Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 875: Món Đồ Diệt Tông

Chương 875: Món Đồ Diệt Tông
Chương 875: Món Đồ Diệt Tông
Hải La Thiên Vương vừa rồi còn khí phách phong hoa, ngạo thị thiên hạ, đột nhiên vừa cười vừa đưa thư tịch qua, khiến Giang Hạo có chút ngoài ý muốn. Hải La Thiên Vương đúng là co được dãn được.
"Thiên Vương muốn đưa cho ta sao?" Giang Hạo tiếp nhận Nghịch Đại Thiên Tinh Thần Pháp, có chút tò mò. Hắn không chỉ tò mò đối với Thiên Vương, phần nhiều hơn chính là tò mò đối với thư tịch này.
Thật sự có thể thấy được Đại Thiên Tinh Thần Pháp sao?
Thiên Vương nháy mắt ra hiệu, Giang Hạo cũng không hiểu là có ý gì. Hải La Thiên Vương thật ra đã không còn nhược điểm gì ở trong tay hắn nữa.
Đã nhiều năm như vậy, Diệu An Tiên căn bản đã chết rồi.
Hải La Thiên Vương muốn đi cũng không phải là không thể đi, ở lại cũng không có gì.
Học tập thì tìm Mịch Linh Nguyệt là được.
Dù sao hắn cũng không thể thật sự khống chế được Vô Pháp Vô Thiên Tháp, càng không quyết định được nên để người nào ở người nào đi.
"Thư tịch này chắc chắn là giả, trên đời này không có khả năng có loại vật này." Văn Trúc không tin. Hắn chưa từng nghe nói qua cái này.
Mịch Linh Nguyệt cũng không quá tin tưởng.
Đại Thiên Thần Tông sao có thể cho phép có thứ này xuất hiện? Đối bọn hắn mà nói thì đó là đả kích trí mạng. Nhưng mà Hải La Thiên Vương lại nói chắc như đinh đóng cột, khiến nàng có chút lo lắng.
Giang Hạo nhìn thư tịch, phát hiện chữ viết phía trên có chút giống như viết ngoáy, như là viết tạm thời. Có lẽ là được viết ở trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp, bởi vì trước khi tiến vào nhà tù cần soát người. Đối phương không thể giữ thứ quan trọng này lại trên người được.
Sau đó hắn xem thư tịch, trên đó viết về sự tồn tại của Đại Thiên Tinh Thần Pháp. Ba ngàn đạo pháp, ba ngàn diệu pháp, ba ngàn thuật pháp, ngưng tụ thành Đại Thiên Tinh Thần Pháp. Phân thân Tinh Thần phân thành Đạo pháp phân thân, diệu pháp phân thân, thuật pháp phân thân. Trạng thái tinh thần của mỗi cái đều khác nhau. Chỉ cần hiểu rõ cách vận chuyển thuật pháp, quá trình diệu pháp, đạo pháp chi đạo thì có thể cảm nhận ra. Đây chỉ là mở đầu, sau đó kết hợp với bản thân, vận chuyển phương pháp đặc thù, thử nhìn trộm Đại Thiên Tinh Thần.
Giang Hạo nhìn những văn tự này, cảm nhận được lực lượng của văn tự, thử vận chuyển.
Mịch Linh Nguyệt vốn đang chờ Giang Hạo xem hết, đột nhiên phát hiện khí tức của đối phương thay đổi, có chút mờ mịt lại có chút thần bí. Khí tức và tinh thần giống như là được gia tăng, khiến cho người ta nhìn không thấu.
Hồi lâu sau, Mịch Linh Nguyệt nhìn thấy Giang Hạo khép thư tịch lại. Trong chớp nhoáng này, thân thể đối phương hoàn toàn ngưng thực. Chỉ là giương mắt nhìn qua thôi, nàng thế mà cảm thấy Đại Thiên Tinh Thần bị để mắt tới.
Cảm giác này chỉ xuất hiện trong tích tắc.
Trong lúc nhất thời, nàng lại cảm thấy người trước mắt vô cùng nguy hiểm.
Sau khi khép thư tịch lại, bọn hắn liền thấy Giang Hạo quay người rời đi.
Chờ sau khi người rời đi, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra. Vừa rồi không biết tại sao, bọn hắn đều có một loại áp lực vô hình.
"Thiên Vương, ngươi cho vương ngươi xem thứ gì đó? Tại sao lại khiến người ta có loại cảm giác bất an như thế?" Mịch Linh Nguyệt nhìn về phương hướng Giang Hạo rời đi, hỏi.
"Hình như là lĩnh ngộ tại chỗ, thứ này dễ học như vậy sao?" Nam Cung Nguyệt hỏi.
Trạng thái vừa rồi không bình thường chút nào. Nàng luôn cảm thấy có chút không phải bình thường. Dường như lúc cần có bất kỳ vật gì, đối phương đều đúng lúc có được.
Hải La Thiên Vương hừ lạnh, một tiếng không nói gì.
Văn Trúc thì sững sờ, hắn cảm nhận được cực kỳ rõ ràng. Thật sự là nhằm vào Đại Thiên Tinh Thần Pháp. Trong lúc nhất thời, hắn nghĩ biện pháp muốn truyền tin tức ra ngoài. Nếu như lời Hải La Thiên Vương nói là sự thật thì chuyện này có thể phá vỡ Đại Thiên Thần Tông bọn hắn.
Nhất định phải cướp được đồ đi, sau đó giết chết người biết. Cho dù là Thiên Vương, bọn hắn cũng phải nghĩ biện pháp xử lý. Giết không được cũng sẽ để đối phương vĩnh viễn không cách nào truyền ra ngoài…
Giang Hạo đi từng bước một ra khỏi tầng thứ năm, dừng lại vị trí thang lầu.
Hải La Thiên Vương không có lừa hắn, đúng là có thể nhìn thấy Đại Thiên Tinh Thần.
Quả nhiên là thứ cao minh.
Trong lúc xem thư tịch này, Tỏa Thiên và Vô Danh Bí Tịch đều được dẫn động. Bởi vì có hai cái này, hắn đã học được Nghịch Đại Thiên Pháp chỉ trong nháy mắt. Chắc là còn có nguyên nhân là Hồng Mông Tử Khí, tất cả đều rất thuận lợi.
Hắn vốn muốn tìm ra Phong Hoa đạo nhân, hiện tại đã thuận tiện hơn rất nhiều.
Chỉ là hắn đang do dự không biết có nên giao thứ này cho Ngân Sa sư tỷ hay không. Tính nhằm vào của vật này quá mạnh, hắn có chút lo lắng. Một khi để lộ tin tức thì Thiên m Tông sẽ gặp phải đại nạn.
Nếu như không giao ra, một khi Văn Trúc bị chuộc đi, nguy hiểm sẽ trực tiếp rơi xuống trên người hắn. Ảnh hưởng đến căn cơ của Đại Thiên Thần Tông, mình nhất định sẽ vạn kiếp bất phục, Thiên m Tông cũng không giữ được hắn.
Cho nên, vẫn nên chuyển nguy hiểm lên Thiên m Tông thì hơn, để bọn hắn nghĩ biện pháp.
"Thiên Vương không hổ là Thiên Vương, vừa ra tay chính là món đồ diệt tông." Giang Hạo có chút cảm khái.
Thứ này thật sự sẽ dẫn đến diệt tông.
Thiên m Tông còn chưa là gì cả khi ở trước mặt Đại Thiên Thần Tông. Trước đó không có mối thù truyền kiếp, hiện tại có thể nói là không chết không thôi.
---
Đêm khuya.
Bạch Nguyệt Hồ.
Bạch Chỉ còn đang củng cố tu vi, từ sau khi nàng tấn thăng vẫn luôn đứng vững ở cảnh giới này. Hiện nay nàng đã hơn xưa, đương nhiên muốn để tu vi ổn định và tinh tiến hơn. Cho nên, nàng không thể gấp nóng nảy.
Chỉ là lúc này Ngân Sa lại đột nhiên muốn gặp nàng.
Mặc dù nghi hoặc, nhưng nàng vẫn biến mất tại trong sân rồi đi tới bên hồ.
Không bao lâu, Ngân Sa liền bay tới.
"Chưởng môn." Ngân Sa tiên tử cung kính nói, trong mắt mang theo một chút cấp bách.
"Là chuyện quan trọng gì?" Bạch Chỉ nhẹ giọng hỏi thăm.
Bây giờ Ngân Sa thấy Trưởng lão đã không còn như trước đó nữa, loại uy thế tiên nhân kia khiến nàng cảm thấy bản thân nhỏ bé. Hiện nay toàn bộ tông môn đều không có người nào phản bác Bạch Trưởng lão cả. Nàng hoàn toàn xứng với chức Chưởng môn.
"Hôm nay đạt được một thứ từ Vô Pháp Vô Thiên Tháp, thứ này có thể sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho tông môn." Ngân Sa tiên tử nói nghiêm túc. Nàng là nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có được món đồ này.
"Thứ gì?" Bạch Chỉ có chút ngoài ý muốn.
Tai hoạ ngập đầu?
Lúc đạt được Tỏa Thiên, bọn hắn cũng không có tai hoạ ngập đầu.
"Là cái này." Ngân Sa nói xong thì đưa một quyển sách cũ nát lên.
Bạch Chỉ tiếp nhận, đọc qua đơn giản, mày nhăn lại.
"Ở đâu ra?" Nàng hỏi.
Cái này quả thật có thể mang đến tai hoạ ngập đầu.
Mặc dù Tỏa Thiên lợi hại nhưng lại có rất ít người biết đến nó, càng không cách nào tìm đọc nội dung. Mà phương pháp nghịch đại thiên này lại khác. Một khi để lộ tin tức, Đại Thiên Thần Tông chắc chắn sẽ động thủ.
"Hải La Thiên Vương lấy ra, hôm nay Giang Hạo đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Hải La Thiên Vương đưa cho hắn, sau đó Giang Hạo giao cho ta." Ngân Sa tiên tử nói.
"Hải La Thiên Vương?" Bạch Chỉ có chút ngoài ý muốn.
Vốn cho rằng sẽ rất khó lấy được thêm tin tức từ những người này, ai biết vừa có được tin tức lại khó giải quyết như vậy.
"Đã có những ai xem qua rồi?" Bạch Chỉ lại hỏi.
"Ngoại trừ Giang sư đệ thì cũng chỉ có thuộc hạ." Ngân Sa tiên tử dừng một lúc rồi mới nói:
"Nhưng không xác định nội dung có phải là thật hay không."
Bạch Chỉ rũ mắt suy tư.
Vật này có lợi đối với bọn họ, có thể thử tìm ra Phong Hoa đạo nhân. Nhưng mà tệ nạn quá rõ ràng, không thể để cho người ngoài biết. Nếu không thì tông môn sẽ không có khả năng được sống yên ổn.
"Truyền tới từ tầng thứ năm?" Bạch Chỉ hỏi.
"Đúng vậy." Ngân Sa tiên tử gật đầu.
"Đi một chuyến, cũng không cần để ý chuyện phối hợp, không phối hợp thì chờ tin tức của ta." Bạch Chỉ nói.
Ngân Sa tiên tử gật đầu, đã hiểu nên làm thế nào.
Chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài, một khi rời khỏi tầng thứ năm thì vấn đề sẽ rất lớn. Cho nên, hoặc có thể xác định người rời đi sẽ không nói ra, hoặc chính là người chết mới an toàn nhất.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận