Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 826: Nữ Ma Đầu: Ngươi Muốn Thử Uy Lực Của Đồng Tâm Chưởng Một Chút Sao?

Chương 826: Nữ Ma Đầu: Ngươi Muốn Thử Uy Lực Của Đồng Tâm Chưởng Một Chút Sao?
Chương 826: Nữ Ma Đầu: Ngươi Muốn Thử Uy Lực Của Đồng Tâm Chưởng Một Chút Sao?
Trong một quán trọ ở Nam Bộ.
Thượng Quan Thanh Tố nhìn phong thư trong tay, có chút kinh ngạc.
"Phân thân Phong Hoa đạo nhân đi săn giết thần hồn Thánh Chủ chết rồi?"
"Thần hồn Thánh Chủ cũng bị những người khác thu hoạch được?"
Nàng trong lúc nhất thời có hơi kinh ngạc, không chỉ không có đạt được thần hồn Thánh Chủ, thế mà còn diệt cả phân thân Vũ Hóa của Phong Hoa đạo nhân.
Không chỉ như thế, ngay cả người nào làm đều không biết, không chỉ là bọn họ mà Thiên Thánh Giáo đều không rõ đã xảy ra chuyện gì.
"Không đạt được thần hồn Thánh Chủ, xem ra người ở phía trên sẽ làm chút gì đó." Thượng Quan Thanh Tố thở dài một tiếng:
"Chắc là sẽ có không ít cường giả đi vào Nam Bộ, vừa mới rời đi lại phải tiến đến.”
Như này cũng tốt, Phong Hoa đạo nhân cũng phải kiêng kị một chút.
Người Đại Thiên Thần Tông phần lớn là xác nhận nhiệm vụ của người khác, sau đó làm việc ở từng chỗ.
Nhưng một số thời điểm, Đại Thiên Thần Tông cũng sẽ làm chuyện của mình.
Ví dụ như thu thập thần hồn Thánh Chủ, quan sát thần hồn Thánh Chủ.
Chỉ cần là chỗ có thần hồn Thánh Chủ thì bình thường đều sẽ có người của Đại Thiên Thần Tông.
Nàng không biết tình huống cụ thể, nhưng mà lần này là lần đầu tiên thần hồn biến mất.
Trước đó dù có thu thập được hay không thì đều sẽ biết được đại khái tin tức.
Lần này lại không rõ ràng chuyện gì cả.
Nhưng mà có Thánh nữ dự khuyết ở đó, bọn hắn cũng có thể tìm tới mục tiêu.
Đến lúc đó đi qua nhìn một chút là được.
"Không biết Tiếu Tam Sinh đang ở đâu. "Thượng Quan Thanh Tố thở dài một tiếng.
Nàng đã tìm ở Nam Bộ hồi lâu, vẫn không có tin tức của đối phương.
Nhưng mà lần này chỗ Thánh Chủ xuất hiện hình như đã từng có tin tức liên quan tới Tiếu Tam Sinh.
"Đi trước Huyền Thiên Tông xem thế nào đã."
Nàng biết trước đó Thiên Diện Bảo Phiến ở Huyền Thiên Tông, có thể đi qua hỏi thăm một hai.
Mục đích chủ yếu lần này vẫn là tìm kiếm Tiếu Tam Sinh.
Lần trước nguyền rủa xuất hiện dị biến, mặc dù không có thống khổ như trước, nhưng đến nay nàng vẫn không biết là vì sao.
Chuyện này khiến nàng canh cánh trong lòng.

Tây Bộ.
Giang Hạo bay ven đường hồi lâu, mới nhìn thấy một tòa thành.
Sau đó, hắn vào trong thành mua một tấm bản đồ.
Hải Thiên Thụ Lâm đại khái ở phía Tây Tây Bộ, hắn hiện tại đang ở phía nam Tây Bộ.
Tương đối gần Thiên Văn Thư Viện.
Đi Thiên Văn Thư Viện gặp phải cường giả cũng có chỗ tốt.
Đó chính là có thể bán đồ ở trên người
Bên kia nhiều cường giả, từng cái ngành nghề nhất định sẽ có cường giả tọa trấn.
Cho dù là pháp bảo khó mà tiêu hóa thì bọn hắn đều có thể thử tiêu hóa.
Chỉ là sẽ không thể an toàn giống như những chỗ khác.
Mình đến đó thì phải càng thêm cẩn thận một chút.
Nhìn xuống danh tự Cổ Kim Thiên trong tay, Giang Hạo cảm thấy có lẽ bên kia cũng coi như là an toàn.
Chỉ là dễ dàng mang đến phiền toái không cần thiết.
Do sự một chút, hắn quyết định tiến về phía thành trì gần Thiên Văn Thư Viện.
Bên kia còn có một tòa cổ thành, đại bộ phận là người bình thường.
Nếu rảnh thì có thể đi qua nhìn một chút, nghe nói có tượng đá Thánh Hiền.
Tượng đá bất phàm, có uy năng thông thiên triệt địa.
Chỉ là chưa từng có người thấy tận mắt.
Giang Hạo cũng muốn đi tìm tòi hư thực chuyện này, thuận tiện nhìn xem có tro bụi gì hay không.
"Tiền bối từng có nghe nói về tòa thành cổ này chưa? Nghe nói có không ít vật cổ lão ở bên trong." Giang Hạo hỏi.
"Ngươi muốn đi xem?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng hỏi.
"Vãn bối chưa từng tới ây Bộ, có chút tò mò đối với một số kỳ quan của Tây Bộ." Giang Hạo bình thản nói.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười:
"Tính tò mò của ngươi đúng là lớn."
"Hiểu rõ càng nhiều, càng có khả năng làm việc giúp tiền bối." Giang Hạo cung kính nói.
Hồng Vũ Diệp không lên tiếng nữa, mà là nhìn về phía trước.
Giang Hạo ngự kiếm mà đi, hắn dùng Hòa Quang Đồng Trần.
Thân ảnh của bọn hắn biến mất dưới ánh mặt trời, tiến lên với tốc độ mà mắt thường khó mà phát hiện.
Mấy ngày sau.
Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp mới cất bước đi vào thành lớn.
Lúc đi vào, bọn hắn liền cảm nhận được một cỗ khí tức khổng lồ mênh mông.
Giống như là đại dương vô biên vô hạn.
"Đây là thứ gì?" Giang Hạo ngẩng đầu kinh ngạc nói.
"Hạo Nhiên Đại Trận.” Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói.
Giang Hạo gật đầu, dạng trận pháp này khiến hắn khó mà đối kháng.
Tòa thành này quả nhiên không đơn giản một chút nào.
Khí tức hạo nhiên như là đại dương mênh mông có thể ép cho hắn không thể động đậy.
Nhưng mà, muốn để đại trận này nhằm vào hắn chắc là cũng không dễ dàng.
Còn nữa, muốn rời khỏi nơi này cũng rất đơn giản, hắn đã chôn một cái Tử Hoàn xuống tại một chỗ không người.
Nếu như tình huống bắt buộc thì sẽ lập tức thoát đi.
Chuyện thứ nhất cần làm sau khi đi vào thành chính là tìm quán trọ, để Hồng Vũ Diệp nghỉ ngơi.
Sau đó, hắn có thể đi làm chuyện của mình.
Hắn tìm một quán trọ tương đối bình thường, dùng linh thạch thuê hai gian phòng.
Gian phòng chữ ‘Thiên’ số một và số hai.
"Tiền bối, đã pha lá trà xong."
Trong phòng, Giang Hạo đặt ấm trà ở một bên.
Hồng Vũ Diệp gật đầu, sau đó vẫy vẫy tay với hắn.
Hắn có chút kinh hãi nhưng lại không dám không đi qua.
Chờ đến khi đến trước mặt của đối phương, tay của Hồng Vũ Diệp đã đặt ở trên ngực hắn, ấn ở phía trên tim hắn.
Trong lúc nhất thời, một loại cảm giác đau đớn rất nhỏ bắt đầu lan tràn.
Chờ đối phương lấy tay ra, Giang Hạo mới cảm giác ngực mình nhiều thêm một cái ấn ký.
Là Đồng Tâm Chưởng.
Sau đó, Hồng Vũ Diệp mới ngồi xuống, nói:
"Gần đây có lĩnh hội Đồng Tâm Chưởng không?"
"Có tìm hiểu một chút." Giang Hạo đáp.
Thật ra hắn đã học xong từ lâu, chỉ là mãi mà chưa thành công lần nào.
Bởi vì chưa từng thí nghiệm pr trên người Hồng Vũ Diệp.
Một chưởng này không có cách nào lưu lại ở trên những người khác hoặc là những sinh vật khác.
"Ngươi muốn thử uy lực của một chưởng này sao?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
Nhìn qua ánh mắt của đối phương, Giang Hạo cúi đầu xuống, không dám trả lời.
Hắn đúng là muốn thử xem, ít nhất có thể hiểu rõ một chưởng này rốt cuộc huyền diệu ở chỗ nào mà có thể thi triển ở khoảng cách xa như vậy.
Đương nhiên, hắn còn nghĩ đến quá trình của một chưởng này.
Trong vô thức, não hắn hiện lên các loại ý nghĩ, cùng một chút hình ảnh.
Đây là ý nghĩ lơ đãng, chẳng mấy chốc đã bị hắn đè xuống.
Nhưng Đồng Tâm Chưởng đúng là không có cách nào thi triển tùy tâm.
Dù sao chỗ tiếp xúc có chút không giống bình thường.
Dù là Hồng Vũ Diệp đồng ý, hắn cũng không dám vọng động.
"Đi hỏi thăm một chút về trang sách Tiên Hiền đi. "Hồng Vũ Diệp bình thản nói.
Nghe thế, Giang Hạo mới rời khỏi gian phòng.
Hắn lần đầu tới Tây Bộ, cũng không biết nên nghe ngóng từ chỗ nào.
Nhưng mà mỗi một chỗ đều có một điểm chung. Đó chính là có linh thạch sẽ có thể thăm dò được bất kỳ tin tức gì có thể nghe được.
Đây là một tòa thành thị tu chân giả.
Cho nên hắn tìm đến lầu các bán pháp bảo, nhìn quy mô thì cũng là số một số hai trong thành.
Giang Hạo đi vào bên trong, hỏi tiên tử dẫn đường có thu mua pháp bảo hay không.
Đối phương nhìn Giang Hạo một chút, liền hỏi: "Đạo hữu muốn bán cái gì?"
Giang Hạo lấy ra một pháp bảo Luyện Thần.
Tiên tử dẫn đường nhìn thoáng qua, mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không phải là rất kinh ngạc.
Nàng không kiêu ngạo không tự ti, nói: "Mời đạo hữu vào bên trong."
Giang Hạo đi vào theo, cảm giác quy cách của tòa thành này rất cao.
Luyện Thần dường như cũng không có gì khó lường.
Phản Hư cũng chỉ tính là tương đối mạnh, Vũ Hóa thì tạm tạm.
Một đường đi vào lầu ba, Giang Hạo nhìn thấy một nam tử trung niên Luyện Thần.
Tiên tử dẫn đường ghé vào tai hắn nói hai câu rồi rời đi.
Giang Hạo chờ đợi một chút mới được mời ngồi xuống.
"Đạo hữu muốn bán pháp bảo nào? Có thể để cho ta xem một chút không?" Nam tử trung niên khách sáo hỏi.
Giang Hạo gật đầu, lấy linh kiếm cấp Luyện Thần ra.
Nhìn qua kiếm, lông mày nam tử trung niên cau lại, nói:
"Ngưng Băng Kiếm của Chuyển Luân Thần Tông Ngưng, đạo hữu làm thế nào mà đạt được?"
"Nhặt." Giang Hạo cười trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận