Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 876: Diệt Khẩu

Chương 876: Diệt Khẩu
Chương 876: Diệt Khẩu
Bách Hoa Hồ.
Sau khi Bạch Chỉ lấy được thư tịch, liền lập tức đi cầu kiến Chưởng giáo.
Chuyện này không nhỏ, hơn nữa mặc dù nàng có thể xem hiểu nội dung thư tịch, nhưng lại cảm thấy nó cũng không có dễ tu luyện như vậy, luôn cảm giác mình đã bỏ sót thứ gì đó. Cho nên, nàng muốn tới hỏi thăm Chưởng giáo.
Đi vào trước đình, Bạch Chỉ liền đứng an tĩnh. Lúc này trong đình cũng không có bất kỳ thân ảnh nào.
Chờ đợi một lúc, một thân ảnh màu đỏ mới dần dần xuất hiện.
"Phát hiện một quyển sách tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp." Bạch Chỉ đưa thư tịch lên, mới giải thích:
"Là Giang Hạo tiến đến tầng thứ năm, Hải La Thiên Vương tặng cho hắn. Bởi vì có liên quan hệ lớn, nên muốn hỏi ý kiến Chưởng giáo."
Hồng Vũ Diệp cũng không mở miệng, mà là tiếp nhận thư tịch rồi xem một chút. Anh mắt bình tĩnh lại có chút ngoài ý muốn:
"Có người học qua chưa?"
"Ngoại trừ Giang Hạo là chưa xác định được, trước mắt thì người nhìn thấy người đều chưa từng học qua." Bạch Chỉ do dự một chút rồi nói:
"Trong đó có vấn đề gì sao?"
"Không có vấn đề gì, nhưng mà có cái tiền đề, người viết ra quyển sách này là Thiên Vương hải ngoại. Thiên Vương hải ngoại có khí vận Thiên Vương, hắn không có viết ra loại tình huống này là bởi vì cảm thấy đương nhiên." Hồng Vũ Diệp khép thư tịch lại, nói:
"Nhưng không có nghĩa là những người khác có thể tu luyện được."
"Tu luyện cái này rất hà khắc sao?" Bạch Chỉ dò hỏi. Nàng cũng không có nhìn ra biến hóa trong đó.
"Sửa chữa một chút đi, chuyện còn lại là cần tìm một số người có khí vận không nhỏ mới có thể thử tu luyện." Hồng Vũ Diệp viết chữ trên không.
Hồi lâu sau, một bản thư tịch hoàn toàn mới rơi xuống ở trước mặt Bạch Chỉ:
"Phức tạp hơn một chút, hiệu quả sẽ trở nên yếu đi một chút, chỉ có thể phát hiện người của Đại Thiên Thần Tông trong phạm vi xung quanh."
Bạch Chỉ tiếp nhận thư tịch, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Chưởng giáo thuận tay liền sửa đổi.
Quyển sách cũ nát quay về trước mặt Bạch Chỉ. Nàng đang suy nghĩ xem trong tông môn có ai có khí vận không nhỏ.
Theo lý thuyết thì có một ít, nhưng những người này cũng không ở trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp, cũng không cần thiết phải tu luyện.
Có thể Giang Hạo để hắn tu luyện một chút. Sau khi suy tư một lát, nàng cảm thấy đối phương có lẽ đã tu luyện, nhưng mà vẫn có thể thông báo một chút.
Mấy chuyện khác lại nghĩ biện pháp sau.
"Chuyện khác có manh mối gì không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Phong Hoa đạo nhân cực kì khó tìm, gần đây thành viên của Đại Thiên Thần Tông đang rời khỏi Nam Bộ, cho nên tạm thời không có manh mối gì. Trước mắt biết được phân thân của hắn, một cái đang ở trong tông môn chúng ta, một ở tại Huyền Thiên Tông. Theo lý thuyết thì các tông môn khác cũng có, còn đang điều tra." Bạch Chỉ sắp xếp lại ngôn ngữ rồi nói:
"Gần đây Đọa Tiên tộc sinh động, hình như đang nhìn chằm chằm vào chúng ta. Bây giờ chúng ta cần nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng bởi vì chuyện thần hồn Thánh Chủ nên Thiên Thánh Giáo đang nhìn chằm chằm, Đại Thiên Thần Tông cũng nhìn chằm chằm. Nếu như lại bị Đọa Tiên tộc nhìn chằm chằm thì vấn đề sẽ không nhỏ. Cho nên trước mắt chúng ta đang bắt người của Đọa Tiên tộc, muốn nhìn một chút xem bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì, sau đó bóp chết nguy hiểm từ sớm. Ngoài ra, còn có chuyện của hải ngoại. Có tin tức, bởi vì các kế hoạch của Vạn Vật Chung Yên đều thất bại, nên bọn hắn đã bắt đầu triệu tập nhân viên trung tâm, không biết muốn làm gì. Địa vị của người chúng ta cũng đang tăng lên."
Thật ra, người nội ứng tại hải ngoại đã truyền tin tức trở về từ rất sớm, nói có lẽ có một ngày hắn thật sự sẽ trở thành người của Vạn Vật Chung Yên, lúc đó hắn có thể sẽ không về được nữa. Nhưng hắn vẫn truyền tin tức trở về.
Bởi vì nếu không thật sự trở thành người của Vạn Vật Chung Yên thì không cách nào trở thành thành viên trung tâm thật sự, càng không biết được bí mật cốt lõi.
Bạch Chỉ có chút cảm khái, người của Vạn Vật Chung Yên chân chính đều có mục đích cuối cùng là hủy diệt thế giới. Trong đầu đều chỉ nghĩ về điều này, không còn là bản thân mình trước đó nữa. Hắn sẽ bị lạc ở trong suy nghĩ này.
Hồng Vũ Diệp khẽ gật đầu, hỏi còn có cái gì nữa không.
Sau đó, Bạch Chỉ lại nói về tình huống xung quanh, còn có chuyện của Thiên Thánh Giáo.
Tạm thời không có xung đột gì lớn, mặc dù Thiên Thanh Sơn có người hải ngoại nâng đỡ, nhưng những năm gần đây không thể tạo thành uy hiếp. Chỉ là Thiên Môn Tông bởi vì lần trước có không ít người chết tại Thiên m Tông, hiện tại có một bộ phận người muốn động thủ. Bởi vì khoảng cách quá xa, cũng đang nâng đỡ Thiên Thanh Sơn nên khả năng sẽ có một số nội ứng tiến vào.
"Thiên Hương Đạo Hoa thì sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Người chú ý đến Thiên Hương Đạo Hoa gần đây trở nên ít đi, hình như cũng đang chờ hoa nở, tạm thời không có động tác gì lớn. Hơn nữa, Giang Hạo đi ra ngoài một chuyến trở về lại tấn thăng, chắc là người sau lưng đang toàn lực bồi dưỡng hắn. Tất cả vụ án liên quan tới hắn đều là giả không có thật, cho đến trước mắt còn không có bất cứ chứng cứ gì chứng minh hắn phản bội tông môn." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp cũng không nói thêm cái gì.
"Huyền Thiên Tông dường như có ý đồ giao hảo với chúng ta, có thể là vì để Đại Địa Hoàng Giả trưởng thành tốt hơn." Bạch Chỉ muốn nhìn thái độ của Chưởng giáo một chút.
"Không cần thiết phải đối địch với Đại Địa Hoàng Giả, hắn muốn biến cường thì cứ để hắn biến cường, không giúp cũng không sao cả, không ảnh hưởng tới việc hắn trưởng thành là được." Hồng Vũ Diệp đưa ra thái độ của mình.
Bạch Chỉ cảm thấy ngoài ý muốn: "Vậy tương lai…"
Tương lai Đại Địa Hoàng Giả có lẽ sẽ đối địch với bọn họ.
"Tương lai?" Hồng Vũ Diệp nhìn Bạch Chỉ.
"Thuộc hạ lo lắng Đại Địa Hoàng Giả sẽ động thủ với chúng ta." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp nhìn người trước mắt một chút, nói: "Không cần để ý."
Bạch Chỉ cúi đầu không nói gì nữa, nếu Chưởng giáo đã nói như vậy, nàng cũng sẽ không để ý nữa. Nàng cảm thấy mình cũng không cần so đo mấy chuyện được mất kia làm gì, ánh mắt cũng trở nên cao hơn rất nhiều, giống như kaf đạt được thăng hoa.
Có người có thể nhìn về phương xa là bởi vì bản thân tự tin, có người là bởi vì tâm hướng phương xa, còn có người là bởi vì có nội tình chèo chống. Mà nàng là bởi vì đứng phía sau Chưởng giáo.
Ánh mắt của Chưởng giáo, sẽ dẫn nàng đi ra khỏi cực hạn…
---
Tầng năm, Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Ngân Sa mang theo hai người cầm gương đi đến.
Mấy người Trang Vu Chân vốn đang nghỉ ngơi, đột nhiên mở mắt ra.
"Nha đầu, ngươi tới đây làm gì?" Hải La Thiên Vương khinh thường nói. Ngân Sa cũng không để ý tới Hải La Thiên Vương, mà là nhìn về phía Trang Vu Chân.
Người kia lập tức cảm thấy giật mình, trong lúc nhất thời không biết tại sao đối phương lại tìm mình.
"Hôm nay người của chúng ta cầm một quyển sách từ nơi này." Ngân Sa tiên tử nói.
Nghe vậy, Trang Vu Chân thầm giật mình, trong nháy mắt liền hiểu rõ. Hắn mở miệng nói:
"Ta lấy tiên đạo của bản thân thề, không nói ra những gì mình chứng kiến hôm nay cho bất kỳ ai. Nếu không tiên đạo vỡ vụn, hồn phi phách tán."
Ngân Sa tiên tử quay đầu nhìn về phía người đứng phía sau, thấy bọn họ gật đầu thì mới nhìn về phía Nam Cung Nguyệt.
Giờ khắc này, Nam Cung Nguyệt hiểu rõ, công pháp của Hải La Thiên Vương là thật. Nếu không thì người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp sẽ không đột nhiên đến, hơn nữa còn bắt thề với tiên đạo. Nàng cũng phát lời thề.
Mịch Linh Nguyệt đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, cũng an toàn vượt qua.
Cuối cùng Ngân Sa tiên tử đi đến trước mặt Văn Trúc.
"Ta cũng thề." Văn Trúc chân thành nói:
"Văn Trúc ta dùng tiên đạo của bản thân để thề, sẽ không nói ra chuyện hôm nay với bất kỳ người nào khác. Nếu không tiên đạo vỡ vụn, hồn phi phách tán."
Ngân Sa tiên tử nhìn về phía hai người sau lưng. Bọn họ nhíu mày, trò chuyện một lát rồi cuối cùng lắc đầu.
Ngân Sa tiên tử gật đầu, quay người rời đi.
Ngay sau đó, có một nhóm người khác tiến đến, mang Văn Trúc đi.
Mệnh lệnh mà bọn hắn nhận được chỉ có một chữ, giết! Đối phương căn bản không có tiên đạo, ý định lừa dối để qua cửa.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận