Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 929: Cổ Kim Thiên Mạnh Nhất Thời Đại

Chương 929: Cổ Kim Thiên Mạnh Nhất Thời Đại
Trở lại trong sân, Giang Hạo thở phào một cái. Hắn đã chôn xuống hạt giống đối kháng nguyền rủa.
Hắn còn lưu Sơn Hải Ấn Ký ở bên trong Tử Hoàn. Nếu như Thượng Quan Thanh Tố muốn mang theo Tử Hoàn tiến về chỗ khác thì hắn sẽ có biện pháp biết vị trí đại khái. Nhưng mà biết thì biết, nhưng muốn tìm được cũng không dễ dàng. Dù sao hắn cũng không tiện ra ngoài.
Đuổi theo cũng cần thời gian rất lâu, trừ khi đối phương tò mò mở Tử Hoàn ra, mình có thể đi qua trong nháy. Nhưng mà nếu đối phương quyết tâm muốn đi chỗ khác thì chắc là sẽ không mở Tử Hoàn ra. Cũng có khả năng sẽ vứt bỏ Tử Hoàn. Tóm lại đây là một hành vi mạo hiểm.
Giang Hạo thở dài, ngồi xuống đầu lĩnh hội Thiên Đao thất thức.
Hiện nay, hắn vẫn không thể xem hiểu thức thứ sáu và thức thứ bảy, càng đừng nhắc đến chuyện học. Hắn đã học xong thức thứ năm, nhưng cần tìm người thử uy lực.
Có một số người có thể tùy ý trảm, có một số người dù là tu vi thấp hơn hắn nhưng cũng không nhất định có thể chém xuống. Đao này song nhận, rất có thể sẽ đả thương chính mình.
Sau khi bắt đầu lĩnh hội, Giang Hạo liền không nghĩ thêm về chuyện khác.
Hắn đã làm xong rất nhiều chuyện, hiện tại chính là chờ mọi chuyện lên men.
Gần đây chính là chuyện của Quỷ tiên tử. Bọn hắn chắc là cũng sắp đến rồi.
---
Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Bích Trúc đi theo Kiếm Đạo Tiên đến trước Thiên m Tông, bọn hắn đều có chút cảm khái. Người trước cảm khái mình hình như rất có duyên với nơi này, người sau cảm khái rốt cục lại tới.
"Tông môn nơi này không bình thường lắm, mặc dù cảm giác không có gì, nhưng trải qua rất nhiều chuyện đều có thể sừng sững không ngã. Lúc trước tại sao không ai tới đây thành lập Tiên tông vậy?" Kiếm Đạo Tiên cười nói.
"Tiên tông có lẽ tránh không kịp." Bích Trúc nói.
Kiếm Đạo Tiên cười ha ha một tiếng, cảm thấy thật sự có khả năng.
Tuy hắn tu vi cao nhưng rất ít khi quản chuyện bên ngoài, Nam Bộ càng là gần đây mới đặt chân đến. Hắn có nghe qua một chút tin đồn liên quan.
Tiên tông cũng không chịu nổi mấy thứ đồ kia.
Nhất là đám người tu vi cao, luôn có người kẻ tài cao gan cũng lớn, muốn làm chút gì đó. Cuối cùng lôi kéo toàn tông môn hủy diệt.
"Tiền bối, ngài đã từng tới Thiên m Tông sao. Chúng ta muốn đi tìm Trường Sinh Trớ Chú Thụ, có phải là sẽ dễ dàng hơn hay không?" Bích Trúc trợn tròn mắt hỏi.
"Hỏi ta sao?" Kiếm Đạo Tiên cười nói:
"Ngươi không phải nhiều linh thạch sao? Hỏi linh thạch của ngươi đi."
Bích Trúc cũng không thèm để ý, mà chỉ nói:
"Tiền bối, ngài nói xem Nam Bộ có người là đối thủ của ngài sao?"
"Nhìn từ bên ngoài thì không có." Kiếm Đạo Tiên nói
"Trên thực tế thì sao?" Bích Trúc hỏi.
"Khó mà nói được." Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói:
"Nam Bộ có một số thứ cao minh. Nơi này không có lý do gì mà không có cường giả. Đương nhiên, cũng có khả năng có cường giả bị phong ấn. Nhưng mà nhìn chung khắp tứ bộ và tứ hải, người có thể đấu cùng ta cũng không nhiều."
“Vậy người mạnh nhất thiên địa hiện tại là ai?" Bích Trúc hỏi.
Trước đó, nàng còn không có cơ hội tiếp xúc với mấy chuyện này. Hiện tại gặp được một người, phải hỏi một chút mới được, cảm thụ một chút về tồn tại cực hạn.
"Không biết." Kiếm Đạo Tiên lắc đầu, cười nói:
"Cảm giác không có người nào đặc biệt, từng nơi đều có tuyệt đại thiên kiêu, nhưng nếu nói mạnh nhất thì khó mà nói được."
"Mỗi thời đại đều là như vậy sao?" Bích Trúc có chút thất vọng.
"Dĩ nhiên không phải, thời đại của Nhân Hoàng không thể nghi ngờ chính là Nhân Hoàng. Không người nào có thể tranh phong cùng hắn, thời đại kia có vô số cường giả nhưng vẫn là bị Nhân hoàng trấn áp." Kiếm Đạo Tiên đi đến trước trận pháp của Thiên m Tông, nói.
Lúc này có người đến hỏi thăm thân phận, Bích Trúc lập tức xử lý. Sau đó ba người bọn họ đi vào bên trong.
"Vậy trừ thời đại của Nhân Hoàng thì sao?" Bích Trúc hỏi.
Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói: "Còn một người có trước Nhân Hoàng, mặc dù chỉ là lúc vừa mới bắt đầu, nhưng đúng là có."
"Người nào?" Ánh mắt Bích Trúc sáng rực lên.
"Cường giả Thư Viện Tây Bộ lúc trước, Cổ Kim Thiên." Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói:
"Thực lực của người này vô cùng mạnh. Hắn đi từo Tây Bộ đến Đông Bộ, đường tắt đến Minh Nguyệt Tông, Hạo Thiên Tông, sau đó đi Sơn Hải Kiếm Tông Bắc Bộ. Cường giả được xưng là Sơn Hải Kiếm Thần đều bại bởi Cổ Kim Thiên. Nghe nói khi đó hỏa diễm thiêu đốt bầu trời, hòa tan Kiếm Thần. Chính là đại chiến khoáng thế."
"Cổ Kim Thiên mạnh như vậy sao?" Bích Trúc nhớ tới quyển sách kia.
Đồng thời nhớ tới sự cung kính của bà chủ tiệm mì đối với người trẻ tuổi kia, dường như cảm thấy đối phương là Cổ Kim Thiên. Thì ra mình cách truyền kỳ gần như vậy.
"Sau đó thì sao?" Bích Trúc có chút kích động nói: "Cổ Kim Thiên đi đâu rồi?"
"Không biết." Kiếm Đạo Tiên nhún vai:
"Nghe nói là mất tích, dù sao sau khi rời khỏi Bắc Bộ liền không có tin tức của hắn. Một số người Sơn Hải Kiếm Tông cảm thấy hắn đã bị Kiếm Thần gây thương tích, cuối cùng thân tử đạo tiêu ở một nơi bí mật gần đó."
"Thật hay giả vậy?" Bích Trúc có chút khó tin nổi.
Nếu như là thật, chẳng phải là Kiếm Thần lợi hại nhất hay sao?
"Giả đi, ta đã gặp qua vị Kiếm Thần kia, hắn chỉ lắc đầu phủ định khả năng này." Kiếm Đạo Tiên nói.
"Tiền bối thật lợi hại, còn có thể nhìn thấy Kiếm Thần, ta hiện tại chỉ mới nghe nói qua." Bích Trúc nói với vẻ sùng bái.
Lúc này, bọn hắn đã đi tới bị trí quặng mỏ. Bích Trúc đã sớm chuẩn bị tốt, hiện tại nàng có thể trực tiếp đi vào. Chỉ cần để cho người ta kiểm tra một chút là được.
Thiên m Tông có một chỗ tốt, đó chính là linh thạch đủ nhiều thì có thể xử lú rất nhiều chuyện. Mặc dù chỗ khác cũng được, nhưng không có trực tiếp như vậy.
Sau khi kiểm tra, Bích Trúc một đường đi vào bên trong quặng mỏ.
"Tiểu tiên tử dự định lúc nào thì rời đi?" Kiếm Đạo Tiên hỏi.
Lúc nào? Đương nhiên là càng nhanh càng tốt rồi, nhưng mà nàng suy tư chốc lát rồi nói:
"Tiền bối phải ở lại chỗ này một đoạn thời gian sao? Vậy đến lúc đó ta sẽ nói với bọn hắn một chút."
"Không phải ta muốn ở lại, là chúng ta muốn ở lại, cần ổn định một chút, không nên quá nóng vội, có đôi khi cường giả cũng sẽ không dễ dàng thỏa hiệp." Kiếm Đạo Tiên bình tĩnh nói:
"Đừng nhìn ta rất mạnh, đối mặt với Trường Sinh Trớ Chú Thụ cũng không chiếm được ưu thế. Hắn không có khả năng sẽ lập tức đồng ý giao lưu với chúng ta đâu, cần câu thông một đoạn thời gian. Nhưng mà ngươi không cần lo lắng, trừ khi không địch lại, nếu không ta sẽ có nhiều thời gian quần nhau với hắn."
"Khoa trương như vậy sao?" Bích Trúc có chút khó có thể tin nổi.
Thế mà còn phải tiếp nhận thống khổ lâu như vậy.
Hồi lâu sau.
Kiếm Đạo Tiên thấy một gốc cây to lớn. Trên cây có khí tức màu đen, không gian xung quanh đều có chút vặn vẹo. Hơn nữa, bên cạnh cây còn có một con sông màu đen không biết chảy đến nơi nào.
"Đây chính là Trường Sinh Trớ Chú Thụ? Có chút không tầm thường, ta cũng không thấy phía sau là vật gì." Kiếm Đạo Tiên cảm khái.
Trong khoảnh khắc Bích Trúc nhìn thấy cây, lập tức có một loại cảm giác thân thiết. Trong lúc nhất thời, nàng cảm thấy tu vi của mình đều có chút tinh tiến, nếu như tu luyện dưới tàng cây này, có phải là sẽ tiến triển cực nhanh hay không? Đúng là chỗ tốt.
Xảo Di không có cảm giác gì. Nàng chỉ cảm thấy cây
"Đi thôi, đi vào tiếp xúc một chút, sau đó lại nhìn xem có thể giao lưu hay không, không thể giao lưu thì sẽ phải động thủ." Kiếm Đạo Tiên nói.
Bích Trúc gật đầu, cũng có chút khẩn trương. Nhưng mà, nàng có thể hiểu được tại sao đối phương lại tìm nàng. Giữa bọn họ có chút giống nhau, hơn nữa nếu như đối phương có suy nghĩ thay thế thì sẽ càng thuận tiện hơn.
"Tiền bối, ngài có nắm chắc việc đối phó với hắn không?" Bích Trúc có chút lo lắng:
"Tuổi của ta còn nhỏ, sao lại gặp phải chuyện đáng sợ như vậy chứ?”
Kiếm Đạo Tiên nhìn Bích Trúc, nói:
"Có ai nói rằng ngươi có rất nhiều vấn đề chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận