Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 844: Nguyền Rủa Khiến Cho Người Người Ta Nhượng Bộ Lui Binh

Chương 844: Nguyền Rủa Khiến Cho Người Người Ta Nhượng Bộ Lui Binh
Chương 844: Nguyền Rủa Khiến Cho Người Người Ta Nhượng Bộ Lui Binh
Ánh trăng chiếu xuống đại địa, cho dù là đêm khuya nhưng vẫn có thể thấy rõ đường.
Lúc này trên không trung có pháp bảo đang phi hành, phía trên có ba đạo thân ảnh. Một trong đó đang ngồi xếp bằng, chậm rãi pha trà.
"Đào tiên sinh, chúng ta thật sự cứ như vậy mà trở về sao?" Đường Nhã nhìn phía dưới rồi hỏi
"Nơi này có gì đáng để ngươi lưu luyến?" Đào tiên sinh tò mò hỏi.
"Cũng không có, chỉ là cảm thấy chúng ta cách vị trí của Long tộc rõ ràng gần như vậy, tại sao lại đột nhiên liền từ bỏ." Đường Nhã cảm thấy có chút đáng tiếc.
Chu Thâm cũng là không hiểu. Hắn muốn tìm kiếm người mấu chốt kia. Nhưng hiện tại đột nhiên rời đi khiến cho hắn có chút không biết nên làm thế nào.
Nhưng Đào tiên sinh vội vã rời đi như vậy, nói rõ nơi này không nên ở lâu. Bọn hắn không nghe theo không được.
Cho dù là lúc nào, tiên sinh luôn là người bày mưu nghĩ kế.
Từ vấn đề của bản thân đến tín vật của Thiên Hạ Lâu, cùng với một số việc ban đầu, mặc kệ là thứ nào, tiên sinh đều không bỏ qua.
Hơn nữa, mọi chuyện đều năng trong khống chế.
Dưới tình huống như vậy, Đào tiên sinh còn muốn rời khỏi Tây Bộ trong đêm. Nói rõ vấn đề cực kì nghiêm trọng.
Chỉ là bọn hắn không hiểu mà thôi.
"Chẳng lẽ chúng ta có kẻ địch tìm tới?" Đường Nhã hỏi.
"Không có."Đào tiên sinh lắc đầu nói:
"Vị trí của Long tộc có thể tìm kiếm bất cứ lúc nào, chậm một chút thì là chậm một chút, mặc dù có ảnh hưởng đối với chúng ta nhưng mà ảnh hưởng cũng không lớn như trong tưởng tượng. Nhưng bây giờ không rời đi thì có khả năng sẽ phải ở lại Tây Bộ một thời gia dài."
Nghe vậy, hai người Chu Thâm cảm thấy kinh ngạc.
"Tây Bộ gặp nguy hiểm gì sao?" Đường Nhã hỏi.
"Là rất nguy hiểm?" Chu Thâm cũng mở miệng hỏi thăm. Nếu không phải là rất nguy hiểm thì sao lại đến mức này.
Đào tiên sinh cười không nói.
Đường Nhã nhìn về phía Chu Thâm: "Ngươi hiểu Đào tiên sinh nói gì không?"
Chu Thâm: "…"
"Ngươi bây giờ ghét làm mấy trò bí hiểm rồi đúng không?"
"…"

Bích Trúc tỉnh lại từ trong một căn nhà gỗ, nàng ở cùng một chỗ với Sơn công chúa. Một người có thân phận tôn quý, một người đã bỏ ra rất nhiều thịt và lương thực.
Căn phòng này là căn phòng mới và tốt nhất trong thôn, chỉ là nhìn qua vẫn có chút bình thường và nhỏ hẹp.
Bích Trúc đi ra từ trong phòng, đi đến dưới cây đại thụ phía xa. Trong lúc nhất thời, nàng muốn tìm người nói chuyện.
"Xảo Di?" Nàng hạ thấp giọng thử gọi.
"Công chúa tìm ta?" Xảo Di đi ra từ phía sau cây, dọa cho Bích Trúc nhảy dựng lên. Nàng vỗ vỗ ngực, bất mãn nói:
"Xảo Di, ngươi lần sau có thể phát ra chút âm thanh hay không?"
"Công chúa sao thế?" Xảo Di không để ý những thứ này.
Bích Trúc cũng không nhiều lời, ,mà chỉ là nhỏ giọng hỏi:
"Thôn này tên gọi là gì?"
"Sơn Thần Thôn." Xảo Di đáp.
"Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt."Bích Trúc nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó nói: "Xảo Di, sau khi kết thúc chuyện lần này, nếu như chúng ta còn sống sót thì sẽ về Nam Bộ, không chạy loạn nữa."
Xảo Di lắc đầu nói: "Công chúa quên rồi sao? Còn phải đi hải ngoại tìm Thiên Linh tộc."
Bích Trúc: "…"
Muốn về nhà.

Sau khi đi ra khỏi tụ hội, Giang Hạo lấy thư tịch ra rồi bắt đầu ghi chép. Thật ra cũng không có gì cần đặc biệt ghi chép.
Đại khái chỉ có chuyện Đại Thiên Thần Tông cũng đang nhúng tay vào chuyện của Trương tiên tử. Chuyện này cần ghi chép một chút, còn có thi thể đại khái là đang hành tẩu tại Tây Bộ, sẽ tới gần pháp bảo khí vận và pháp bảo nhân quả.
Mình chắc chắn là sẽ gặp phải đối phương.
Khí vận của Cổ Kim Thiên tại Tây Bộ có xác suất có thể mê hoặc việc đối phương tìm kiếm pháp bảo. Nhưng hai phe vẫn sẽ gặp phải nhau.
Tránh cũng không thể tránh được.
Giang Hạo thở dài một tiếng, cảm giác sau khi đến Tây Bộ, mình đã bị quấn vào trong đó, khó mà chạy trốn ra ngoài.
Biện pháp duy nhất hiện tại chính là mau chóng tìm được trang sách Tiên Hiền, sau đó lập tức trở về đi.
Trước khi trở về, cò phải dâng một nén nhang giúp Trương tiên tử, chắc chỉ là chuyện bình thường.
Bởi vậy có thể thấy được, đạp phá Đăng Tiên Đài hung hiểm như thế nào.
Chuyện bình thường như thế đều phải nhờ người khác, có thể thấy được Trương tiên tử đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Cũng không phải là người nào cũng đều là Thượng An.
Sau khi ghi chép xong, Giang Hạo mới bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch.
Hiện tại hắn cần năng lực quan sát, lực chiến tạm thời không cách nào tăng lên. Muốn nhanh chóng tăng lên, biện pháp duy nhất vẫn là dùng linh thạch tiêu hóa thần hồn Thánh Chủ. Đáng tiếc, hiện tại hắn không làm được, đã không còn linh thạch.
Còn sót lại một vạn hai, không làm được gì cả.
Ngày hôm sau.
Giang Hạo tìm đến Hồng Vũ Diệp, nói lại chuyện tụ hội.
Hắn cũng kể lại chuyện liên quan tới thi thể hành tẩu Tây Bộ, nhằm vào pháp bảo khí vận và pháp bảo nhân quả. Hi vọng có thể đạt được biện pháp nào đó từ chỗ ủa đối phương.
Bởi vì biện pháp mà Đan Nguyên tiền bối nói không có một chút tác dụng nào. Hắn lúc này chính là Cổ Kim Thiên, không có cách nào tìm chính mình để giải quyết vấn đề được.
Hắn vừa nói vừa pha một bình trà.
"Người Thi Tộc?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đúng, có thể là người Thi Tộc." Giang Hạo gật đầu.
"Ngươi nói xem hắn tại sao lại muốn tìm pháp bảo nhân quả và pháp bảo khí vận?" Hồng Vũ Diệp rót cho mình chén trà rồi hỏi.
Giang Hạo lắc đầu.
"Nếu như hắn vẫn còn là thi thể, như vậy khí vận sẽ có khả năng giúp hắn khôi phục sinh cơ." Hồng Vũ Diệp uống ngụm trà rồi tiếp tục nói:
"Mặc dù hắn hiện tại có thể tỉnh lại, nhưng không có sinh cơ, không có nhân quả, giống như là một bộ phận bị vứt bỏ. Theo thời gian dần trôi, khí vận trên người hắn cũng sẽ biến mất, sau đó sẽ chết đi lần nữa, phải chờ đến lần tỉnh lại tiếp theo."
Giang Hạo gật đầu, lúc này mới hiểu được tại sao đại chiến còn chưa bộc phát.
Thì ra đối phương đang nghĩ biện pháp khôi phục, cũng không phải là giết chóc liền có thể khôi phục được sinh cơ.
"Nếu như hắn xuất hiện, tiền bối có thể phát hiện được không?" Giang Hạo hỏi.
"Người Thi Tộc có phân thân, người này chắc là cũng không ngoại lệ." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo với ánh mắt sâu xa.
Người kia có chút không rõ ràng cho lắm.
Nhưng mà, có rất nhiều người đều có phân thân của riêng mình.
Thi Thần Tông, Thi Tộc, Đại Thiên Thần Tông, đều có rất nhiều phân thân.
Hồng Vũ Diệp không nói thêm chút tin tức nào, Giang Hạo chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Nhưng mà nguy hiểm lần này có chút vượt qua phạm vi năng lực của hắn. Trong lúc nhất thời, hắn không biết nên làm thế nào cho phải.
Ở trước mặt cường giả thật sự, mình quả nhiên vẫn là quá nhỏ bé. Mặc cho những năm này cố gắng như thế nào, cuối cùng cũng khó có thể nhảy ra khỏi hàng ngũ kẻ yếu.
Có lẽ ở trong tông môn còn tạm được, nhưng sau khi ra ngoài, rất nhiều nguy hiểm đều có thể khiến cho mình không thể làm gì.
Vẫn nên tiếp tục trốn ở trong tông môn thì hơn.
Sau đó, hai người bắt đầu tiến về Thiên Hà Tuyền.
Lúc này, bên phía dòng suối kia, một bà lão hạ xuống từ trên cao.
Nơi này vốn có một nhóm người, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy đối phương thì đều vô thức lui lại.
Bên người bà lão có rất nhiều hắc khí, lúc hạ xuống, cỏ cây xung quanh khô héo, linh khí đều có dấu hiệu bị nguyền rủa.
"Lão thân muốn đợi người ở chỗ này, hi vọng các ngươi không nên nói lung tung." Bà lào nhìn về phía đám người xung quanh rồi lên tiếng.
Người không có thực lực chỉ có thể gật đầu tránh lui, người có thực lực cũng chỉ có thể giữ yên lặng.
Khô Phát bà bà, một người cực kì khó chơi.
Trêu chọc nàng có thể sẽ bị nguyền rủa quấn thân, dù là động thủ giết đối phương thì cũng không thể giải trừ. Chuyện tương tự không phải là chưa từng xảy ra.
Trong lúc nhất thời, đám người giận mà không dám nói gì, nhưng mà bọn hắn đều rất rò mò không biết Khô Phát bà bà muốn chờ người nào. Sau khi nghe ngóng bốn phía, mới phát hiện thì ra phân thân của Khô Phát bà bà đi tìm kẻ địch đều đã bị giết.
Hiện tại bản thể tới, muốn đợi kẻ địch ở chỗ này.
Có người âm thầm cảm khái: "Nếu như phía sau người này không có bối cảnh gì lớn, chắc chắn sẽ gặp phải khó khăn."
"Đúng vậy, hết lần này tới lần khác chọc vào Khô Phát bà bà, nghe nói cường giả đại tông đều không muốn kết tử thù với đối phương." Một vị tiên tử cảm khái.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận