Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 825: Nữ Ma Đầu: Ngươi Là Kim Đan Ngươi Sợ Cái Gì

Chương 825: Nữ Ma Đầu: Ngươi Là Kim Đan Ngươi Sợ Cái Gì
Chương 825: Nữ Ma Đầu: Ngươi Là Kim Đan Ngươi Sợ Cái Gì
Bên hông dãy núi có lượng lớn động phủ, mỗi một chỗ đều tựa như vách đá hiểm trở.
Lúc này một thân ảnh màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện, phía sau là một vị nam tử.
Bọn hắn đứng trên vách đá, có thể nhìn thấy dòng sông chảy xuôi phía dưới.
"Phong cảnh nơi này đúng là rất được." Hồng Vũ Diệp nhìn về phía dưới, nói.
Giang Hạo cũng gật đầu.
Hắn ở bên cạnh dòng suối trong Đoạn Tình Nhai rất nhiều năm, bây giờ thấy vách núi hùng vĩ như thế, đương nhiên là cảm thấy đẹp.
Người Chuyển Luân Thần Tông đúng là biết chọn chỗ.
Thế mà dựng động phủ ở chỗ này.
Chỉ là hắn cũng không thích ở chỗ này.
Không có sân lộ thiên, không tiện trồng linh dược.
Trừ khi xung quanh có một khoảng sân có đất trống như bình thường.
Theo lý thuyết thì muốn đều sẽ có, nhưng hắn vẫn không quá ưa thích nơi này.
Có lẽ rất đẹp nhưng lại không thích hợp với hắn.
Hồng Vũ Diệp đứng tại chỗ hồi lâu, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Không rõ đối phương muốn làm gì.
Lúc nhìn sang, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình.
Như thế, hắn mới hiểu ra, sau khi tới đây thì mình phải tự xem mà xử lý mọi chuyện.
Như vậy hiện tại nên đi đâu đây?
Theo lý thuyết thì nên đi tìm kiếm Kiến Tâm Nhai.
Nhưng còn chưa xác định được vị trí cụ thể, như vậy thì phải đi hỏi một chút xem Hải Thiên Thụ Lâm ở đâu.
Cho đến trước mắt thì vẫn phải tránh cái chỗ kia trước đã.
Hơn nữa đã qua lâu như vậy rồi, mọi chuyện chắc là cũng sắp bắt đầu.
Sau đó, hắn ngự kiếm đến mặt sông, một đường thuận theo dòng sông đi ra bên ngoài.
Bởi vì không biết làm như thế nào để ra ngoài, chỉ có thể lựa chọn dùng tiền thay vì ngự kiếm.
Không trung quá chói mắt.
"Ngươi tu vi gì?" Trong lúc ngự kiếm, Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Sắp Kim Đan hậu kỳ." Giang Hạo đáp.
"Nếu đã Kim Đan, thoải mái ngự kiếm ở trên không, nơi này có người sẽ biết ngươi không phải là người của tông môn?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo ngẫm lại cảm thấy cũng đúng.
Chỉ cần không tới gần chỗ cấm kỵ thì đương nhiên sẽ không có người đến hỏi thăm. Càng tự nhiên hào phóng thì đối phương càng sẽ không hoài nghi.
Sau đó, hắn tiếp tục bay, đúng là không gặp phải chuyện gì, có lẽ nên tìm một chỗ để hỏi thăm tình huống một chút.
Sau đó, Giang Hạo đổi phương hướng, hướng về phía có người.
Hắn đã quan sát cách ăn mặc của bọn họ từ trước.
Nếu như là trang phục thống nhất, hắn chỉ có thể dùng Thiên Diện Bảo Phiến.
May mà không cần như thế.

Trong chốc lát.
Giang Hạo nhìn thấy một Trúc Cơ viên mãn, liền cất bước đi tới.
Đối phương khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ có chút trung thực, quanh thân có một chút linh khí vờn quanh, thiên phú chắc là cũng không tệ lắm.
"Vị sư đệ này." Giang Hạo tới gần, khí tức Kim Đan khuếch tán.
Sau khi cảm nhận được uy áp, đối phương vội vàng cúi đầu đi lễ gặp mặt: "Gặp qua sư huynh."
"Chúng ta bế quan quá lâu, bất tri bất giác quên ường đi ra ngoài, sư đệ có thể chỉ đường được hay không?" Giang Hạo bình tĩnh nói.
Nam tử hơi nghi hoặc một chút, cũng không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng nói: "Ta dẫn đường cho sư huynh sư tỷ."
Sau đó ba người ngự kiếm mà đi.
Trên đường đi gặp phải một số tiền bối, người dẫn đường đều thi lễ gặp mặt.
Giang Hạo cũng học theo.
Có người dẫn đường đương nhiên sẽ không ai hỏi thăm, cũng không ai sẽ chú ý đến.
Dù là một số tiền bối cũng sẽ không nhiều nhìn một chút.
Chỉ là nửa đường, đột nhiên có một đám người chặn đường đi.
Giang Hạo tưởng rằng mình bị phát hiện, nhưng mà những người này đưa ánh mắt nhìn về phía người dẫn đường.
"Mặc Giản, lần này ngươi đừng hòng trốn, cướp đồ của chúng ta, ngươi còn muốn sống tốt?" Một vị nam tử trẻ tuổi cả giận nói.
Lúc này một vị Kim Đan đi ra, hắn nhìn Giang Hạo một chút: "Sư đệ Kim Đan trung kỳ? Ta khuyên ngươi không nên xen vào chuyện bao đồng."
Nói xong hắn liền đi về phía Mặc Giản.
Người kia nhìn về phía Giang Hạo, do dự một chút, liền nộp một khối ngọc giản ra: "Nếu sư huynh muốn thì tặng cho sư huynh."
Giang Hạo tiếp nhận ngọc giản, nhìn qua đơn giản, phát hiện là ghi chép phương pháp luyện thể.
Tinh Thần Cổ Hải Luyện Thể Pháp.
Nghe danh thôi đã cảm thấy rất lợi hại rồi, Giang Hạo cảm thấy chuyện riêng của từng tông môn cũng rất nhiều.
Chuyện cướp đoạt càng là phổ biến.
Cầm đồ vật, những người khác liền nhìn về phía hắn.
Dường như muốn hắn giao đồ ra.
Giang Hạo rũ mắt.
Sau đó khí tức Luyện Thần khuếch tán, trấn áp tất cả mọi người trước khi bọn hắn mở miệng.
Mấy người hoảng sợ, giống như sinh tử đều ở trong lòng bàn tay của đối phương.
Giang Hạo nhìn về phía Mặc Giản bên cạnh, nói: "Tiếp tục dẫn đường đi."
Người kia vô cùng hoảng sợ, căn bản không nghĩ tới bên người lại là một vị tiền bối.
Không phải tiền bối cũng tuyệt không phải là sư huynh bình thường.

Trongn chốc lát.
Giang Hạo thành công rời khỏi Chuyển Luân Thần Tông.
"Sư huynh, chính là chỗ này." Mặc Giản cung kính nói.
Giang Hạo đưa ngọc giản cho đối phương, nói:
"Có duyên gặp lại."
Sau đó, hắn cùng Hồng Vũ Diệp ngự kiếm rời đi.
Để lại Mặc Giản một mặt mờ mịt, ngoài ra chính là cảm kích.
Bởi vì như này hắn sẽ không còn phiền toái gì nữa, dù sao ở trong mắt những người khác thì đồ vật đã bị vị này mang đi.
Còn về chuyện những người kia có thể tìm được người hay không, chắc là sẽ không.
Vị sư huynh kia quá mạnh, không phải là người mà bọn hắn có thể chọc nổi.
---
Biên giới hải vực Tây Bộ.
Một lão nhân đi trên đường, nhìn về phía trước, có chút cảm khái:
"Đã nhiều năm rồi không tới đây, không nghĩ tới sẽ lấy thân phận và mục đích như vậy để tới đây."
"Xin ra mắt tiền bối." Một nam một nữ đi tới từ phía xa.
Đều có tu vi Vũ Hóa.
Bọn hắn chính là người dẫn đường cho vị tiền bối này.
"Tin tức người của Vạn Vật Chung Yên đúng là rất linh thông, ta vừa lên bờ các ngươi liền đến." Thi Hải lão nhân cười nói.
"Tiền bối nói đùa, cũng không phải là tin tức của chúng ta linh thông, chỉ là nhiều người.” Nam tử có chút trẻ tuổi trong đó cung kính nói:
"Chúng ta cũng không biết tin tức của tiền bối, chỉ là bố trí người ở bờ biển, cho nên mới có thể lập tức nhìn thấy tiền bối. Chuẩn bị tất cả để dẫn đường cho tiền bối.”
Thi Hải lão nhân cười hai tiếng, nói: "Ngươi cứu được ngươi một mạng."
Hai người trong lúc nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
"Tu vi của các ngươi không kém, đến làm tùy tùng cho ta không cảm thấy ủy khuất sao?" Thi Hải lão nhân hỏi.
"Đây là vinh hạnh của chúng ta." Hai người trăm miệng một lời.
Thi Hải lão nhân một đường hướng về phía trước, giọng nói hắn bình thản: "Ta chỉ giúp các ngươi dẫn nước Thi Hải tới, chuyện khác sẽ mặc kệ.”
"Vâng, như này là đủ rồi." Nam tử nói.
Bộ pháp của Thi Hải lão nhân chậm chạp, nhưng khoảng cách bước đi lại xa lạ thường.
Hai người Vạn Vật Chung Yên muốn đi theo đều có chút khó khăn.
Nếu như đổi thành người có tu vi yếu thì đã sớm mất dấu.
Trên đường đi, Thi Hải lão nhân đột nhiên hỏi: "Người ngoài của biết kế hoạch của các ngươi không?"
"Không biết, người biết tuyệt đối sẽ không truyền ra bên ngoài, cho nên hành động của tiền bối sẽ không có bất kỳ hiểm trở gì." Nam tử trẻ tuổi nói với vẻ chắc chắn.
"Thật sao?" Thi Hải lão nhân nhẹ giọng cười nói.
Sau đó, hắn lại hỏi:
"Nghe nói Vạn Vật Chung Yên xuất động không ít, là vì cướp đoạt trang sách Tiên Hiền."
"Đúng là có chuyện như thế, nhưng là mục đích chủ yếu của chúng ta chính là thi thể, trang sách Tiên Hiền chỉ biết rất ít. Nếu như tiền bối muốn biết, chúng ta sẽ đi nghe ngóng.” Nam nhân trẻ tuổi chân thành nói.
Thi Hải lão nhân cũng không nói lời nào, mà là suy tư:
"Các người đều biết mấy người từng gặp ta tại Thi Giới, đúng không?"
"Có biết mấy người, nhất là tên Tiếu Tam Sinh, chính là người đạt được mười vấn đề, càng hiểu rõ." Nam nhân trẻ tuổi nói.
"Hắn cũng tới Tây Bộ rồi?"
"Không có gì tin tức của hắn, nhưng là trang sách Tiên HIền xuất hiện, người bình thường đều sẽ tò mò, hắn cũng có khả năng sẽ đến."
"Ta thật ra rất muốn gặp lại hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận