Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 907: Chủ Nhân Coi Trọng Sư Tỷ Của Tiểu Li Rồi Sao?

Chương 907: Chủ Nhân Coi Trọng Sư Tỷ Của Tiểu Li Rồi Sao?
Lúc Giang Hạo trở lại chỗ ở, đang tính toán tiêu hao khi gieo trồng linh dược thượng phẩm. Con thỏ thì ở bên cạnh hắn nói về mặt mũi đại yêu của mình. Giang Hạo cũng không có cẩn thận nghe, dù sao đều là một chút việc nhỏ.
Nếu như là chuyện đặc thì thì con thỏ sẽ không chờ đến bây giờ. Nó thỉnh thoảng sẽ nhắc tới Lâm Tri. Mặc dù Lâm Tri vẫn còn bị đánh, nhưng mà đã bắt đầu giao hảo với một số người. Hoặc có thể nói, hắn đã hiểu làm thế nào để cho tình cảnh của mình trở nên càng tốt hơn. Hắn hiện tại đang cố gắng để bản thân sinh tồn thật tốt. Có một số là do hắn tự lĩnh ngộ, có một số là con thỏ dạy.
Giang Hạo cũng chỉ nghe những chuyện này, sau đó lại bắt đầu nghĩ về linh dược.
Linh dược lần này có chút đặc thù, tương đối khó, tiêu tốn càng nhiều. Trước đó bỏ ra hơn ba vạn, lần này dùng thời gian nhiều hơn, nhưng cũng cần hơn ba vạn. Nhưng mà, hắn có bốn mươi bốn vạn linh thạch, chỉ là ba vạn linh thạch thôi cũng không đáng kể.
Sau khi tu vi càng ngày càng cao, linh thạch cũng càng ngày càng nhiều, căn bản là xài không hết.
Trong lúc còn đang suy nghĩ bốn mươi bốn vạn đủ dùng cho mấy nhóm, đột nhiên cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản chấn động.
Xem ra là sắp tụ hội.
Giang Hạo thở ra một hơi, cuối cùng đã đến. Hiện tại hắn có không ít chuyện cần thông qua tụ hội để hoàn thành.
Bởi vì Mộc Long Ngọc ở đây cho nên hắn không có cách nào quang minh chính đại hỏi thăm về Thượng Quan nhất tộc. Hiện tại chỉ có thể hỏi thăm từ trong tụ hội.
"Chủ nhân." Con thỏ đột nhiên kêu lên: "Tiểu Li có phải đã tìm nữ chủ nhân cho ngài rồi hay không?"
Hả? Giang Hạo có chút nghi hoặc. Con thỏ đang nói cái gì?
"Nàng có người sư tỷ, người sư tỷ này có phải là nữ chủ nhân mà nàng tìm cho chủ nhân hay không? Chủ nhân coi trọng sao?" Con thỏ hỏi.
Coi trọng? Giang Hạo vô thức nhớ tới Hồng Vũ Diệp, đối phương mỹ mạo vô song, dáng người khí chất không chê vào đâu được, hoàn mỹ không một tì vết.
Đối với người như này, hắn bình thường cũng sẽ không có ý nghĩ gì.
Bởi vì quá nguy hiểm.
Nhất là Hồng Vũ Diệp, thực lực khó mà phỏng đoán. Dùng từ coi trọng lên người đối phương quả thực là một loại vô lễ.
Giang Hạo lắc đầu.
"Không coi trọng?" Con thỏ kinh ngạc hỏi.
Nghe vậy Giang Hạo lắc đầu lần nữa, không coi trọng cảm giác càng vô lễ hơn.
"Vậy là coi trọng?" Con thỏ có chút mờ mịt:
"Chủ nhân đung đưa không ngừng, bạn bè trên đường bình thường đều rất có kinh nghiệm, chướng mắt là chướng mắt. Coi trọng sẽ không xấu hổ, cho nên chủ nhân là coi trọng."
Sau đó, con thỏ chau mày: "Chủ nhân, ta cũng cho ngài một người vậy, xem có phải là chướng mắt hay không."
Giang Hạo: "…"
"Chủ nhân, một nữ chủ nhân là không đủ, ngài vĩ ngạn lại cường tráng, là Hoàng giả bên trong giống đực, nên có rất nhiều giống cái."Con thỏ chân thành nói.
Giang Hạo lườm đối phương một chút, nhếch mép cười.
Sau đó, hắn cất bước đi vào trong sân. Hắn muốn chuẩn bị một chút, sau đó bắt đầu tụ hội. Chuyện về sau chắc là sẽ càng ngày càng nhiều.
"Chủ nhân, ngài chờ ta một chút, bạn bè trên đường đều cho thỏ gia một chút mặt mũi. Bọn hắn biết rất nhiều người thích hợp làm nữ chủ nhân, nhất định tốt hơn người mà Tiểu Li tìm." Con thỏ ra sức nói.
Bọn hắn một trước một sau đón trời chiều mà đi, bóng bị kéo ra rất dài.

Giờ Tý.
Giang Hạo tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Hắn chuẩn bị một chút, định nói ra hết những chuyện có thể nói.
Lần này vẫn là năm người, nhân số không có biến hóa gì. Sau khi thi lễ gặp mặt, mấy người Giang Hạo ngồi xuống. Đan Nguyên nhìn mọi người rồi nói:
"Có vấn đề trong tu luyện không?"
"Đan Nguyên tiền bối, nếu tu luyện bốn bộ công pháp trời ban cùng nhau sẽ có hậu quả gì?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Có người từng nghĩ như vậy, cũng có người từng làm như thế.” Đan Nguyên lại cười nói:
"Hắn thất bại, bạo thể mà chết, sau đó có người tìm được điểm thăng bằng trong đó, sáng tạo ra công pháp phụ trợ."
"Tiền bối có sao?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Không có." Đan Nguyên lắc đầu nói:
"Nếu mà muốn thì có thể thử tìm kiếm Thánh Đạo, bọn hắn có lẽ sẽ có."
Quỷ tiên tử gật đầu.
Sau khi không có vấn đề gì về tu luyện, Đan Nguyên liền hỏi thăm về Thi Hải lão nhân.
"Tại Nam Bộ, đang trên đường tiến về Thiên m Tông, dựa theo lộ trình bình thường thì đái khái đang ởi U Vân Phủ." Tinh lên tiếng.
Quỷ tiên tử: "???"
Nàng trong lúc nhất thời có chút không rõ rốt cuộc là vận khí của mình tốt hay là kém nữa.
Tại sao lại gặp nhân vật bực này? Đều đã về Nam Bộ rồi, còn như này nữa.
"Đi Thiên m Tông?" Đan Nguyên có chút ngoài ý muốn.
"Đúng, hắn đi Nam Bộ, sau đó đến Thiên Môn Tông hỏi thăm Nam Bộ có chỗ nào đặc thù. Thiên Môn Tông chỉ hướng Thiên m Tông." Tinh đáp.
Đã đến Nam Bộ, hắn đương nhiên phải đến Thiên Môn Tông.
Đan Nguyên gật đầu: "Các ngươi ai đang ở Nam Bộ."
"Ta ở." Tinh mở miệng.
"Ta cũng ở.” Quỷ tiên tử nói theo.
Giọng nói trần thấp của Giang Hạo vang lên: "Ta cũng ở."
Quỷ tiên tử có chút tê cả da đầu.
Tại sao nàng đi Tây Bộ tất cả mọi người đều đi Tây Bộ, trở lại Nam Bộ thì mọi người cũng đều đến Nam Bộ?
Nàng càng chắc chắn rằng mình đi đâu thì nơi đó sẽ có chuyện lớn.
"Các ngươi có ai rảnh truyền lời cho hắn không?" Đan Nguyên suy tư chốc lát rồi nói:
"Thực lực của hắn bây giờ cũng không đến thành tiên, nguy hiểm chính là có thể mở ra Thi Hải."
"Để ta đi." Quỷ tiên tử nói.
Tinh và Tỉnh đều không có để ý.
"Là muốn truyền lời gì?" Quỷ tiên tử hỏi.
Thật ra, tiện thể nhắn lời cũng không nguy hiểm gì, nàng có là biện pháp.
"Nói cho hắn biết, tạm thời vẫn nên rời xa Thiên m Tông thì hơn." Đan Nguyên lên tiếng.
Nhưng người khác cũng không cảm thấy câu này có gì kỳ quái. Bởi vì Thiên m tông có Thiên Cực Ách Vận Châu, có Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, thấy thế nào đều không bình thường. Thánh Đạo cũng bị phong ấn ở bên kia. Có thể nói nơi này mang theo quỷ dị, tùy tiện đi sẽ rất nguy hiểm.
"Tinh tiểu hữu cần gì?" Đan Nguyên hỏi.
"Vãn bối muốn đi hải ngoại một chuyến, nếu như bắt buộc, muốn một người dưới tiên hiệp trợ, tốt nhất là đủ cao minh." Tinh nói.
"Được." Đan Nguyên gật đầu, sau đó nhìn về phía Quỷ tiên tử.
"Đặt vào Tuyết Thần Đan." Quỷ tiên tử nói.
Đan Nguyên hỏi sang vấn đề thứ hai:
"Có tin tức cụ thể về Uyên Hải đảo lưu không?"
Thấy người hiểu rõ nhất là Liễu cũng lắc đầu, thấy thế Giang Hạo chậm rãi mở miệng:
"Là dấu hiệu cơ duyên thành tiên của Thập Nhị Thiên Vương."
"Thập Nhị Thiên Vương thành tiên?" Quỷ tiên tử kinh ngạc nói:
"Làm sao có thể, Thiên Vương mở tiên lộ đều thất bại."
"Là mười hai người cùng nhau thành tiên." Giang Hạo bình thản nói.
"Làm sao có thể? Thập Nhị Thiên Vương sẽ cùng nhau thành tiên?" Quỷ tiên tử chấn kinh.
Tinh, Liễu và Trương đều cảm thấy rất may mắn vì tụ hội có Quỷ tiên tử.
"Là cơ duyên, nhưng mà bọn hắn không bắt được." Giang Hạo nói.
"Thì ra là dấu hiệu Thập Nhị Thiên Vương sắp thành tiên." Đan Nguyên gật đầu:
"Bên trong ghi chép, cơ duyên của Thập Nhị Thiên Vương từng xuất hiện mấy lần, nhưng mà chưa từng có người nào thành công. Không biết lần này Thập Nhị Thiên Vương có khả năng thành công.”
Sau đó hắn nhìn về phía Tỉnh: "Tỉnh tiểu hữu có thể đổi tin tức.”
Giang Hạo cũng không có gấp, mà là đợi lần sau.
Rất nhanh đã tiến vào khâu giao dịch.
Lần này, Giang Hạo muốn giao dịch cùng không ít người ở nơi này, đúng lúc nơi này có không ít người đang nợ hắn một thù lao.
Có thể tìm được Phong Hoa đạo nhân hay không liên quan mật thiết đến lần tụ hội này.
Hắn còn không đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, chính là đang chờ.
Đợi tìm được đồ rồi sẽ đưa qua.
Còn về hai người còn lại trong tháp, hắn cũng không sốt ruột.
"Các ngươi có giao dịch không?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Ta có." Giang Hạo mở miệng.
Chuyện này khiến Quỷ có chút ngoài ý muốn.
Tỉnh chủ động mở miệng là chuyện hiếm thấy.
Chỉ là điều này khiến nàng có chút bất an, Tỉnh chủ động đã nói lên chuyện kia không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận