Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 82: Thần Thông Mới Đến Rồi

Chương 82: Thần Thông Mới Đến Rồi
Giang Hạo nghe được đối phương chất vấn, cũng không hoảng hốt.
Hắn chỉ bình tĩnh nói:
"Cốt Hoa có vấn đề, sẽ làm hại đến linh điền."
"Sư đệ chụp cái mũ này quá lớn đấy. Chẳng lẽ Bách Cốt Lâm chúng ta sẽ phá hỏng linh điền của ngươi sao?" Lịch Khai nhìn chằm chằm vào Giang Hạo, nói với giọng điệu không tốt:
"Lại nói, vì sao linh điền khác đều có thể trồng được tốt, bên phía sư đệ lại không được?
Bọn họ đều có thể chờ chúng ta qua thương lượng, sao đến chỗ sư đệ lại đặc biệt?
Hay sư đệ cảm thấy Bách Cốt Lâm chúng ta không có người, không đắc tội nổi sư đệ?
Sư đệ nói Cốt Hoa có vấn đề, lúc chúng ta đưa tới các ngươi không nói, lúc các ngươi lấy tiền cũng không nói.
Bây giờ nó sắp trưởng thành, trái lại xảy ra vấn đề.
Rốt cuộc là Cốt Hoa có vấn đề, hay sư đệ ngươi có vấn đề?"
Đối phương nói những lời này mạnh mẽ vang dội, đẩy sạch trách nhiệm của mình.
Dường như sai lầm đều thuộc về Đoạn Tình nhai.
Giang Hạo rủ mi, cũng không muốn tranh cãi với đối phương.
"Nhưng ta đi tìm các ngươi, nếu các ngươi không kéo dài thời gian lâu như vậy đã không có việc gì." Trình Sầu ở bên cạnh khẽ nói.
"Hừ!" Lịch Khai lạnh lùng nhìn làm Trình Sầu sợ hãi:
"Đoạn Tình nhai các ngươi bảo chúng ta tới thì ta phải tới à?
Bách Cốt Lâm chúng ta gọi các ngươi qua, có phải các ngươi sẽ bỏ lại mọi chuyện, chạy tới hay không?
Chúng ta giao linh dược cho các ngươi là vì chúng ta không rảnh chăm sóc, nếu chúng ta có thời gian rảnh còn cần tìm các ngươi làm gì?
Chúng ta qua chậm mấy ngày không phải là chuyện đương nhiên sao?
Đây là lý do các ngươi phá hỏng Cốt Hoa của chúng ta à?
Nực cười."
Giang Hạo phất tay bảo Trình Sầu đi làm việc của hắn.
Sau đó bắt đầu nói vào chuyện chính:
"Lịch sư huynh muốn xử lý thế nào? Chuyện đã xảy ra, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết chứ?"
"Được, vậy nghĩ cách giải quyết đi." Lịch Khai nhìn chằm chằm vào Giang Hạo bắt đầu tính toán:
"Một gốc Cốt Hoa trưởng thành là năm viên linh thạch. Bên sư đệ tổng cộng năm trăm gốc, ta giảm xuống còn hai ngàn năm trăm viên linh thạch."
"Không phải giá của Cốt Hoa là ba viên linh thạch sao?" Giang Hạo hỏi.
"Đó là trước đây. Bây giờ đánh xong Thiên Thanh Sơn, giá tăng lên rồi. Không phải dư đệ không biết chứ?" Lịch Khai cười nói:
"Sư đệ sẽ không nói là không có linh thạch chứ?
Ta nghe nói ngươi lập không ít công lao, chắc hẳn vẫn lấy ra được chút linh thạch này chứ?"
Hắn đương nhiên đã biết chuyện Giang Hạo lập công, còn đặc biệt hỏi thăm một số sư huynh.
Sau đó, hắn cho ra một kết luận, Giang Hạo này làm gì có tư cách gì lập công ở trước mặt Nguyên Thần.
Chẳng qua là bị Man Long đẩy ra cản tai họa, chết thay.
Như vậy, Huyền Thiên tông sẽ bỏ qua Man Long, nhớ kỹ Giang Hạo.
Man Long nhận được lợi ích, để lại hậu quả cho Giang Hạo.
Cho nên không cần thiết phải để ý.
Nếu không, hắn còn thật sự phải kính trọng vài phần.
Giang Hạo im lặng một lúc. Hắn cảm thấy, người bình thường làm sao có thể có nhiều linh thạch như vậy .
Đối phương chỉ đòi linh thạch, ra giá hai nghìn năm chính là muốn mạng.
Bọn họ căn bản không muốn gây ra ầm ĩ quá lớn.
Nhưng mình không có hai nghìn năm trăm linh thạch.
Mấy ngày này, hắn chẳng qua bán ra Thập Vạn Kiếm Phù, nhưng cũng không có dễ bán như vậy. Cho đến bây giờ, hắn chỉ bán được tổng cộng chín trăm linh thạch.
Mấy ngày qua vẫn chưa bán hết.
Hơn nữa, hắn chỉ còn lại có hai mươi tờ, cho dù bán hết cũng không đủ.
"Sư huynh không thu Cốt Hoa lại sao?" Giang Hạo liếc nhìn Cốt Hoa được chất đống ở phía xa, hỏi.
"Đương nhiên thu về rồi. Đây là đồ của chúng ta, thu về là chuyện đương nhiên." Lịch Khai nói năng đầy chính nghĩa
"Vậy không phải nên giảm một ít sao?" Giang Hạo nhìn Lịch Khai.
"Cốt Hoa là của chúng ta, các ngươi bồi thường là xin lỗi chúng ta.
Hai bên không xung đột." Lịch Khai hình như nghĩ tới điều gì nói:
"Sư đệ không có đủ linh thạch sao?
Không sao. Ta nghe nói sư đệ kiếm linh thạch rất nhanh, có thể trả trong vòng ba tháng.
Chúng ta cũng không phải khó nói chuyện, có thể cho thêm thời gian.
Nếu thật sự không được thì có thể trả trong vòng sáu tháng, tuy nhiên cần phải trả một ít lợi tức."
Giang Hạo nghe vậy, biết đối phương đã điều tra qua về mình.
Đây là ăn chắc hắn.
"Được." Giang Hạo gật đầu, sau đó lấy ra năm trăm linh thạch:
"Ta đưa trước năm trăm, ba tháng còn lại sẽ giao nốt."
"Xem ra sư đệ còn rất dễ nói chuyện, vậy được." Lịch Khai tươi cười nhận lấy năm trăm linh thạch, sau đó lại nói:
"Nghe nói chất dinh dưỡng trong linh điền của sư đệ bị giảm sút nghiêm trọng, chỗ của ta có bảo vật bổ sung chất dinh dưỡng, bán cho sư đệ một nghìn linh thạch, hai phần là hai nghìn.
Trả trong vòng một năm là được, ta chỉ có hai thứ tốt này, người khác trả một ngàn năm trăm, ta cũng không bán đâu."
"Được." Giang Hạo gật đầu đáp ứng.
Sau đó, Giang Hạo cầm hai viên hạt châu màu đen, nhìn đối phương rời đi.
Lúc này, hắn phát động thần thông, bắt đầu giám định.
【 Lịch Khai: Đệ tử nội môn của Bách Cốt Lâm, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, nghe theo mệnh lệnh của Minh Tả Quyền đến đây thu hồi Cốt Hoa, thuận tiện lừa ngươi một khoản. Hắn cảm giác con người ngươi ngốc, lắm tiền lại nhát gan, là con dê béo đứng đầu trong lòng hắn. Bảy ngày sau, hắn sẽ đi tìm Minh Tả Quyền phục mệnh. 】
Minh Tả Quyền?
Giang Hạo cẩn thận nhớ lại người này.
Chắc là đệ tử chân truyền của Bách Cốt Lâm, tu vi tệ nhất cũng là Kim Đan sơ kỳ.
"Bạch Dạ chưa xuất hiện, không biết Bạch Dạ này có thân phận thế nào."
Giang Hạo nghĩ thầm.
Bảy ngày sau… Mới đi tìm Minh Tả Quyền.
Hơi lâu.
Sau khi hắn đi tới Linh Dược viên, báo cho biết Trình Sầu không có việc gì, lại chôn hai hạt châu màu đen ở trong hai linh điền kia.
Quả nhiên, chất dinh dưỡng bắt đầu trở về.
Nhưng không nhiều như trước, cần phải thêm ít đồ mới có khả năng khôi phục lại mức độ màu mỡ trước đây.
Chỉ có thể chờ sau này.
Ngày mai, hắn sẽ qua giám định linh điền, xem có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không.
Sau khi trở về, Giang Hạo bắt đầu tìm hiểu thức thứ hai Thiên Đao Trấn Sơn.
Thỉnh thoảng sẽ cố gắng tu luyện.
Mặt trời mọc mặt trời lặn.
Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, xử lý Linh Dược viên.
Hắn làm không biết mệt mỏi, không ngại cực khổ.
Sáu ngày sau.
Vào sáng sớm, Giang Hạo đứng ở trong viện, mùi thơm thuộc về Thiên Hương Đạo Hoa xông vào trong mũi hắn.
Hắn cảm giác có Thiên Hương Đạo Hoa tồn tại, tinh thần cũng tập trung hơn nhiều.
Chỉ có điều, hôm nay hắn ra sớm không phải bởi vì Thiên Hương Đạo Hoa.
Mà vì Bàn Đào Thụ.
Hôm nay là ngày nó mọc rễ nẩy mầm.
Chiếc lá non vừa xuyên ra khỏi mặt đất, hình như đang lén nhìn thế giới này.
Bên cạnh nó có một bọt khí màu tím.
【 Mảnh vỡ thần thông +1】
Tuy không phải là màu vàng, nhưng bây giờ có một cái màu tím cũng làm cho người ta mừng rỡ rồi.
Bởi vì thần thông đã đủ, bây giờ hắn có thể thu hoạch thần thông.
Hắn không vội vàng thu hoạch mà lại giám định Bàn Đào Thụ.
【 Cây non Bàn Đào Thụ: Có liên quan tới Bàn Đào Thần Thụ thượng cổ, có sẵn một chút đặc tính của Thần Thụ, sau khi nở hoa kết trái, niết bàn chín lần sẽ trở thành Bàn Đào Thần Thụ. Đặt cùng một chỗ với thần vật, mỗi ngày tưới một chén nước sẽ mọc nhanh hơn. Quả của Bàn Đào Thụ sẽ càng thơm, ngọt hơn. 】
"Cũng một ngày một chén nước."
Giang Hạo phát hiện mấy thứ này đều cần tưới nước hàng ngày.
Chi phí thật sự thấp.
Hắn hơi tò mò, nếu linh thạch nhiều, có thể giám định ra cách sinh trưởng bản xa xỉ không?
Về phần để cùng một chỗ với thần vật, Giang Hạo không để ý.
Thiên Hương Đạo Hoa ở trong viện, chỉ cần ở bên trong viện là xem như cùng trưởng thành với thần vật.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao con thỏ nằm sấp ở bên cạnh Thiên Hương Đạo Hoa mỗi ngày.
Giang Hạo về đến trong phòng, ngồi khoanh chân, liếc nhìn thần thông.
【 Thần thông: 3/3 (có thể thu được)】
"Thu hoạch."
Theo suy nghĩ của Giang Hạo truyền ra.
Thần thông lập tức về không, có thể thu được biến thành không thể thu được.
Sau đó, Giang Hạo cảm giác giữa chân mày xuất hiện vài thứ.
Hắn đã rõ, thần thông mới có liên quan tới giữa chân mày.
Một lát sau.
Hắn đã biết được tên của thần thông.
【 Tàng Linh Trọng Hiện】
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận