyện đan sư Kim Đan.
"Chỉ là một chút vận may mà thôi." Lãnh Điềm tiên tử khiêm tốn nói.
Nói xong, nàng cũng cảm thấy đối phương hình như cũng mới nói lời này, sau đó lập tức đổi chủ đề.
"Lần này là hỏi sư đệ còn hứng thú với phù lục hay không.”
"Sư tỷ còn có?"
"Lại có một cái."
Nghe vậy Giang Hạo nói thầm trong lòng, lại có một cái?
Lại là cửu tử nhất sinh?
Giang Hạo cảm thấy kỳ quái.
Sau đó để đối phương lấy ra, nhìn thoáng qua quả nhiên là giống như trước đó.
Giám định.
【 Truyền thừa Lực Lượng Phân Thân Phù: Lấy bút lông dính nước, vào lúc nhật nguyệt giao thế, tâm cảnh không minh, bắt đầu vẽ nửa phần trên của phù văn là có thể tiếp thu truyền thừa, lĩnh ngộ Lực Lượng Phân Thân Phù. Vật này chính là bảo vật mà Lãnh Điềm và sư huynh sư tỷ trải qua cửu tử nhất sinh mới đoạt được. 】
Quả nhiên lại là bảo vật đoạt được từ cửu tử nhất sinh.
Lần một lần hai coi như xong, lần thứ ba cũng thế.
Hắn có lý do hoài nghi, là đạt được trong một lần rồi bán ra từng chút một.
"Sư đệ cảm thấy thế nào?" Lãnh Điềm có chút khẩn trương hỏi.
"Ta muốn." Giang Hạo gật đầu, ngừng một lúc rồi nói:
"Sư tỷ dự định bán bao nhiêu?"
"Sư đệ cảm thấy thế nào?" Lãnh Điềm hỏi.
"Năm ngàn." Giang Hạo cho ra một cái giá rất cao.
Lãnh Điềm hơi kinh ngạc, cuối cùng cười nói: "Thành giao."
Giang Hạo đưa năm ngàn linh thạch, sau đó lại bán phù lục với giá 80% giá, lại kiếm về hai ngàn.
Thật ra vẫn tính là đối phương kiếm lời, nhưng mà Giang Hạo cảm thấy mình cũng không thua thiệt.
Lực Lượng Phân Thân Phù vừa nhìn liền biết không tầm thường, cũng không biết có tác dụng gì.
Hắn cũng không cần phân thân, nhưng mà không ít người sẽ cần.
Có lẽ có thể đi chỗ khác để bán.
Cứ học xong trước rồi lại nói.
---
Tây Bộ.
Bích Trúc đứng trên đường phố, nhìn về Thư Viện phía xa, nghĩ thầm cuối cùng đã tới.
Đoạn đường này, vận khí của mình tốt đến lạ thường, khiến nàng có chút để ý.
Hiện tại phải chờ tụ hội, mình muốn hỏi thăm một chút.
"Công chúa muốn đi vào sao?" Xảo Di hỏi.
"Khó mà nói có thể vào được hay không, chỉ có thể thử một chút." Bích Trúc nói.
"Tiểu cô nương xin chờ một chút." Một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau.
Bích Trúc quay đầu nhìn lại, là một nam tử trung niên, bên người là hai lão giả.
Thoạt nhìn giống với hai tùy tùng, tu vi đều là Nguyên Thần.
Mà nàng biểu lộ ra bên ngoài là Kim Đan.
"Gặp qua hai vị tiền bối."
"Tiểu cô nương đúng là rất lễ phép, ta thấy khí vận trên người ngươi như lửa, tình huống không tốt lắm." Nam tử trung niên nói.
"Khí vận như lửa tại sao lại không tốt lắm?" Bích Trúc vừa cười vừa nói.
"Sẽ dẫn lửa thiêu thân." Nam tử trung niên nghiêm túc nói.
"Thật hay giả?"
"Ngươi chỉ là một Kim Đan nho nhỏ, mà ta là tu sĩ Nguyên Thần cường đại, tu vi cao hơn ngươi sẽ không lừa ngươi.”
Xảo Di cảm thấy có chút kỳ quái, một Nguyên Thần lấy đâu ra tự tin như vậy?
"Tiền bối có thể giúp ta sao?" Bích Trúc cười hỏi.
"Thật ra cũng rất đơn giản, thêm chút vận rủi là tốt." Nam tử trung niên nói.
"Chỉ như vậy?"
"Chỉ như vậy."
"Tiền bối muốn lấy được cái gì từ chỗ của ta?"
"Ta cảm thấy trên người tiểu cô nương có một thứ của một vị tiền bối của ta, muốn nhìn một chút xem có phải hay không.”
Bích Trúc mờ mịt: "Tiền bối nói cái gì?"
"Nếu như ta không đoán sai, món đồ kia tên là « Cổ Kim Sách »." Nam tử trung niên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận