Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 823: Nữ Ma Đầu: Tự Ngươi Đi Đi

Chương 823: Nữ Ma Đầu: Tự Ngươi Đi Đi
Chương 823: Nữ Ma Đầu: Tự Ngươi Đi Đi
Vây công của Thiên Thánh Giáo đến nhanh đi cũng nhanh.
Sau khi đám người mất đi sự chỉ dẫn của Thánh Chủ liền lặng yên thối lui.
Bọn hắn cần biết rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, sau khi nhận được đáp án thì bọn họ đều không khỏi tức giận.
Phía dưới núi lớn, mấy người thảo luận đều nổi giận đùng đùng.
Ba!
Một tuổi trẻ nam tử vỗ bàn, cả giận nói: "Thiên m Tông khinh người quá đáng, thế mà dám khinh nhờn thần hồn Thánh Chủ.”
"Không có điều tra ra được rốt cuộc là ai ra tay sao?" Một bà lão trong đó hỏi.
"Không có tin tức gì, Diệu Thính Liên còn sống. Nàng có lẽ sẽ biết, nhưng rất không có khả năng sẽ nói chúng ta." Nam tử trung niên bên cạnh nói.
"Vậy thì đi tiếp xúc nàng đi, để nàng nói ra đã phát hiện cái gì." Trong mắt nam nhân trẻ tuổi mang theo sát ý:
"Dạng phản đồ này còn giữ làm gì, sau khi hỏi xong thì giết."
"Vậy ngươi chịu trách nhiệm cho việc Thánh Chủ không cách nào giáng lâm sao?" Bà lão lạnh lùng nói.
Trong nháy mắt, nam nhân trẻ tuổi rũ mắt, không nói nữa.
"Vẫn nên để người đi vào dò xét một hai, ngoài ra phải nhìn chằm chằm vào Đại Thiên Thần Tông, bọn hắn cũng có hiềm nghi." Bà lão tiếp tục nói.
Trong lúc nhất thời, mấy người không tiếp tục nêu ý kiến, mà là bắt đầu hành động.
"Nếu thuận tiện thì tiếp xúc với Giang Hạo kia một chút, nhìn xem hắn biết bao nhiêu thứ." Nam nhân trung niên nói.
Những người khác gật đầu rồi bắt đầu phối hợp hành động.
---
Thiên Thánh gGáo lui.
Giang Hạo phát hiện ra chuyện này lúc Hồng Vũ Diệp rời đi.
Hôm qua Hồng Vũ Diệp tắm rửa một hồi, lại ngủ một giấc, cuối cùng mới biến mất ở trên ban công.
Hắn cũng nhẹ nhàng thở ra.
Hiện nay hắn còn mang theo thương thế, muốn hồi phục lại đỉnh phong còn cần không ít thời gian.
Hơn nữa, hắn cũng phải chuẩn bị cho việc đi Tây Bộ.
Cần biết rõ ràng tình huống, cuối cùng quyết định nên dùng thân phận gì để đi.
Hôm nay nên tùy tiện đi, hay là dùng thân phận Tiếu Tam Sinh, hay là thân phận của Cổ Kim Thiên đi thì đều có một ít chỗ tốt và chỗ xấu.
Tiếu Tam Sinh là người của Vạn Vật Chung Yên, có thể đi tiếp xúc với Vạn Vật Chung Yên.
Cổ Kim Thiên có thể tiếp xúc Thiên Văn Thư Viện.
Tùy ý dùng một cái tên thì sẽ không cần lo lắng vấn đề gì khác, chỉ cần không gây chuyện là được. Đây có thể xem như là cách ổn thỏa nhất.
Chỉ là nhiều khi cũng không dễ xử lí các chuyện khác, hơn nữa còn không cách nào xác định được nguy hiểm mà Vạn Vật Chung Yên mang tới.
Cần thân phận gì lại dùng thân phận đó thật ra cũng được, nhưng mà sợ bị phát hiện Cổ Kim Thiên là Tiếu Tam Sinh, Tiếu Tam Sinh lại là Cổ Kim Thiên.
Như này rất phiền phức, hai thân phận kia sẽ dễ dàng bị phế bỏ.
Giang Hạo thở dài một tiếng rồi đi Linh Dược Viên.
Sau đó nghe Tiểu Li nói có người tới quấy rối.
Sau đó, nhìn mặt mũi con thỏ nên đã chạy trốn.
Còn nói cho bọn hắn rằng, con thỏ lợi hại hơn Thánh Chủ.
Giang Hạo cũng không để ở trong lòng, cho đến nửa tháng sau, hắn phát hiện một số người của Thiên Thánh Giáo để mắt tới Linh Dược Viên.
Sau khi ép hỏi một cách thích hợp, hắn mới phát hiện, người Thiên Thánh Giáo cảm thấy tực giận vì con thỏ dám khinh nhờn Thánh Chủ.
Chỉ vì một câu Thánh Chủ không bằng con thỏ.
Giang Hạo ngây ngẩn cả người, những lời này là Tiểu Li nói sao?
Trong lúc nhất thời, hắn chau mày.
Quả nhiên vẫn nên phóng sinh, bởi vì một câu của nó mà mình phải muốn bắt đầu cảnh giác xung quanh Linh Dược Viên.
Bởi vì hắn cũng không biết những tín đồ điên cuồng kia sẽ làm ra chuyện gì quá khích.
Sau đó, hắn gọi con thỏ tới, hỏi thăm tình huống.
"Bọn hắn nói trước có Thánh Chủ sau có trời, thỏ gia ta chỉ có thể thông báo cho bọn hắn về chân tướng thiên địa. Thỏ gia ta còn có trước cả Thánh Chủ, đều là bạn bè bằng hữu, bọn hắn đương nhiên là tin." Con thỏ dõng dạc nói.
Giang Hạo nghe xong thì thở dài một tiếng.
Nếu như là những người khác thì căn bản sẽ không để ý chuyện này, nhưng tín đồ điên cuồng của Thiên Thánh Giáo thì lại khác.
Tóm lại phía sau phải cẩn thận một chút.
Hi vọng sẽ không xuất hiện tín đồ điên cuồng quá mạnh, nếu không mình vừa rời đi thì con thỏ sẽ gặp phiền toái.
Tiểu Li thì không có gì, có Long Châu nàng tạm thời sẽ không có nguy hiểm.
Chuyện duy nhất cần để ý là Long tộc khác.
Uyên Hải và Hạo Thiên Tông dường như cũng có tung tích của rồng.
Trong lòng thở dài một tiếng, Giang Hạo không có suy nghĩ nhiều nữa.
Hắn đã xác định tình huống bên phía Diệu sư tỷ, không có bất cứ vấn đề gì.
Bọn hắn cũng không nói với bên ngoài chuyện đêm hôm đó.
Dường như không có xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng mà người của Thiên Thánh Giáo chắc là sẽ để mắt tới bọn họ.
Cũng may bởi vì đột nhiên công kích, tông môn nghiêm ngặt hơn trước đó rất nhiều.
Người Chấp Pháp Phong thường xuyên động thủ giết địch.
Nghe Liễu Tinh Thần nói, tông môn phát hiện rất nhiều Thiên Thánh Giáo trà trộn vào, hiện tại đang săn giết.
Hắn còn cười nói: "Ta còn nghe nói thần hồn của Thánh Chủ Thiên Thánh Giáo bị đánh giết bên trong phạm vi của Đoạn Tình Nhai, sư đệ cảm thấy đã xảy chuyện gì rồi?"
"Chắc là người tông môn ra tay.” Giang Hạo đáp.
Liễu Tinh Thần cười nói: "Rất nhiều người của Chấp Pháp Đường cũng cảm thấy như vậy, chúng ta cũng đã điều tra đơn giản, không có bất kỳ phát hiện nào. Thật là đáng tiếc.”
Giang Hạo: "…"
Giang Hạo chỉ có thể phụ họa đúng là đáng tiếc.
Tình huống hiện tại của Liễu Tinh Thần tương đối bình thường, hắn đang rèn luyện lực lượng của thân thể.
Tốc độ thật nhanh.
Giang Hạo cũng cảm thấy bội phục, lần thứ nhất gặp, đối phương vẫn là Kim Đan, bây giờ đã là Luyện Thần.
Chỉ mới qua vài chục năm ngắn ngủi.
Tốc độ tấn thăng đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi nhàn rỗi, hắn đi đến Nhiệm Vụ Đường.
"Sư đệ muốn ra ngoài?" Sư tỷ Nhiệm Vụ Đường có chút vui vẻ nói.
"Có nhiệm vụ gì không?" Giang Hạo hỏi.
"Có, ta đã giữ lại nhiệm vụ thích hợp cho sư đệ rồi." Sư tỷ giao nhiệm vụ lập tức chọn lựa một phen, sau đó giao ba nhiệm vụ cho Giang Hạo:
"Sư đệ có thể chọn lựa một nhiệm vụ trong đó."
Giang Hạo nhìn qua, nhiệm vụ thứ nhất là tìm người, phản đồ Kim Đan.
Nhiệm vụ thứ hai vẫn là chiêu mộ đệ tử, lần này là đệ tử mà Thiên Môn Tông coi trọng.
Nhiệm vụ thứ ba là đi tòa thành nào đó, thế lực lệ thuộc vào tông môn bên kia xuất hiện biến cố, cần hắn đi sửa sang.
Đều là kỳ hạn ba tháng.
Thất bại bồi thường ba ngàn năm.
"Tại sao là ba ngàn năm?" Giang Hạo hỏi.
"Bởi vì tu vi sư đệ cao, nguy hiểm mà chúng ta phải gánh chịu cũng cao hơn." Sư tỷ giao nhiệm vụ đáp.
Giang Hạo gật đầu.
Tu vi cao càng dễ dàng thoát đi, cho nên Chấp Pháp Phong phải tiếp nhận nguy hiểm càng cao.
Đến lúc đó muốn bắt trở lại còn tốn công mà không có kết quả.
Kiếm nhiều một chút cũng là chuyện bình thường.
Giang Hạo không vội vã nhận nhiệm vụ, mà là muốn chờ một đoạn thời gian, chờ lúc nào lên đường rồi lại nhận.
Mặc dù thương thế của hắn hiện tại đã khôi phục được kha khá nhưng còn không có đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Khoảng thời gian gần đây, hắn lại bắt đầu chế phù và bày quầy bán hàng.
Không có cách nào khác, linh thạch đã xài hết rồi.
Nếu như tiến về Tây Bộ mà không có linh thạch thì sẽ có phiền toái không cần thiết.
Hắn cũng đang hấp thu thần hồn Thánh Chủ, chỉ là tốc độ hấp thu quá chậm, cần thời gian.
Hắn từng thử dẫn động linh khí, có một tia hiệu quả, nhưng mà động tĩnh quá lớn.
Mãi cho đến tháng bảy, Giang Hạo cảm thấy trạng thái của mình đạt đến đỉnh phong.
Ngày này Hồng Vũ Diệp xuất hiện ở trong sân.
"Tiền bối." Giang Hạo đi lễ gặp mặt.
"Ngày mai xuất phát.” Hồng Vũ Diệp nhìn Thiên Hương Đạo Hoa, bình tĩnh nói.
Giang Hạo gật đầu.
"Ngươi dự định làm sao để đi qua?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Vãn bối có thể trực tiếp đi qua." Giang Hạo nói.
Tử Hoàn của Quan Trung Phi còn rất tốt, cho nên có thể trực tiếp đi qua.
"Trưa mai, tự ngươi lên đường đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, tự mình đi?
Vậy thì sẽ càng nguy hiểm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận