Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 816: Ừm, Chôn Đi

Chương 816: Ừm, Chôn Đi
Chương 816: Ừm, Chôn Đi
Trở lại trong sân, Giang Hạo lấy Mật Ngữ Thạch Bản ra.
Hắn tạm thời không để ý tới uy hiếp của Phong Hoa đạo nhân.
Mình càng để ý, đối phương càng đắc ý.
Nàng bây giờ đang muốn bắt lấy xương sườn mềm của mình, ngay từ đầu đã muốn dùng Tiểu Li nhưng cuối cùng chẳng đạt được cái gì.
Ngược lại còn tổn thất ba bộ phân thân.
Hơn nữa cũng không biết chết như thế nào, nàng chắc là vừa kiêng kị cũng có chút tức giận.
Uy hiếp hiện tại có xác suất cũng là đang lừa hắn, mính càng chú ý càng như ý muốn của đối phương.
Nếu đã như vậy, mình không nhìn là tốt nhất.
Hiện tại tin tức về Thánh Chủ đã đến, có thể tiến hành bước kế tiếp.
Tra xét Mật Ngữ Thạch Bản, quả nhiên là Đan Nguyên tiền bối đưa tin tức về Thiên Thánh Giáo.
"Thiên Thánh Giáo vô cùng tin tưởng rằng Thánh Chủ có thể mang đến hi vọng cho tông môn, trung tâm tất cả của bọn hắn chính là Thánh Chủ. Thánh Chủ bị phong ấn cũng có thể nghe được âm thanh của bọn hắn, thỉnh thoảng còn có thể đưa ra một chút thần niệm và chúc phúc. Cho nên tông môn phát triển cực kì nhanh chóng, rất nhiều người bởi vì ơn huệ nhỏ mà gia nhập Thiên Thánh Giáo. Mà phần lớn mọi người đều bởi vì không biết cầu ai nên mới gia nhập Thiên Thánh Giáo, bởi vì một trong lời truyền giáo của Thiên Thánh Giáo chính là có cầu tất ứng. Còn là trước có Thánh Chủ sau có trời."
Giang Hạo tiếp tục xem, những thứ này đều không phải là thứ hắn muốn biết.
"Tiền thân của Thiên Thánh Giáo chính là Thiên Thánh tộc. Thiên Thánh nhất tộc đã từng là tộc sánh ngang với Thiên Linh nhất tộc. Chỉ là lý niệm của hai tộc khác biệt, Thiên Linh tộc cao cao tại thượng, Thiên Thánh nhất tộc xem thường sinh linh, muốn nô dịch sinh linh. Thiên Linh nhất tộc cảm thấy mình đã cao cao tại thượng rồi, không cần thiết phải đi nô dịch làm gì. Lý niệm của hai tộc khác biệt, bắt đầu đọ sức. Thiên Thánh nhất tộc thất bại, sau đó kéo dài hơi tàn, Thánh Chủ lấy sự đặc thù của thần hồn để quật khởi tại phế tích, muốn đoạt lại vị trí thuộc về tộc mình một lần nữa, khai chiến với Thiên Linh nhất tộc một lần nữa. Khi đó Thiên Linh tộc xuất hiện một người, lấy tài năng cái thế, phong ấn Thánh Chủ. Không thể ngược dòng tìm hiểu về thân phận của người đó, hiện nay xem ra chắc là Thánh Đạo.”
Giang Hạo nhớ lại Tỏa Thiên mà mình đọc trước đó.
Trận đại chiến của Thiên Linh tộc có thể là cùng Thiên Thánh tộc.
Sau đó, Thánh Đạo quật khởi, bắt đầu kế hoạch của mình.
Thiên Thánh tộc nô dịch sinh linh, tuyệt đối sẽ không được cho phép. Nhưng mà, khi đó có lẽ còn là thời đại của Nhân Hoàng, Thiên Thánh nhất tộc lấy đâu ra dũng khí?
Hay là nói Thiên Thánh nhất tộc đại bại có liên quan tới Nhân Hoàng?
Giang Hạo không được biết.
Nhưng mà, hắn vẫn không nhìn thấy tin tức mình muốn biết.
Hắn tiếp tục nhìn xuống, phát hiện có tin tức liên quan trực tiếp tới Thánh Chủ.
"Dù Thánh Chủ bị đánh giết, bị phong ấn, nhưng vẫn không cách nào khiến hắn biến mất hoàn toàn. Bản thể của hắn khó mà đột phá phong ấn, nhưng mà trải qua vô số năm, luôn có phân thân của Thánh Chủ xuất hiện.
Bọn hắn đều không ngoại lệ, đều sẽ dùng một số phụ nữ xem như vật dẫn, cũng chính là Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh Giáo. Nghe nói Thánh nữ có thể tiếp nhận phần lớn thần hồn của Thánh Chủ, mà Thánh nữ dự khuyết chỉ có thể tiếp nhận một phần cực nhỏ. Thánh Chủ giáng lâm sẽ hành tẩu trong từng tông môn, tiềm phục ở trong đó, có lẽ bây giờ trong một sốg tông môn cũng có thần hồn của Thánh Chủ. Đại Thiên Thần Tông dường như đang thu thập thần hồn Thánh Chủ, bọn hắn cùng đi săn giết thần hồn Thánh Chủ. Từ trong miệng của một số người Đại Thiên Thần Tông biết được, phân thân Thánh Chủ từng giáng lâm bảy lần. Trong đó ba lần là Phản Hư viên mãn, ba lần Vũ Hóa, một lần thành tiên. Vật dẫn càng mạnh thì thực lực càng mạnh. Thánh nữ dự khuyết Nguyên Thần hoặc là Luyện Thần có khả năng xuất hiện thần hồn thành tiên nhất. Sau khi Thánh Chủ giáng lâm sẽ phá hủy thần hồn của thân thể nguyên bản, sau đó bị nó thôn phệ, có thể giả trang thành nguyên chủ.”
Phía sau còn có một số tin tức, Giang Hạo nhìn xuống, không phải đặc biệt quan trọng.
Chuyện cần để ý nhất trước mắt chính là vấn đề thực lực.
"Nguyên Thần và Luyện Thần có khả năng xuất hiện nhất thành tiên, như vậy Diệu sư tỷ Kim Đan, chắc là chỉ có Vũ Hóa."
Giang Hạo bắt đầu suy tư.
Vũ Hóa, mình cũng không nhất định có phần thắng.
Nếu như nằm ngoài tầm thì thực ra có thể dùng Thần Uy đánh lén, có lẽ có không ít hiệu quả.
Nguyên Thần của mình coi như là cường đại, nhất là sau nhiều năm tăng thêm, ít nhiều cũng có chút tác dụng.
Cộng với một số thần thông, còn có Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn, đánh một Vũ Hóa trung kỳ có lẽ có hi vọng.
Sau khi suy nghĩ kỹ một chút, đối phương tới cũng không có khả năng là trong thời kỳ mạnh nhất, cho nên phần thắng rất lớn.
Nhưng mà cũng phải chuẩn bị phòng ngừa cho bất kỳ trường hợp nào.
Chuẩn bị phía sau chính là sư phụ, Liễu Tinh Thần cũng không đi.
Vậy lại cần con thỏ mang theo Tiểu Li đi qua.
Lưu thuật pháp lại ở trên người con thỏ, không địch lại thì để nó tìm sư phụ.
Hiện tại chính là lúc bắt đầu chuẩn bị.
Nhật Nguyệt Hồ Thiên chắc là không ngăn được thần hồn Thánh Chủ, m Dương Thủ Hoàn có thể, nhưng mà Diệu sư tỷ cũng không nằm bên trong phạm vi vòng tay.
Có thể thử vây đối phương ở bên trong Nhật Nguyệt Hồ Thiên trong một thời gian ngắn, sau đó đổi thành m Dương Thủ Hoàn, đánh bay mấy người Diệu sư tỷ ra ngoài rồi lại đổi thành có vào không ra.
Như thế sẽ có thể giao thủ một cách toàn lực.
Nhưng mà có một vấn đề nhỏ.
Nếu mở m Dương Thủ Hoàn ra, liệu mình có thể đi ra từ bên trong?
Hoặc là nói có thể dùng Càn Khôn Tử Hoàn đi ra hay không?
Loại chuyện này khó mà nói được.
Sau khi do dự một chút, hắn đi vào trong sân thử nghiệm.
Phát hiện có thể thử đột phá rời đi, nhưng mà cả hai sẽ xung đột.
Sau khi xung đột sẽ như thế nào thì không được biết.
Giang Hạo lắc đầu, đi đến chỗ ở của Mục Khởi sư huynh ngay trong đêm.
Chỉ là vừa mới tới, liền phát hiện có người ở gần đó.
Hắn vừa mới nghĩ xem xét rõ ràng, đối phương liền biến mất.
Lông mày Giang Hạo cau lại, suy đoán có thể là người Thiên Thánh Giáo.
"Xem ra thực lực cũng không chênh lệch, không biết là lấy thân phận gì tiến đến.”
Nếu như là đệ tử thì có chút phiền phức, phải tìm Liễu Tinh Thần.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi Linh Dược Viên.
Một ngày này, Linh Dược Viên lại có thêm mấy người bình thường, dù chỗ của bọn hắn không thiếu người, cũng sẽ đi nhận mấy người.
Nhiều một chút có thể ứng đối với sự cố đột nhiên.
"Sư huynh, lần này có năm người tới."
Trình Sầu đi đến trước mặt Giang Hạo, nói.
"Tuổi tác lớn không?" Giang Hạo hỏi.
"Có một người hai mươi tuổi, còn lại mười lăm mười sáu tuổi." Trình Sầu nói.
Giang Hạo nhìn năm người, bốn người trước thì không có gì.
Gầy như que củi, làn da ngăm đen. Vừa nhìn liền biết ở nhà ăn không đủ no mặc không đủ ấm. Có lẽ bọn hắn còn ước gì được tới đây làm việc. Dù có phải chết thì chí ít cũng có thể được ăn mấy bữa cơm no, ở nhà căn bản là không có khả năng.
Nhưng mà cũng có một số người không yên lòng chuyện trong nhà, tình nguyện chết đói.
Giang Hạo không hỏi tình huống nhà bọn hắn, tới đây rồi sẽ không có cách nào trở về.
Hắn cũng không thể làm chuyện như vậy. Chuyện duy nhất có thể làm, chính là cố gắng giúp bọn hắn sống sót thật tốt và sống lâu một chút.
Về việc những người này sẽ oán hắn hay là kính hắn thì đều không đáng kể.
Không cách nào mang đến cho hắn bất kỳ ảnh hưởng gì.
Chỉ là lúc nhìn thấy người cuối cùng, trong lòng của hắn có chút ngoài ý muốn.
Một tu sĩ Luyện Thần.
Đúng là khác thường, Luyện Thần giả làm người bình thường, tiến đến làm việc.
Giám định.
Người Thiên Thánh Giáo, muốn giám thị Diệu Thính Liên, sau đó nhìn chằm chằm hắn, để Thánh Chủ định đoạt sinh tử.
Là giáo đồ cuồng nhiệt của Thánh Chủ.
Thánh Chủ cần một chút thần hồn để tẩm bổ, hắn đã làm tốt chuẩn bị, giết sạch người nơi này để trải đường cho Thánh Chủ.
Giang Hạo có thể hiểu được, dù sao cũng là tín đồ cuồng nhiệt.
Ngày kế tiếp.
Trình Sầu tìm được hắn.
"Sư huynh, người bình thường hai mươi tuổi ngày hôm qua chết rồi."
"Ừm, chôn đi."
Giang Hạo bình tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận