Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 814: Không Thể Tìm Tẩu Tử Cho Tiểu Li

Chương 814: Không Thể Tìm Tẩu Tử Cho Tiểu Li
Chương 814: Không Thể Tìm Tẩu Tử Cho Tiểu Li
Bích Trúc tùy ý chọn một tiệm mì, là tiệm nằm ở nơi hẻo lánh và cũ nát nhất, là nhà có chuyện làm ăn kém nhất.
"Công chúa tại sao lại chọn tiệm này?" Xảo Di hỏi.
"Nhìn không quá giống, chỉ cần đi nhầm, đã nói lên vận khí của ta không có tốt như vậy. Nếu như tìm mãi mà không thấy thì vận khí này còn hơi kém. Như này có phải là đã khôi phục như bình thường rồi hơi không?" Bích Trúc lộ ra gương mặt tươi cười ngây thơ.
Xảo Di: "…."
Bởi vì khí vận, công chúa đã sắp điên rồ rồi.
Sau đó các nàng đi vào.
Mặc dù nhìn có chút cũ nát, nhưng mà được quét dọn rất sạch sẽ.
Trước quầy hàng là một chưởng quỹ trung niên, người chào hỏi là một tiểu nhị.
"Hai vị khách quan muốn ăn mì gì?" Tiểu nhị hỏi.
Nàng đội mũ, mặc quần áo mộc mạc, gương mặt có chút đen, dường như là do thường xuyên phơi nắng.
"Chúng ta không ăn mì." Bích Trúc nói.
"Không ăn mì?" Vẻ mặt của tiểu nhị vô cùng nghi hoặc.
"Đúng, không ăn mì, chúng ta đến ăn đồ mà cô nương gọi." Hai tay Bích Trúc chống cằm, nói:
"Đó nhất định là món ăn ngon nhất thế gian."
Tiểu nhị nghe vậy thì cười khanh khách một tiếng: "Khách quan nói đùa, ta cũng chỉ gọi mì mà thôi.”
"Vậy ta sẽ ăn mì mà cô nương gọi giúp ta." Bích Trúc cười nói.
Xảo Di: "…."
"Được, vậy ta gọi cho hai vị khách quan mì Dương Xuân được không?" Tiểu nhị nói.
"Được." Bích Trúc gật đầu.
Sau đó, tiểu nhị nói với bên trong chuẩn bị hai bát mì Dương Xuân.
Bích Trúc vốn định lôi kéo đối phương để nói chuyện, sau đó nói bóng nói gió hỏi thăm một chút tình huống.
Nhưng mà bỗng có ba vị khách đi đến, bọn hắn vừa tiến vào đã lớn tiếng nói:
"Ba tô mì thịt bò, muốn thịt bò không muốn mì.”
Bích Trúc quay đầu nhìn lại, đây không phải là ba vị cường giả Nguyên Thần kia giả sao?
Ngạch, không phải, hôm nay đã biến thành ba cường giả Kim Đan.
"Nha, đây không phải là cô gái có lòng lương thiên trước đó vị sao?" Lão giả râu dài kinh ngạc nói.
Bích Trúc: "…"
Cho nên mình đến đúng chỗ rồi?
Trong lúc nhất thời, nàng có chút phiền muộn, đã tìm được chỗ muốn tìm nhưng lại không cao hứng một chút nào.
Xảo Di cảm thấy mình lại sắp bị vũ nhục, những người này còn chưa đến Nguyên Thần.
Nàng luôn cảm thấy sau khi tới nơi này, tất cả đều trở nên rất quỷ dị.

Sau khi tụ hội kết thúc, Giang Hạo đang chờ đợi như thường.
Quản lý Linh Dược viên, tìm hiểu sâu về Vô Danh Bí Tịch.
Ngoài ra, hắn còn lý giải Sơn Hải Ấn.
Một khi có thu hoạch, hắn sẽ thay đổi ấn ký lưu lại trước đó một lần nữa.
Như thế thì phía sau sẽ có càng nhiều phần thắng hơn.
Dù không phải là đối thủ, phải dẫn sư phụ tới, mình cũng có thể sẽ đạt được một chút chỗ tốt.
Hấp thu thần hồn của Thánh Chủ, có thể khiến cho Sơn Hải Ấn tăng lên.
Chỉ là không biết rõ, tại sao thần hồn Thánh Chủ lại có tác dụng kỳ diệu như này.
Ngày này, Diệu Thính Liên đi vào Linh Dược Viên để hái linh dược.
"Sư đệ chuẩn bị cho ta những linh dược này.” Nàng đưa tờ đơn cho Giang Hạo.
Người kia ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy sắc mặt của sư tỷ tái nhợt, thần hồn xuất hiện dao động.
"Trạng thái của sư tỷ không tốt."
"Đúng vậy." Diệu Thính Liên ngồi xuống rồi nói:
"Gần đây không biết đã xảy ra chuyện gì, luôn cảm thấy tinh thần không tốt lắm, giống như là trúng nguyền rủa, nhưng cũng không phải nguyền rủa. Ta mãi mà vẫn không tìm ra được nguyên nhân, đi hỏi sư phụ, sư phụ cũng không nhìn ra chuyện cụ thể, chỉ nói thần hồn của ta có chút kỳ quái, bảo ta cẩn thận một chút, có vấn đề gì thì lập tức thông báo cho hắn.”
Giang Hạo gật đầu.
Thánh Chủ không đơn giản, dù là sư phụ cũng không thể nhìn trộm được hắn.
Như thế cũng không cách nào hốt thuốc đúng bệnh được.
Giang Hạo nhìn xuống tờ đơn linh dược, phát hiện đều là linh dược nhằm vào thần hồn.
Nhưng những thứ này không có một chút tác dụng nào.
"Sư tỷ, cho ngươi ăn." Tiểu Li đột nhiên chạy tới.
Nàng đưa bánh ngọt buổi sáng cho Diệu Thính Liên.
"Nha? Tiểu Li hôm nay thế nào?" Người kia có chút chấn kinh.
"Bệnh nhẹ, không có vấn đề gì, Tiểu Li trước kia cũng sinh bệnh, một chút liền tốt." Tiểu Li nói với vẻ vô cùng nghiêm túc.
Nàng có thể nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Diệu Thính Liên.
Trong đầu cũng sẽ vô thức nhớ tới mấy người A Công.
Diệu Thính Liên cũng thường xuyên ở Linh Dược Viên và cho nàng đồ ăn, đương nhiên là có quen biết.
Cho nàng nên sợ hãi, sợ hãi nhìn thấy sư tỷ giống như mấy người A Công.
"Tiểu Li sư muội không đói bụng sao?" Diệu Thính Liên tò mò hỏi.
"Không đói bụng, Tiểu Li không ăn đồ vật cũng không có việc gì." Tiểu Li nói với vẻ chắc chắn.
"Vậy cho ngươi ăn cái này.” Diệu Thính Liên lấy ra một chút thịt, cười khan nói:
"Ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi, muốn hay không?"
Tiểu Li nhìn chằm chằm, muốn ăn lại cảm thấy không nên ăn.
"Ăn đi." Giang Hạo nói.
Tiểu Li lúc này mới nhận thịt khô, sau đó lấy một chút cho Diệu Thính Liên: "Sư tỷ cũng ăn."
Diệu Thính Liên bị chọc cho phát cười.
Nàng nhìn qua Tiểu Li, đột nhiên nói:
"Sư muội không giống như ta nghĩ."
"Tiểu Li biết chăm sóc người khác." Tiểu Li vừa ăn thịt khô vừa nói.
"Ta trước kia đúng là không nghĩ tới, Tiểu Li sư muội thế mà cũng biết chăm sóc người khác." Diệu Thính Liên nâng má nhìn qua thiếu nữ bên người.
Trước kia nàng chỉ là cảm thấy vị sư muội này thú vị, đùa rất vui.
Lại không nghĩ rằng, mình không nói một câu không, vị sư muội này liền cho mình bánh ngọt mà nàng thích ăn nhất.
Nàng trước đó từng đùa Tiểu Li về cái bánh ngọt này.
Đối phương nói cái gì cũng không cho nàng ăn.
Hiện nay mình vừa suy yếu, nàng liền chủ động đưa tới.
Dáng vẻ như là sợ nàng sẽ xảy ra chuyện.
"Sư muội cũng không thích hợp ở tại Ma Môn.” Nàng vô thức nói.
"Ở chỗ này rất vui vẻ.” Tiểu Li đáp.
"Cũng đúng." Diệu Thính Liên gật đầu.
Đừng nhìn Giang Hạo không làm gì cả, nhưng mà Tiểu Li được bảo hộ rất tốt.
Điều quan trọng nhất trong đó chính là, con thỏ.
Có con thỏ ở đây, rất nhiều thứ đều sẽ được xử lý từ sớm, sẽ không để cho Tiểu Li tiếp nhận thứ không tốt.
Hơn nữa, nàng là chân truyền, cũng không có người nào dám chấp nhặt với nàng.
"Ngươi nói xem sư tỷ có nên tìm tẩu tử cho ngươi hay không?" Diệu Thính Liên đột nhiên hỏi.
"Không được, sư huynh có sư tỷ rồi, không thể tìm nữa." Tiểu Li kích động nói.
"Là sư tỷ nào?" Diệu Thính Liên tò mò hỏi.
"Chính là…" Tiểu Li suy tư hồi lâu, chỉ là nói: "Chính là sư tỷ mà ta rất thích."
Diệu Thính Liên: "…"
Tiểu hài tử đang huyễn tưởng ra tẩu tử gì đấy không biết?
Giang Hạo không để ý, mà là chuẩn bị linh dược.
Từ trạng thái của Diệu sư tỷ có thể thấy được đối phương cũng sắp tới rồi.
Phải nghĩ biện pháp áp chế một chút mới được.
Tại lúc hái linh dược, Sơn Hải Ấn Ký yếu ớt chậm rãi được thêm vào.
Mỗi một gốc đều có, sau khi rèn luyện, ấn ký đã tan đi rất nhiều.
Nó có thể vừa mang đến ảnh hưởng vừa không bị phát hiện.
Như thế cũng có thể tiếp tục trì hoãn thời gian.
Chỉ cần Đan Nguyên tiền bối đưa tư liệu tới, mình liền có thể quyết định nên làm thế nào.
Là ứng đối chính diện hay là tìm kiếm người khác hỗ trợ.
Diệu sư tỷ đối tốt với hắn, nếu là chuyện nằm trong phạm vi còn có chỗ tốt đối với mình, đương nhiên là muốn thử một lần.
Qua một lúc sau, Diệu Thính Liên mang theo linh dược trở về. Nàng vừa mới về đến nhà không bao lâu, Mục Khởi cũng quay về rồi.
"Sư phụ để ta đi tìm sư bá Chúc Hỏa Đan Đình, hôm nay không có gặp hắn, nhưng mà đã đưa đồ qua, ngày mai ta lại đi lần nữa.” Mục Khởi ngồi ở một bên nói.
"Hình như là sư phụ và hắn có chút mối thù truyền kiếp, cho nên không chỉ có không thể dùng mặt mũi của hắn, còn phải nói xấu hắn, ngươi có nói không?" Diệu Thính Liên đưa chén trà cho Mục Khởi, vẻ mặt đầy ý cười.
"Không có." Mục Khởi tiếp nhận chén trà rồi lắc đầu.
"Vậy nên nói thế nào thì hắn mới bằng lòng xem bệnh giúp ta đây?" Diệu Thính Liên ngồi xuống, hai tay chống cằm hỏi.
"Chuyện này không thể bị sư phụ biết.” Mục Khởi nói nghiêm túc, sau đó hắn nhìn về phía linh dược nói:
"Đây là linh dược gì?”
"Chính ta phối, không biết có tác dụng gì hay không, dùng thử một chút thôi. Nếu có tác dụng thì ngươi cũng không cần khúm núm cầu người nữa." Diệu Thính Liên chân thành nói.
Mục Khởi cũng không nói gì, mà chỉ nói: "Ta nấu thuốc giúp người.”
Chuyện hắn có thể làm hiện tại không nhiều, chỉ có thể dùng hết toàn lực.
Còn về những linh dược này, chắc là không có tác dụng gì, ngay cả sư phụ cũng không có cách nào, huống hồ là bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận