Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 841: Tiên Nhân Trên Trời Hạ Phàm Trần

Chương 841: Tiên Nhân Trên Trời Hạ Phàm Trần
Chương 841: Tiên Nhân Trên Trời Hạ Phàm Trần
Cổ Thành.
Đào tiên sinh đang ngồi trong một quán nước uống trà. Đường Nhã thì đang châm trà. Chu Thâm tiến đến từ bên ngoài, cung kính nói: "Đào tiên sinh, tra được một số việc. Hải Thiên Thụ Lâm xảy ra biến cố, trước mắt thì Thi Hải của Thi Giới đã bao trùm. Nhưng chúng ta có cực ít tin tức về Thi Giới, không cách nào tiến hành phán đoán đối với chuyện này.
Cho đến trước mắt thì Thi Hải đã bắt đầu khuếch tán, nước biển vô tận quét sạch bốn phương tám hướng, dãy núi cũng không cách nào ngăn cản, cường giả cũng không thể ngăn cản. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, Tây Bộ sẽ có vô số người chết dưới Thi Hải."
"Người của Thiên Văn Thư Viện chắc là chẳng mấy chốc sẽ khống chế được nước Thi Hải."Đào tiên sinh uống trà, nói:
"Có tin tức của Vạn Vật Chung Yên không?"
"Có một ít, người của bọn hắn hình như chia làm hai phần, một ở bên phía Hải Thiên Thụ Lâm, một thì đang hoạt động ở các nơi, chắc là đều vì trang sách Tiên Hiền." Chu Thâm nói.
Đào tiên sinh suy tư chốc lát rồi nói: "Người chúng ta muốn tìm đã tìm được chưa?"
"Vẫn chưa, nhưng có một ít tin tức." Sau khi do dự một chút Chu Thâm hỏi: "Thật sự có thể tìm được chỗ kia sao?"
"Theo tin tức đạt được từ Ngột Dương thì chính là như vậy, không chỉ chúng ta đang tìm, mà Đại Thiên Thần Tông cũng đang tìm." Đào tiên sinh bình tĩnh nói.
"Nói hồi lâu cũng không nghe được các ngươi nói ra cái gì."Đường Nhã bất đắc dĩ nói:
"Long sào thì Long sào, làm cái gì cũng bí hiểm."
“Có đôi lúc cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ bị người ta nghe lén, có thể không nhắc tới đương nhiên là không nhắc tới thì sẽ tốt hơn."Chu Thâm nói.
"Long sào thật sự ở Tây Bộ?"Đường Nhã không tin.
"Chắc là sẽ không, có lẽ chỉ là có tin tức tương quan." Đào tiên sinh nói.
"Ngoại trừ Long sào, chúng ta có cần mau chóng tìm kiếm trang sách Tiên Hiền không?" Chu Thâm hỏi.
Đào tiên sinh lắc lắc đầu nói: "Bỏ đi, đây là chuyện của Đại tiên sinh, nơi này dù sao cũng là Tây Bộ, không phải hải ngoại của chúng ta. Ở chỗ này cần vô cùng cẩn thận, nhưng mà không thể bỏ qua tin tức liên quan. Còn có tình huống của Hải Thiên Thụ Lâm nữa."
Sau khi nói xong, Đào tiên sinh sửng sốt một chút, sau đó mới nói:
"Đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai lại đi dò xét tình huống, cứ tạm thời ở lại Cổ Thành một thời gian ngắn đã, nơi này an toàn hơn phía ngoài rất nhiều."
Đường Nhã và Chu Thâm gật đầu, không có ý kiến gì.
---
Một bên khác, Bích Trúc còn đang phi hành, đột nhiên ngừng lại.
Sau đó, nàng nhìn xuống một thôn nhỏ phía dưới núi, rồi nói: "Xảo Di, chúng ta đến thôn kia tá túc một đêm đi, đưa cho bọn hắn chút đồ. Bọn hắn nghèo như vậy, xem như là làm một chuyện tốt đi."
Xảo Di đương nhiên là không có ý kiến gì.
Sau đó hai người đi xuống, chỉ thấy nên này có một ngọn núi lớn, trong núi lớn ẩn chứa lực lượng khổng lồ đến cực điểm, nhưng đang nằm ở biên giới mất khống chế. Chỉ cần không cẩn thận thì sẽ thôn phệ sinh mệnh trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh.
Bích Trúc hơi kinh ngạc: "Ta đây là vận khí tốt, hay là vận khí kém đây?"
Đối nàng mà nói, nơi này cũng không thể làm gì được nàng, nhưng mà việc này cũng không phải là chuyện tốt. Chỉ là càng là quan sát, nàng lại càng cảm giác kỳ quái.
Lực lượng mất khống chế dường như bị thứ gì đó điều tiết, rõ ràng là sắp bạo phát nhưng lại không có bộc phát. Điều này khiến Bích Trúc cảm thấy tò mò, rốt cuộc là thứ gì điều tiết lấy cái này lực lượng khổng lồ.
"Công chúa đã nhận ra?" Xảo Di hỏi.
"Đương nhiên, ta chính là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc đó. Thứ Xảo Di không phát hiện ra, ta đều có thể phát hiện ra." Bích Trúc tựa như một thiếu nữ kiêu ngạo.
"Vậy chúng ta có phải là nên nhanh rời đi một chút hay không?" Xảo Di phát hiện được không nhiều thứ, nhưng có thể biết được nơi này cực kỳ nguy hiểm, không nên ở lâu.
"Không rời đi, đi xem cái thôn này một chút đi." Bích Trúc hướng về bên trong.
Lúc này trời đã sắp tối.
Lúc bọn họ đi vào cửa thôn thì thấy có người bày ra vẻ mặt cảnh giác đối với người từ nơi khác đến.
"Thôn trưởng của các ngươi đâu?" Bích Trúc hỏi một vị phụ nhân.
Sau khi đạt được vị trí, Bích Trúc trực tiếp đi qua.
Một lát sau.
Thôn trưởng già mang Bích Trúc đến giới thiệu cho người trong thôn, nói là khách quý trong thành tới. Mỗi nhà đều được tặng một cân thịt. Nghe vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy mừng rỡ.
Không chỉ có như thế, Bích Trúc còn đưa lương thực khô.
Chỉ cần là chuyện mà tiền có thể giải quyết thì không có chuyện gì mà nàng không thể giải quyết. Sau đó, nàng hỏi thôn trưởng có phải trong thôn đã từng xảy ra chuyện gì hay không.
"Đúng vậy, mấy năm trước, thôn có người đắc tội với Hỏa Thần trên núi, ngày đó Hỏa Thần giáng thần phạt, hỏa diễm ngập trời, rừng cây bị đốt cháy, khắp nơi đều là hỏa diễm."Thôn trưởng có sợ hãi mà nói:
"Nếu không có con gái của núi xuất hiện, mấy người chúng ta đã chết từ lâu rồi. Những năm này, Sơn công chúa vì trấn an lửa giận của Hỏa Thần mà mỗi ngày đều sẽ lên núi đối thoại với Sơn Thần. Thợ săn chúng ta ban ngày đưa nàng đi vào, buổi tối chờ nàng đi ra."
"Đúng vậy, nếu không phải cps Sơn công chúa thì ta khi đó đã chết rồi." Một vị phụ nhân cũng nói với vẻ mặt cảm kích.
Bích Trúc có chút ngoài ý muốn, Sơn công chúa?
Đây là người nào?
Lúc mặt trời lặn, rất nhiều người đều nhìn về phía núi. Bích Trúc và Xảo Di cũng trông mong. Muốn nhìn một chút xem vị Sơn công chúa này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Rất nhanh, một ánh trăng rơi xuống, bên trong rừng núi có một nhóm người đi ra.
Mấy người Bích Trúc đều không thấy rõ những người khác, bọn họ chỉ thấy một thiếu nữ đi ra từ trong núi.
Thân ảnh của nàng tản ra ánh sáng yếu ớt, trên thân dính bụi đất, nhưng chúng không che nổi hào quang của nàng, nhìn giống như tiên nhân ở trên cửu thiên, nhưng chân lại đạp đất.
"Tiên nhân trên trời hạ phàm trần."Xảo Di vô thức nói.
Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được một người có thể được xưng là tiên nhân, thật sự không giống bình thường, giống như ánh trăng trong giữa vô số vì sao. Nhưng mà rất nhanh nàng liền phát hiện đối phương chỉ có tu vi Nguyên Thần, nhìn còn rất trẻ trung.
Bích Trúc thấy rõ ràng, ánh trăng không phải tới từ mặt trăng, mà là đến từ một con chim trắng noãn bên cạnh thiếu nữ. Đây là… Nguyệt Luân.
Thiên Đạo Trúc Cơ.
"Xảo Di, ta phát hiện vận khí đời này của ta chưa từng tốt như vậy."
---
Chạng vạng tối.
Giang Hạo khoanh chân ngồi ở trên giường.
Hắn đã biết chuyện đêm nay tụ hội.
Hắn cần xem lại chuyện của tụ hội lần trước, chờ chuẩn bị thỏa đáng, hắn sẽ bắt đầu lau những pháp bảo kia. Hi vọng có thể có thu hoạch.
Đợi đến ngày mai, hắn phải đi Thiên Hà Tuyền, nhìn xem bên kia rốt cuộc có thứ gì liên quan tới trang sách Tiên Hiền hay không. Chỉ là bên kia hình như cách Sơn Thủy Cốc khá gần, nếu như thuận tiện thì có thể đi qua nhìn một chút.
Nếu như Quan Trung Phi ở bên kia, cũng có thể thu hồi Sơn Hải Ấn Ký. Chỉ là không biết phía Trương tiên tử ra sao rồi.
Nhớ lại mấy lần tụ hội gần đây, Giang Hạo phát hiện cũng không có gì cần đặc biệt chú ý. Phần lớn là nhiệm vụ của Quỷ tiên tử.
Lúc này Giang Hạo lấy kiếm sắt rỉ sét ra. Hắn không hề do dự, mở giám định ra.
【 Sơn Hà Kiếm Thai: là Kiếm Thai mà Sơn Hải Kiếm Tông ngưng tụ ra cùng lúc với Thất Cực Chi Kiếm, bởi vì bị sơn hà đại thế ảnh hưởng nên bất đắc dĩ phải lưu Kiếm Thai lại bên trong sơn hà, vô số năm sau khi Kiếm Thai thành hình, lại dưới sự thay đổi của sơn hà mà hoàn toàn trở thành vật vô chủ, khí tức nội liễm quay trở lại bình thường. Dùng kiếm ý bản thân có thể luyện hóa Kiếm Thai, lấy tu vi đúc kiếm, lấy kiếm ngưng tụ tu vi. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi.
Nhặt được một cái Kiếm Thai, còn là Kiếm Thai mà Sơn Hải Kiếm Tông ngưng tụ ra. Nếu như cầm cái này đi bán không biết sẽ bán được bao nhiêu linh thạch?
Năm vạn linh thạch mua về đúng là kiếm lợi lớn. Nhưng mà…
Không vội bán, có lẽ còn có tác dụng khác.
Hiện tại vẫn nên thử một chút xem có thể lau ra bọt khí màu lam hay không.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận