Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 949: Khai Chiến, Khởi Xướng Tiến Công Đối Với Cố Trường Sinh

Chương 949: Khai Chiến, Khởi Xướng Tiến Công Đối Với Cố Trường Sinh
Càng ngày càng muộn.
Bọn người Thượng Quan Thanh Tố lại có chút do dự. Bởi vì Tiếu Tam Sinh còn chưa có xuất hiện. Không biết có phải là không tới hay không.
Nếu như chỉ là trêu đùa bọn hắn thì phải làm sao?
Tiếu Tam Sinh là ai? Hỉ nộ vô thường, hành vi không có logic, hoàn toàn dựa vào sở thích của mình. Hắn không thích thì nói cái gì đều không có tác dụng.
Cho nên nếu như Thượng Quan nhất tộc khiến cho đối phương không thích thì Tiếu Tam Sinh thật sự có khả năng cứ vậy mà rời đi.
Mấy người Thượng Quan Kỳ Thành cũng đang chờ đợi.
Mỗi người đều mang theo tâm sự nặng nề, không biết lát nữa chờ đợi bọn hắn sẽ là chuyện gì.
Nhất là bọn hắn hoàn toàn không biết gì về áp chế nguyền rủa cả, không biết cần làm những gì?
Phải chịu thống khổ trước một chút, hay là sẽ không còn thống khổ? Các loại vấn đề tràn ngập trong đầu của bọn hắn.
Thời gian càng ngày càng muộn, bọn hắn cũng bắt đầu lo lắng.
Lo được lo mất.
Lúc tới gần giờ Tý, một giọng nói truyền đến từ chỗ cao: "Xem ra các ngươi đã chuẩn bị xong."
Thượng Quan Thanh Tố nhẹ nhàng thở ra, người tới chính là Tiếu Tam Sinh.
Giang Hạo hạ xuống từ giữa không trung, thầm thở dài trong lòng.
Những người này không có nói với hắn địa điểm, hắn phải tìm một chút. Hắn có chút bất đắc dĩ, suýt nữa đã bỏ qua.
Bọn hắn đang cảm thấy ta không gì làm không được sao? Giang Hạo tự giễu trong lòng.
Thế mà lại trực tiếp chỗ hắn tại chỗ.
Nơi này là hậu viện của Thượng Quan nhất tộc, dựa vào núi nhìn ra biển.
Trên sơn phong chính là cốt lõi của trận pháp.
Trung tâm được bố trí ẩn nấp dựa theo yêu cầu, những người khác không cách nào nhìn trộm.
Giang Hạo trực tiếp đi vào chỗ trung tâm, nói: "Tiến vào bên trong trận pháp đi."
"Chúng ta cần làm những gì?" Thượng Quan Kỳ Thành liền vội vàng hỏi.
"Không cần làm gì cả." Giang Hạo cười trả lời.
Thượng Quan Kỳ Thành kinh ngạc, chỉ cần đi vào trong trận pháp là được? Không cần toàn lực chống cự nguyền rủa?
Trong lúc nhất thời, mười người tìm vị trí rồi ngồi xếp bằng, ngay sau đó là chờ đợi. Bọn họ vừa chờ mong vừa khẩn trương, thậm chí không biết nên đặt hai tay như thế nào.
Ba người trẻ tuổi nhìn trái phải, muốn nhìn một chút xem sẽ xuất hiện biến hóa gì.
Lúc này, bên trong trung tâm, Giang Hạo ngồi xếp bằng.
Hắn lấy ra hạt châu Huyết Trì ra, dùng Thiên Cực Ách Vận Châu dẫn đạo.
Hiện tại, năng lực của Huyết Trì đã đạt đến cực hạn. Có thể thay thế Ách Vận Châu hay không thì phải nhìn đêm nay, nếu như có thể thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Mình chỉ cần để lại hạt châu rồi rời đi là được.
Nhưng nếu như không được, vậy thì cần Thiên Cực Ách Vận Châu. Hạt châu này nhất định phải giữ tại trong tay hắn, không thể rời đi.
Một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ là vạn kiếp bất phục.
Sau đó chính là chờ đợi.
Giờ Tý.
Khi đến thời gia, Giang Hạo nhìn thấy trong mi tâm của mười người phía dưới đều xuất hiện một chút ánh sáng nguyền rủa, bắt đầu kéo dài. Chỉ là, Huyết Trì lập tức nở rộ quang mang, áp chế những nguyền rủa này. Nhưng mà cũng không phải là áp chế hoàn toàn, dường như đang trong trạng thái. Không phải là dùng thế bức lui giống như Ách Vận Châu.
Cũng có thể.
Lúc này Thượng Quan Kỳ Thành đang cắn răng chuẩn bị tiếp nhận thống khổ, nhất là sau khi mi tâm xuất hiện cảm giác ấm nóng.
Bọn hắn biết đau khổ sắp tới rồi.
Nhưng mà, loại ấm áp này giữ vững thật lâu, từ đầu đến cuối không có thống khổ gì cả.
Lúc này, bọn hắn mới phát hiện nguyền rủa cũng không chạy dọc theo cơ thể ra ngoài, hình như là bị thứ gì đó chế trụ.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm nhận được một loại cảm giác an ổn.
Cho đến tận sáng sớm, nguyền rủa tán đi.
Lúc này, bọn hắn đều có chút kinh ngạc, một đêm không tiếp nhận thống khổ, chuyện này đã lật đổ sự nhận biết của bọn họ.
Từ khi ra đời đến nay, bọn họ đều thường xuyên tiếp nhận thống khổ như vậy. Nhưng bây giờ thống khổ đã biến mất. Mỗi người đều kích động không thôi.
Thượng Quan Thanh Tố lại cảm thấy kỳ quái, không giống.
Lần áp chế này không giống với lần trước đó.
Không biết là vì nhiều người, hay là bởi vì không có hoàn toàn đồng ý với điều kiện của đối phương.
Có thể là cái sau.
Nhưng mà nàng không có cách nào nói cái gì cả.
"Cảm nhận được rồi sao?" Lúc này, Giang Hạo đi ra từ chỗ trung tâm.
Hắn nhìn xuống mười người phía dưới từ trên cao.
Chuyện nơi đây là cơ mật, những người khác mặc dù tò mò, nhưng cũng không được phép tiến đến. Không có vây xem, bởi vì không có một tộc nhân Thượng Quan tộc nào có thể vây xem. Bọn hắn đều phải tiếp nhận áp lực nguyền rủa.
Thượng Quan Kỳ Thành kích động nhìn người trước mắt, trong lúc nhất thời cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
Hắn thậm chí còn hoài nghi có phải là nguyền rủa đúng lúc mất hiệu lực vào ngày hôm nay hay không. Hoặc là thời gian không đúng.
Nhưng mà loại ý nghĩ này chỉ là trong đầu, hắn không dám biểu hiện ra ngoài.
Phải hay không phải thì đợi chút nữa hỏi một chút là biết.
"Thời gian nguyền rủa phát tác kế tiếp, chúng ta sẽ tiến hành đối với toàn tộc sao?" Thượng Quan Thanh Tố hỏi.
Nàng phải nhanh thúc đẩy chuyện này một chút.
Một khi định ra thì sẽ an ổn hơn rất nhiều.
Đêm dài lắm mộng.
"Có thể." Giang Hạo gật đầu, suy tư rồi nói:
"Nhớ kỹ là toàn tộc."
Sau đó hắn nhìn về phía Thượng Quan Thanh Tố: "Có thể dời đồ vật mà ta cho ngươi tới đây."
Người kia cúi đầu, tỏ ra là đã hiểu.
Sau đó, hắn bảo bọn họ không được phép đi lên chỗ này. Nếu như xảy ra vấn đề thì hắn sẽ không còn hỗ trợ áp chế nguyền rủa nữa.
Mặt khác, trước khi nguyền rủa phát tác trong lần tiếp theo, cần tất cả mọi người đến đông đủ.
Sau khi xác định xong những chuyện này, Giang Hạo mở quạt xếp ra, cười nói:
"Như vậy chúng ta sau này còn gặp lại."
Bốn chữ Thiên Hạ Vô Song ánh vào tầm mắt của đám người, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này đám người Thượng Quan Kỳ Thành mới nhanh chóng ra ngoài, sau đó liền nhìn thấy có một số tộc nhân mỏi mệt không chịu nổi.
Bọn họ lúc này đều sức cùng lực kiệt, bất kỳ người nào cũng đều có thể tùy ý đồ sát bọn họ.
Thấy cảnh này, Thượng Quan Kỳ Thành nắm chặt nắm đấm, lực lượng bắn ra từo trong tay.
Giờ phút này, hắn lần thứ nhất cảm nhận được, có được lực lượng là chuyện khiến cho người ta hưng phấn cỡ nào.
Sau đó, hắn hạ lệnh xây dựng thêm trận pháp, nhất định phải dung nạp người cả tộc. Đối phương nói không thể thiếu, vậy thì không thể thiếu.
Hơn nữa, hắn còn hạ lệnh không cho phép người nào đi lên chỗ trung tâm.

Giang Hạo trở lại chỗ ở, thở phào một cái.
Tạm thời không có vấn đề gì, hiện tại chính là chờ nguyền rủa tiếp theo bắt đầu.
Mà lần sau nhất định phải liên hợp với Quỷ tiên tử.
Cần chờ một cái tụ hội.
Nếu như không có tụ hội thì mình cần phải đi một chuyến.
Dù sao mình là người phát ngôn của Tỉnh, Quỷ tiên tử sẽ tin tưởng.
Nhưng mà, tụ hội sẽ càng tốt hơn.
Hắn không muốn đối mặt trực diện với Kiếm Đạo Tiên.
Hay là đưa tin qua Thạch Bản?
Nghĩ đến cái này, Giang Hạo chỉ lắc đầu.
Mình ngoại trừ lần đầu đi vào thì chưa từng vào thêm lần nào nữa.
Hiện tại nếu mà đi vào thì có vẻ như mình có chút vội vàng. Không giống với ấn tượng lưu lại trước kia.
Cho nên tạm thời chỉ có thể đợi, không đợi được tụ hội thì sẽ tự mình đi một chuyến.
Dù sao dù Giang Hạo hèn mọn thế nào đều không có bao nhiêu quan hệ với Tỉnh.
Hiện tại chính là chờ đợi, mấy ngày nay nhóm linh dược cuối cùng sẽ nảy mầm.
Sau đó sẽ xem xét chuyện thủ tịch dự tuyển một chút.
Tham gia người chắc là rất nhiều.
Cuối năm nay sẽ bắt đầu, trước lúc đó mình phải tăng tốc thu thập Nguyện Huyết mới được.
Để người ta biết hắn đang tính toán vì dự tuyển.
Mặt khác, hắn sẽ ra ngoài một chuyến, chắc là cũng vì tăng cao tu vi của bản thân.
Hợp tình hợp lý.
Nghĩ tới những thứ này, Giang Hạo liền an tâm chờ đợi.
---
Cùng lúc đó.
Phía dưới quặng mỏ, Kiếm Đạo Tiên nhíu mày, nói: "Tình huống xuất hiện biến hóa."
Bích Trúc vốn đangi tu luyện, đột nhiên hỏi: "Là biến hóa gì?"
Nàng đã ở chỗ này rất lâu, vẫn luôn không có biến hóa gì, đột nhiên có tình huống đương nhiên là phải cẩn thận hỏi một chút.
Trong khoảng thời gian này nàng đã hỏi không ít vấn đề, đáng tiếc cũng chỉ có tin tức về Thập Nhị Thiên Vương là đáng tiền, cái khác không tiện buôn bán.
"Cố Trường Sinh hình như gặp phải phiền toái. Ta cảm thấy tâm tình của hắn xuất hiện dao động, nhưng mà cũng không phải là phiền toái gì lớn."
Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói: "Nhưng mà vì sao lại đột nhiên gặp được? Lâu như vậy rồi cũng không cảm thấy hắn có phiền phức."
Bích Trúc suy tư một lúc, lập tức nghĩ đến Tỉnh.
Nàng không nói hai lời liền muốn đi nghỉ ngơi.
Tính toán thời gian một chút, đúng là không sai biệt lắm.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo nhận được tin tức tụ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận