Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 897: Ta Chỉ Là Tiện Đường Giết Bọn Hắn

Chương 897: Ta Chỉ Là Tiện Đường Giết Bọn Hắn
Chương 897: Ta Chỉ Là Tiện Đường Giết Bọn Hắn
Một bên khác.
Cũng ở Huyết Trì.
Người Thánh Đạo đang chờ đợi, bọn hắn đang chờ kế hoạch của Đọa Tiên tộc thành công, sau đó trộm thành quả của đối phương.
Nói một cách tương đối thì bọn hắn cũng không hi vọng Tiên chủng nở rộ.
Tiên chủng nở rộ, Tiên Tộc trở về, Thiên Thánh tộc, Thiên Linh tộc đều sẽ được thiên địa chiếu cố. Không chỉ như thế, bọn họ sẽ không xuất hiện bình cảnh, ít nhất là sẽ không có bình cảnh trong cảnh giới nhất định.
Sinh ra đã là cường đại, thực lực tăng lên với một tốc độ khó có thể tưởng tượng được.
Sự bình thường của bọn hắn chính là truy cầu cả đời của nhân tộc.
Nhưng mà…
Mặc dù Thánh Đạo là Thiên Linh tộc, nhưng vốn cũng không được thiên địa chào đón. Dù Thiên Linh tộc nhận được chiếu cố một lần nữa, bọn họ cũng sẽ bị xa lánh, thậm chí sẽ có áp chế. Như thế cũng không phải là chuyện tốt.
"Không cần quá để ý, tất cả đều sẽ xảy ra, ảnh hưởng đối với chúng ta sẽ không quá lớn." Lúc này một nam nhân nhìn về phía phương xa, nói:
"Chuyện chúng ta cần làm bây giờ là cố gắng khiến cho ản thân mạnh lên. Nếu không đủ thực lực, căn bản không thể hoàn thành chuyện cần làm."
Đám người gật đầu.
Bọn hắn có chuyện cần làm, chỉ cần có thể làm được, quá trình là gì đều có thể tiếp nhận.
Muốn bình yên vô sự đạt thành mục tiêu là chuyện không thể nào, càng để ý quá nhiều thì trói buộc sẽ càng nhiều, khoảng cách mục tiêu sẽ càng xa. Dù là tạm thời làm không được, bọn hắn cũng muốn để vị kia hoàn toàn tỉnh lại.
"Đọa Tiên tộc có chút chậm." Doãn Thiên nói.
Bọn hắn ở chỗ này chờ thật lâu, theo lý thuyết không nên lâu như vậy.
"Có cần đi qua xem xét hay không?" Một vị tiên tử hỏi.
"Đi, hai người cùng ta đi qua nhìn một chút." Doãn Thiên nói.
Sau đó một nam một nữ đi theo bên cạnh hắn, bắt đầu hướng về phía những phương hướng khác.
Bọn hắn tính toán thật lâu, Đọa Tiên tộc chắc là đang ở ngay Huyết Trì. Nếu như đối phương không đến thì sẽ rất phiền phức.
Phần lớn thủ đoạn đều ở chỗ này, tạm thời thay đổi sẽ không cách nào hoàn toàn cướp đi đồ của đối phương.
Phải biết Huyết Trì chính là bọn hắn cố ý tiết lộ, vì có thể cướp đi của đối phương một cách hoàn toàn nên trước đó bọn họ đã giúp đối phương rất nhiều.
"Là bị phát hiện rồi sao?" Một tiên tử phía sau.
"Không nên, chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều." Doãn Thiên lắc đầu.
"Có phải là người Thiên m Tông hay không? Một khi bọn họ phát giác, tất nhiên sẽ xuất thủ." Một người trẻ tuổi khác hỏi.
"Cũng không hẳn, căn cứ theo tính toán của ta, Thiên m Tông đã không cách nào hoàn toàn ứng đối vấn đề bên ngoài. Bọn hắn cần lựa chọn từ bỏ một vài thứ. Mà bên Huyết Trì, chúng ta cố ý dẫn người Đọa Tiên tộc vào, còn không thể quá mạnh. Hiện tại Đọa Tiên tộc có cường giả bên ngoài, bọn hắn cũng có thể tạo phiền phức cho Thiên m Tông. Cho nên khả năng Thiên m Tông đi vào nơi này không cao." Doãn Thiên suy tư hồi lâu, nói:
"Có lẽ có chuyện ngoài ý muốn khác, đi xem tình huống một chút, nếu như có thể giúp một tay thì ra tay giúp một chút. Đến lúc này rồi, bọn hắn không thể thất bại được. Bọn hắn biết nhiều thứ, cũng có thể làm được. Có thể để vị kia thức tỉnh một chút hay không, đều phải xem kế hoạch của Đọa Tiên tộc hoàn thành như thế nào."
Cũng phải cần thời cơ và động tĩnh không nhỏ.
Cho nên, lúc bình thường bọn hắn không cách nào hoàn thành, chỉ có thể mượn nhờ cơ hội này và mượn nhờ tay người khác.
Một lát sau, bọn họ cuối cùng đi tới vị trí của Đọa Tiên tộc.
Bởi vì vị trí này là bọn hắn sắp xếp, cho nên bọn hắn rõ ràng nơi nào an toàn nhất. Lúc này, bọn hắn cảm giác được khí tức địa mạch, cũng cảm giác được lực lượng cường đại, nhưng mà không đủ hoàn chỉnh.
Đây là vì cái gì?
Ba người lặng lẽ nhìn thoáng qua bên kia, con ngươi lập tức co rụt lại.
Chỉ thấy một thư sinh bạch y, trường đao trong tay xuyên thẳng qua đám người Đọa Tiên tộc. Thân ảnh chợt biến mất lại chợt xuất hiện, trường đao như lưu quang quét ngang.
Đao lên đám người chấn kinh, đao xuống thây nằm khắp nơi.
Không có mấy người có thể chống lại đối phương.
Một lúc sau, xung quanh trận pháp chỉ còn lại một người. Hắn xoa xoa đao trong tay, yên lặng thu vào.
Quạt xếp chẳng biết lúc nào đã xuất hiện trong tay hắn.
Bốn chữ Thiên Nhân Thiên Diện càng dễ thấy.
Ba người có chút ngoài ý muốn, rất nhanh đã trốn đi.
Bọn họ nhìn nhau một chút, trong mắt đều có chút ngoài ý muốn.
"Tiếu Tam Sinh?" Doãn Thiên rất là tò mò: "Hắn tại sao muốn giết Đọa Tiên tộc?"
"Bởi vì trùng hợp gặp được, liền trùng hợp giết đi." Có người trả lời.
"Đây là lý do gì?" Doãn Thiên vô thức trả lời một câu.
Chỉ là nháy mắt sau đó, phía sau phát lạnh.
Oanh!
Lực lượng bộc phát, Doãn Thiên trực tiếp mang theo hai đồng bạn lui lại.
Lúc quay người quả nhiên nhìn thấy thư sinh vừa rồi, chính là Tiếu Tam Sinh giết hết Đọa Tiên tộc.
"Ta đang tò mò không biết các ngươi đang trò chuyện cái gì, tới nghe một chút mà thôi." Tiếu Tam Sinh nhún vai nói.
Thánh Đạo.
Nếu không cần thiết Giang Hạo cũng không muốn đối địch.
Những người này đều sẽ có một loại phương thức tự bạo kỳ lạ, cực kì phiền phức.
Cần vận dụng Tỏa Thiên mới có thể thuận lợi ngăn cản.
"Đạo hữu còn có chuyện gì sao?" Doãn Thiên đánh trống lui quân.
Đối phương khi đi tới lặng yên không một tiếng động, nhìn tu vi cũng không khác hắn là bao, nhưng mà mọi hành động hắn lại không thể sánh được.
Rất mạnh.
Trước kia nghe nói Tiếu Tam Sinh là Phản Hư, hiện tại xem xét, trước kia người kia tám phần là bị mù.
"Có thể hỏi ngươi mấy vấn đề không?" Giang Hạo mở miệng cười nói.
"Đương nhiên." Doãn Thiên gật đầu.
"Các ngươi biết Thiên Linh tộc có một thần vật có thể ức chế Tiên chủng không?" Giang Hạo hỏi.
Trước đó, hắn còn đang suy nghĩ nên hỏi thăm ai thì thích hợp, không nghĩ tới người thế mà chủ động đưa tới cửa, còn ít như thế, đúng lúc mình còn có thể đối phó.
"Biết, đạo hữu muốn ngăn cản Tiên chủng?"
"Ta giết không ít người của bọn hắn, ta lo lắng bọn hắn báo thù." Giang Hạo nói một cách nhẹ nhõm.
Mấy người Doãn Thiên căn bản không tin, nhưng mà bọn họ cũng không thèm để ý là vì cái gì.
"Đồ đúng là có, nhưng chúng ta không thể kết luận được vị trí cụ thể, bởi vì thứ này biết di động, chỉ có truy đến cùng thông qua người mới có thể biết được vị trí trước mắt." Doãn Thiên đáp.
"Vậy các ngươi biết làm thế nào để kích hoạt món thần vật kia không?" Giang Hạo lại hỏi.
"Đương nhiên." Doãn Thiên gật đầu, sau đó ném ra một khối ngọc giản:
"Đáp án trong này."
Phát hiện thật sự có biện pháp khởi động, Giang Hạo cảm thấy ngoài ý muốn, kiểm tra đơn giản một hồi.
Thần vật tên là Đồng Sinh Thạch.
Dễ dàng đạt được như vậy khiến Giang Hạo có chút hoài nghi thật giả.
Sau đó, hắn dùng giám định. Đáp án đạt được thế mà là thật.
Quá thuận lợi.
Trầm mặc một lát, Giang Hạo mở miệng nói:
"Các ngươi biết Long tộc đi nơi nào không?"
"Không biết, chúng ta đã bị phong ấn từ sớm." Doãn Thiên đáp.
Giang Hạo gật đầu, cũng không làm khó đối phương, mà là biến mất tại chỗ.
Giải quyết xong người Đọa Tiên tộc, Huyết Trì cũng an ổn hơn rất nhiều.
Chuyện còn lại chính là tìm kiếm Thượng Quan Thanh Tố.
Nhìn xem có nên ức chế việc Cố Trường Sinh trở về hay không.
Chỉ là không biết tông môn muốn đánh trận chiến này bao lâu.
---
Bên ngoài Thiên m Tông.
Mộc Long Ngọc muốn tới bái phỏng Thiên m Tông, hỏi thăm Hải La một vài vấn đề. Mà sau khi tới gần, hắn lại kinh ngạc phát hiện, nơi này chẳng biết lúc nào đã xảy ra đại chiến. Lực lượng cường đại quét ngang tám phương, liên miên không dứt.
"Chuyện này…"
Đây quả thực giống như là đại chiến diệt tông.
Suy tư một lát, Mộc Long Ngọc thở dài một tiếng, tiến vào Thiên m tông.
Coi như kết một thiện duyên đi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận